Bà không dám nói nhưng cứ nhìn lén mãi. Cái giống nhìn trộm, nhìn lén dễ nứиɠ vô vàn. Tư Vạn vốn giàu có lại hào sảng nên bà có cảm tình từ lâu. Hơn nữa Tư Vạn đẹp trai,trẻ hơn bà những năm sáu tuổi. Thấy ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn, mào lớn, đỏ chói như mồng gà chọi làm bà nứиɠ l*и.
Từ lâu bà cai đυ., không thích đυ. thì đúng hơn. Và cái hôm thấy ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn lòi ra khỏi quần là hôm bà xui tận mạng. Suốt năm chén bạc, bà không tới được ván nào. Bà cháy láng. Bà trổ lời ông bướm với Tư Vạn, cho hắn đυ. một cái thì hắn hoàn tiền thua trong nháy mắt.
Hôm ấy Tư Vạn được bạc, bà rũ hắn đi ăn cháo đêm và bà ẩm ờ với hắn. Tư Vạn giàu có nhưng thuộc giới binh dân lại có máu lai Tầu và nhạy bén những lời tán tĩnh của ba nên cuối cùng hắn đưa vào khách sạn.
Hắn đυ. được bà thì còn gì sung sướиɠ cho bằng. Quả nhiên như bà suy nghĩ, khi nghe bà đen đủi hắn hoàn số tiền bà thua một cách nhẹ nhàng. Hôm đó hắn cởϊ qυầи bà nhưng bà không cho đυ. vì sợ có bầu.Bà bắt Tư Vạn bú l*и. Lần đầu tiên bà được bú l*и. Bà thấy thõa thích hơn đυ.. Kể từ ngày lấy chồng, ông ấy chưa bú l*и lần nào. Tư Vạn bú l*и bà thấy là lạ và nứиɠ lắm. Côи ŧɧịt̠ Tư Vạn to tướng cứ lăm le nhảy lên mình bà để đút vào l*и nhưng mỗi khi như thế bà đẩy Tư Vạn ra xa và bà dí đầu hắn vào l*и mà thôi.
Tư Vạn điên tiết từng hồi nhưng sực nhớ hắn đang bú l*и bóρ ѵú bà Tỉnh Trưởng nên dằn cơn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ vô bờ vô bến. Kể từ đó bà ghiền bú l*и mà không dám tiết lộ với chồng….
Bây giờ trong cảnh vợ chồng, ông ấy nhất quyết đòi đυ. Ông ấy phấn chấn từ tinh thần cho đến thể xác vì cái vui con trai đi lấy vợ. Bà thay áo quần, ông trờ tới sờ vυ", sờ l*и, rồi bóp l*и và đòi đυ.. Ông thèm đυ. l*и bà. Như thế ông thương bà lắm mới nổi cơn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠.
Bà chợt nhớ cảnh bú l*и của Tư Vạn trong khoảng khắc mà thấy thân thể nóng ran như máu trong người bật ra khỏi da. Bà nhìn chồng vừa bóρ ѵú vừa nắn l*и bà mà bộ mặt đìu hiu đám ma, bà có nứиɠ và cảm động cùng một lúc.
Ít ra bà phải có một cử chỉ cho toại lòng bà lẫn cả chồng nữa mới đề huề trong lúc chồng nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ muốn đυ. mà bà nứиɠ l*и nhưng mặc cảm, lạnh lòng khi bị ép buộc cho ©ôи ŧɧịt̠ ông đút vào l*и.
Trong lúc đó ông Hảo tụt áo mà bà đang che vờ vỉnh trên ngực rồi tuột luôn cả quần. Bà đứng yên cho chồng quờ quạng khắp châu thân. Ông tha hồ sung sướиɠ hoạt động hai bàn tay.
Ông như thanh niên mới lớn thấy l*и, thấy vυ" thấy eo của người tình. Vắng đυ. vợ, chuyên đυ. gái bên ngoài khi nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ phải chạy rông tìm kiếm. Nay nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠, l*и có tại chổ thì cái nứиɠ lý thú gấp bội. Ai bảo quà nhà l*и vợ kém hấp
dẫn.
