Quyển 2 - Chương 99: Ý định

Sau khi tham gia thử nghiệm dự án Oculus, thị lực của Lạc Tu Tranh dần đã có cải thiện đáng kể, mặc dù không thể nói là có thể nhìn rõ mọi thứ, nhưng cũng đã có thể không cần đến bám vào những vật dụng hỗ trợ để tìm đường nữa, cũng có thể dần nhìn thấy những vật ở gần. Theo như bác sĩ, thì sẽ cần trị liệu thêm một vài liệu trình nữa là sẽ có hiệu quả rõ rệt, tiền tiêu vào dự án này cũng không hề nhỏ, Lạc gia cuối cùng cũng phải trợ giúp một vài phần, không thể để một mình Vu gia chi trả tất cả được.

Nhưng sau khi lấy lại được thị lực, tâm tình của Lạc Tu Tranh cũng trở nên tốt hơn rất nhiều, không còn như trước cáu gắt, tính cách trở nên ôn hoà hơn rất nhiều, đến ngay cả Tiêu Mục Hoa cũng rất vui mừng, ở bên cạnh nói không ít lời tốt đẹp thay cho Vu Vũ Tình, điều này khiến Lạc Tu Tranh ác cảm đối với Vu Vũ Tình cũng ít nhiều tiêu tan. Nghe được tin này, Lạc An Khê cũng cảm thấy an lòng.

Chỉ là Lạc An Khê đã cùng với Vu Vũ Tình bên nhau đã được mấy năm, đến hiện tại cũng chính là không khác gì một đôi vợ chồng sớm tối có nhau, nhưng cả hai chưa ai trước nói ra lời gì chắc chắn. Lạc An Khê đối với chuyện này thật sự canh cánh trong lòng, đến cuối cùng cũng không muốn chờ Vu Vũ Tình chủ động nữa, mà tự mình nàng sẽ chủ động hướng Vu Vũ Tình cầu hôn. Lạc An Khê hôm nay rảnh rỗi, lại cộng thêm Vu Vũ Tình bận rộn công vụ ở Vu Huyết hội, quyết định tự mình ra ngoài.

Lạc An Khê cùng với vệ sĩ của Vu gia, tìm đến cửa hàng Cartier Thượng Hải, vốn dĩ là muốn đặt một chiếc nhẫn cầu hôn. Chỉ là Lạc An Khê vạn lần không nghĩ, vừa vẹn lại nhìn thấy Vu Vũ Tình cũng đang ở đây, lại còn cùng với một nữ nhân xinh đẹp khác đi chung. Lạc An Khê ở ngoài nhìn thấy thân ảnh của Vu Vũ Tình liền quyết định không tiến vào, ở bên ngoài theo dõi Vu Vũ Tình cùng với nữ nhân kia. Lại nhìn thấy Vu Vũ Tình cùng nữ nhân kia chọn trang sức, nữ nhân xinh đẹp bên cạnh cứ như vậy quấn chặt lấy Vu Vũ Tình, Vu Vũ Tình cũng như vậy sủng nịnh hướng nữ nhân kia cưng chiều, thật sự rất khiến người khác gây hiểu lầm. Lạc An Khê cũng không nghĩ là Vu Vũ Tình cùng nữ nhân khác phát sinh ra cái gì, nhưng là tình lữ, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Lạc An Khê sao có thể không ghen chứ?

_Biểu tỷ, thấy cái vòng này có đẹp không, có hợp với ta không?-Nhậm Thư Nhiên hướng Vu Vũ Tình vui vẻ.

_Rất đẹp.-Vu Vũ Tình lúc này quả thật rất vô tội a, nàng nếu mà biết bảo bối kia nhà nàng đang ở bên ngoài theo dõi nàng, có đánh chết nàng cũng không cười đến ôn nhu như vậy với Nhậm Thư Nhiên đâu a.

