và tiếp tục bú l*и qua nhiều cách mà chàng không ngơi nghỉ.
Nàng cũng không cảm thấy chán cảnh bú l*и đã lâu mà trái ngược mong rằng chàng cứ bú, bú mãi. Trí óc cứ vần vũ như vậy nhưng sự nứиɠ quá cũng làm cho nàng điên tiết. Tú Sương cong.. người, nàng nắm chặt đầu Lý Tòng dí mạnh, dí sát xuống l*и và cọ xát khuôn mặt chàng cực mạnh. Đồng thời Tú Sương hẩy đít, hẩy l*и liên hồi.
Nàng nắc. Nàng la. Nàng rên. Và nàng.. xuất khí l*и đầm đìa…Tú Sương buông đầu Lý Tòng ra khỏi đôi ban tay. Thân thể Tú Sương rã rời. Nàng thở xoài một hơi dài rồi vật người nằm nghiêng mình ra sàn nhà. Trong lúc đó Lý.Tòng dùng khuôn mặt đuổi theo, bám theo l*и nàng để bú, nút khí l*и..
Lý Tòng yêu Tú Sương nên liếʍ cho l*и nàng khô ráo. Sau đó chàng hôn nàng và nằm sát bên cạnh. Cả hai thấm ướt mồ hôi sau cuộc bú l*и dài hơi…
Chiều về…Hoang vắng trong lòng loang ra ngoại cảnh sân, vườn, nơi ăn chốn ở lâu đời và ở đây cũng diễn ra những lúc đυ. Tú Sương. Tất cả đều chứa đây ngập kỹ niệm của một mối tình, dù là mối tìиɧ ɖu͙© tính. Lý Tòng tưởng như ngày hôm qua vửa đυ. Tú Sương đã lâu lắm rồi.
Nàng đã quên chàng theo thời gian rêu phong phủ kín nhà cửa,dinh thự, đền đài… Và cả đường đi lối về…Ngoài kia thiên hạ đi xem một đám cưới giàu sang, quyền quí nhất tỉnh từ xưa cho đến nay mà chàng đã dược Tú Sương báo cho chàng biết từ chiều hôm qua trước khi nàng rời khỏi căn nhà thân yêu của chàng.
Lòng buồn vời vợi nhưng Lý Tòng tự an ủi vì số mệnh, vì hoàn cảnh chàng không thể nào lấy nàng về làm vợ. Lý do nàng đi lấy chồng đối với chàng là một sự chánh đáng tuyệt vời. Chàng không thể cầm chân nàng. Chàng cầm chân nàng là chàng cố ý gϊếŧ chết đời nàng. Chàng không phải là người đàn ông cao thượng nhưng có lý do để buông tha cho nàng đi lấy chồng.
Tình yêu phải ích kỹ nhưng trường hợp của Lý Tòng đành phải diệt hủy ích kỹ ấy.
Buồn tê tái chồng chất chứa nhưag Lý Tòng có phần tự mãn vì chàng không lừa dối nàng khi can đảm nói về hoàn cảnh của chàng trước khi nàng từ giả. Nghĩ đến quảng thời gian nầy…Hình ảnh buồn và rất thơ mộng trở về…
Tú Sương sau cơn sướиɠ l*и, khí tuôn trào, Lý Tòng liếʍ l*и thật sạch làm nàng cảm động nằm yên lặng bên chàng. Giờ phút không ai nói với ai lời nào nhưng hai quả tim thổn thức vô khi nàng cho chàng biết, buổi gặp gỡ cuối cùng và chắc không bao giờ gặp lại nữa. Mỗi người có phần sống riêng tư từ đây hãy để yên cho đời sống ấy, nàng nói như một lời tuyệt vọng trong hiện tạị mà yên tĩnh trong tương lai. Nàng nói khá nhiều, không một lời phiền trách, uất hận gì cả. Nhưng chủ ý là cuộc chơi phải có lúc chấm dứt.
