Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Alltake] Comeback

Chương 56

« Chương TrướcChương Tiếp »
Author: ThatNghiep

Peyan nhớ thằng bạn đồng hành từng dưới trướng Mutou, lập tức bấm bấm điện thoại nhắn tin cho đối phương bảo nhanh chân lên, ngẫm nghĩ thế nào thì nhắn thêm một câu, nhớ đem theo càng nhiều tiền càng tốt.

Kisaki cũng đến làm Takemichi hết hồn, trên mặt Kisaki còn vài miếng băng dán, tay phải bó bột, gương mặt vô cảm ngồi xuống bàn riêng. Takemichi cười tươi vẫy tay chào hắn một cái, gương mặt Kisaki tức khắc biến sắc, cả người cứng đờ, vội quay đầu tránh đi.

Osanai vừa thấy Kisaki cũng sa sầm mặt mày, thế nhưng hắn cũng chẳng thèm nhìn mặt Kisaki thêm lần nào nữa, quay sang nói chuyện tiếp với Pa và Pe.

Takemichi thấy Kisaki lâu lâu lén lút quay đầu một cái, nhìn Hina đang phụ bên cạnh, cậu thầm à một tiếng. Hoá ra là đến theo dõi con gái người ta à?

Hina mặc áo sơ mi kín đáo với quần tây dài, Takemichi lấy thêm áo khoác của cậu đưa cho cô ấy mặc, Hina khó hiểu nghiêng đầu. Takemichi bình tĩnh quan sát từ trên xuống dưới, thấy Hina kín không còn chỗ hở, cũng mặc kệ cho Kisaki nhìn gì thì nhìn.

Bốn thằng bạn cũng đến. Takuya còn chưa kịp nói ra yêu cầu mà mới nhìn Takemichi đã đỏ hết cả mặt, Akkun cũng đưa tay che mặt rồi vội quay đầu, chỉ có Makoto và Yamagishi là như hai thằng ngốc chỉ tay vào bộ đồ của Takemichi rồi cười ha hả.

Yêu cầu của cả bốn đứa rất đơn giản. Makoto và Yamagishi chụp tự sướиɠ chung mấy tấm hình, Takuya và Akkun cũng chụp hình cùng nhưng thêm yêu cầu năm tay và gọi chủ nhân rồi quay video.

Chắc do làm với Angry và Mutou rồi nên Takemichi cảm thấy không quá ngại ngùng như lần đầu, thế là vui vẻ nắm lấy tay Takuya nói:

"Chủ nhân Takuya, uống ngon miệng nhé."

Takuya rần rần cả người, nuốt nước bọt rồi nắm chặt lấy tay Takemichi, ước gì ngày nào đi về nhà cũng thấy người này mặc đồ thế này đưa nước cho mình. Takuya mất hồn với suy nghĩ của bản thân, Takemichi đã bỏ tay ra cũng mơ màng không biết gì.

"Chủ nhân Atsushi, đây là nước uống của ngài."

Akkun nhắm mắt siết chặt nắm đấm bên hông mà khóc thầm, cảm giác quá tuyệt vời.

Mutou cầm điện thoại nhíu mày, sau đó chào cả bọn rồi rời đi trước. Osanai xem đồng hồ cũng chào tạm biệt Takemichi, trùng hợp cùng lúc đó Pachin nhận tin nhắn. Pa ôm trán thở dài rồi bảo hắn đi đón một người sẽ trở về liền, sau đó rời đi cùng với Osanai, để Pe ở lại ngồi canh gác bảo vệ cho Takemichi.

"Cộng sự?"

Là giọng Chifuyu, Takemichi mừng rỡ. Chifuyu nhìn chằm chằm bộ đồ trên người kia mà hai mắt sáng lên, sau đó lập tức xem bảng giá mà trầm ngâm suy tư. Takemichi nghĩ cả hai mới gặp nhau hai lần ở lần quay ngược thời gian này, hơn nữa cậu biết tính tình Chifuyu chính trực thật sự nên chắc không có yêu cầu biếи ŧɦái nào.

Lần này thì Takemichi nghĩ đúng một nửa, một nửa còn lại vẫn sai.

