Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Alltakemichi] Xin Lỗi! Anh Hùng! Tao Không Làm Nữa!

Chương 60: Cún con

« Chương TrướcChương Tiếp »
Oh yeah trời ơi Takemichi cậu đã thoát khỏi ba mẹ rồi. Phải ăn mừng thôi.

Sau bao nhiêu ngày bị gò bó, quản thúc của ba mẹ thì cuối cùng cậu cũng được tự do. Ngày trọng đại như này phải tự thưởng cho mình món khoai tây ưa thích mới được.

Cậu hí hửng chạy ra cửa tiệm một phần khoai tây chiên rồi vừa đi vừa ăn. Trên đường về cậu thấy Inui đang mua đồ mà quay đầu bỏ trốn.

" Takemichi! " Ui trời muốn một ngày bình yên cũng không được. Takemichi chậm rãi quay đầu như khuôn mặt ủy khúc lúc này của Inui làm cậu thấy tội lỗi.

Nhìn như sắp khóc luôn rồi kìa.

" Ờ có thể mời tôi ăn bữa trưa tại nhà cậu không không " Cậu gãi má nói.

Inui vui vẻ gật đầu rồi cầm tay cậu kéo đi. Takemichi đi đằng sau có thể thấy Inui đang vẫy đuôi mừng rỡ như một bé cún trong khi Inui là người.

Bộ mình chơi đồ nhiều quá sinh ra ảo giác hả?????

.

.

.

Khi đã đến nhà Inui cậu ta chăm sóc cậu như một em bé, éo cho làm gì hết, cậu là khách mà không gì hết thì cũng thấy kì kì chứ bộ. Nhưng anh nhà ta cứng lắm cậu mà không nghe lời anh là anh dùng bộ mặt cún con buồn bã nhìn cậu. Cái khuôn mặt dễ thương ấy đố ai dám cãi.

Thế là cậu đang nằm sung sướиɠ trên sofa mà coi TV, không vui chút nào, cậu ngứa ngáy khó chịu lắm tại đây có phải nhà cậu đâu. Muốn giúp....

Đấu tranh với cái tôi của bản thân cậu vẫn quyết định đi xuống bếp giúp Inui một tay, anh lúc đầu không cho đâu như cậu đã chủ động hôn vào má anh nên anh cho đấy.

Muốn Takemichi hôn thêm nữa ( tg: Tham lam)

Ăn xong bữa trưa cậu cảm thấy nóng và khó chịu nên đã đi mượn nhà tắm của Inui mà tắm cho thoải mái. Đem đồ đi giặc nên cậu mượn tạm bộ đồ của Inui nhưng hãy coi lại kích cở chiều cao và số đo của đồ né.

Với chiều cao chênh lệch ấy nên cậu chỉ mặc cái áo là tới bà xuống chân rồi. Cầm cái quần dài muốn gần tới nách cậu mà suy nghĩ. Mặc nó vào chả khác gì mấy con chim cách cụt đang cố nhét chân vào quần của con người cả.

Takemichi mặc mỗi cái quần trong và cái áo mà chạy ton ra ngoài phòng khách chỗ Inui đang đứng mà lên tiếng.

" Inui có cái quần nào nhỏ hơn không?? " Cậu cầm cái quần đưa trước mặt anh mà hỏi.

Cái hình ảnh trước mắt làm anh không thể nào nhìn thẳng cậu được mà quay đầu chỗ khác lắp bắp nói.

" N... Nó là cái nhỏ nhất " Anh xạo đấy anh còn cái nhỏ hơn vậy nữa kìa.

" Mày bị sốt à sao mặt đỏ thế ??"

" K_không!! tao ổn !! " Takemichi à đừng xát như vậy mày đang quyến rũ tao đấy.

" Ơ cái thằng này, mặt đỏ thế kia mà ổn, để tao xem thử!!" Anh và cậu giằng co qua lại không may cậu bị trượt chân ngã nhào về phía anh mà té xuống.

Cậu nằm trên người Inui mà loạng choạng ngồi lên bụng anh.

" Ôi cái đầu của tôi "

" Ta.. Takemichi đừng di chuyển nữa " Inui rụt rè đỏ mặt lấy tay giữ cơ thể cậu lại.

" Sao vậy, bị đau ở đâu hả hay...... Ây!!! " Cậu đang cảm thấy có cái gì đấy to to đang nhô lên khỏi lớp quần dày bên ngoài mà chạm vào mông cậu.

" Mày.... Tao có làm gì đầu mà mày cương!! "

" Tại mày cứ mặc mỗi chiếc quần trong mà lảng vảng trước tao rồi còn lúc nãy mà chà vào chỗ đó nữa nên nó mới vậy chứ bộ " Inui mày trơ trẽn vừa thôi tao có làm gì đâu. Thả ra, thả tao raaaa.

