Chương 20

Kỳ thật đối với việc sinh con chi Mạnh Trinh, Mạnh Xuyến cũng không quá phản đối, chung quy sống bên Mạnh Trinh nhiều năm như vậy, quan niệm suy nghĩ của cậu đã bất tri bất giác bị Mạnh Trinh làm thay đổi, cậu không thể tưởng tượng được mình sẽ sống ra sao nếu không có Mạnh Trinh. Chỉ là Mạnh Xuyến cảm thấy bây giờ quá sớm, đều do lão sắc lang này không biết kiềm chế, luôn bắn trong bụng cậu đến đầy thì thôi, nhưnh đổi góc độ ngẫm lại, đối với Mạnh Trinh mà nói đã không tính là sớm, nam nhân đã 35 tuổi, không có gì thay đổi trưởng tử của Mạnh Trinh cũng chính là đứa bé trong bụng cậu, sẽ là người thừa kế toàn bộ Mạnh thị.

Hiện tại Mạnh Xuyến mỗi ngày thời gian đi học, thời gian khác đều là ở bên nam nhân. Bao năm qua chưa từng có khi nào giống một tháng này, Mạnh Trinh giống quẹt thẻ đi làm, đúng giờ quẹt thẻ đưa Mạnh Xuyến đến trường rồi về nhà, không có bất cứ thời gian suy nghĩ việc riêng chỉ lo cho thai phụ, Mạnh Xuyến tâm tình vẫn tương đối khoái trá.

Đảo mắt đã có thai bốn tháng, Mạnh Xuyến bụng đã bắt đầu hơi lộ ra, hôm nay đi bệnh viện kiểm tra phụ sản, bác sĩ Trần nói là bé trai bình thường, hai người đều thật vui vẻ. Nhưng khiến Mạnh Trinh vui nhất là bác sĩ Trần rốt cuộc thả luật cấm, hắn có thể không cần làm hòa thượng nữa.

Tháng bảy nóng nực, phòng ngủ mở điều hòa vừa mát mẻ, eo Mạnh Xuyến được đặt lên trên một cái gối, hai đùi bị tách ra khoác lên hay bên vai nam nhân, dươиɠ ѵậŧ thô dài cứng rắn ấm nóng chậm rãi trong tiểu huyêt.

Hai tháng này vì giữ gìn thai nhi, Mạnh Trinh chỉ dám lấy tay thai phụ giúp hắn an ủi du͙© vọиɠ, hoa huyệt chỉ dám khi tắm mới sờ một chút, day nắn nhẹ, bây giờ mới có thể cắm vào tiểu huyệt khít đầy nước ấm kia, Mạnh Trinh nhịn không được thoải mái rên thành tiếng. Mạnh Xuyến bị dươиɠ ѵậŧ cắm vào cũng kích động vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ trong huyệt không ngừng chảy, khi nam nhân ra vào, không chỉ làm ướt lôиɠ ʍυ hai người, mà ga giường dưới nơi kết hợp cũng ướt một mảng

Mạnh Trinh lấy ngón tay quẹt chút dâʍ ŧᏂủy̠ dính dính dấp dấp quệt lên bụng thau phụ cười nói: "chảy nhiều nước quá, thật sự là vất vả cho tiểu huyệt của Xuyến Nhi, vì con của chúng ta nhẫn nhịn tài năng phát da^ʍ lâu như vậy, đêm nay chồng nhất định bón no cho huyệt da^ʍ của Xuyến Nhi."

Nói là nói như vậy, phía dưới Mạnh Trinh lại nhẹ nhàng chầm chậm ra vào, điều này làm cho Mạnh Xuyến cảm giác không quen, lại không có biện pháp nào mở miệng yêu cầu nhiều hơn, chỉ có thể dưới động tác dịu dàng chậm rãi của nam nhân khe khẽ phát ra âm thanh rêи ɾỉ. Mạnh Trinh vừa thao hoa huyệt, vừa dùng tay kí©h thí©ɧ dươиɠ ѵậŧ vợ bé nhỏ, hắn nhìn ra mong muốn của Mạnh Xuyến, chỉ có thể an ủi: "Bé ngoan, không phải chồng không muốn thao em đến sướиɠ, nhưng phải nhịn một chút, ngoan."