Cậu quên mất tên ngốc này nghiện shoujo manga.

Takemichi pha xong ly latte rồi đi ra ngoài đứng áp lưng vào tường, Maiko cầm điện thoại chờ sẵn. Chifuyu đặt một tay lên tường áp vào chuẩn tư thế kabedon, gương mặt đẹp trai quá mức làm mấy khách nữ cũng mặt đỏ tim đập thình thịch.

Chifuyu vẫn một lòng nghiêm túc với việc quay video như đang đóng phim, thấp giọng nói:

"Hanagaki Takemichi... Hãy làm người của tôi."

Takemichi mím môi, hai tai đỏ bừng, dáng vẻ ngoan ngoãn vâng lời:

"Vâng, thưa chủ nhân Chifuyu."

Takuya với Akkun trố mắt, hoá ra còn được như thế này nữa sao?

"Ồ, quán cà phê maid này, nam đổi nữ à?"

Hakkai quan sát một vòng trong lớp, còn Mitsuya đi bên cạnh không một lần ngó sang, thẳng tiến đến mục tiêu duy nhất, quầy pha chế.

Mitsuya nhìn chằm chằm thiếu niên tóc vàng mặc váy hầu gái dài hơn đầu gối, nghiến răng với đường may bị lệch ở góc eo, Mitsuya thầm nghĩ nếu hắn may một bộ váy maid riêng cho Takemichi...

Tưởng tượng cảnh đó, Mitsuya chợt đứng đờ ra với suy nghĩ của chính bản thân, đưa hai tay ôm mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.

Hakkai hoang mang nhìn đội trưởng của hắn ôm mặt đứng tại chỗ không di chuyển, hắn nhún vai, tươi cười đến quầy pha chế, đưa 500 yên cho Maiko, ngẫm nghĩ thế nào thì đưa thêm 500 yên để chụp hình một tấm.

Chẳng hiểu sao hắn cứ có cảm giác nếu bỏ qua lần này, Hakkai sẽ hối hận đến tận cuối đời.

Thế là ngập ngừng đưa thêm 1500 yên, một quay video, một gọi chủ nhân.

Đọc yêu cầu đơn giản của Hakkai, Takemichi mừng thầm, đưa nước uống cho hắn rồi cười nói: "Chúc chủ nhân vui vẻ."

Hakkai cầm điện thoại xem lại video, sau đó ấn xem tấm ảnh sau đó, Hakkai quàng vai, Takemichi giơ tay chữ V, cả hai cùng cười tươi. Không hiểu sao hắn tự nhiên thấy vui vui, ấn gửi cho Yuzuha xem.

Mitsuya đã thoát khỏi cơn bão hormone nam, hắn ngồi ở quầy pha chế chăm chăm nhìn theo người đang mặc váy hầu gái kia. Takemichi bị nhìn đến gai người, có chút lo sợ khi nhận lấy tờ giấy yêu cầu của Mitsuya từ Maiko.

Mitsuya vẫn luôn hiền lành tốt bụng, dáng vẻ chính trực, chắc là không yêu cầu quá mức đâu nhỉ?

Thực tế cho thấy Takemichi đã đánh giá quá thấp sự biếи ŧɦái của mấy tên Touman.

Cậu bưng ly latte để lên bàn, Pe và Pa khó hiểu nhìn hai người không có mấy màn gọi chủ nhân ngay lập tức, Mitsuya cũng không cầm điện thoại, chẳng lẽ Mitsuya thật sự chính trực như bề ngoài? Smiley, Angry với Chifuyu cũng nhíu mày, bọn họ có trực giác chuyện sẽ chẳng đơn giản như vậy.

Đúng là thế.

Maiko cầm điện thoại của Mitsuya, hứng khởi nói: "Chuẩn bị ấn quay nè." Hina tròn mắt, đưa tay che mặt mà lộ ra đôi mắt, Hakkai trầm trồ nhìn đội trưởng của hắn bằng con mắt khác. Vô số khách lẫn cả thành viên phục vụ trong lớp cùng nhìn về phía họ.