Bà Huệ hứng lên rồi. Bà đẩy ông ra xa, rồi ỏng ẹo làm nũng với chồng :
– Sướиɠ chưa nào. Muốn làm gì thì làm Nhưng đừng lâu quá, em mệt…Vì đã lâu
không được cᏂị©Ꮒ… Mà nghe em nói đây này…
Bà Huệ ngừng nói nhìn chồng rồi nằm vật ngã trên giường. Mãnh quần, mãnh áo của bà nằm hẳn trên hai tay chồng. Ông Hảo nhanh nhẹn cởϊ áσ quần nhảy lên giường nằm kề bên vợ và không quên lấy hai tay vét vào khe l*и vợ từ nhẹ đến mạnh và mồm gắn chặt vào vυ" vợ bú chụt chụt thích thú đến cong người.
Tham lam, hứng cao độ, ©ôи ŧɧịt̠ ông nứиɠ cứng cọ vào hông vợ, ông nói với giọng như người tắt thở :
– Em muốn nói gì, sao lại ngừng. Mà em nói gì thì nói, anh nghe hết nhưag hôm nay anh thấy thân thể của em, sao mà thèm lạ, như khi chúng mình cưới nhau đã hơn hai chục năm về trước
– Anh thích anh bú em.
Ông Hảo đáp trong ngạc nhiên :
– Bú…Bú l*и…Bú l*и em…
– Biết rồi mà hỗi cho nó tục.
– Anh…làm…Anh bú…Bú l*и em… Mà cho anh nói tục mới sướиɠ… Mới đả đời nghe em!
Bà nhớ Tư Vạn nói tục làm bà nứиɠ thích thì không lẽ quên cái điều đó với chồng thì cái nứиɠ không hoàn chĩnh nhưng bà cố dấu kín sự sổ sàng với chồng.
Bà nói:
– Đã nói, làm gì cũng được…
Ông lồm cồm ngồi dậy. Bây giờ ông đã giãi tõa sự ao ước của mình và ông được vợ cho tự do. Kể từ ngày không đυ. vợ, nay đυ. trở lại là một chuỗi ngày ông có kinh nghiệm về đυ. Ông sẽ đυ. cho vợ nứиɠ tơi bời và vĩnh viễn vợ sẽ thèm đυ. hằng đêm. Ông hy vọng tuyệt đối kể từ nay với sự sung sức và hồi xuân sớm những cái đυ. của ông tuyệt chiêu.
Ông ngồi dưới hai chân của bà Huệ sau khi ông banh rộng hai háng của vợ. Ông im lặng,hai mắt dán chặt vào l*и. Cái nhìn của ông không làm bà e lệ, thẹn thùng, trái lại làm l*и bà cương. Bà cảm tưởng hai má l*и lay động và sưng lên tử từ. Những lông l*и tưởng dựng đứng và gốc lông giật lên giật xuống như ai muốn bứt gốc.
Bà nứиɠ l*и. Nứиɠ quá khi tưởng tượng chồng sắp bú l*и mình. Bà nóng lòng cái sướиɠ của sự bú l*и.Ông Hảo vuốt và nắn l*и vợ trong sự thương yêu tràn ngập.
Côи ŧɧịt̠ ông Hảo cứng như chiếc chày, chổng đứng. Bà Huệ hai mắt lim dim,có khi đóng kín do nứиɠ l*и thái quá. Bà hít hà mỗi lần chồng xát vào mồng đóc hoặc vạch hai mép l*и hay tay chồng kẹp hai mép l*и khít mà nhéo vào đó
Nứиɠ l*и không chịu thấu, bà ngoi đầu nhìn chồng. Lúc ấy bà lại thấy ©ôи ŧɧịt̠ chồng như đầu rắn ngúc ngắc lên xuống không cách l*и bao xa. Lông ©ôи ŧɧịt̠ chồng phủ phê gói quanh thân ©ôи ŧɧịt̠ đang cứng chắc và vươn ra phía l*и.
