Quyển 2 - Chương 87: Công kích

Lạc An Khê biết hiện tại vẫn là nên cho Lạc Tu Tranh thêm thời gian, dù sao thì hắn không nói ra lời nào vô tình với nàng, cũng đã là may mắn rồi, chỉ cần Tiêu Mục Hoa ở bên cạnh nhiều thuyết phục, hắn cũng sẽ sớm xuôi xuống chuyện này mà thôi. Lạc An Khê thản nhiên dùng nốt bữa tối, sau đó mới cùng với Vu Vũ Tình có ý rời khỏi Lạc gia, dù sao mai nàng và Vu Vũ Tình phải dậy sớm để trở về Thượng Hải, cũng muốn nghỉ ngơi sớm. Chỉ là vừa chuẩn bị bước lên xe, Lạc Hoài An đã rất nhanh đuổi kịp hai nàng.

_Cô cô...!-Lạc Hoài An gọi tới Lạc An Khê, thái độ dường như đã khác với thái độ ban nãy.

_Có chuyện sao?-Lạc An Khê nhìn thấy Lạc Hoài An, vẫn là đối với hắn nhu hoà.

_Con chỉ là cảm động, những gì cô cô nói lúc này về tình cảm dành cho Vũ Tình tỷ tỷ, vì tỷ ấy mà ngỗ nghịch lại gia gia, thật khiến con hâm mộ vô cùng.-Lạc Hoài An mỉm cười lên tiếng, nhưng Lạc An Khê nghe ra lời nào của hắn nói ra, vẫn là có ý châm chọc.

_Có gì muốn nói liền nói nhanh đi.-Lạc An Khê hiện tại đã không thể tiếp tục giữ thái độ như trước mà nói chuyện với hắn.

_Con chỉ là nghĩ, cô cô đối với Vũ Tình tỷ tỷ một mảnh tình ý, con so với người, tự nhận không bằng. Vũ Tình tỷ tỷ không để ý đến con, là do con kém cỏi, con phải chấp nhận.-Lạc Hoài An tiếp tục.

_Chuyện của ta và Vũ Tình, con biết từ trước rồi sao?-Lạc An Khê không nghĩ Lạc Hoài An đã sớm biết, còn có thể thản nhiên mà nói ra mấy lời này, không phải vừa thời gian trước còn rất yêu thích Vũ Tình sao?

_Đã biết, cũng đã suy nghĩ kỹ rồi. Chỉ là con nghĩ, cô cô đối với Vũ Tình tỷ tỷ một mảnh tình thâm, có một số chuyện, người không thể không biết.-Lạc Hoài An mỉm cười, thái độ khiến người khác đoán không nổi tâm tư.

_Hoài An đệ đệ, ngươi định làm gì đây?-Vu Vũ Tình lúc này ở bên cạnh, cũng đã nhịn không được lên tiếng. Gương mặt mặc dù không biến sắc, nhưng trong lòng đã thấp thỏm bất an.

_Vũ Tình tỷ tỷ, cô cô ta đối với tỷ chân thành như vậy, ta thân là chất nhi của cô cô, đương nhiên có một số chuyện, ta không muốn tiếp tục giấu nữa, tỷ nói có đúng không?-Lạc Hoài An tiếu ý nhìn Vu Vũ Tình.

_Lạc Hoài An, ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất nên im miệng vào.-Vu Vũ Tình lúc này đã nhịn không được mà hướng Lạc An Hoài An nói lời này.

_Hôm trước, khi nói chuyện với ta, tỷ cũng đâu có dùng thái độ này, xem ra ta đã đoán đúng, tỷ vốn chưa từng yêu thích ta, chỉ là muốn dùng mấy lời ngon ngọt, xoa dịu ta mà thôi.-Lạc Hoài An đến đây cũng đã hoàn toàn hiểu rõ tâm tư của Vu Vũ Tình.

_Rốt cuộc là giấu ta chuyện gì, An nhi, con nói đi.-Lạc An Khê không thể nhẫn nại thêm được nữa.

