Sau khi ban tổ chức nhận tin của cậu liền hoãn lại huấn luyện chờ ngày Takemichi bình phục mới tiếp tục. Nhà điều hành khá là thích Takemichi nên sẽ ưu tiên sức khỏe của cậu lên trên đầu.
Thấy chưa con người ta sống tốt mới được người ta thương, đâu như mấy ai kia ăn ở sao cái nết bay mất mẹ luôn. Vừa vô duyên lại thấy ghét.
.
.
.
Touman khi nghe tin cậu nhập viện mới sáng đã kéo cả lũ vào bệnh viện xem. Mở cửa ra đập vào mắt họ là một thiên thần hạ phàm. Mái tóc vàng óng ánh cùng làng da trắng hống ấy, thật đẹp làm sao, nó sẽ đẹp hơn nếu không phải khung cảnh bệnh viện. Bỗng Touman không hẹn mà có cùng suy với nhau.
Lỡ sau này Takemichi không tĩnh dậy nữa rồi sao ??
Một luồn bất an chạy qua não họ, nếu như cậu không tĩnh dậy nữa thì ai sẽ cứu họ đây, cậu là ánh sáng của họ mà.
.
.
.
Lờ mờ tỉnh dậy, đầu cậu vẫn còn khá choáng do cơn sốt đêm qua. Xoay đầu lại nhìn thấy một anh đẹp trai ngủ kế bên, xoay qua bên kia là một dàn anh đẹp trai.
Trong mơ mà cũng gặp bọn Touman nữa!!.
" Tụi mày vào đây lúc nào " Cậu bất giác hỏi.
" Vào từ sớm rồi " Draken ngồi gọt táo cho cậu mà nói.
" Mikey sao nằm đây "
" Lúc sáng mày chưa dậy nó lẻn nằm vào rồi ngủ luôn, thấy hai đứa mày ngủ ngon quá nên không kêu nó dậy " Mitsuya đem tô cháo cho cậu rồi giải thích.
" Bác sĩ nói bôi thuốc này là sẽ nhanh khỏi ý, để tao bôi cho " Kazutora cầm chai thuốc lên nói cho cậu, cậu cũng gật đầu đồng ý.
" Ha hạ sốt rồi nè " Chifuyu gờ trán cậu.
" Mikey dậy đi " Baji hôm nay hiền lắm không chọc cậu đâu.
" Tao không thích mày bị thương hay bị bệnh đâu " Cầm chai nước với thuốc hạ sốt cho cậu
" Anh cũng vậy " Smiley ngồi ăn táo kế bên mà nói.
" Bác sĩ nói vài ngày nữa mày sẽ được xuất viện, vui không " Hakkai từ bên ngoài bước vào.
Sao chăm như em bé vậy. Mikey sau khi tĩnh dậy thì cứ ôm cậu mãi. Họ nói chuyện với cậu đến chiều luôn, chơi với bọn Touman cũng nhiều trò lắm nào là đánh bài, đánh lộn... À thôi bỏ qua vụ này đi. Nói chung là hôm nay cậu vui lắm như vẫn ghét bọn Touman.
Miko nhân lúc bọn Touman về liền đến thăm cậu. Trời nhìn cô ta mếu máo khóc thấy thương lắm kìa. Như câu nói của bà cô này làm cậu muốn nhét nguyên trái tao vào họng cô ta.
" Oa cậu mà không khỏe lại là tăng tiền bồi thường gấp 5 đấy" Con mời má về giùm con, đi thăm bệnh hay đi đe dọa. Hở cái là bồi thường, bà lấy máu tôi đem bán đi nè. Tiền tiền tiền hoài.
.
Cậu nhìn chàng trai già trước tuổi mà tự hỏi. Bộ mình thân với hắn lắm sao. Nhìn Tajiu đang gọt táo mà thầm nghĩ, chắc Tajiu bị sự đẹp trai của cậu mà si mê nên mới thăm nè. Chứ có quen biết con mẹ gì đâu mà thăm. Nói thiệt thì cậu không quen với sự dịu dàng của Tajiu cho lắm, trong trí nhớ khắc sâu trong não cậu là một người bạo lực thôi. Cái lúc Tajiu cầm đoá hoa hồng nhẹ nhàng bước vào là cậu thấy dị dị rồi.
Mày là thằng nào, mày đéo phải Tajiu, mau trả Tajiu Shiba lại cho tao.
-------------- Ở đâu đó --------
" Này Hanma "
" Gì "
" Có công thức nào dỗ béo Takemichi không " Kisaki nhìn vào máy tính mà hỏi Hanma
" ......" Mày hỏi tao, ông nội tao cũng không biết đường trả lời nữa.