Quyển 2 - Chương 121: Tiền kiếp

Đại yến mừng sinh thần hoàng đế cũng không có gì đặc sắc, vẫn chỉ là ca vũ chúc rượu. Dung Vũ Ca ngồi một lúc, hiện tại cũng đã thấy chán rồi, lúc này Cao Hàn vừa nhận hết lễ của các đại thần, lúc này thấy nhìn thấy tiểu Vũ Ca đang không vui ngồi bên dưới, Cao Hàn biết đứa nhỏ này nhất định là chán rồi, liền tiến tới bên cạnh hoàng hậu, cùng nàng và Cao Hiên xuống chào hỏi Vũ Dương.

Nhìn thấy hoàng đế cữu cữu đang tiến về phía nàng, Dung Vũ Ca lấy lại vẻ đoan trang, nhí nhảnh vốn có, nàng cùng với Vũ Dương đứng dậy, cung tiếp hoàng đế. Ánh mắt của Dung Vũ Ca lúc này di chuyển tầm mắt sang nữ nhân đứng bên cạnh Cao Hàn lúc này, nữ tử trước mặt xinh đẹp vô cùng, tư thái thanh cao vô cùng, khí chất cao quý vô cùng, nàng đứng cạnh Cao Hàn, Dung Vũ Ca cảm thấy cho dù Cao Hàn là hoàng đế, cũng bị khí chất của nữ tử này lấn áp đi hết. Vệ Minh Khê lúc nào cũng là bộ dáng đoan trang, thoát tục như vậy, hôm nay là đại yến, nàng vận một bộ cung bào đỏ thâm thϊếp thêu chỉ vàng, giống với của Cao Hàn, càng tôn thêm khí chất cao quý vô cùng của nàng. Nhưng cho dù thế nào, Dung Vũ Ca vẫn có thể ngay lập tức nhận ra nữ tử này, chính là vị thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp mà lúc sáng nàng bắt gặp trong ngự hoa viên. Ngay trong khoảnh khắc đó, Dung Vũ Ca như đã bị câu mất đi hồn phách, khi ấy Dung Vũ Ca chỉ là một đứa trẻ, nhìn một Vệ Minh Khê như vậy, cảm thấy hoá ra thế gian này, ngoài mẫu thân của nàng, còn có nữ tử có thể thanh cao thoát tục như vậy.

_Vũ Dương ra mắt hoàng hậu nương nương.-Vũ Dương dù sao cũng là thần, cho dù hơn tuổi Vệ Minh Khê, nhưng nàng ấy là hoàng hậu, còn nàng vẫn chỉ là trường công chúa, đương nhiên vẫn phải cho nàng ta một cái mặt mũi này.

_Trưởng công chúa không cần đa lễ, Hiên nhi, lại đây... bái kiến cô mẫu của con.-Vệ Minh Khê vẫy gọi Cao Hiên, Cao Hiên lúc này mới chỉ có 5 tuổi, cũng ngoan ngoãn tiến lại gần.

_Hiên nhi ra mắt cô mẫu, cô mẫu vạn an.-Cao Hiên hướng Vũ Dương ngoan ngoàn hành lễ.

_Đại hoàng tử hữu lễ.-Vũ Dương nhìn Cao Hiên gương mặt tuấn tú, khí độ lễ phép ngoan ngoãn, đương nhiên rất hài lòng.

Cao Hiên ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi trên người của Dung Vũ Ca, dường như đã bị hớp hồn. Dung Vũ Ca từ nhỏ đã vô cùng đáng yêu, bộ dáng xinh đẹp vô cùng, Cao Hiên ngay khoảnh khắc đó đã rời mắt không khỏi nàng, cảm thấy đứng trước nàng, tim của hắn liền đập nhanh vô cùng, khiến hắn nói không nên lời.

