Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Alltake] Thanh Âm Đau Đớn

Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Hakkai?”

“Cuối cùng cũng tìm thấy anh rồi, Taka-chan”

Mitsuya ngỡ ngàng ngước nhìn người con trai trước mặt mình

“Sao mày lại ở đây?”

“Em có chuyện muốn nói với anh”

Mitsuya còn chưa kịp trả lời thì đã bị Hakkai vội vã kéo vào nhà, hắn bất lực mà chạy xe vào trong rồi theo hắn đi vào nhà. Giống như cô em của mình ngay khi bước vào trong Mitsuya liền lên tiếng

“Anh về rồi đây”

Ở trong bếp Luna và Mana nghe thấy giọng Mitsuya liền đồng thanh mà đáp lại

“Mừng anh về nhà nii-chan”

Mitsuya nhanh chóng cởϊ áσ khoác ra và bước vào phòng khách ngồi xuống, Hakkai thấy vậy cũng lủi thủi đi theo, hắn ngồi xuống trước mặt Mitsuya nhưng hắn chỉ nhìn chằm chằm người đối diện mà không nói lời nào, thấy vậy Mitsuya đành bất lực lên tiếng phá bỏ bầu không khí gượng gạo ấy

“Thế mày tìm tao có chuyện gì?”

Mitsuya vừa dứt câu Hakkai liền chán nản ngước mặt lên trần nhà thở dài một tiếng rồi trả lời

“Về chuyện của Takemichi”

Thật ra đây không phải lần đầu Hakkai đề cập đến chuyện này với Mitsuya, ngay từ khi gặp Moe hắn đã không có thiện cảm gì và khi nhìn thấy tấm ảnh kia hắn lại càng cảm thấy kinh tởm ả ta. Đã nhiều lần Hakkai lên tiếng ngỏ ý muốn nói chuyện đó với Mitsuya nhưng lần nào hắn cũng tức giận mà phớt lờ Hakkai. Chính vì không ai lắng nghe hắn mà còn ngày ngày hành hạ cậu nên chỉ cần có cơ hội thì Hakkai sẽ ngay lập tức đi xuống căn hầm kia mà giúp Takemichi sơ cứu các vết thương và đem đồ ăn đến cho cậu. Nhưng sau đó hắn liền bị Mikey ra lệnh đi qua Mỹ hỗ trợ Thiên Trúc nên không thể ở bên cạnh cậu nữa, khi vừa nghe tin cậu bỏ trốn trong lòng hắn có chút vui mừng nhưng cũng có chút lo lắng nên hắn đã ngay lập tức quay về cùng những người kia. Vốn tưởng rằng lần này Mitsuya vẫn sẽ không để tâm đến chuyện của Takemichi nhưng câu trả lời của hắn lại khiến Hakkai sững người

“Tao cũng đang muốn làm rõ chuyện này đây”

“Ý Taka-chan là sao?”

“Lần trước tao có vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Takemichi và Moe, tuy chỉ nghe được một đoạn ngắn nhưng tao cảm thấy giống như tất cả những chuyện này là do Moe bày ra”

Mắt Hakkai bỗng nhiên sáng lên, hắn đưa mắt nhìn chằm chằm vào Mitsuya, giọng nói có chút hy vọng mà lên tiếng

“Nếu vậy thì từ giờ Taka-chan sẽ không ở bên cạnh cô ta nữa đúng không?”

Mitsuya không nói gì chỉ đáp lại Hakkai một cái gật đầu, thấy vậy Hakkai ngày càng trở nên hy vọng hơn, hắn lại tiếp tục đưa mắt nhìn Mitsuya rồi đặt ra câu hỏi lần nữa

“Vậy Taka-chan có biết Takemichi đang ở đâu không?”

Bỗng nhiên Mitsuya cúi gằm mặt xuống, hắn lấy tay xoa xoa ở giữa trán rồi nặng nề trả lời

“Cậu ấy đang ở trong cùng bệnh viện với Moe”

“Cái gì?!!”

Hakkai vừa nghe câu trả lời liền nhảy dựng lên mà lớn tiếng khiến Mitsuya có chút khó chịu

“Mày đừng có um sùm như vậy”

Nghe lời nhắc nhở Hakkai ngay lập tức lủi thủi ngồi xuống đưa mắt hướng về phía Mitsuya

“Cậu ấy sao lại ở trong bệnh viện vậy?”

“Tao vẫn chưa rõ tình trạng của cậu ấy do lúc vừa vào cậu ấy đã trở nên hoảng loạn mà đuổi tao đi”

Trở nên hoảng loạn? À đúng rồi, bọn họ đã hành hạ cậu mà, tất nhiên cậu cảm thấy hoảng loạn khi nhìn thấy họ rồi. Hakkai nghe những lời đó từ Mitsuya mà lòng hắn không khỏi bồn chồn, hắn cố gắng giữ bình tĩnh rồi đưa ra đề nghị với Mitsuya

“Ngày mai Taka-chan đưa em đến chỗ cậu ấy được không? Có thể em sẽ khiến cậu ấy bình tĩnh hơn khi gặp anh”

Nghe vậy trong lòng Mitsuya như lóe lên một tia hy vọng hắn đưa mắt nhìn người đối diện mình rồi lên tiếng trả lời

“Mày có thể giúp tao được sao?”