_Cô cô, người đối với Vũ Tình tỷ tỷ là chân tâm, nhưng người đã bao giờ tự hỏi, liệu Vũ Tình tỷ tỷ đối với người, có thật sự là thật lòng hay không chưa? Nếu người không rõ, vậy để con nói cho người hiểu... nữ nhân mà người yêu thương, rốt cuộc là người như thế nào.-Lạc Hoài An hiện tại bản thân đang là con thú bị thương, hắn bị hai người hắn xem trọng nhất lừa gạt, hắn đương nhiên không muốn hai người họ sống tốt.

_LẠC HOÀI AN... ta cảnh cáo ngươi lần cuối cùng, nếu còn dám hồ ngôn loạn ngữ, ta Vu Vũ Tình, nhất định sẽ gϊếŧ chết ngươi.-Vu Vũ Tình phản ứng càng mãnh liệt, tức đỏ mắt nhìn Lạc Hoài An, điều này càng khiến Lạc An Khê hoài nghi. Rốt cuộc thì Lạc Hoài An cùng Vu Vũ Tình đang giấu nàng cái gì.

_Con cùng Vũ Tình, đã có qua da thịt chi thân, là chuyện khi Vũ Tình tỷ tỷ còn đang học ở Anh quốc, con chạy sang tìm tỷ ấy, trong một đêm cả con và tỷ ấy cao hứng uống say, đã phát sinh qua chuyện này, chắc cô cô không biết, đúng hay không?-Lạc Hoài An bỏ qua lời cảnh cáo của Vu Vũ Tình mà kiêu ngạo nói, dường như rất tự mãn.

Quả nhiên lời Lạc Hoài An nói ra, như sét đánh ngang tai của Lạc An Khê, nàng không muốn tin những lời Lạc Hoài An vừa nói, nhưng bản thân Lạc An Khe hiểu rõ, Lạc Hoài An, hiện đang nói sự thật, thái độ hiện tại và trước của Vu Vũ Tình đã triệt để xác thực điều nàng, nàng không thể tin nhìn Lạc Hoài An, sau đó đưa ánh mắt kinh hãi hướng về Vu Vũ Tình, nhưng Vu Vũ Tình từ đầu đến cuối, không hề nhìn nàng, là nàng ấy, không dám nhìn nàng, vì bản thân Vu Vũ Tình hiểu rõ, nàng ấy không dám đối diện với sự thật này, cũng không dám tiếp nhận phản ứng của nàng.

_LẠC HOÀI AN, ngươi quả nhiên là tìm cái chết.-Vu Vũ Tình đến đây, chỉ có thể căm tức mà thở ra một hơi, đến cuối cùng tên khốn này vẫn không thể ngậm miệng của hắn lại, nàng đáng ra nên biết.

_Nếu tỷ thật sự đối với cô cô ta, thì nên sớm nói cho người, không phải để cho người cháu này bị đặt vào tình thế khó xử. Nhưng cô cô, cũng xem như là công bằng đi, người câu đi nữ nhân ta quan tâm nhất, ta cùng với nữ nhân ngài yêu nhất có thứ quan hệ không nên có, chúng ta đến hiện tại, không ai nợ ai rồi.-Lạc Hoài An ngữ khí châm chọc.

_Lạc Hoài An... ngươi thật sự nên học cách im miệng lại.-Lạc An Khê lạnh lùng, hướng Lạc Hoài An sắc lạnh cảnh cáo, thái độ này, hoàn toàn khác với dự đoán của Lạc Hoài An, cô cô của hắn, không phải nên tìm Vu Vũ Tình trút giận sao.

_Cô cô, con là vì tốt cho người thôi.-Lạc Hoài An vẫn cố lấy lại bình tĩnh.

_Cho dù ngươi cùng Vũ Tình có thứ quan hệ không nên có, cho dù em ấy có giấu ta, cũng là chuyện của ta và em ấy, không đến lượt ngươi ở bên ngoài công kích, châm chọc.-Lạc An Khê vẫn là không cho phép có kẻ nào ở đây lên tiếng sỉ nhục Vu Vũ Tình. Cho dù nữ nhân này đã làm chuyện có lỗi với nàng.-Ngươi lập tức cút ngay cho ta, nếu không không cần chờ đến Vũ Tình, ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi. LẬP TỨC CÚT.