Dung mẫu nghe cuộc nói chuyện của Vũ Dương và Vệ Minh Khê, nàng liền biết nữ nhân trước mắt này chính là cữu mẫu, người chưa từng cùng hoàng đế cữu cữu đến phủ Dung đại tướng quân. Dung Vũ Ca thực vui vẻ, nàng không phải thần tiên là tốt rồi, như vậy ngày sau có thể thường xuyên nhìn thấy nàng. Khi ấy Dung Vũ Ca còn nhỏ, không có nhiều ý tưởng phức tạp lắm, chỉ là bản năng muốn được gặp lại người ấy, bản năng muốn thân cận nàng, nhưng người kia lại rất lạnh lùng. Tiểu Vũ Ca đối với nàng không hiểu sao có chút sợ hãi cùng ngượng ngùng.

_Thật sự là hài tử xinh đẹp, ngày sau nhất định khuynh quốc khuynh thành.-Vệ Minh Khê lúc này mới nhìn đến Dung Vũ Ca nhẹ lên tiếng đánh giá hàu tử một hồi. Hài tử xinh đẹp này, các công chúa so với nàng thật sự là kém cỏi hơn, khó trách Hoàng Thượng không thương nữ nhi mình mà lại thương yêu đến tận xương cốt nữ nhi bên ngoại này.

Vệ Minh Khê nhìn hài tử kia tựa hồ có chút ngượng ngùng, khen ngợi nói. Phàm là người làm cha làm mẹ đều hy vọng nữ nhi mình được khen. Nam hài đều hy vọng được khen thông minh, mà nữ nhi chắc chắn hy vọng được khen dung mạo bên ngoài.

_Vũ Ca, tới đây ra mắt cữu mẫu.-Vũ Dương kéo Dung Vũ Ca qua. Nói cũng kỳ quái, từ nhỏ Vũ Ca đã là đứa nhỏ không sợ người lạ, là đứa nhỏ miệng lưỡi khéo léo ngọt ngào, gặp ai cũng đều có thể thân thiết được, là đứa nhỏ luôn đem đến niềm vui cho trưởng bối, chưa từng gặp qua tư thái xấu hổ ngượng ngùng của tiểu nữ nhi như lúc này, làm cho Vũ Dương cảm thấy có chút lạ lùng.

_Vũ Ca ra mắt cữu mẫu.-Dung Vũ Ca nhìn Vệ Minh Khê mà mặt đỏ bừng. Người chưa bao giờ biết khẩn trương là gì như Dung Vũ Ca giờ lại khẩn trương đến độ không biết đặt tay ở đâu.

Vũ Dương vốn không thích mang Dung Vũ Ca tiến cung, luôn cảm thấy hoàng cung quá mức phức tạp, đối với sự trưởng thành của nữ nhi không tốt, trước kia luôn lấy cớ Vũ Ca tuổi quá nhỏ mà từ chối lời Hoàng Thượng mời.

_Trưởng công chúa ngày sau nhất định phải mang tiểu quận chúa vào cung cùng thái tử làm bạn nhiều mới được.-Vệ Minh Khê hướng Dung Vũ Ca mỉm cười, rồi quay lại nói với Vũ Cương công chúa vài câu khách sáo.

Mặt Dung Vũ Ca lại càng đỏ hơn. Nàng nở nụ cười với mình! Dung Vũ Ca đột nhiên cảm thấy mình thật vô dụng, nàng như thế nào lại không dám thân thiết cùng càn rỡ với Vệ Minh Khê? Các vị đại nhân đều thích mình quấn lấy bọn họ, ngẫu nhiên nói vài câu càn rỡ khiến bọn họ vui vẻ, nhưng chỉ duy nhất ở trước mặt Vệ Minh Khê, nàng cái gì cũng không dám làm, nhưng trong lòng lại vô cùng khát vọng muốn tiếp cận người này. Nhưng chính là càng mong ước lại càng không dám làm.

Trước kia khi Vệ Minh Khê bồi Cao Hàn đi qua tướng quân phủ một hai lần lại luôn tình cờ đúng lúc Dung Vũ Ca bị gia gia cùng nãi nãi mang đi, luôn bỏ qua cơ hội gặp mặt, cho nên Dung Vũ Ca chỉ biết mình có một hoàng hậu cữu mẫu nhưng lại chưa bao giờ gặp qua.

