Hôm sau, Từ An rủ Lạc Hạ Vũ đi chơi, đúng lúc Lưu Ái Huê đến nên cô kéo cô ấy theo.
Mộ Thành Uyển cũng yên tâm hơn khi có Lưu Ái Huê đi theo vợ mình.
Vài ngày sau, Từ gia tổ chức tiệc mời Mộ Thành Uyển đến dự. Mộ Thành Uyển không cho vợ đi cùng vì sợ sẽ có chuyện nên A Long đi cùng. Đến nơi, Từ An liền đi theo sát anh nhưng anh không hề để ý đến cô ta. Từ Đức thấy vậy liền bỏ thuốc vào ly rượu rồi mang đến đưa cho anh:" Mộ tổng, mời"
" Được" cầm lấy ly rượu uống cạn:" Tôi có việc nên đi trước"
Từ Đức:" Mới đến mà???"
A Long:" Sếp tôi đến là mừng rồi đấy, ý kiến à???"
Từ Đức:" Cậu..."
" Tôi có việc, khi khác sẽ đến"
Anh liền đi ra xe, A Long đi theo:" Ông ta phiền phức thật, chúng ta xử lý luôn đi"
" Tôi cũng đang muốn xử lý lắm đây"
Trên đường đi, thuốc bắt đầu phát tán, anh mở cúc áo ra cho dễ chịu hơn:" Lái xe nhanh chóng đi"
A Long:" Được"
Vừa về đến nhà, Mộ Thành Uyển liền chạy thật nhanh vào nhà. Lạc Hạ Vũ từ trên lầu đi xuống thấy vậy:" Anh chạy làm gì thế???"
Anh liền cởϊ áσ ra đi đến ôm lấy vợ, hôn cô rồi bế cô lên phòng.
" Anh làm gì thế???"
" Anh bị bỏ thuốc, giúp anh đi" liền đặt cô lên giường, hôn cô, kéo chiếc đầm ngủ của cô xuống. Cô mở thắt lưng của anh rồi mở cúc quần của anh ra. Anh nhanh chóng kéo chiếc qυầи иᏂỏ của cô xuống, đưa cậu bé đang khát khao của mình vào hoa nguyệt của cô.
" Ưʍ..."
Anh thúc sâu vào trong, vừa thúc vừa hôn cô.
" Á..." cô không thể chịu được sự tàn bạo của anh khi bình thường rồi giờ lại do trúng thuốc thì sự tàn bạo vô cùng khủng khϊếp hơn rất nhiều. Cô cảm thấy đau nhưng không thể kháng cự lại. Tay anh không ngừng xoa bầu ngực mềm mại của vợ mình:" Ư...."
" Ó...đừng mà..." hai tay cô cào lưng anh vì không thể chịu được sức mạnh bạo tàn của anh. Anh kéo tay cô nắm chặt tay, đẩy sâu hơn:" Hự..."
" Á...." Tay nắm chặt ga giường, nước mắt rơi vì sự tàn bạo như một con sói khi đói khát đang cắn xé con mồi của anh. Anh bắt đầu giải phóng tà khí trong cơ thể mình vào bên trong cấm địa của vợ:" Ư...."
" Á....hic...." vô cùng mệt mỏi, tà khí từ từ tuôn ra bên ngoài.
Anh nằm sang một bên, tay vẫn ôm chặt vợ trong lòng mình. Cô vừa đau vừa mệt cũng đi vào giấc ngủ.
Đến tận trưa hôm sau, anh mới thức dậy, thấy cô vợ của mình vẫn còn ngủ, nhìn những dấu vết mà mình để lại trên người cô, đủ biết cô đã mệt đến đâu rồi. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi vợ rồi bước xuống giường nhẹ nhàng để không làm ồn đến vợ. Tắm xong thì xuống bếp làm đồ ăn rồi mang lên cho vợ.
Lạc Hạ Vũ thức dậy, cảm thấy toàn thân đau nhức, mệt mỏi, không thể nào ngồi dậy được nên nằm thêm một lát. Nhẹ nhàng từ từ bước xuống giường đi vào phòng tắm, nhìn những dấu vết trên cơ thể mình rồi nhẹ nhàng tắm rửa sạch sẽ. Bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Mộ Thành Uyển bưng mang thức ăn:" Tên biếи ŧɦái nhà anh"
" Anh bị bỏ thuốc thôi mà có biếи ŧɦái thì cũng biếи ŧɦái với em thôi, vợ!!!"
Cô ăn xong, anh liền đưa thuốc cho cô uống, cô vẫn uống như bình thường mà không hề hay biết thuốc đã bị tráo.
" Sao anh lại bị bỏ thuốc vậy???"
" Anh không biết"
" Anh không đến công ty à???"
" Không, anh ra ngoài cùng Phi Dạ một lát, em ở nhà nghỉ ngơi đi nhé"
" Bye bye"
" Bye bye"