Chương 24

Hai người uống rượu bất tri bất giác hàn huyên đã lâu, Ngụy Hải Phong bảo hắn ở lại qua đêm, Mạnh Trinh nói không được, hắn vẫn phải về nhà, Ngụy Hải Phong không có biện pháp, đành phải kêu tài xế đưa hắn về nhà.

Ô tô lái vào tiểu biệt thự đã là 3h hơn rạng sáng, Mạnh Trinh lặng lẽ lên cầu thang, mở ra cửa phòng thâydsđèn còn sáng, thai phụ vốn nên ngủ dựa vào đầu giường ngồi, nghe thấy tiếng mở cửa liền quay đầu lại, trên mặt đen.

Mạnh Trinh bước đến bên giường, xoa người Mạnh Xuyến, đau lòng lại mang theo vài phần trách cứ nói: "Không phải bảo em ngủ trước sao, cảm lạnh thì sao?"

Mạnh Xuyến không quan tâm hắn, khụt khịt mũi ghét bỏ nói: "trên người anh hôi muốn chết."

"Có sao?" Mạnh Trinh giang hai tay cúi đầu hít ngửi, trừ mùi hương nước hoa đàn ông còn mang theo chút mùi rượu thoang thoảng.

"Có."

Vì có thể lên giường vợ Mạnh Trinh đành phải đi tắm, mới ra khỏi phòng tắm, Mạnh Xuyến liền nói muốn uống nước, đợi đến Mạnh Trinh đưa nước ấm trở về, phát hiện thai phụ lại nhắm mắt đã ngủ rồi. Mạnh Trinh trong lòng lại vừa bực mình vừa buồn cười, tiến lên quỳ một gối xuống giường ôm người vào lòng đút uống mấy ngụm nước, xong còn hỏi thai phụ muốn đi tiểu không, cố gắng hỏi han Mạnh Xuyến lúc này đã gật gù than thở câu không muốn liền nằm vào trong ổ chăn.

Mạnh Trinh vì thu dọn một chút liền nằm trên giường tắt đèn, ôm người vào trong lòng hôn vài cái, nói: " Vật nhỏ này, vì sao tra tấn anh, bản thân cũng không chịu ngủ, không khó chịu sao?" Cũng không biết Mạnh Xuyến có nghe thấy câu này không, nhừng nghe được cậu cũng sẽ không đáp.

Ngày hôm sau rời giường về sau, thai phụ không nghỉ ngơi tốt vành mât quả nhiên thâm xì, Mạnh Trinh đau lòng liền không đi làm, tính toán ở nhà chăm sóc thuận tiện bồi tội. Ăn điểm tâm xong hai người ngồi trên sô pha, Mạnh Trinh đang nhìn báo chí, Mạnh Xuyến tại nghe dưỡng thai âm nhạc. Đột nhiên, Mạnh Trinh phát hiện chính mình thân dưới bị tập kích, một cái chán đi tất bông ngọ nguậy tờ báo, vươn ra đạp lên hai quả trứng của hắn, còn dùng sức nghiền nghiền, Mạnh Trinh lập tức ném báo sang một bên, dùng tay nắm mắt cá chân đang giở trò xấu kia, giả bộ đau hô lên: "Ai u, đạp hỏng đạp hỏng, đạp hỏng thì em sẽ không có tính phúc."

Mạnh Xuyến "Xí" một tiếng muốn rút về lại bị nắm lại, ngược lại bị nam nhân đè chân lên túp lều kia ma sát, thai phụ lại mất hứng, vì thế đem cái chân còn lại cũng thò qua cùng ma sát trên thân nam nhân. Mạnh Trinh vội vàng ôm hai cái chân xấu vào trong lòng, để chúng đừng đạp hỏng giống mình.

Mạnh Xuyến không thể động đậy, liền nói: "Nếu chỉ có mình em, đương nhiên em sẽ đối xử tốt với nó rồi, nếu nó còn phải hầu hạ nhiều người như vậy, em đây đạp hư nó luôm cho nó nghỉ ngơi không cần vất vả nữa."