Cậu cố gạt tay Inui ra rồi đứng dậy như lại bị anh kéo xuống mà nằm dưới đất. Bây giờ cậu mặt đối mặt với Inui mà lên tiếng.

" Muốn gì?? "

" Cho tao hôn một cái thôi nhé " Anh đỏ mặt như trái cà chua sắp nổ mà lên tiếng. Cậu nghe vậy liền chủ động hôn lên môi Inui rồi nhả ra như muốn đi về.

Inui cảm thấy chưa thỏa mãn mà trước tiếp hôn sâu vào cậu.

Cậu bất ngờ giẫy dụa nhưng lại bị Inui đè xuống nền nhà. Nụ hôn ấy cướp đi sức lực của cậu. Đầu cậu bây giờ trống rỗng mà quay cuồng.

Inui sau khi cảm nhận được chất ngọt trong miệng cậu liền thả ra kéo theo một sợ chỉ bạc mỏng mà lên tiếng vào tai cậu.

" Takemichi làm nhé!! " Cậu vẫn còn lăn lăn mà gật đầu đồng ý.

Inui được sử cho phép của cậu liền bắt đầu sờ lên cơ thể cậu một cách nhẹ nhàng và chậm rãi.

Trong cơn mê màng Takemichi có thể cảm nhận sự ma sát từ bàn tay của Inui trên cơ thể mình nhất là khu vực ở ngực.

Bừng tỉnh khi có một thứ gì đó to to sắp đâm vào mình cậu đỏ mặt.

" Dừng lại "

Inui mặt buồn bã mà dừng lại thiệt.

Takemichi kiểu :????? Gì????

Thấy Inui sắp rời đi cậu dùng hai chân kẹp anh lại mà hỏi.

" Dừng thiệt hả?? "

" M_mày không thích thì tao không làm đâu " Inui đỏ mặt nói. Cậu không nghĩ là dừng thiệt luôn á. Cậu em Inui nó cứng vậy rồi...... Inui là đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc.

" Dừng thiệt hả? " Cậu ép sát Inui vào người rồi kéo đầu anh lại hỏi. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, giọng điệu như mời gọi làm anh cũng ngại ngùng lắp bắp.

" Ừ " Bà già mày tao đã hạ cái tôi xuống để mời gọi mày rồi mà còn không chịu. Chắc tao cắt ku mày quá.

Takemichi kiên nhẫn đã hết liền lật ngược Inui xuống đất. Mày làm không được để bố mày từ làm.

Nói thì dễ lắm như làm thì không. Ngồi lên người Inui mà cố đẩy cậu em của anh khó vãi ra. Cứ chuẩn bị vô là lại trượt ra ngoài. Chủ lẫn tớ y như nhau mà!!!

Inui thấy được tâm ý của liền nắm lấy eo cậu nói nhỏ " Xin lỗi Takemichi "

Vừa dứt lời Anh đã cho vào một cách mạnh bạo làm cậu giật bắn mà ngã vào lòng anh.

" Ah... Chậm chút.... Ưh... " Inui đúng là nhẹ nhàng thật như cũng mạnh bạo không kém vì mấy đứa kia. Lúc thì nhẹ nhàng, lúc thì mạnh bạo. Một cảm giác khó tả cứ trong người cậu.

" Ưh... Ah.. S.. Sướиɠ... Quá.... Ah... " Cảm giác kɧoáı ©ảʍ có bùm lên não bộ cậu mà thốt ra một cậu vô ý.

" Takemichi gọi tên tao một lần được không " Anh thì thầm vào tai cậu hỏi. Bây giờ đầu cậu như trống rỗng không thể nào nhớ được gì cả. Tên, tên ai.

" Ah....Se... Seishu... Ưh " một giọng nói đầy mê hoặc đã thoát lên và gọi tên anh.

Chỉ gọi tên thôi đã làm anh vui sướиɠ đến mức cái của quý ấy to ra mà thục mạnh vào cậu.

Những cú ra vào một cách chậm rãi làm cậu cảm thấy ngứa ngáy. Nhưng đôi khi lại mạnh mẽ làm cậu như muốn nổ tung.

Một dòng chất lỏng màu trắng được bắn vào bên trong cậu làm Inui cảm thấy sảng khoái mà gọi tên cậu đang nằm trong lòng mình.

" Takemichi " Như đáp lại anh là một sự im lặng không lối thoát.

Vội vàng đỡ cậu dậy xem thì mới biết cậu đã ngất từ đời nào rồi. Inui thấy vậy liền bế cậu đi tắm, thay một bộ đồ khác cho cậu khỏi cảm lạnh và cũng cậu ngủ giấc.

Trước khi ngủ anh còn hôn nhẹ cậu như một lời chúc ngủ ngon dành cho cậu và anh đã ôm cậu ngủ như một phần thưởng cho cuộc đời của mình mà vui vẻ chìm vào trong giấc ngủ cùng cậu.
« Chương TrướcChương Tiếp »