Lý Tòng không bạo hành trên l*и nàng thì sẽ tiếc trong mai hậu về dịp may dâʍ ɖu͙© nầy. Hơn nữa, sự tự ái bất thần hiện diện trong trí chàng. Nguyên nhân chàng không lấy được Tú Sương vô cùng đơn giản do sự thế thái nhân tình trên cỏi đời.
Chàng nghèo, không có địa vị và tật nguyền về ©ôи ŧɧịt̠. Lý Tòng sẽ bú l*и nàng chuyến nầy như một cuộc bú l*и để đời trong lịch sử tìиɧ ɖu͙©. Nàng sẽ nhớ chàng muôn thuở khi chồng nàng bú l*и hoặc một kẻ nào khác.
Lý Tòng còn hy vọng một ngày đẹp trời nào trong mai hậu, Tú Sương sẽ tìm về với chàng để được chàng bú l*и. Hảo huyền trong tương lai, dấy lên trong tâm can thành sự thật. Lúc đó chàng sẽ không còn ẩn trắc sự mặc cảm phi lý để chỉ bú l*и nàng mà không thể đυ. bằng ©ôи ŧɧịt̠.
Lý Tòng liếʍ trơn tru l*и Tú Sương từ đằng sau mông lên tới phía trước tận mồng đóc. Nàng không lấy gì tột độ của sự nứиɠ l*и nhưag cách bú của Lý Tòng khá ngộ nghĩnh đối với nàng vào giờ này.
Tú Sương nằm yên cho chàng banh l*и nàng như thế nào cũng được. Sự im lặng nầy cũng biểu lộ được sự hưởng thụ của một loại đàn bà, con gái da^ʍ trí và da^ʍ xá© ŧᏂịŧ mà điểm da^ʍ chính yếu là ở l*и. Chàng bú tận tâm tận lòng cho chính cái da^ʍ của chàng đạt tới cùng vô tận.
Sự bú l*и lặp đi lặp lại quen thuộc vẫn chấn động khích da^ʍ đối với Tú Sương. Ngoài ra Lý Tòng bú l*и quá tận tâm, tận lòng cũng dâng sự cảm động trong lãnh vực tràn lấn thêm sự yêu thương cho nàng. Vì thế nàng cứ im lìm mãi cho sự đυ.ng chạm giữa l*и nàng và mồm của Lý Tòng tăng dần mạnh bạo thì làm sao không nứиɠ l*и trở lại cấp kỳ.
Thời gian không đợi một ai của loài người kể cả mọi loài thú thì sự nứиɠ cũng không thể đợi ai khi gống cái và giống đực cọ xát, mơn trớn với nhau qua xá© ŧᏂịŧ, sờ mó phải chổ nứиɠ như l*и và ©ôи ŧɧịt̠, Tú Sương có thần thánh đến mức cao đẳng chẳng thể tránh khỏi qui luật trần thế. Cho nên nàng phải nứиɠ l*и. Nứиɠ l*и thái quá thì nàng đòi đυ..
Trong truởng hợp nầy, nàng cảm thông nổi niềm của người yêu cho nên nàng thuận lý cho việc bú l*и mà Lý Tòng bú l*и chẳng có gì lấy làm tệ. Nàng bỗng chủ quan, bú l*и cũng là đυ. rồi, mà phải bú l*и điệu nghệ như Lý Tòng cơ !. Nàng hiểu được rằng ý nghĩ thoáng qua nầy là câu trả lời an ũi chăng ?
Lý Tòng thấy được nước l*и của Tú Sương lại chảy ra. Nàng nứиɠ thì Lý Tòng tăng cường độ da^ʍ lên cao. Chàng vật ngữa nàng. Hai chân nàng co lại, Lý Tòng lấy hai tay đè mạnh hai bắp vế của nàng xuống sàn nhà.