Tình yêu giữa chàng và nàng không phải là cuộc chơi mà trở thành cuộc chơi vì bị lệ thuộc vào hoàn cảnh lệ thuộc của một xã hội câu nệ và khắc khe. Hơn nữa nàng đã biết…về chàng biết được một sự kiện phủ phàng, thương tâm, thương hại mà nàng không đủ tài ba lẫn quyền năng để giúp chàng…
Nàng dừng lại như một tường trình lý thuyết đầy đủ chỉ thiếu phần thực hành. Trong lòng chàng tơ vò không có lối thoát mà lối thoát là phá tan huyệt lộ. Một huyệt vững chắc không một ai đủ sức lực để tàn phá …
Lý Tòng ngổn ngang nhưng chàng có suy nghĩ chẳng thà như thế này hơn là kéo dài một mối tình không đoạn kết. Khi Tú Sương dừng lại thì nàng đưa lời yêu cầu là chàng cho nàng biết lý do, tại nguyên cớ gì trong mấy tháng qua chàng không đυ. nàng.
Đã đến lúc Lý Tòng phải cho nàng biết sự thật không những qua lởi nói mà còn cụ thể. Vì chàng không muốn Tú Sương nghi ngờ chàng về tình yêu và chàng là kẻ bệnh hoạn chỉ muốn bú l*и con gái, đàn bà và chàng chỉ là thằng bé con không biết đυ..
Đàn ông như thế chẳng bao giờ có hạnh phúc và đàn bà dễ gì lấy đàn ông chẳng bao giờ biết đυ.. Lý Tòng đang nằm, chàng đứng dậy. Thân thể cao nghệu nhìn xuống Tú Sương đang nằm dưới chân chàng.
Lý Tòng tuột quần đùi ra khỏi đôi giò cao nghều… Chàng đứng yên như cuộc đời của người đàn ông trở thành xác chết. Hầu như Lý Tòng không biết gì nữa và hành động của chàng là con số giãi đáp cho sự khó hiểu của Tú Sương từ trước cho đến hiện tại.
Tú Sương vùng ngồi dậy, trờ tới ôm ghì lấy hai chân chàng. Nàng ngước mặt nhìn chàng đầy xúc động. Nước mắt tràn trụa. Tú Sương khóc nức nở thành tiếng nấc. Dưới đôi mắt nhòa, nàng nhìn ©ôи ŧɧịt̠ chàng bé ti tí. Nàng lấy tay sờ vào ©ôи ŧɧịt̠ Lý Tòng. Côи ŧɧịt̠ chàng nhỏ xíu như trẻ con lên ba.
Tú Sương âu yếm hôn vào ©ôи ŧɧịt̠ chàng trong thiết tha im lặng. Nàng bú ©ôи ŧɧịt̠ chàng và nâng dái. Dái của Lý Tòng trái ngược với ©ôи ŧɧịt̠. Dái chàng bự như dái trâu. Vì thế khi chàng cạ vào l*и Tú Sương, nàng cứ đinh ninh ©ôи ŧɧịt̠ chàng lớn, đúng với sách tướng mạo, chàng có mũi bự thì ©ôи ŧɧịt̠ cũng phải to lắm.
Để tránh sự mặc cảm cho Lý Tòng, Tú Sương nâng dái chàng và hôn chùn chụt rồi bú vào mồm một hồi thật lâu. Nàng âu yếm ©ôи ŧɧịt̠ và dái thật mực, thật lòng, Lý Tòng không những cảm động mà chàng còn nứиɠ nữa. Thân hình chàng rung lên. Côи ŧɧịt̠ chàng có nứиɠ cứng nhưng không lớn hơn mức độ bình thường là bao nhiêu.
Tú Sương bú ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của chàng mà nàng cũng lộ vẽ thích thú. Nàng nứиɠ l*и khi ôm ấp dái lớn và kéo Lý Tòng xuống thấp để nàng cà l*и vào dái. Lý Tòng nằm ngữa, Tú Sương ngồi dí sát l*и vào ©ôи ŧɧịt̠ chàng.
Nàng cười và nói cho Lý Tòng vững lòng tin :
– Em đυ. anh nhé !
Lý Tòng vẫn tiếp tục giữ im lặng. Tú Sương nói thêm :
Như thế mà không dám đυ. người ta… Cứ phí đời vô nguyên cớ.
