Chương 10
Edit: Con Cá Rô Đồng
Thẩm Triệu Lam ngồi phân tích công thức bỗng bị ngón tay giật giật bên cạnh gây sự chú ý.
"Em yêu à làm sao thế, thuốc giảm đau không đủ hả?"
Từ sau ngày hôm ấy, Thẩm Triệu Lam đã ngang ngược mà gọi Hướng Vân là "Em yêu".
Hướng Vân đoán, khả năng cao là tên điên này xương hô như vậy vì mình là tiêu bản bảo bối của anh.
Thẩm Triệu Lam giải xong một bài lục đυ.c đi lấy kim tiêm thêm một liều thuốc nhưng hiệu quả không được tồ lắm.
Alpha nhẹ nhàng nắm tay Hướng Vân, mu bàn tay xoa xoa lỗ kim:
"Em yêu à, muốn viết chữ không?"
Anh lấy bút đưa cho Hướng Vân, người đang bị cắm trong miệng ống thở không thể nói chuyện.
Một đôi mắt đen nhánh nhìn Thẩm Triệu Lam bỗng nhiên cảm kích cười cười.
Trước kia Thẩm Triệu Lam đối với cảm xúc này đều vô cảm, nhưng hiện tại Hướng Vân là nam thần ái dục độc nhất vô nhị của anh, mặc kệ như thế nào thì anh cũng cảm thấy đẹp. Thậm chí anh còn bốc lên một tia du͙© vọиɠ với người đang nằm trên giường bệnh.
Alpha tóc bạc lại trở về hình ảnh ánh trăng sâng ôn nhu mỉm cười.
Hướng Vân chưa bao giờ bắt chuyện cùng với anh, này không biết đang định nói gì đây?Người bênh gian nan cầm bút, giống như trẻ con vụng về học viết.
"Giúp tôi chết đau đi."
Nụ cười trên mật Thẩm Triệu Lam đông cứng, gương mặt trở nên thâm sâu khó lường, khoé mắt cong thành độ cong tinh tế.
"Xem ra em yêu tình trạng rất tốt nha, còn nhớ rõ cả mấy chuyện này."
Là muốn chết, hay nghi ngờ năng lực của ta?
Mặc kệ là cái gì, không trừng phạt là không được rồi.
Thẩm Triệu Lam đứng dậy, tiện tay vất quang não lên bàn, lấy cái bím kẹp mái tóc dài lên.
"Tôi phải làm kiểm tra phản hồi chất lượng thuốc, cậu phối hợp một chút." Nói xong anh ngồi lên giường, khoá đùi Hướng Vân.
“Cậu hiện không thể nói chuyện, nên là vầy nhá. "A" có nghĩ là được, "A a" có nghĩa là không. Nhất định phải nói sự thật, không được nói dối nha."
Ngón tay mảnh khảnh kéo lấy quần bệnh nhân không do dự kéo xuống.
Mẹ nó, này không phải quấy rối tìиɧ ɖu͙© đi!? Hướng Vân nghĩ đến việc bản thân bị xoa ngực sướиɠ đến ngất xỉu, cả mặt đỏ như trái cà chua. Nếu như chuyện này để người khác biết được thì từ nay đến già cậu không dám thò mặt ra đường.
“A..a.” Hướng Vân cự tuyệt nói.
“Được rồi, được rồi, tôi biết cậu chờ không kịp mà, không cần thúc giục như vậy đâu."
"Đυ. mẹ tôi là đang bảo anh dừng tay!"
Hướng Vân dươиɠ ѵậŧ hồng phấn mềm mại rũ xuống che đậy hoa huyệt bí ẩn. Da thịt bại lộ trong không khí không nhịn được run run.
Thật xinh đẹp, Thẩm Triệu Lam ánh mắt hơi đen, vật dưới háng mem theo du͙© vọиɠ không ngừng dũng mãnh đỉnh vào đũng quần. Gen Alpha từ trong xương cốt đều đang gào lên rằng phải cắm vào chỗ này, nơi đó tuyệt đối làm mình cảm thấy sướиɠ lên tiên.
Kỳ quái, rõ ràng Hướng Vân cũng là một Alpha, vì cái gì anh chỉ cần chạm vào đã sung sướиɠ đến vậy. Nhìn bộ dáng của người nằm trên giường kia, anh nhịn không được mà ôm cả đời không bao giờ buông tay.
“Giờ là có hai phương án trị liệu. Một là coi cậu là Alpha mà trị, không nữa là trị như Omega." Thẩm Triệu Lam ngón tay nâng dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn của Hướng Vân lên nói
“Em yêu, cậu thấy bản thân hiện là Alpha hay Omega nhỉ?"
Alpha cười quỷ quyệt, bàn tay nắm hơi dùng sức:
"Trước tiên chúng ta kiểm tra tí đi, sướиɠ thì nhớ nói rõ với tôi."
Hướng Vân cảm thấy bản thân mình thật sự đã biến thành con chuột bạch.
Dịch bôi trơn lành lạnh từ không trung rơi xuống dính ướt dươиɠ ѵậŧ cùng lông bên trên khiến cây thịt trở lên bóng loáng. Đôi tay linh hoạt nhanh chóng tuốt động mà ánh mắt chủ nhân nó lại trầm lạnh như nước.
Thẩm Triệu Lam vô cùng quen thuộc với giải phẫu cơ thể. Mỗi khối cơ bắp, mỗi dây thần kinh anh đều nhớ rõ trong đầu não. Anh biết nơi nào làm người ta sướиɠ nổ, nơi nào làm đau xót không thôi.
Mà anh có thể làm Hướng Vân sướиɠ đến phun nước khóc ra mới thôi.