Mitsuya đã bồng cậu theo kiểu công chúa, Takemichi bối rối đưa tay níu chặt phần áo trước ngực của Mitsuya, gương mặt đỏ bừng đến tận hai tai lẫn cổ, lắp bắp từng chữ:

"Takemichi là của... của chủ nhân Takashi... T-Trang phục trên người này tuỳ... tuỳ chủ nhân cởi ra..."

Những người xung quanh tức khắc làm rớt mấy ly nước trong tay, ngay cả Kisaki đang uống cà phê cũng sặc một cái rồi ho khù khụ đến đỏ cả mặt.

Tên Mitsuya này thật sự chơi lớn, 7000 yên bay sạch trong tức khắc, thế mà hắn ta một lần cũng không chớp mắt, còn bình tĩnh đứng chờ Maiko quay phim xong thì chụp hình một tấm. Smiley ngơ ngác, chẳng phải tên Mitsuya này nhà nghèo sao? Tiền đâu ra nhiều vậy?

Chỉ có Mitsuya biết, hắn vừa bán mấy bản vẽ tự thiết kế đầu tay, tiền còn chưa dùng cho bản thân đã tiêu sạch lên người tên Takemichi này.

Nhưng cả người rần rần, Mitsuya biết, 7000 yên này hoàn toàn xứng đáng.

Hắn quay đầu nhướn mày với Angry, Angry siết chặt nắm đấm. Hai người phát ra tia điện đùng đoàng ở giữa. Đương nhiên bởi vì Mitsuya cũng là một trong những người được Angry đặc cách gửi video gọi chủ nhân Souya ban nãy.

Trả điện thoại, Maiko lén lút ngó Mitsuya đang thoả mãn xem lại video vừa nãy. Cô gặp Mitsuya nhiều lần, luôn ấn tượng người này đẹp trai lại dịu dàng, trông chính trực vô cùng, ai ngờ cũng biếи ŧɦái quá sức tưởng tượng. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Cửa mở xoạch một cái làm mọi người hết hồn, người bước vào có đôi mắt xanh nhạt cùng lông mi trắng dài đẹp như búp bê, mái tóc vàng nhạt dài ngang vai, hai bên khoé miệng có hai vết sẹo, còn ai khác là Sanzu.

Pe trợn ngược mắt nhìn Sanzu, thầm nghĩ hoá ra tên này lâu đến vậy là vì thay đồ à? Bình thường ngoài áo Touman ra thì chỉ mặc áo thun trắng đơn điệu, bây giờ lại mặc áo mơ mi với cả quần tây trắng được là cẩn thận không vết nhăn.

Tính làm đám cưới hả?

Sanzu cột tóc bằng dây vải lụa màu đen, Takemichi vừa thấy cũng hết hồn, thầm nghĩ tên này đẹp thật sự, nhìn y hệt mấy người quý tộc phương Tây. Có điều vừa nhìn vào mắt Sanzu đã thấy không ổn. Sao mà ánh mắt hứng khởi khi hành hạ người khác lại xuất hiện vào lúc này? Mà còn chằm chằm vào cậu...?

Sanzu đưa tiền cho Maiko rồi nói gì đó, vì ngày nào cũng gặp Sanzu nên Maiko bao dung với hắn hơn, nghe yêu cầu liền giơ tay ok, hí hoáy viết thêm một mục mới trong bảng giá.

Mấy người kia lập tức tò mò đến xem mục mới là gì, sau đó trước sự ngỡ ngàng của mọi người, Sanzu lấy một cái ghế đặt ra chính giữa rồi ngồi lên, lấy ra một sợi dây xích như cho thú cưng đeo lên cổ.

Mục mới được thêm:

Đeo đồ đặc biệt theo yêu cầu: 500 yên/ lần

Takemichi đọc cái yêu cầu của Sanzu tức khắc ôm trán.

Cậu bước ra, Sanzu ngẩng đầu, đôi mắt trông vô tội nhưng lại đeo còng tay vào hai tay Takemichi, sau đó đưa phần tay cầm của sợi dây quấn quanh cổ hắn cho cậu giữ. Takemichi chần chừ một chút rồi cũng ngồi lên đùi đối phương, một tay Sanzu vòng qua eo Takemichi giữ chặt, một tay nắm nhẹ lấy cả hai cổ tay của cậu.