Nhậm Thư Nhiên vốn là em họ của Vu Vũ Tình, mẹ của Nhậm Thư Nhiên là em gái của Vu Thiên Bác, trước đây cũng được coi là bảo bối của Vu gia, Vu Thiên Bác vô cùng yêu thương người em gái duy nhất này của hắn, chỉ là người cô này của Vu Vũ Tình năm đó gả đi sớm, lại khổ mệnh sau khi sinh ra duy nhất Nhậm Thư Nhiên liền đã qua đời. Trước khi mất vẫn khổ sở cầu xin Vu Thiên Bác sau này chiếu cố nhiều Nhậm Thư Nhiên, Vu Thiên Bác cũng là đồng ý. Cha của Nhậm Thư Nhiên vốn cũng không được coi là môn đăng hộ đối, chỉ là năm đó hai người tình đầu ý hợp, rồi lại có Nhậm Thư Nhiên nên Vu gia cũng không thể không nhận người con rể này. Cha của Nhậm Thư Nhiên sau khi mẹ của nàng mất, liền đã cô độc sống đến hiện tại cũng đã được hơn 20 năm, một mình làm lụng nuôi lớn Nhậm Thư Nhiên, cũng xem như là đối với mẹ nàng chung tình. Từ khi nhỏ Nhậm Thư Nhiên nhận được trợ cấp không ít từ Vu gia, cuộc sống không thiếu thốn thứ gì, tính cách cũng rất hồn nhiên, lúc nào cũng ngây thơ như trẻ con. Trước đây Vu Thiên Bác rất yêu quý nàng, đem nàng như con gái ruột mà yêu thương, tình cảm tỷ muội của nàng với Vu Vũ Tình cũng rất tốt. Trước khi Vu Thiên Bác mất, đã chính miệng dặn dò Vu Vũ Tình sau này nhất định phải thay hắn chiếu cố tốt Nhậm Thư Nhiên, Vu Vũ Tình đương nhiên đồng ý, Vu Thiên Bác không những vậy, trong di chúc để lại tài sản, cũng cho Nhậm Thư Nhiên không ít tiền của, đủ có thể thấy hắn người bác này, chính là làm tận chức trách rồi.

_Cũng đã học được cách tiêu tiền hoang phí rồi, em từ đâu học ra được cái thói xấu này của giới nhà giàu chứ?-Vu Vũ Tình nhớ trước đây dù cho có tiền, Nhậm Thư Nhiên sống đều rất tiết kiệm, đây là cha nàng đã dạy nàng như vậy, tính cách tiết kiệm không phung khí, Nhậm Thư Nhiên lớn lên bên Thẩm thúc, cũng coi như là bị ảnh hưởng.

_Cũng chỉ là lâu lâu mua một thứ, em nào có phung phí đâu chứ.-Dù là nói vậy nhưng Nhậm Thư Nhiên biết bản thân hiện tại so với trước khi nhận được của thừa kế từ Vu Thiên Bác đã thay đổi rất nhiều. Nhưng nàng cũng đâu có phải ngốc đâu, nàng dùng tiền đó để đi du học, trong nước cũng có đầu tư vào vài dự án nhỏ, cũng rất sinh lãi mà.

_Cha em gần đây vẫn khoẻ chứ?-Vu Vũ Tình tiện hỏi thăm.

_Ông vẫn tốt, chỉ là hay mắc mấy bệnh lặt vặt, ta có nói ông ở nhà nghỉ ngơi cho khoẻ, đừng hằng ngày lao lực ở bên ngoài làm thuê cho người ta nữa, chỉ là ông không chịu.-Nhậm Thư Nhiên nghĩ đến cha nàng liền thở dài.

_Chú Nhậm cũng là người thật thà, lại cần củ chăm chỉ, cha ta nói năm đó mặc dù đối với chú không hài lòng vì gia cảnh không tốt, nhưng cũng là người không có âm mưu tính toán thiệt hơn, sau khi mẹ em mất cũng vất vả nuôi em khôn lớn, là một người tốt. Nếu chú sau này có làm sao cần giúp đỡ, liền cứ đến tìm ta hoặc mẹ ta.-Vu Vũ Tình đối với cha của Nhậm Thư Nhiên cũng có ấn tượng tốt.

_Ta biết rồi biểu tỷ.-Nhậm Thư Nhiên gật đầu.

Vu Vũ Tình hài lòng gật đầu, sau đó nhân viên cửa hàng vừa tốt từ bên trong đi ra, trên tay còn cầm một hộp nhung nhỏ đưa đến cho Vu Vũ Tình.

