Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Alpha Đỉnh Cấp Bao Nuôi Một Bé Mật Đào Rất Hung Dữ

Chương 28. Em cũng mua cho anh

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Cậu Tô, đây đều là những mẫu mới đang thịnh hành năm nay, mẫu đồng hồ này là mẫu mới ra mắt của hãng KX, có hai màu… Còn cái này…”

Một người đàn ông mặc âu phục, đeo găng tay màu trắng bước tới, mỉm cười lịch sự giới thiệu từng món trang sức cho Tô Khê, từ đồng hồ đến nhẫn, từ kiểu dáng đến màu sắc đều được giải thích chi tiết.

Sau khi giới thiệu xong, người đàn ông lại nói: “Cậu Tô, sếp Cố đã dặn dò, tôi mang những thứ này đến trước cho cậu xem, nếu cậu không thích thì có thể tự đến cửa hàng chọn.”

“Cố Kiêu đặc biệt dặn dò à?” Tô Khê nghe một đống lời vô nghĩa, cuối cùng cũng nắm được điểm quan trọng.

“Đúng vậy ạ.” Người đàn ông cười gật đầu.

Tô Khê: “...”

“Cậu Tô, cậu có hài lòng với những món này không?” Người đàn ông thấy Tô Khê không nói gì, lịch sự hỏi.

Tô Khê nuốt nước bọt, nhanh chóng gật đầu.

“Vậy là tốt rồi.” Người đàn ông đáp một tiếng, quay đầu vẫy tay. Những người cầm hộp trang sức lập tức đóng nắp hộp lại. Người đàn ông tiếp tục nói: “Cậu Tô, đây là danh thϊếp của tôi, sau này nếu có nhu cầu gì thì có thể gọi cho tôi bất kỳ lúc nào.”

Tô Khê lặng lẽ nhận danh thϊếp, khẽ gật đầu.

Mấy người để đồ xuống sau đó rời đi. Tô Khê vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui và bối rối vì “Cố Kiêu mua quà cho mình nè”.

Quản gia cúi đầu hỏi một tiếng rồi cho người hầu sắp xếp tất cả đồ trang sức vào tủ đựng đồ trang sức trong phòng dành cho khách.

Sau đó… Chưa đầy nửa tiếng sau, điện thoại nội tuyến của biệt thự lại vang lên.

Lần này người đến không cầm theo trang sức mà cầm theo thước dây, sau khi lễ phép chào hỏi, họ bắt đầu đo kích thước cho cậu rồi ghi chép chi tiết lại.

Tô Khê bị kéo ra đo, theo bản năng quay đầu nhìn quản gia.

Quản gia: “Cậu chủ dặn gọi người đến đặt may quần áo cho cậu, đây là nhà thiết kế của những thương hiệu thường may quần áo cho cậu chủ.”

Tô Khê quay đầu lại, cố gắng kiềm nén một lúc lâu, cuối cùng vẫn không thể chịu đựng được mà bật cười, để lộ ra hàm răng nho nhỏ.

Quản gia: “...” Đừng tưởng tôi không thấy cậu đang cười trộm!

Sau khi nhà thiết kế đo xong, họ lại hỏi về màu sắc và kiểu dáng mà Tô Khê thích rồi mới rời đi.

Khi mọi người đã đi hết, quản gia nhìn Tô Khê đang cười như kẻ ngốc, im lặng vài giây rồi nói ra điều cuối cùng mà Cố Kiêu đã dặn lúc sáng.

“Đây đều là xe trong gara của cậu chủ, cậu có thể dùng để đi ra ngoài nếu cần.”

Quản gia đặt mấy chiếc chìa khóa trước mặt Tô Khê.

Tô Khê thu lại nụ cười, nghiêng đầu khó hiểu: “Xe ạ?”

Quản gia tiếp tục nói: “Cậu chủ dặn, nếu cậu không muốn hoặc không biết lái xe, thì tôi sẽ sắp xếp tài xế cho cậu.”

“Tất cả những cái này… Đều là sáng nay Cố Kiêu đã đặc biệt căn dặn ạ?” Tô Khê đột nhiên hỏi.

Quản gia: “Đúng vậy.”

Tô Khê đột nhiên có cảm giác như bị chiếc bánh trên trời rơi xuống đập trúng đầu, tim đập thình thịch. Cậu không kích động vì những món đồ đắt giá mà Cố Kiêu mua cho, mà bởi tất cả những thứ này đều do Cố Kiêu đặc biệt căn dặn.

Có lẽ đối với anh, đây là một trong những nghĩa vụ dành cho tình nhân được bao nuôi, nhưng đối với Tô Khê, được người mình thích chăm sóc như vậy khiến cậu hạnh phúc đến mức hoa mắt chóng mặt!

Hôm nay cậu không thể nhịn cười lần thứ n rồi, cuối cùng cũng không thể kiểm soát nổi biểu cảm trên mặt nữa, đành vùi mặt vào lòng bàn tay, cười đến mức hai vai run rẩy, làm cho Mục Ngôn bên cạnh chớp chớp đôi mắt to tròn. Một lúc lâu sau nó cất giọng non nớt nói:

“Vậy em cũng sẽ mua cho anh.”

----

Hết chương 28
« Chương TrướcChương Tiếp »