Trừ Mạnh Xuyến ra còn dám nói vậy với Mạnh Trinh nữa, nhưng Mạnh Trinh không những không giận còn ôm hai chân người ta nói: "Đương nhiên là mình em, ngoan nào, bé cưng anh không làm chuyện xấu."

Mạnh Xuyến còn muốn lại mắng hắn vài câu nữa, lại bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang, Mạnh Xuyến đứng lên nghe, là cha ruột cậu gọi tới bảo cậu về nhà đi, Mạnh Xuyến trả lời cho có lệ vài câu liền cúp. Điện thoại vừa buông lại vang lên, thời gian này nhiều người tìm cậu quá. Là do cha ruột cậu trêu chọc vị kia tiểu thư Kim, giờ người ta nói qua điện thoại muốn cùng cậu gặp mặt, làm quen một chút, xây dựng tình cảm, nhằm về sau người một nhà cùng nhau sống vui vẻ. Mạnh Xuyến tình trạng như giờ sao có thể đi ra ngoài cùng người ta gặp mặt, liền uyển ngôn xin từ chối, nghe điện thoại bên trong Kim nữ sĩ nói chuyện ngữ khí, gia giáo văn hóa tố dưỡng quả thật cũng cũng không tệ lắm, lại nghĩ đến em trai còn chưa ra đời của mình, nếu thực sự có người có thể khiến cha ruột vào nề nếp, thật ra cũng cũng không tệ lắm, ít nhất cha cậu cũng không làm phiền cậu vì chuyện này nữa

Nhận được lệnh của vợ yêu, Mạnh Trinh nào dám nói không, đương nhiên là đồng ý ngay. Bị này hai cuộc điện thoại cắt ngang, lúc sau Mạnh Xuyến mới nhớ tới lí do mình tức giận, vì thế lại ép hỏi nam nhân tối hôm qua đi đâu làm gì, có phải cắm sừng cậu không. Mạnh Trinh nói mình oan uổng, chỉ là cùng Ngụy Hải Phong gặp mặt tán gẫu uống chút rượu, còn cái khác gì cũng không làm, lại nói sang chuyện khác, hỏi vợ có muốn xoa ngực không, xem có sữa chưa. Nói xong kéo người vào trong lòng, bàn tay ấm áp luồn vào trong. Mạnh Xuyến nói không cũng không đấu được sức nam nhân, đành phải tức giận chi nam nhân xoa nắn hai vυ" đỏ lên.

Mạnh Trinh thấy cậu không nói nưac, trong lòng thở dài nhẹ nhõm, dựa lưng vào sô pha, một bàn tay vân vê núʍ ѵú, một tay còn lại nhẹ nhàng mà đặt lên cái bụng tròn trĩnh hở ra. Bé con trong bụng Mạnh Xuyến như có cảm ứng đá một cái lên tay cha, Mạnh Xuyến "au ui" một tiếng, Mạnh Trinh dịu dàng vuốt ve vuốt ve an ủi đứa nhỏ còn nói: "Con ngoan, đừng làm phiền mẹ, chờ con ra rồi bố đưa con đu chơi, có nghe không?"

Mạnh Xuyến nghe vậy hừ một tiếng, trong mắt toát ra ý cườu, làm bộ như bất mãn nói: "Cũng không phải đá anh, mấy lời này cũn chỉ là nói suông."

"Đá vào người em, đau ở tim anh." Mạnh Trinh nói lời bày là chân tâm thực lòng, Mạnh Xuyến cũng hiểu, không hề cố ý tranh luận, Mạnh Trinh cúi đầu, hai người ngọt ngào hôn đá lưỡi. Sau chuyện này tình cảm càng ngọt ngào sâu đậm hơn.

Về phần cha Mạnh Xuyến, Mạnh Trinh đúng là giải quyết. Đến công ty rồi gọi anh họ lên nói chuyện, amh em hàn huyên một đoạn thời gian, sau này Mạnh Xuyến nghe nói ba cậu tái hôn, nhưng đăng ký trước, đợi Kim nữ sĩ sinh ra mới tổ chức, Mạnh Xuyến âm thầm cảm thấy may mắn không phải đến tham dự hôn lễ ba.