Đúng như người đời đã nói...không ai có quyền được can thiệp vào quá khứ, tương lai và cuộc sống của mỗi người...
Nhưng em lại bất chấp tất cả chỉ vì cứu rỗi những kẻ lầm than ấy....
Bây giờ...em đã thấy chưa...cái giá của việc thay đổi quá khứ....
Ôi chúa ơi, thật tội nghiệp đứa trẻ ấy... Thằng bé đã làm nên việc gì mà phải đánh đổi cả mạng sống của bản thân thế này
Có phải chăng...là vì em đã thay đổi vận mệnh của họ...
Nhưng...có chắc em đã thay đổi tất cả...tại sao, tại sao em lại không đặt bản thân vào cảm giác của họ mà suy nghĩ...
Em đã cho rằng, bản thân không quan trọng bằng người thân của họ ư...
Không, em sai rồi, em sai thật rồi...đối với họ em mới là chìa khóa, đối với họ, em là tia sáng cuối cùng...
Thế tại sao em lại ra đi...để lại những kẻ biến chất thế này...
----------
Có người đã từng nói:
"Đối với Touman...Takemichi là giới hạn cuối cùng"
Khi giới hạn ấy bị phá bỏ, đồng nghĩa với việc...Touman sẽ vĩnh viễn bước vào bóng tối...
Bây giờ thì sao...cái giới hạn ấy...đã bị phá bỏ rồi...
Ôi chúa ơi...người xem những con người ấy như một trò chơi thôi ư....
Thật tồi tệ làm sao....
Sao em lại ra đi cơ chứ...
Để lại những người yêu thương em phải đau khổ như thế này...
Để lại một Mikey bị biến chất, rơi vào bóng tối...
Để lại người con gái em đã từng yêu rơi vào hố đen của sự đau khổ...
Để lại một Touman không còn hy vọng...
Để lại một Takemichi đã chết...
----------
Cái ngày mà em ra đi, là một ngày mưa tầm tã...có thể nói, đó là ngày mưa lớn nhất trong năm...
Có phải chăng là vì những sinh mệnh trên cao ấy đang khóc thay cho số phận nghiệt ngã của em...
Đứng trước ngôi mộ của em...là những con người mà em đã cứu rỗi...
Một đám người nhìn vào tấm ảnh của em trên chính ngôi mộ ấy...những khuôn mặt mang từng biểu cảm khác nhau, người thì mặt lạnh tanh không nói gì, người thì nhăn nhó, khuôn mặt như có tâm sự, có nỗi lòng muốn nói ra nhưng phải nuốt nó lại vào bên trong, thế nhưng không một ai khóc cả...
Có thể ai đi ngang qua, lại tưởng rằng họ không quan tâm kẻ đã mất...nhưng có ai nghĩ rằng...nước mắt họ đã cạn rồi thì sao khóc được nữa cơ chứ...
Nhưng sao lại phải quan tâm những kẻ qua đường kia chứ...
Nhìn lại những con người kia đi...họ đang muốn nói gì thế này...
Sao cứ mãi nhìn vào tấm ảnh của người ấy như thế...
Có lẽ, đã hiểu được phần nào những lời họ muốn nói...
"Takemichi...sao em lại ra đi cơ chứ...khiến tôi phải ngước nhìn tấm ảnh em đang cười thật tươi kia, nhưng tấm ảnh ấy lại được đặt ngay trên chính ngôi mộ của em...thật xót xa làm sao..."
Họ cứ đứng đó, nhìn bia mộ của em cho đến hết ngày...thật là đau buồn làm sao...cơn mưa ấy vẫn mãi chưa chịu dứt....
----------
Đã 10 năm rồi, kể từ ngày em ra đi, những người yêu thương em vẫn mãi không chịu thoát khỏi quá khứ mà càng ngày càng biến chất....
Mikey...người cuối cùng mà em đã cứu lại một lần nữa rơi vào bóng tối, nhưng khác so với trước, giờ đây hắn đã kiểm soát được bản thân...
Hinata...người con gái dịu dàng năm nào...bây giờ chỉ là kẻ đáng sợ, lạnh lùng và tàn nhẫn...
Touman mà em từng biết, giờ đã khác xưa, không có một tội ác nào mà Touman không làm, rượu chè, bài bạc, mại da^ʍ, thuốc phiện,...
Em đã thấy chưa...giới hạn cuối cùng của Touman...em ra đi không đồng nghĩa với việc Touman sẽ hạnh phúc mà chỉ đơn giản là
biến chất.
Hôm nay là ngày giỗ của em, đã 10 năm rồi...
Nơi ngôi mộ ấy, có một người con trai với mái tóc vàng...không một cảm xúc mà nhìn vào tấm ảnh của em...
Còn có thể là ai ngoài hắn - Mikey
Bên cạnh là người con trai với mái tóc vàng nửa đầu, bên còn lại có hình xăm con rồng.
Một mảng im lặng vây quanh...
Cuối cùng, người con trai to lớn kia mới lên tiếng.
-" Mikey, nên về được rồi...đến giờ họp rồi..."
Người con trai nhỏ ấy vẫn nhìn lên ngôi mộ kia, đáp lại:
-" Kenchin...tôi đã ngồi đây bao lâu rồi...?"
-" 3 tiếng rồi..."
Mikey vừa dứt lời, Draken liền đáp.
Họ vẫn nhìn lên ngôi mộ ấy....nhưng một lúc sau liền đứng lên, ra về
-" Về thôi, Kenchin..."
Cứ thế cả hai lên xe và ra về...ở phía ngôi mộ còn sót lại một đóa bông cúc trắng.
