Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Alltakemichi] Xin Lỗi! Anh Hùng! Tao Không Làm Nữa!

Chương 28: Shinichiro Sano

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kể từ ngày ấy Takemichi đã né Mikey ra mặt và gặp tới đâu là lùi vài m tới đấy. Khổ thân anh Mikey.

.

.

Trước ngày giáng sinh Miko có dẫn cậu đi đâu đấy, Takemichi là con người dễ dãi nên cũng chấp nhận đi với cái không khí lạnh chết người này với số tiền là 10 triệu yên.

Tưởng đi xa lắm ai ngờ gần không tưởng. Tiệm xe của Shinichiro Sano. Ủa đừng nói với tôi là cô qua đây cua thằng cha bị từ chối 20 lần này nha???.

Cậu đứng trước cửa tiệm mà chết lặng, biết vậy cậu thà ở nhà cho rồi, xui xẻo.

Miko bước xuống xe lấy tay kéo cậu vào mặt rất vui vẻ mà kêu to chàng trai đang ở trong tiệm đang hút thuốc.

" Ông chủ, tôi đến lấy xe "

" Ohhh người đẹp đến rồi hả " Người con trai với mái tóc đen và khuôn mặt điển trai và cặp mắt y chang Mikey không một điểm sáng, vui vẻ lên tiếng khi thấy Miko.

" Xe của tôi đâu ông chủ, tôi muốn cục cưng của tôi nhìn sơ qua "

" Ờ bên kia " Shinichiro hơi bối rối chỉ tay vào phía kia. Cục cưng, không lẽ cho người yêu rồi. Thật vọng ghê.

Miko hí hửng kéo cậu như chó lại chiếc xe máy đắt tiền được chính tay lựa cô chọn rồi đem đi thay phụ kiện cho hợp tông với cậu mà giới thiệu.

" Thích không cưng, chị đây phải cực khổ lắm mới tìm được một chiếc vừa ý cho cưng đấy " Miko từ hào về chính mình rồi nói.

" Cũng thích đấy. Như nếu không phải chỗ này " Câu cuối nói nhỏ đủ mình nghe.

Shinichiro thấy Miko và cậu thân mật với nhau còn đưa thẻ tín dụng cho cậu làm anh thấy cậu giống mấy bé trai được bao nuôi liền hỏi nhỏ thằng bạn kế bên.

" Ê, Takeomi có phải như vậy người ta gọi là được bao nuôi bởi Sugar mommy trong truyền thuyết không mày?? " Ê tôi nghe được đó nha, bao nuôi hoài nào?? Đây là làm ăn có hợp pháp né!!!!

" Đẹp trai mà vô duyên hèn chi bị từ chối 20 lần là đúng rồi " Cậu nói bóng nói gió vậy đó, chúng ai thì chúng.

" N_Nói tao hả?? " Shinichiro ngơ ngác hỏi lại thằng bạn của mình.

Takeomi chỉ bất lực gật đầu mà lên tiếng " Ukm, mày đó "

Cậu nhìn chiếc xe một hoài lâu rồi quay lại nhìn Miko với ánh mắt nghi ngờ làm cô giật mình.

" Nói, cô tặng tôi chiếc xe này để làm gì?? " Miko bị nói trúng tim đen liền hơi ngại mà gãi má nói.

" Thật ra là hết giáng sinh tôi có bữa chụp hình dài hạn và phỏng vấn như tôi lại bị kẹt lịch đi về nhà nên tôi muốn nhờ cậu "

" Chỉ có vậy thôi???? " Nếu chỉ có vậy thì không cần phải tặng chiếc xe này đâu.

" Và còn một bữa tiệc long trọng nữa "

" Không đi " Biết nay mà.

" Tôi trả cậu 100 triệu yên cho bữa tiệc " Miko biết cậu có tiền sẽ đi mà, nhà cô đâu thiếu tiền.

" Tôi không phải kẻ lúc nào cũng tiền là giải quyết được mọi thức, cái nào cũng phải có giới hạn của nó vậy nê... "

"400 triệu yên " Cô cầm tấm thẻ mặt vui như được mùa mà nói

" Chốt đơn " Cầm tấm thẻ nhét vào trong áo khoắc như chưa có chuyện gì.

Shinichiro và Takeomi nghe cuộc nói chuyện của cậu thì tưởng cậu là người có lòng tự trọng cao lắm như đến cuối cậu quay xe khét nghẹt làm hai người muốn té ngửa. Ulatroi đúng là chỉ có tiền mới giải quyết vấn đề.

Trong lúc đợi Miko làm mấy cái giấy tờ lấy xe Takemichi có cảm giác như ai đó nhìn mình chằn chằm làm da gà da vịt của cậu nổi lên hết mà quay đầu nhìn xung quanh.

Ánh mắt cậu đã va phải phải cái nhìn chằm chằm của Shinichiro, như cậu giả vờ như không thấy rồi quay đi chỗ khác. Như vậy càng làm anh nhìn hơn nữa, Takemichi đổ mồ hồi mà đi lại chỗ Miko kéo một gốc áo của cô.

" Sao thế cưng ??" Miko quay lại thấy cậu sắp khóc tới nơi mà hỏi. Cậu sợ hãi chỉ vào phía Shinichiro nhìn chằm chằm như muốn nhai sống cậu.

Miko thấy vậy liền lấy điện thoại báo nay cho cảnh sát gần đấy và nói với họ ở đây có kẻ biếи ŧɦái và muốn ấu da^ʍ trẻ vị thành niên.

Thế là Shinichiro bị bế lên đồn mà không biết nguyên nhân, ngồi trong phòng giam tạm thời mà ngơ ngác. Tự hỏi chính mình có làm cái quái gì đâu mà bị bắt.

Mới nãy vừa nhìn cậu con trai mái tóc màu nắng xinh đẹp, muốn ngắm một túy và chút soi mói cặp mông của cậu thôi. Cái giờ tự nhiên được ngồi tù, Ủa gì vậy bây.

Takeomi nhìn thấy Shinichiro bị bế đi cũng chả muốn bảo lãnh cậu ta ra đâu, vì lúc nãy anh nhìn vào mặt cậu ta còn thấy biếи ŧɦái huống chi Miko.

" Takeomi bảo lãnh tao coiiiiiiiiiiiiiii " Shinichiro hết lên như muốn kêu sự thương thại từ bạn mình.

Takeomi ở đâu đó ngứa lỗ tai mà nói.

" Mày ở trổng mà suy nghĩ lại hành vi của mình đi Shinichiro "
« Chương TrướcChương Tiếp »