Lúc này Lạc An Khê đang thật gần, Vu Vũ Tình có thể vươn tay chạm lấy cơ thể nàng, nhưng đến cuối cùng chỉ có thể như vậy nhìn bàn tay của mình chạm qua gương mặt của Lạc An Khê, không thể chân chình tiếp xúc với nàng, nàng thật hận cái tình huống lúc này, chuyện này là cái quái gì đây?

Nhưng may mắn cho Vu Vũ Tình, sau ngày hôm ấy Dung Vũ Ca đã thường xuyên chạy đến hoàng cung, nhìn xem thì giống như nàng đi tìm Cao Hiên chơi đùa, nhưng trên thực tế, nàng rất chán ghét chơi cùng Cao Hiên, vừa ngốc lại vừa hay khóc, nhưng nàng lại rất thích nhìn thấy Vệ Minh Khê. Ban đầu Vu Vũ Tình vô thức bay theo Dung Vũ Ca, chỉ nghĩ Dung Vũ Ca ham chơi nên muốn tìm Cao Hiên bầu bạn, nhưng sau một thời gian nàng mới nhận ra, Dung Vũ Ca vốn không phải vì Cao Hiên mà tìm đến, mà là vì Vệ Minh Khê.

Quả đúng là như vậy, mỗi lần đi tìm Cao Hiên Dung Vũ Ca đều cổ vũ Cao Hiên cùng đi tìm Vệ Minh Khê. Rất nhiều thời điểm đi tìm Vệ Minh Khê, Vệ Minh Khê đều đang đọc sách, chỉ là mỗi lần nhìn thấy Cao Hiên đến nàng đều buông sách xuống, bồi Cao Hiên nói chuyện. Mà ánh mắt nàng nhìn mình luôn khách khí mà xa lạ khiến Dung Vũ Ca có loại cảm giác Vệ Minh Khê không thích mình. Đừng nói là Dung Vũ Ca, ngay cả Vu Vũ Tình chỉ là một cô hồn dã quỷ, cũng nhận thấy rõ Vệ Minh Khê dường như đối với Dung Vũ Ca có thành kiến.

Dung Vũ Ca mỗi lần nhìn thấy Vệ Minh Khê cùng Cao Hiên thân thiết nói chuyện, trong lòng Dung Vũ Ca đố kỵ chết được, cho nên cứ xoay người ở bất cứ địa phương nào mà Vệ Minh Khê nhìn không tới đều tận tình khi dễ cùng trêu chọc Cao Hiên, nào biết được hành vi ác liệt của mình đều bị Vệ Minh Khê biết được. Vu Vũ Tình cứ như vậy nhìn Dung Vũ Ca trêu chọc Cao Hiên, cũng cảm thấy hài tử này thật quá mức ấu trĩ, nhiều khi cũng cảm thấy đứa trẻ này đặc biệt kỳ quái.

Khi đó Vệ Minh Khê quả thật không thích Dung Vũ Ca. Dung Vũ Ca cho người khác có cảm giác ngây thơ mà càn rỡ, nhưng Vệ Minh Khê đã sớm nhìn thấu Dung Vũ Ca, cảm thấy đứa nhỏ này tâm nhãn rất nhiều, rất quỷ quyệt. Nàng không thích đứa nhỏ như vậy, hơn nữa Dung Vũ Ca còn nhỏ tuổi cũng đã biết diễn trò, ở trước mặt Hoàng Thượng cùng những người khác đã diễn trò, mà ở trước mặt mình cũng diễn trò ngoan ngoãn.