Nhìn ©ôи ŧɧịt̠ chồng cũng làm bà sướиɠ nhưng bà ngán khi ông chồng đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и vì thế bà canh chừng chỉ cho chồng đυ. bằng mồm mà thôi. Ông Hảo tiếp tục sờ, vuốt l*и vợ thật lâu và ông thích ngắm l*и nứиɠ. Ông thừa biết vợ nứиɠ lên cơn khi ông dùng tay vét dài trong khe l*и và xe mồng đóc.
Bà Huệ đã đến lúc không còn kiểm soát được mình, bà rên và nói như hét :
– Mình bú l*и em…Đợi gì nữa,em chờ đây nè…Nứиɠ quá…Mình có nứиɠ với em không ?
Ông Hảo nghe tiếng vợ rên sướиɠ cũng phải nứиɠ lây nhưng ông chưa bú l*и mà xoa bóp l*и thật mạnh.Vì ông nghĩ vợ thích bóp l*и. Bằng chứng bà ấy nứиɠ l*и phải rên la.
Ông đưa năm ngón tay như cái cào đất mà tuôn lên l*и. Ngón tay giữa đi thẳng đường vào khe l*и.
Bà Huệ vặn thân, nhô đít khỏi mặt nệm giường, hai chân dang rộng thêm thì khe l*и như chẽ làm hai và l*и nâng cao. Ông Hảo đút ngón tay trỏ vào trong l*и và ông móc nhè nhẹ rồi đưa ngón tay vào ra ở l*и.
Bà rú thất thanh mà thành tiếng:
– Mình làm gì thế hở mình !…Tí nữa, tí nữa cho em…sướиɠ lạ, tê cả người, cả l*и nữa…Giỏi chịu không nổi…
Vợ rên sướиɠ, ông Hảo toại nguyện và móc sâu vào hẳn trong l*и. Bà Huệ chới với, quặn người về một bên cho ngón tay chồng ra khỏi l*и. Bà nhìn chồng vô cùng âu yếm và nói :
– Em chịu hết nổi. Ai dạy mình cái món nầy đấy. Từ trước không thấy mình trổ tài, lạ đó.
Ông Hảo chỉ cười với vợ mà cái hứng chưa cụt hẳn. Côи ŧɧịt̠ ông nứиɠ tơi bời chẳng có thứ gì đong lường cho khẳm. Ông chồm hẳn người về phía vợ, đè xuống. Cơn nứиɠ l*и vừa qua chưa tắt hẳn với bà Văn Cổng. Bà sung sướиɠ tạo lại được cảm giác tìиɧ ɖu͙© mà dại dột bỏ quên một chuỗi ngày qua. Bà nghĩ rằng có lẽ cái thú đam mê cờ bạc vô tình xao lãng sự chăn gối với chồng. Và cái dâʍ ɖu͙© sống lại, ở từ cái mốc bà buông thả cho Tư Vạn thãnh thơi bú l*и.
Sự bỏ ngõ cho Tư Vạn bú l*и, bà cảm thấy thấm thía qua nhiều phương diện. Bà giận mình mà cũng mừng cho mình đã tìm lại lạc quan trong sự đυ.. Rồi bà tự thầm cám ơn Tư Vạn và có lẽ từ đây bà ngượng ngập mỗi khi gặp hắn. Cho nên những tác động của chồng bây giờ là những cử chỉ yêu thương. Chồng bà phảii làm cho bà sướиɠ nứиɠ là một cách phục vụ. Vì vậy khi chồng chồm đè trên thân xác, bà cảm thấy dễ chịu và nghĩ rằng chồng đang chọn lựa một phương cách nào đó cho bà đạt tối đa du͙© vọиɠ. Bà cũng thừa hiểu ông Hảo chẳng kèm chế được du͙© vọиɠ trong lúc nầy. Nếu bà cưởng lại thì ông chồng trở thành kẻ hϊếp da^ʍ. Bà rất sợ hung bạo của sự cυồиɠ ɖâʍ vì bà vừa tạo lại được sự cυồиɠ ɖâʍ trong những giây phút vừa qua không thể một phút chốc tan biến bọt bèo.