Hakkai không nói gì chỉ mỉm cười rồi gật đầu với hắn, thật may quá, hòn đá to lớn đang đè lên người Mitsuya đã phần nào trở nên nhẹ hơn. Hắn vui vẻ nhìn Hakkai mà liên tục nói lời cảm ơn, nhìn Mitsuya ở trước mặt mình mà ríu rít cảm ơn trong phút chốc Hakkai cảm thấy mình như bậc thánh nhân ra tay cứu giúp người gặp nạn, nhưng giây phút thiêng liêng đó đã ngay lập tức biến mất khi Mana lên tiếng gọi hai người vào ăn tối. Bị phá hỏng “buổi lễ tôn thờ” Hakkai liền trưng bản mặt thèm đánh ra mà lẳng lặng bước vào phòng, Mitsuya thì không biết hắn bị gì nên chỉ biết vỗ vỗ vào lưng hắn vài cái. Sau khi ăn tối xong thì Hakkai vốn dĩ định quay về biệt thự nhưng Mitsuya (không phải chủ nhà) lại bảo hắn ngủ lại để ngày mai cùng hắn đến bệnh viện và may mắn thay Mana (chủ nhà) cũng niềm nở chào đón hắn. Và rồi một ngày mệt mỏi lại trôi qua như thế

Sáng hôm sau Mitsuya đã thức dậy từ sớm chuẩn bị mọi thứ rồi hắn mới đánh thức Hakkai, Hakkai cũng nhanh chóng chuẩn bị rồi cả hai cùng xuất phát đến bệnh viện

Bên phía Touman thì từ sau cuộc nói chuyện ngày hôm qua cả bọn một mặt thì vui vẻ đến bệnh viện chăm nom ả ta mặt khác thì ra lệnh cho đàn em tìm kiếm mọi ngóc ngách xung quanh thành phố để bắt cậu. Chifuyu ngay khi vừa bước vào đã định nhào đến hôn ả ta như lần trước nhưng lần này hắn bị cả bọn kia túm cổ lại mà quăng ra ngoài sau đó từng người bước vào mà cười đùa với ả ta

“Moe tôi có đem cháo đến cho em nè”

Baji vui vẻ cầm phần cháo trên tay mà chạy lại nói với cô ta nhưng sự vui vẻ ấy nhanh chóng bị dập tắt ngay sau khi Kazutora lên tiếng

“Nếu em muốn ra viện sớm thì đừng ăn cháo của tên ngốc đó”

“Nói gì vậy hả tên đầu quả chuối kia”

Bị châm chọc Baji và Kazutora liền bắt đầu đấu khẩu với nhau khiến Draken phải túm cổ hai bọn họ lên mà quăng ra ngoài với Chifuyu. Moe liếc nhìn xung quanh một lượt rồi lại giả vờ buồn bã

“Anh Hakkai với anh Mitsuya lại không đến ạ?”

Thấy ả ta trở nên buồn bã Izana ngay lập tức đi đến bên ả mà an ủi

“Em không cần quan tâm đến hai tên đó nữa, có bọn tôi là được rồi, bọn tôi nhất định sẽ trả thù cho em”

Nghe được những lời ấy ả ta ngay lập tức đắc ý cười thầm rồi lại quay qua cười đùa với bọn kia

Quay lại với Mitsuya và Hakkai, ngay khi đến bệnh viện Hakkai đã vội vã hỏi Mitsuya

“Cậu ấy ở phòng nào vậy Taka-chan”

”Mày bình tĩnh xem nào, cậu ấy ở dãy phòng VIP, phòng 126”

Gì? Phòng VIP? Hakkai vừa nghe xong liền sững sờ mà đứng chôn chân cho đến khi Mitsuya đi đến và kéo hắn đi đến thang máy. Đứng trước cửa phòng cậu Mitsuya từ tốn đưa tay lên gõ cửa, Inui và Koko ở bên trong nghe tiếng gõ cửa liền biết là hắn tới Koko thấy vậy liền đi đến mở cửa

“Gì đây? Đem đồng bọn tới à? Sao mày bảo chỉ có mình mày biết?”

“Chuyện đó thì mày ở ngoài đây rồi tao giải thích cho, nhưng mày để tên này vào trong được không?”

Mitsuya lên tiếng đáp lại lời chất vấn của Koko rồi lại đưa ra đề nghị ấy với hắn, Koko liếc nhìn Hakkai rồi lại lên tiếng

“Nếu cậu ấy lại hoảng lo-”

“Sẽ không có đâu”

Koko chưa nói hết câu liền bị Mitsuya cắt ngang, với mọi sự thắc mắc hắn ngước nhìn Mitsuya nhưng cuối cùng lại bị ánh mắt kiên định của tên đó thuyết phục, hắn để Hakkai bước vào trong còn mình thì ở bên ngoài nói chuyện với Mitsuya. Hakkai ngay khi bước vào trong liền rưng rưng mắt ngước nhìn mà gọi tên cậu

“Takemichi...”

Nghe tiếng gọi thân thuộc cậu vội quay đầu về phía cửa mà ngỡ ngàng

“Hak...kai”
« Chương TrướcChương Tiếp »