Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ải Tình

Chương 61: Chạm vào em (2) (H+)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mộ Thiên liền kéo Đồng Cẩn Nhiên đến gần mép giường, từ từ tách hai chân của cô ra, cầm nhục bổng của mình đặt trước cửa của nơi bí mật trêu đùa, Đồng Cẩn Nhiên bị anh đùa bỡn vặn vẹo cả người, những cái uốn éo này của cô càng làm anh thấy hứng thú. Cúi xuống hôn lên môi cô một cái, anh thấy cô gái của mình hình như có chút hối hận rồi thì phải. Đồng Cẩn Nhiên liền có chút ngượng hỏi:

- Cái đó… Vào không vừa đâu, anh… Hay mình dừng… A!

Chưa để Đồng Cẩn Nhiên nói xong thì Mộ Thiên đã trực tiếp đem hạ bộ cắm vào nơi riêng tư, bị anh đột ngột đi vào Đồng Cẩn Nhiên cũng giật bắn mình rồi hét lên một tiếng, nhưng rất nhanh cô đã lấy tay che miệng của mình lại, đáng chết cái tên nam nhân này vậy mà lại cắm vào không báo một câu nào. Thấy nhục bổng đi vào rất khó khăn, phía bên trong cô chặt hẹp, còn cứ hút lấy nhục bổng của anh, làm cho Mộ Thiên phải nhướn mày đau đớn. Hạ bộ đi vào chỉ mới được một phần ba, anh không biết nơi này của cô có “ăn” hết được hay không, nhưng vẫn cố chen chút vào.

- Ưm… Đau… Đau… Mộ Thiên… Đau!

Không chỉ có Đồng Cẩn Nhiên đau đớn, cái miệng nhỏ này cũng cắn chặt lấy nhục bổng của anh, anh cũng đau đớn không kém. Tình thế bây giờ tiến thoái lưỡng nan, anh không di chuyển được cũng không rút ra được, đành phải dịu dàng trấn an Cẩn Nhiên, Mộ Thiên nhẹ nhàng hôn lên môi của cô, nói:

- Nhịn một chút sẽ không đau nữa.

Khóe mắt của Đồng Cẩn Nhiên cũng đỏ lên, đôi mắt xinh đẹp cũng đang dần ươn ướt nước mắt, thấy những giọt nước mắt kia của cô thì anh cũng khẩn trương nói:

- Ngoan, nhịn một chút, anh sẽ rút ra. Không làm nữa, chúng ta không làm nữa, nhưng Tiểu Nhiên vẫn nên nhịn một chút, nếu anh trực tiếp rút ra sẽ làm em bị thương.

Bị lời nói của anh làm cho dừng khóc, cái tên này đúng là không biết nên nói anh là gì nữa, bản thân cũng đã cương đến sưng đau vậy mà còn nói không muốn làm nữa. Một thời gian đi qua, cảm thấy phía dưới của cô đã chấp nhận được sự xâm nhập của dị vật, nhưng anh vẫn giữ lời hứa từ từ đem tiểu đệ rút ra. Cảm thấy anh đang dần rút ra Đồng Cẩn Nhiên thấy anh cũng có chút đáng thương, không nghĩ ngợi nhiều liền dùng sức của hai chân kẹp chặt lấy anh, do quá bất ngờ nên thứ đó vốn sĩ đang được rút ra liền trực tiếp bị cắm sâu vào.

Đồng Cẩn Nhiên cắn chặt môi, không cho tiếng rên phát ra, Mộ Thiên thấy hạ bộ của mình và cái miệng nhỏ bé kia đang dính chặt lấy nhau, còn chân của Đồng Cẩn Nhiên lại giữ chặt ở eo của mình, anh liền nhẹ nhàng luân động.

- Ha… Khoan… Khoan đã…ưm…a.