_Vu tiểu thư, chiếc nhẫn ngài đặt của chúng tôi đã làm tốt, mời ngài kiểm tra một chút.-Nữ nhân viên đưa hộp nhung đặt đến trước mặt Vu Vũ Tình cung kính.

Vu Vũ Tình nghe vậy, tâm tình vui vẻ liền nhẹ cầm hộp nhung lên, bên trong là một chiếc nhẫn được chạm khắc đặc biệt tinh xảo, bên trên còn có một viên kim cương lớn, sáng bóng tinh khiết dường như có thể phản chiếu cả ánh mặt trời, nhìn là có thể đoán ra duy chỉ viên kim cương đó giá trị không nhỏ. Nhậm Thư Nhiên bị chiếc nhẫn xinh đẹp làm cho si mê, thật nhịn không được nhìn nhiều một chút.

_Biểu tỷ, cái này, tỷ mua là để tặng cho ai hay chính mình đeo a?-Nhậm Thư Nhiên đương nhiên hiếu kỳ.

_Là để cầu hôn tẩu tẩu tương lai của ngươi đó.-Vu Vũ Tình vui vẻ.

_Cầu... cầu hôn, tẩu tẩu?-Nhậm Thư Nhiên nghe lời này chính là vô cùng kinh ngạc, có đánh chết nàng hàng vạn lần, nàng cũng không bao giờ nghĩ đến việc người biểu tỷ hoàn mỹ này của nàng lại như vậy yêu thích nữ nhân, thậm chí còn nghĩ đến việc cùng với nữ nhân đó qua một đời a. Càng nghĩ Nhậm Thư Nhiên càng tò mò, đến rốt cuộc nữ nhân có thể câu đi hồn phách của biểu tỷ nàng, rốt cuộc là người như thế nào đây?

_Sau này có cơ hội, nhất định sẽ được gặp thôi.-Vu Vũ Tình đương nhiên biết Nhậm Thư Nhiên kinh ngạc, càng biết nàng ấy nhất định sẽ muốn gặp Lạc An Khê.

Nhìn Vu Vũ Tình nữ nhân kia cười nói, quả thật trong lòng Lạc An Khê khó chịu, nhưng tính cách của nàng từ trước đến nay luôn như vậy, cho dù có cảm thấy không vui, cũng không bao giờ rõ ràng biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể xoay người, ôm tâm tình không tốt có ý rời đi, nhưng người của Vu Huyết Hội vừa kịp lúc chạy đi mua đồ cho Vu Vũ Tình trở về cửa hàng, đã kịp thấy bóng dáng của Lạc An Khê từ phía của hàng Cartier bỏ đi. Có dự cảm không tốt, vệ sĩ đã rất nhanh đi vào cửa hàng báo cho Vu Vũ Tình những gì hắn vừa thấy, khiến cho Vu Vũ Tình thái độ đã loạn thàng một mảng.

Vu Vũ Tình căn dặn người đưa Nhậm Thư Nhiên trở về, còn tự nàng cũng quay trở lại biệt uyển. Lạc An Khê lúc này đang ngồi xem TV, cố nén xuống tâm tình không vui vừa rồi. Vu Vũ Tình vừa về đến nơi, biết Lạc An Khê đang ở trong phòng ngủ liền hướng phòng ngủ đi tới. Lạc An Khê xem được một lúc liền chìm xong suy nghĩ miên mang, ngay cả khi Vu Vũ Tình đã bước vào phòng nàng cũng không để ý tới. Thấy Lạc An Khê không có phản ứng, Vu Vũ Tình cho rằng Lạc An Khê giận nàng, liền tiến tới, từ đằng sau ôm lấy Lạc An Khê, kéo nàng ấy trở lại hiện thực.

_Bảo bối, đang nghĩ gì thế, thất thần như vậy?-Vu Vũ Tình thấp giọng, nàng vốn dĩ biết Lạc An Khê không vui chuyện gì, nhưng trong lòng lại nghĩ từ khi yêu nhau đến nay, toàn là nàng đi ghen với nữ nhân khác cùng với Lạc An Khê, cũng chưa từng thấy bộ dạng Lạc An Khê lúc ghen tuông sẽ như thế nào. Nghĩ đến đây, thật sự trong lòng Vu Vũ Tình có chút hiếu kỳ cùng với chờ mong.