-----------
Từ ngày cậu đi, Mikey lúc nào cũng thế, luôn đến mộ của cậu mỗi sáng, bất kể nắng mưa, giông bão....
Từ ngày cậu đi, không ai có thể dứt ra khỏi quá khứ cả...thật xót xa cho những con người ấy...
------------
Mikey, Draken bước về trụ sở chính của Touman, vừa bước vào, đã có một hàng dài mấy tên mặc đồ đen chào hỏi.
-"CHÀO TỔNG TRƯỞNG/ PHÓ TỔNG MỘT NGÀY MỚI TỐT LÀNH!!!"
Nhưng họ không đáp lại mà chỉ hỏi
-"Họ đâu?"
-"Dạ thưa, mọi người đã ở trong phòng họp ạ!"
Nghe thế Draken chỉ gật đầu mà bước vào trong.
Đi tới trước cửa, liền có hai tên vệ sĩ mở cửa ra mời họ vào.
Bước vào trong đã có một số người ngồi đợi sẵn.
Không ai khác ngoài họ...
những kẻ lầm thang...
Mikey đi tới chỗ hai ghế trống, ngồi vào chỗ của mình, còn chỗ còn lại.....mãi để trống
Nghe tới đây, ai cũng hiểu rồi nhỉ...dù người ấy có ra đi, nhưng đối với Touman, cậu vẫn ở đấy, là người quan trọng...
Là người duy nhất có chức vụ ngang hàng với tổng trưởng...
Mikey ngồi xuống, nhìn một lược tất cả mọi người trong phòng, rồi lên tiếng :
-"Báo cáo đi..."
Mikey vừa dứt lời, đội trưởng phiên đội 1 lên tiếng.
-" Tình hình khu đất A đã chiếm trọn được rồi, bên khu B thì có chút trục trặc nhưng đã giải quyết rồi."
Đội trưởng phiên đội 1: Baji
Phó đội trưởng phiên đội 1: Chifuyu vs Kazutora
Nghe xong Mikey không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn qua phiên đội 2.
Thấy vậy, đội trưởng phiên đội 2 liền thông báo tình hình:
-"Các quán bar tổ chức mại da^ʍ vẫn hoạt động bình thường."
Đội trưởng phiên đội 2: Mitsuya
Phó đội trưởng phiên đội 2: Hakkai (đúng không nhỉ =)) )
Thấy đã đến lượt mình, đội trưởng phiên đội 3 báo cáo:
-"Thị trường buôn bán vũ khí gặp trở ngại lớn, ông trùm bên Pháp đang nghi ngờ có kẻ đột nhập nên chưa cho hàng vào được, mai sẽ phái người đi bắt bọn chúng."
Đội trưởng phiên đội 3: Pachin
Phó đội trưởng phiên đội 3: Peyan
-"Được rồi, xử lí nhanh vào, tôi không thích chậm trễ đâu..."
Nghe Pa nói, Mikey liền lên tiếng nhắc nhở.
-"Vâng."
-"Vậy còn phiên đội 4..."
Mikey liếc nhìn qua smiley và Angry
-"À...bọn phản bội đã được giải quyết rồi...mấy tên đột nhập cũng đã được xử lí sạch sẽ rồi..."
Đội trưởng phiên đội 4: smiley
Phó đội trưởng phiên đội 4: Angry
-"Tốt, còn thị trường thuốc phiện..."
-"Đã được giao ra nước ngoài an toàn..."
Đội trưởng phiên đội 5: Sanzu
Phó đội trưởng phiên đội 5: anh em Haitani
(Đúng không ri các bác ="(( )
-" Thị trường kinh doanh đang đi lên, đã hạ bệ được mối nguy hại rồi."
Đội trưởng phiên đội 6: Kisaki
Phó đội trưởng phiên đội 6: Hanma
-"Mấy tên loắt choắt cũng được giải quyết rồi, yếu xìu mà cũng có gan đột nhập vào đây, thật nực cười mà~"
Đội trưởng phiên đội 7: Izana
Phó đội trưởng phiên đội 7: Kakuchou
Mỗi phiên đội đều theo lập trường riêng chỉ trừ phiên đội 8....
Đội trưởng phiên đội 8: Hinata
Phó đội trưởng phiên đội 8: Ema vs Yuzuha
Lí do phiên đội duy nhất đi theo lập trường riêng là vì Hinata đã từng nói...
-" Takemichi đã từng muốn tôi hạnh phúc, nhưng tôi đã không làm được rồi...vậy thì...hãy để tôi hoàn thành một nửa nguyện vọng ấy, hạnh phúc theo cách riêng của bản thân..."
Và đã được Mikey chấp thuận...
Riêng chức vụ của Takemichi, thủ lĩnh băng Hắc Long, xét xử và tuyển thành viên của Touman,....
Người hỗ trợ: Kokonoi vs Inupee
Thiên về trông coi Hắc Long
Phó tổng trưởng Draken, làm thay chức vụ xét xử và tuyển thành viên của Touman...
Nhưng...chỉ với chừng đó mà có chức vụ ngang hàng với tổng trưởng ư...?
Không...còn một chức vụ cao hơn nữa, nhưng điều đó là bí ẩn, chỉ những thành viên cốt cán của Touman mới biết... Còn những kẻ kia...chỉ nên biết rằng, phải tôn trộng cái ghế này thôi là được rồi....
Tình hình Touman sau 10 năm_-----------------------
Nhắc lại lần nữa, tôi làm cho vui thôi đó, nên lỡ có quên tên nhân vật thì tha lỗi nha~ =))