Lạc An Khê hiện tại đương nhiên là tức giận, nàng muốn trút giận lên Vu Vũ Tình nhưng nàng làm không được, nên nàng sẽ trút toàn bộ lên Lạc Hoài An. Đứa cháu này thật sự nghĩ nàng là kẻ ngốc sao, hắn ở giữa nổi lửa công kích, miệng thì nói là muốn tốt cho nàng, nhưng thật ra là vì uất ức trong lòng mà khıêυ khí©h, ý muốn chia rẽ nàng và Vu Vũ Tình, một chút tâm tư cỏn con này của hắn, chẳng lẽ nàng lại không nhìn ra sao.

_Cô cô tức giận như vậy, xem ra tâm tình quả thật không tốt, ta cũng không tái làm phiền nữa, Trần thúc, phiền ông hộ tống tốt cô cô cùng Vũ Tình tỷ tỷ trở về an toàn.-Lạc Hoài An biết tâm tình Lạc An Khê hiện tại nhất định không dễ chịu, nên mới tìm hắn trút giận, nhưng người cô cô thật sự tức giận nhất định là Vu Vũ Tình. Hắn đương nhiên tức thời, rất nhanh quay người rời đi, không tiếp tục ở lại xem kịch hay, trong lòng cũng cảm thấy đáng tiếc a.

Sau khi Lạc Hoài An đi rồi, Lạc An Khê mới có thể lấy lại bình tĩnh mà nhìn sang Vu Vũ Tình lúc này vẫn chưa dám đối diện nàng. Thái độ này của Vu Vũ Tình, chính là càng thêm dầu vào lửa, khiến tâm tình của Lạc An Khê, càng muốn bùng cháy mãnh liệt hơn.

_Sao không dám nhìn tôi, điều An nhi vừa nói, có phải là thật không?-Lạc An Khê lấy thái độ kiêu ngạc, cùng tức giận, chất vấn Vu Vũ Tình.

_Là thật.-Vu Vũ Tình biết, nàng cũng không thể tiếp tục lừa dối Lạc An Khê nữa.

_Em có quan hệ với nó, lúc chúng ta đã xác định ở bên nhau, có đúng hay không?-Lạc An Khê tiếp tục,

_Đúng. Nhưng Khê Khê, tin tưởng em, đó chỉ là một sai lầm, khi ấy em uống say, hắn lại có tướng mạo 8 phần giống chị, nên em mới...

_Em vẫn không hiểu đúng không?-Lạc An Khê ngắt lời Vu Vũ Tình, bật cười thất vọng.-Tôi không tức giận vì em ngủ với nó, tôi không tức giận vì hai người uống say mà phát sinh quan hệ không nên có, tôi tức giận... là vì em giấu tôi đến khổ sở như vậy, để đến hiện tại, tôi như một đứa ngốc bị chính đứa cháu của mình tặng cho một lễ vật lớn như thế, em có hiểu được tâm tình của tôi không? Em đã có ngàn vạn cơ hội để nói cho tôi biết, nhưng em quyết tâm giấu đến cùng, Vũ Tình, là do em không tin tưởng vào tình cảm tôi dành cho em, hay là do em tin rằng em có thể một tay che trời?

_Chị muốn em nói với chị, vậy em nên nói như thế nào, rằng em có tình một đêm với cháu trai của chị sao?-Vu Vũ Tình không muốn nói, chỉ vì duy nhất lý do này, rằng người nàng phát sinh quan hệ, là cháu trai của Lạc An Khê.

_Quan trọng là em nói ra, cho dù là ai, tôi yêu em nhiều như vậy, đều có thể tha thứ cho em. Trong tình yêu, quan trọng nhất là tin tưởng, như rõ ràng, em không tin tưởng tôi nhiều như tôi đã nghĩ.-Lạc An Khê thở dài, chỉ có ông trời mới biết hiện tại tim của nàng có mức nào đau.-Trần Kính, đưa Vu tiểu thư trở về khách sạn, tôi tự mình lái xe trở về.