Vu Vũ Tình thời gian này đã nhận thấy rất rõ, Dung Vũ Ca rất coi thường Cao Hiên và đương nhiên Vệ Minh Khê nữ nhân thông minh này cũng biết, rõ ràng Dung Vũ Ca khinh thường nhi tử mình, cực kỳ khinh thường nhi tử mình nhưng lại thường xuyên tìm đến Hiên nhi để chơi đùa. Khi ở trước mặt mình thì giả bộ ngoan ngoạn, đối tốt với Hiên nhi mọi cách, nhưng chỉ cần nơi nào không có mình, thì chắc chắc sẽ khi dễ Hiên nhi, Hiên nhi từ nhỏ đã bị nàng cố tình đùa giỡn xoay vòng vòng, nhưng lại không một lời oán thán. Bọn họ lại đều là tiểu hài tử nên Vệ Minh Khê cũng không tiện ra mặt, cho nên cứ để mặc Dung Vũ Ca khi dễ nhi tử mình, nhưng ấn tượng với nàng lại càng thêm không tốt.

Hơn nữa từ nhỏ Dung Vũ Ca đã có thể nhìn ra được là có dáng dấp một mỹ nhân, làm cho Vệ Minh Khê có cảm giác Dung Vũ Ca sau khi lớn lên nhất định là một tai họa. Nhưng thế nào Vệ Minh Khê cũng không nghĩ tới Dung Vũ Ca cuối cùng lại chính là tai họa của mình.

Dung Vũ Ca rất nhanh đã nhận ra, trước mặt Vệ Minh Khê vô luận nàng ngoan ngoãn bao nhiêu, Vệ Minh Khê đối xử với mình vĩnh viễn đều là khách khí mà xa cách, giống như một trưởng bối, thậm chí còn không phải thật lòng thích mình.

Dung Vũ Ca cảm thấy cứ như thế căn bản là không được. Qua mười tuổi, sớm đã là đứa nhỏ trưởng thành, Dung Vũ Ca rất nhanh liền nhận thấy được nàng đối với Vệ Minh Khê không đơn giản chỉ đơn thuần là muốn tới gần. Mỗi lần nhìn thấy Vệ Minh Khê nàng đều hy vọng Vệ Minh Khê có thể chân tình thực lòng cùng mình nói chuyện, cười với mình.

Khi Dung Vũ Ca được 10 tuổi, Vu Vũ Tình nhìn thấy được dung mạo của Dung Vũ Ca mới nhận ra, thì ra đứa nhỏ này là đặc biệt giống mình, càng lớn càng trổ mã xinh đẹp, giờ thì nàng đã hiểu vì sao nàng luôn cảm thấy đứa bé này quen mắt như vậy, thì ra nàng ấy dung mạo chính là giống nàng như đúc. Chẳng lẽ vì lí do này, mà Vu Vũ Tình luôn bị gắt chặt với Dung Vũ Ca, có muốn cũng không thể rời đi sao. Nhưng mà Vu Vũ Tình cũng sớm nhận thấy, đứa nhỏ này có suy nghĩ qua phận với Vệ Minh Khê, với Lạc An Khê của nàng, cho nên mới luôn tìm cách nhập cung, không phải là vì Cao Hiên mà chỉ vì muốn nhìn thấy Vệ Minh Khê mà thôi.

Có lần Cao Hiên khóc, nàng thấy Vệ Minh Khê bế thái tử biểu đệ ngốc nghếch kia, lòng nàng dâng lên cảm giác ghen tị nồng nặc. Nàng hy vọng người Vệ Minh Khê ôm chính là mình. Ngày đó, lòng đố kị của nàng trút hết lên người Cao Hiên, Cao Hiên đương nhiên vẫn ngốc nghếch không nói cho Vệ Minh Khê biết, nhưng mà nàng không biết Vệ Minh Khê vẫn biết được.

Rốt cục cũng có lần Dung Vũ Ca dụng kế làm cho Cao Hiên đẩy nàng ngã xuống, cố ý để cho Vệ Minh Khê nhìn thấy, nàng còn cố ý khóc thật thê thảm cho Vệ Minh Khê xem. Tuy rằng Vệ Minh Khê không thích mình nhưng rốt cuộc vẫn là người mềm lòng, cuối cùng rốt cục cũng như ý nguyện để cho Vệ Minh Khê bế nàng một chút, tuy rằng chỉ là một chút nhưng Dung Vũ Ca cũng phát hiện ra mình ở trong vòng tay Vệ Minh Khê nhịp tim lại đập thật nhanh, tâm cũng trở nên thực ấm áp, rất ấm áp a, chỉ muốn vĩnh viễn được Vệ Minh Khê ôm vào trong lòng.