Anh bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng ra vào, anh cũng chú ý đến chỗ hai người họ đang giao hợp đang rỉ ra một chút máu đỏ, Mộ Thiên thấy trên trán của cô đã ướt đẫm mồ hôi, còn cắn chặt môi nữa. Đau lòng, Mộ Thiên liền cúi người hôn lấy cánh môi của cô, bên dưới không ngừng va chạm.

Từ nơi ẩm ướt kia phát ra những âm thanh đầy mị hoặc, đầu óc của Đồng Cẩn Nhiên cũng trống rỗng, loại kɧoáı ©ảʍ này rất kì quái. Tốc độ di chuyển của anh một lúc một nhanh hơn, nhịp thở của Cẩn Nhiên cũng đã không còn ổn định, cô không bắt kịp với tốc độ của anh nữa rồi. Hai tay chống ở trước ngược anh, cánh môi bị anh hôn đến ướŧ áŧ, phía dưới lại bị dị vật thô lớn gân guốc liên tục đẩy vào, Đồng Cẩn Nhiên thấy bản thân sắp điên rồi. Sau đó đột nhiên Mộ Thiên lại đứng thẳng lưng, hai tay giữ chặt lấy eo của Đồng Cẩn Nhiên điên cuồng cắm rút.

- Ha… Ha… Chậmmm… Chậm chút…ưm…

- M-Mô… Mộ Thiên… Mộ Thiên… Chậmm… Chậm thôi…ưm…a… Không được… Sâu quá…

Âm thanh rêи ɾỉ của Đồng Cẩn Nhiên dần mất kiểm soát, sự thúc đẩy cũng anh cũng không thể chậm lại. Mộ Thiên cũng chỉ hừ hừ rồi lại tăng tốc, Đồng Cẩn Nhiên bị cắm đến không biết gì, chỉ biết rêи ɾỉ cầu xin anh.

Mộ Thiên đột nhiên chạy nước rút, hơi thở cũng trở nên nặng hề điên cuồng cắm vào bên trong của cô, Đồng Cẩn Nhiên đầu óc trống rỗng rồi, cô không nghĩ được gì nữa, tùy ý bị anh cắm đến rên lớn. Sau một hồi điên loạn thì Mộ Thiên cũng không nhịn được nữa một cú thúc mạnh ép dị vật vào sâu bên trong cô, rồi thoải mái phóng thích toàn bộ mầm mống vào bên trong. Đồng Cẩn Nhiên lại một lần nữa cao trào, cảm thấy một có chất lỏng gì đó đặc sệt, nóng ấm kia của anh đang chảy trong cơ thể của mình, không khỏi run rẩy. Nhưng Mộ Thiên cũng không vội rút ra, anh còn nhẹ nhàng di chuyển vài cái, rồi chôn chặt nhục bổng trong cơ thể của cô.

Đồng Cẩn Nhiên cả thân đều kiệt sức, ánh mắt cũng lờ đờ, anh nhìn thấy cũng mỉm cười rồi hôn nhẹ lên môi cô.

- Sao anh còn chưa rút ra…?

- Rút ra? Tại sao phải rút ra, chúng ta vẫn chưa xong mà.

- Hả? Gì chứ?

Đột nhiên Đồng Cẩn Nhiên cảm thấy nhục bổng vốn dĩ đã mềm kia lại một lần nữa ***** **** bên trong, cô lập tức trợn mắt kinh hãi. Chưa để cô nói gì, lại một lần nữa bị anh đem nhục bổng cắm vào rút ra, lần này Mộ Thiên còn leo hẳn lên giường, cứ đổi hết tư thế này sang tư thế khác, đem từng tấc da tấc thịt trên người cô ăn vào. Đến khi Cẩn Nhiên kiệt sức đến suýt ngất thì Mộ Thiên mới dừng lại, ôm lấy cơ thể run rẩy của cô vào lòng, dịu dàng xoa dịu.

- Cầm… Cầm thú… Mộ cầm thú…

- Còn em là vợ của cầm thú

#Yu~
« Chương TrướcChương Tiếp »