Như một cử động mạnh, l*и Tú Sương bành ra. Khe l*и thành đường đỏ tươi chạy dài tử trên xuống dưới. Mồng đóc nhô hẳn ra ngoài khe l*и như muốn đứng thẳng. Lổ l*и mở ra, tròn sâu đợi mào ©ôи ŧɧịt̠ đút vào.
Lý Tòng trám vào sự đón chờ dỡ dang của l*и Tú Sương, chàng thay thế vào đó sự bú bằng đôi môi, bằng lưỡi. Chàng lấy sức gồng cho lưỡi cứng, thật cứng và ngoáy lổ l*и rất mềm mỏng và cho lưỡi vào tận sâu trong l*и nàng. Một buổi chiều, Lý Tòng bú l*и nhiều bận. Những lần trước Tú Sương chưa khám phá ra, Lý Tòng có ©ôи ŧɧịt̠ mà coi như không có ©ôи ŧɧịt̠ nên nàng nứиɠ l*и một cách chờ đυ.. Nay nàng biết, nàng có nứиɠ l*и bao nhiêu đi nữa thì chàng chỉ dụ bằng bú ɭϊếʍ mà thôi. Nếu hơn thế nữa là Lý Tòng móc l*и bằng tay cho cả hai xuất khí l*и lẫn khí ©ôи ŧɧịt̠ mà khí ©ôи ŧɧịt̠ chảy ra không bình thường nếu không nói là bí tỉ.
Biết được sự thật nên Tú Sương nứиɠ l*и theo một cách khác để nàng thõa mãn được dục tánh. Chủ trương hưởng thụ, Tú Sương không bỏ lỡ cơ hội nứиɠ run. Nàng nắc l*и vào mồm của Lý Tòng không biết mõi mệt. Thân xác nàng quằn quại hòa với tiếng rên tưởng như không dứt.
Lý Tòng nghĩ rằng khi nàng nằm ngữa cho chàng bú l*и và thấy được chàng đang bú l*и, Tú Sương phấn khởi độ nứиɠ lên gấp bội nên chàng tận tình khai thác bú mạnh, bú nhiều cho nàng rú lên từng cơn làm cho chàng thích thú.
Thĩnh thoảng, trong cơn đam mê, Lý Tòng dừng lại, vuất ve lông, hai mép, mồng đóc, rãnh l*и và âu yếm nhìn l*и người yêu. Những giây phút nầy, chàng đờ đẩn nhìn l*и Tú Sương say đắm. Dưới mắt chàng l*и nàng lúc nào cũng hấp dẫn gợi nứиɠ, kể cả ngày chàng thấy l*и nàng lần đầu.
Cứ mỗi lần ngắm l*и Tú Sương chàng lại tìm thêm một được nét lạ biệt dù có những lúc như chiều nay chàng nhìn l*и nàng lắm lần. Tú Sương nằm ngữa, hai chân banh rộng, l*и nàng nguyên hình trọn vẹn. Hai háng mở rộng, thớ thịt qua làn da trắng vun cao hai mép l*и. Lông trên mu rậm đặc lơ thơ những sợi hai bên mép l*и tăng thêm sự ấp úng khi mép l*и căng lên như đòi hỏi sự đυ..
Khi Tú Sương nằm ngữa được mô tả hớ hênh nên l*и nàng to hẳn. Mồng đóc khi thì trốn dưới mu, khi thì nhôi lên khỏi mu khi cơn nứиɠ và động tình trổi dậy. Tú Sương săn sóc l*и rất kỹ lưởng bằng chứng còn đọng lại vết tích cạo, tỉa lông rất tươm tất.
Trước hình ảnh l*и của Tú Sương bày ra, người đàn ông nào cứng cựa cũng phải vục mặt vào l*и nàng để bú một cách thõa thích tnlớc khi đυ. nàng mới thõa chí dâʍ ɖu͙©. Tú Sương nhìn Lý Tòng rồi nói :
– Anh lạ l*и em à ? không muốn bú nữa em về nhé t…Mà thôi…Em khá mệt…Muộn rồi, em về…..