Nhìn một cảnh này từ đầu tới cuối, Vu Vũ Tình cảm thấy đứa nhỏ Dung Vũ Ca này thật là quỷ kế đa đoan, còn có thể diễn một màn kịch này để có thể thân cận Vệ Minh Khê, lúc này Vu Vũ Tình cảm thấy thật mất mặt thay cho Dung Vũ Ca a.

Dung Vũ Ca diễn kịch, Vu Vũ Tình nhìn thấu thì đương nhiên qua không được mắt của Vệ Minh Khê. Kỳ thật Vệ Minh Khê đánh giá Dung Vũ Ca cũng không sai, Dung Vũ Ca từ nhỏ tâm nhãn đã rất nhiều, từ lúc đó đã mưu tính một sự tình, ý đồ của Dung Vũ Ca đối với Vệ Minh Khê cũng bắt đầu nảy mầm từ ngày ấy.

Khi đó việc học của thái tử dần dần nhiều lên, Dung Vũ Ca cũng không thể thường xuyên lôi kéo Cao Hiên đi tìm Vệ Minh Khê được. Dung Vũ Ca có cảm giác cứ để như vậy không được, nàng đối với Vệ Minh Khê đã không đơn giản chỉ nhìn là thỏa mãn, cho nên trở về suy nghĩ sâu xa ba ngày, làm ra một kế hoạch trường kỳ, vì lúc ấy nàng đã nhận ra ngăn cách giữa nàng và Vệ Minh Khê là vô số thực tế trở ngại, nhưng nàng luôn cố nghĩ mọi biện pháp để nhất nhất vượt qua. Nàng phải có được Vệ Minh Khê!

Nếu muốn có được Vệ Minh Khê thì cần phải biết Vệ Minh Khê suy nghĩ cái gì, cho nên Vệ Minh Khê xem sách gì Dung Vũ Ca trở về cũng đọc sách ấy. Vệ Minh Khê biết làm gì nàng cũng muốn bắt chước, dần dần thời gian vào cung ít hẳn đi. Ngày ngày nàng nhẫn nại đè nén khát vọng muốn nhìn thấy Vệ Minh Khê, chỉ an phận ở nhà chăm chỉ học hành rèn luyện. Quả nhiên đứa nhỏ này cũng giống như Vu Vũ Tình khi yêu Lạc An Khê, có thể vì người mình yêu mà cố gắng hết mình, nỗ lực để trở nên ưu tú.

Nhưng mà Vệ Minh Khê rất trí tuệ, chỉ cần sách nàng xem qua cũng đủ khiến Dung Vũ Ca vất vả đến rơi lệ, nhưng mỗi khi nghĩ đến Vệ Minh Khê lợi hại như vậy, trong lòng Dung Vũ Ca liền trào dâng một nỗi kiêu ngạo vô hạn. Nàng ưu tú như vậy, thật không hổ là nữ nhân ta xem trọng. Vì thế Dung Vũ Ca liền đem vất vả hóa thành ngưỡng mộ để tự điều tiết lại bản thân, nói đến năng lực điều tiết của mình, Dung Vũ Ca vẫn rất tự tin.

Từng ngày qua Dung Vũ Ca luôn hy vọng mình lớn lên thật nhanh để còn thực hiện kế hoạch mà nàng đã vạch ra. Mấy năm ấy qua đi nàng một chút cũng không nhẹ nhàng.

Khi nàng mười sáu tuổi, khinh công Dung Cũ Ca đã thực cao cường. Đã rất lâu nàng chưa được thấy Vệ Minh Khê, trong lòng nghĩ đến phát hoảng liền vụиɠ ŧяộʍ đi Phượng nghi cung. Có lẽ là Dung Vũ Ca vận khí rất tốt, khi đó vừa lúc Tĩnh Doanh bị Vệ Minh Khê phái ra ngoài làm chút chuyện, Dung Vũ Ca liền ở trên mái nhà Phượng nghi cung mà rình coi Vệ Minh Khê.