Con mẹ nó fetish SM à? Mitsuya nổi điên lên đến nỗi Hakkai phải níu áo kéo quần giữ lại, Pe thì kiềm hai tay Chifuyu trong khi Smiley cười hì hì giữ chặt hai tay Angry đang cáu đến nỗi gân xanh đầy trán.

Một người mặc đồ hầu gái màu đen bị còng tay nhưng lại cầm đuôi dây xích, mà đeo vòng cổ là một người mặc đồ màu trắng trang trọng như chủ nhân. Hình ảnh đối ngược gây kí©h thí©ɧ thị giác đến cực độ, khách nữ trong lớp đã phát điên, tay bấm điện thoại gọi gấp chị em đến cùng high.

Hình ảnh cả hai người đẹp như tranh vẽ. Hina với Maiko cũng hít thở không thông, Hina mím môi, hình như cô đã khởi xướng nên tội ác? Hina âm thầm xin lỗi Takemichi nhưng cũng lén lút rút điện thoại chụp một tấm, sau đó vì quá hối lỗi mà đành đi ra ngoài xem thử có cửa hàng nào hay ho để gọi Takemichi đến chơi cùng sau khi xong việc.

Kisaki ngơ ngác nhìn hình ảnh thiếu niên tóc vàng mặc váy hầu gái ngoan ngoãn ngồi trên đùi một người khác, tim như ngừng đập. Đột nhiên thấy Hina rời đi, hắn ngẩn người không biết nên đi hay ở lại.

Nhưng tại sao phải ở lại? Mục tiêu của hắn vốn là Hina mới đúng chứ?

Kisaki nghiến răng đưa tay cào tóc như phát điên với chính suy nghĩ của bản thân, vội vàng đứng dậy đi theo cô ấy.

Maiko ấn chụp một tấm liền giơ ngón cái, Sanzu tiếp tục cúi đầu đặt cằm lên vai Takemichi, sau đó y như một người mẫu chuyên nghiệp liên tiếp đổi tư thế, tới tấm thứ bảy thì bỗng cởi sợi dây vải cột tóc rồi quấn quanh mắt Takemichi.

Mấy sợi tóc của Sanzu cũng nhè nhẹ lướt qua mặt cậu, vì không thể nhìn thấy nên cảm giác càng chân thật hơn, làm cả người Takemichi cứng đờ. Tay của Sanzu thì càng lúc càng dời lên trên, tấm thứ mười đã sờ đến tận cổ Takemichi, ngón tay quấn quanh như đang con rắn đang quấn quanh phần cổ trắng mềm của người ngồi trong lòng hắn.

Takemichi khóc không ra nước mắt, tên này khôn lỏi thật sự. Căn bản không tốn tiền để cậu nói hay làm gì, tự hắn động thủ rồi làm đủ trò mà chỉ trả tiền cho mỗi mười tấm hình và 1000 yên đeo đồ đặc biệt.

Chụp xong mười tấm, Takemichi bơ phờ cả người, thầm nghĩ sau khi kết thúc với Sanzu phải ngừng cái vụ bán thân lấy tiền này thôi.

"Thôi tao dừng, không làm nữa đâu."

Cởi dây vải che mắt, Takemichi đứng hình nhìn Mikey, Draken và Emma đang ngơ ngác trước cửa lớp cậu.

Sanzu cúi đầu, lập tức cởi toàn bộ còng tay lẫn dây xích, cầm lấy ly cà phê uống ực một cái, nhanh chóng qua cửa còn lại của lớp rời đi ngay tức khắc.

Mitsuya, Chifuyu cùng Angry bẻ khớp ngón tay răng rắc, tức tốc lao ra ngoài cửa đuổi theo Sanzu.

Sợ mấy tên này đánh nhau đến mức gây án mạng, Hakkai cùng Smiley cũng đuổi theo. Takuya cùng Akkun bày vẻ mặt không tình nguyện nhưng vẫn bị hai thằng bạn Makoto với Yamagishi hứng khởi lôi đi hóng chuyện.
« Chương TrướcChương Tiếp »