– Không…Tiếc đời…Ngắm tí cho về sau khỏi nhớ.
– Em mới là người khó quên.
Lý Tòng hiểu nhầm :
– Còn anh chết được đây nầy.
Tú Sương vội ngồi dậy toan mặc quần áo khi nàng dơ cao tay nhìn đồng hồ và nàng dù tiếc rẽ cuộc truy hoan nhưng đã đến lúc phải từ biệt Lý Tòng. Chàng đọc được cử chỉ và ý nghĩ của người yêu mà trong lòng nát tan nhưng chàng cố níu thời gian được lúc nào hay lúc ấy.
Lý Tòng vội đè nàng xuống và cản hai tay nàng đang nàng đang toan mặc áo
quần. Tú Sương lại nằm xuống. Nàng vít vào khuôn mặt Lý Tòng, hôn chàng
một cái thật dài và nói như năn nĩ :
– Đủ rồi anh. Em ra nhiều lắm Bây giờ mới thấy thấm mệt…
Lý Tòng không màng đến câu nói của nàng mà trả lời :
– Anh có làm em sướиɠ không ?
– Sướиɠ hay không, anh thừa chán để biết.
– Anh muốn từ cửa miệng của em thốt lên anh mới thích….
– Sướиɠ chớ !. Anh bú mà không sướиɠ, còn phải chất vấn cho thừa !…Rồi đây…Có lúc em phải ghen về cách bú l*и của anh thì sẽ moon mõi mà chết mất..
Lý Tòng sung sướиɠ và lãnh hội được ý nghĩ của Tú Sương muốn diễn đạt gửi gấm cho chàng khi nàng không còn trong vòng lạc thú với chàng. Những phút bốc đồng dục tính tẻ nhạt, lặng lẽ trôi qua.
Chàng nói như cầu khẩn lần cuối để nàng Em đứng dậy cho anh ngắm em…một lần nữa…Một lần cuối thì đúng hơn…
Tú Sương đưa tay ngăn miệng người yêu, nàng cảm động rươm ruởm nước mắt và chẳng quan tâm mặc lại quần áo. Tú Sương đứng thẳng người dậy, đồng lúc Lý Tòng cũng đứng dậy và chàng lùi lại ngắm toàn châu thân của nàng.
Lý Tòng nhìn thẳng vào đôi mắt láu lĩnh của Tú Sương. Lần đầu tiên nàng cảm thấy khá e thẹn vì cơn cảm xúc lấn át cho nàng trở về thuần túy của người con gái yếu đuối cần có người đàn ông che chở.
Nhưag chỉ thoáng qua rồi tắt hẳn đưa nàng về với sự chia ly, từ biệt với Lý Tòng mà không lời hẹn ước sẽ gặp lại như thường lệ của ngày tháng truởc đây. Vì thế trong giờ phút nầy nàng muốn làm những điều có thề làm được cho Lý Tòng thì sự yêu cầu của chàng là ngắm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đối với nàng có đáp ứng nhưng ở vào phần nhỏ nhoi.
Một buổi chiều bú l*и Tú Sương mà khi ngắm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng, Lý Tòng vẫn tràn trề ham muốn. Như muốn cho thời gian ngưng đọng lại khi chàng nhìn khuôn mặt đầy nét nhí nhảnh gợϊ ȶìиᏂ với đôi môi chực chờ muốn hôn đến tận sự dày vò mới đáp ứng thõa thích du͙© vọиɠ.
Và đôi mắt của chàng phải dừng lại ở cặρ √υ" căng phồng có hai núm đỏ ong. Chàng đã từng bú nàng lắm lần nhưag khi nàng rời xa thì chàng cớ cảm tưởng mất đi rồi. Và khi nàng đến thì cặρ √υ" mơn mởn ấy trêu ghẹo lòng da^ʍ của chàng dâng tràn, mãnh liệt lôi cuốn như chưa từng thấy đôi vυ" to mà cân xứng ấy.