Tú Sương nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и. Nàng nắc. Côи ŧɧịt̠ chàng đi vào l*и. Vì thương yêu nên Tú Sương vẫn nghe ©ôи ŧɧịt̠ chàng xát vào lổ và thành l*и rất sướиɠ và êm ái. Nàng vừa nắc vừa đυ. và quàng hai bàn tay về phía sau đít sờ bóp vào bộ… dái bự quá cở của Lý Tòng.
Giờ phút nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ và nhìn cặρ √υ" của nàng nhảy tưng tưng khi nàng nấc, Lý Tòng quên khuấy mình là một thái giám của thời phong kiến chẳng bao giờ nếm được cái đυ. huyền diệu của con người. Chàng nắc ngược cùng với người yêu. Người yêu chỉ còn mỏng manh trong buổi chiều vàng nầy còn lại.
Kí©h thí©ɧ lớn cho Lý Tòng là hai bàn tay của Tú Sương mò bóp, mơn trớn nơi hai hòn dái Nàng như biết huyệt nứиɠ của chàng ở đó nên nàng càng lúc càng vê dái chàng nhiều thêm lên. Lý Tòng quá sướиɠ.
Chàng run lên lẩy bẩy, muốn hất Tú Sương ra sàn nhà nhưng nàng ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ chàng chắc vững. Nàng nắc, nhớm mông lên xuống cho ©ôи ŧɧịt̠ chàng ra vào. Nàng thấy được ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ dễ thương dù không đáp dược độ sâu trong l*и. Nàng nứиɠ là nứиɠ ở tinh thần rồi loang ra có giới hạn trong châu thân và điểm quan trọng là l*и nàng. Tuy nhiên dầu sao sự cọ xát cũng làm nước l*и ứa ra ướt mèm. Mỗi lần nước l*и rịnh ra, nàng nhếch mông về một bên để lau cho l*и khô. Nàng giữ cho l*и khô là thương Lý Tòng có xúc giác giữa ©ôи ŧɧịt̠ chàng và l*и nàng.
Côи ŧɧịt̠ Lý Tòng khó bề xuất khí. Chàng mong được xuất khí nhưng ©ôи ŧɧịt̠ chàng chỉ rịnh nước nứиɠ nhờn một cách hạn chế. Chính Tú Sương cũng mơ hồ sự kiện ấy vì nàng đυ. chàng đã lâu mà ©ôи ŧɧịt̠ chàng vẫn giữ ở mức độ ban đầu. Như đọc được ý nghĩ của Tú Sương , chàng uốn người ngồi dậy, nàng vẫn ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠, chàng hôn vào môi nàng,nút lưỡi, hai tay bóρ ѵú Đoạn gục mặt xuống bú √υ". Chàng nút lên hai đầṳ ѵú tràn đầy vào miệng. Còn Tú Sương nắc, nhúng nhẩy cho sướиɠ l*и. Hai người cùng ngồi nên thân thể cả hai rất gần nhau để nhìn được sự nứиɠ lộ trên khuôn mặt nên vô cùng hứng tình. Bất thần Lý Tòng nói với nàng :
– Em! Nhìn ©ôи ŧɧịt̠ anh trong l*и em…Thấy không nào !
– Anh ! Thấy l*и em không nào ?
Cả hai đều không dấu được nụ cười nỡ trên môi và những yêu thương kín đáo ngàn vạn lần nói nên lời. Không ai còn phải nói một lời nào mà chỉ có nắc, hẩy ©ôи ŧɧịt̠,hẩy l*и cho khít lại với nhau gây cái nứиɠ cuồng độ cho thõa mãn da^ʍ tính.
Họ đang đυ. ngồi, một phương thế đυ. hấp dẫn, thân thể gần nhau, tay chân dễ dàng mò mẫm lẫn nhau, bốn mắt nhìn được ©ôи ŧɧịt̠, được l*и của nhau. Vừa đυ. vừa nhìn được ©ôи ŧɧịt̠, được l*и thì hứng thú tăng dồn, độ nứиɠ không tài nào đè nén. Vì thế một lần nữa Tú Sương rú lên và khí l*и nàng chảy ra,ướt thấm cửa cùng hai mép l*и.