Rình coi là tất nhiên, nhưng mà rình coi được cảnh Vệ Minh Khê tắm lại là ngẫu nhiên. Nếu Dung Cũ Ca có thể đoán trước được ngày sau bởi vì một lần rình coi đêm nay mà hàng đêm đều bị vây trong giấc xuân mộng tươi đẹp khôn cùng, cho dù đã hai năm vẫn bị vây trong trạng thái bứt rứt thì Dung Vũ Ca hy vọng thà rằng mình chưa từng rình coi Vệ Minh khê tắm còn hơn. Nhưng quá khứ thì không thể vãn hồi, Dung Vũ Ca đã nhìn thấy được, hơn nữa lại là hình ảnh cả đời khó quên.

Vu Vũ Tình cũng không thể tin được nàng lại còn có thể nhìn thấy cái cảnh này, Dung hậu thì ra trong lịch sử đối với Vệ hậu có tình ý, thậm chí năm 16 tuổi còn có thể đi rình nhìn thái hậu tắm rửa. Giờ thì nàng đã hiểu vì sao thế nhân nói Dung hậu hiếu liêm vô song, căn bản chẳng có gì hiếu đạo ở đây cả, là vì Dung Vũ Ca đối với Vệ Minh Khê, có thứ tình cảm không nên có này.

Dung Vũ Ca không thể nào quên được lúc nhìn từng kiện từng kiện y phục Vệ Minh Khê rơi xuống, tim đập thình thịch như muốn bay ra ngoài. Vu Vũ Tình ở bên cạnh âm thầm chửi rủa, sao nàng lại phải vô dụng đứng nhìn cái cảnh này chứ, nàng thật sự lúc này chỉ muốn đánh chết Dung Vũ Ca, nhưng ánh mắt của nàng cũng nhịn không được mà dán lên thân thể xinh đẹp của Vệ Minh Khê, đỏ mặt mà ngắm nhìn nàng.

Dung Vũ Ca nuốt nước miếng vô số lần, mắt ngay cả chớp cũng không dám chớp lấy một lần, nhìn chằm chằm y phục Vệ Minh Khê rơi xuống. Mái tóc tán loạn thật dài, vưu vật tròn tròn vừa đủ lớn, lại còn đôi chân thon dài, vòng eo mảnh khảnh, thắt lưng mềm mại, chiếc bụng bằng phẳng, rồi sau khi tất cả y phục buông xuống, thấp thoáng nụ tầm xuân như ẩn như hiện......

Thẳng đến khi Vệ Minh Khê tắm rửa xong, mặt Dung Vũ Ca vẫn còn đỏ hồng nóng rực, tận đến khi hồi phủ nàng vẫn còn ở trạng thái lâng lâng như bay khỏi thực tại. Trong đầu nàng tràn ngập ý nghĩ kỳ quái, đích thực thiếu nữ tư xuân. Từ lúc vô ý rình coi phải cảnh sắc ấy làm cho Dung Vũ Ca đối với Vệ Minh Khê nảy sinh khát vọng càng ngày càng không thể vãn hồi. Chuyện sau đó như thế nào thì có lẽ ai cùng biết rồi.

-----------------------------

Lời của tác giả: Đây là cảnh khi Vu Vũ Tình nằm hôn mê, linh hồn được đưa vào trong mộng cảnh là ký ức của kiếp trước. Hứa hẹn sau khi tỉnh lại, Vu Vũ Tình sẽ tìm lại được quá khứ kiếp trước của mình mà hoàn thành tình yêu của mình với Lạc An Khê. Bộ Ái tình hậu kiếp đang dần đi đến hồi kết rồi các nàng ơi <3 Các nàng vote, share và comt nhiệt tình cho au nhé. Dạo này tương tác của truyenhdt.com chán quá ạ :(