_Tiểu thư, tâm tình ngài không tốt, chi bằng để tôi đưa ngài cùng Vu tiểu thư trở về.-Trần Kính lo lắng lên tiếng.

_Khê Khê...!

_Vũ Tình, em yên tâm, tôi sẽ không ngu xuẩn mà làm chuyện dại dột, chỉ là tôi nghĩ tôi cần một chút thời gian ở một mình, xin em, đừng nói thêm lời nào nữa.-Lạc An Khê lúc này thật sự không có biện pháp để đối diện với Vu Vũ Tình.

Nói rồi Lạc An Khê xoay người, hướng gara của Lạc gia mà đi tới. Vu Vũ Tình cũng không có biện pháp, chỉ có thể thở dài bước lên xe, quả nhiên là đã tổn thương Lạc An Khê đến mức này, Lạc An Khê giận nàng, cũng là lẽ đương nhiên mà thôi. Nếu nàng ấy nói nàng ấy cần thời gian, nàng vẫn là nên tôn trọng.

Lạc An Khê lấy chiếc Audi đã lâu không sử dụng ra, tự mình lái xe rời khỏi Lạc gia, một mạch phóng thẳng tới quán bar của Diêm U. Diêm U thấy Lạc An Khê tâm trạng không vui, đương nhiên hiểu rõ trong lòng nàng ấy không vui vì chuyện gì.

_Từ lúc quen biết ngươi đến nay, cũng chưa từng thấy ngươi uống nhiều rượu như vậy, xem ra tửu lượng quả thật không tồi.-Diêm U cũng tự mình rót một ly rượu cho bản thân, cùng với Lạc An Khê chạm ly một cái.

_Đã nghĩ rằng sau hôm nay, mọi chuyện sẽ có chuyển biến tốt, rằng ta và Vũ Tình có thể hạnh phúc ở bên nhau, nhưng xem ra giông bão tìm tới, nhanh hơn ta tưởng.-Lạc An Khê thở dài.

_Vậy ngươi định thế nào, cũng không thể né tránh Vu Vũ Tình cả đời đi.-Diêm U cũng không biết phải khuyên như thế nào.

_Chỉ là không có biện pháp đối mặt.-Lạc An Khê tâm trạng hiện tại chính là đặc biệt xấu.

_Cho dù không muốn đối mặt, cũng phải đối mặt, không phải sao, nếu ngươi yêu nàng ta, cũng không thể cứ như vậy giận dỗi mãi, nếu muốn giận dỗi, liền trở về Thượng Hải tiếp tục, cũng tiện để cho Vu Vũ Tình đi dỗ dành ngươi.-Diêm U mở lời.

_Nếu Mạnh Vãn Yên, làm chuyện có lỗi với ngài, ngài sẽ như thế nào?-Lạc An Khê hỏi.

_Ta và nàng ấy cũng đã có thời gian xa cách, nàng ấy có lỗi với ta, ta đương nhiên giận nàng ấy, oán nàng ấy. Nhưng đến cuối cùng, ta vẫn không thể buông bỏ nàng ấy, nhưng chuyện đã qua, ngoài tha thứ, ta cũng không có biện pháp nào khác.-Diêm U thành thật trả lời.

_Là vậy sao, nhưng mặc dù ta không tức giận như vậy, nhưng ta vẫn phải để cho nàng ấy nếm chút đau khổ.-Lạc An Khê bật cười, có lẽ thực ra trong lòng, nàng cũng không giận Vu Vũ Tình nhiều như vậy, hoặc thật ra nàng đã quá yêu Vu Vũ Tình, để có thể giận nàng ấy chỉ vì chuyện này. Chỉ là Lạc An Khê không nghĩ, tâm tu của tiểu tư Lạc Hoài An, sâu hơn nàng tưởng.

--------------------------

Lời của tác giả: Hiện tại Minh Dã đã ra Cung Khuynh bản hiện đại rồi, các nàng đã ai đọc chưa nà ? <3