_Em trở về rồi.-Lạc An Khê không nghĩ Vu Vũ Tình nhanh như thế đã trở về, là cùng nữ nhân kia ở một chỗ sau đó liền đã trở lại biệt thự sao?-Sao về sớm như vậy?

_Công việc ở Vu Huyết hội đã sớm giải quyết ổn thoả nên muốn trở về sớm chút để bồi chị. Nói em nghe, vừa rồi là đang nghĩ gì, như vậy chuyên tâm?-Vu Vũ Tình tiến tới trước mặt Lạc An Khê, ngồi xuống sofa, tay tiện kéo sát Lạc An Khê vào lòng nàng.

_Không có gì, chỉ là suy nghĩ linh tinh thôi.-Lạc An Khê cố đè nén không vui trong lòng, nàng cho dù như thế nào, cũng không muốn phát hoả với Vu Vũ Tình, chỉ có thể tự mình đè xuống ghen tuông.

_Suy nghĩ linh tinh, từ lúc nào chị lại giấu diếm em những gì đang nghĩ trong lòng như vậy. Chúng ta tính đến hiện tại đã như phu thê, sớm tối ở chung một chỗ, em không muốn giữa chúng ta có bất cứ bí mật nào.-Vu Vũ Tình không vui lên tiếng, nữ nhân này... thật sự là nhẫn nhịn rất tốt, đôi khi chính vì tính cách này của nàng, khiến Vu Vũ Tình cảm thấy vô cùng bất mãn.

_Thật là không có gì mà.-Lạc An Khê có đánh chết cũng không muốn Vu Vũ Tình biết bản thân nàng không ghen tuông.

_Chị...!-Vu Vũ Tình quả thật không vui chút nào. Lạc An Khê nữ nhân này thật ngốc, nàng ấy ghen tuông liền cứ như vậy nói ra, thậm chị đánh mắng nàng cũng được, càng như vậy Vu Vũ Tình càng sẽ cảm thấy vui vẻ đây, nhưng rõ ràng là nữ nhân này tính cách quá lãnh đạm, lại thanh cao như vậy, cho dù có không vui, cũng sẽ không biểu hiện ra bên ngoài.-Lạc An Khê, chị tỏ ra ghen tuông một chút cũng không được sao? Rõ ràng thấy em đi cùng nữ nhân khác, cùng nữ nhân khác ôn nhu vậy mà chị vẫn có thể nhịn xuống không nói bất cứ một lời nào, có thể tự nhiên như không có chuyện gì, không mắng nhiếc, không truy hỏi, khiến em cảm thấy em trong lòng chị chẳng có quan trọng như vậy. Lạc An Khê, chị biết cái tính cách thanh cao quá mức này của chị làm em đặc biệt bất mãn hay không?

_...-Lạc An Khê không nghĩ hoá ra Vu Vũ Tình đã biết rõ mình không vui chuyện gì, thậm chí cũng thừa nhận bản thân nàng ấy là cùng nữ nhân khác ở bên nhau. Càng không nghĩ Vu Vũ Tình lại như vậy hướng nàng phát nộ, rõ ràng nàng mới là người nên không vui chứ, sao Vu Vũ Tình lại có cái thái độ uất ức này là sao đây?-Còn không phải là tôi tin tưởng em sao? Tôi không hỏi là tránh cho em phiền lòng, tôi biết em với nữ nhân kia nhất định không có gì, sao em lại tức giận cơ chứ?

_Sao chị biết em với nữ nhân kia không có gì? Chị biết Vu Vũ Tình em là nữ nhân như thế nào không, em cũng có rất nhiều người theo đuổi, người muốn lên giường với em, câu dẫn em chính có đuổi cũng không hết. Nhưng sao chị đều coi như không thấy hết vậy? Nếu một ngày em thật sự cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ, chị cũng sẽ coi như không có gì có đúng hay không?-Vu Vũ Tình tức giận chính là cái thái độ hiện tại của Lạc An Khê đó, Vu Vũ Tình muốn Lạc An Khê ghen tuông, có được hay không?

_Em... em đây là không nói đạo lý.-Lạc An Khê thật sự đôi khi không hiểu nổi Vu Vũ Tình.