Quyển 2 - Chương 76: Mưu tính

Andrew cười đến vui vẻ, hắn hướng dealer lập tức gật đầu một cái, dealer liền rất nhanh chia bài, rút ra thêm quân bài cuối cùng của ván bài này, là một con 9 dô. Andrew mỉm cười, vui vẻ lật bài của mình lên, quả nhiên trên tay hắn cầm một con Át và một con K, đây là Full House. Lạc An Khê đến hiện tại còn không biết bài của nàng là gì. Nàng an tĩnh ngồi xuống, cầm hai quân bài từ đầu đến giờ chưa động đến cầm lên, vừa nhìn rõ hai con bài, gương mặt của nàng đã nhanh chóng đen lại đến cực độ. Andrew chỉ cần nhìn biểu cảm này của nàng, liền đã biết hắn thắng rồi.

_Ta đã nói rồi Lạc tiểu thư, may mắn cũng có hạn của may mắn, cô nói có đúng không ?-Andrew lúc này đã sớm chờ không được, thu đống chíp và cả tiền kia về tay.

_Từ từ đã ngài Martin, sao ngài lại biết bài của tôi, không thắng được bài của ngài chứ ?-Lạc An Khê ngăn cản Andrew, nhẹ nhàng lật lên 2 quân bài trên tay của mình, là một con 10 dô và J dô, đây... là Thùng phá sảnh có 9, 10, J, Q và K dô. Lạc An Khê, thắng rồi.

Andrew không thể tin được nhìn vào 2 lá bài trên tay của Lạc An Khê, hắn đã sợ mình hoa mắt, quả thật là Thùng phá sảnh, sao lại có thể ? Tất cả những người đứng xung quanh, bao gồm cả Vu Vũ Tình cũng vô cùng kinh ngạc, sao lại có thể lật bài một cách nhanh như thế, ai cũng đã nghĩ Andrew ván bài này đã thắng chắc, vậy mà đến cuối cùng, lại bị Lạc An Khê, nữ nhân đến bài của mình còn không xem đánh bại, quả nhiên nữ nhân này, chính là được thần tiên phù hộ sao ? lại có thể như vậy may mắn, chuyển thua thành thắng. Cái tỉ lệ rơi vào 2 quân bài đó, ai cũng có thể đoán ra được có mức nào thấp.

_Tôi cũng đã nói, tôi tin vào may mắn, ngài Andrew, xin hãy hoàn thiện đúng giao ước của chúng ta, ký hợp đồng đi.-Lạc An Khê không để tâm đến số tiền ở trên bàn, từ trong áo rút ra một chiếc bút máy, đặt lên bài cho Andrew, lúc này hắn vẫn chưa thoát khỏi bàng hoàng.

_Cô, cô gian lận sao ?-Andrew hiện tại chỉ có nghĩ đến duy nhất một khả năng này.

_Ngài nói gì lạ vậy, đồng ý chơi cũng là ngài, tôi đâu hề ép buộc ngài, hai chữ gian lận này Lạc An Khê tôi quả thật gánh không được. Ngài Martin, hiện ở đây có rất nhiều doanh nhân có danh tiếng, nếu ngài thật sự muốn lật lọng, chỉ sợ trên đất Thượng Hải này muốn làm ăn cũng khó. Như ban đầu, nếu ngài sớm ký hợp đồng với Vu thị, thì chuyện này đã không xảy ra, ngài nói có đúng không ?-Lạc An Khê mỉm cười đến ưu nhã nhìn Andrew.

Andrew lúc này đã tức giận đến đỏ mắt, hắn lại đánh giá tình hình hiện tại một chút, quả nhiên đã bị nữ nhân này ép đến đường cùng, hắn thật sự không ngờ lại bị bại dưới tay của một nữ nhân, đây là do hắn đã quá khinh suất rồi. Tức giận nhịn không thể bộc phát ra ngoài, hắn uất ức cầm bút, mở hợp đồng ra ký tên, sau đó ôm nỗi tức tối xoay người cùng vệ sĩ rời khỏi bàn Poker. Lạc An Khê và Vu Vũ Tình, hôm nay hắn bị các nàng chơi một vố như vậy, nhất định hắn sẽ không bỏ qua. Nhưng cho dù thế nào, hợp đồng cũng đã ký, đây là kết quả mà Lạc An Khê mong muốn.

Lạc An Khê vui vẻ cầm lấy hợp đồng, bảo Dương Hạo thu tiền, sau đó cũng kéo Vu Vũ Tình cùng nhau rời đi. Lạc An Khê căn dặn một chút, mọi chuyện cùng giao hết lại cho Dương Hạo, sau đó cùng với Vu Vũ Tình lên xe, trở về biệt uyển. Trên xe, Vu Vũ Tình một lời cũng không nói, Lạc An Khê dựa vào lòng nàng, nhỏ giọng, ra sức lấy lòng.

_Được rồi mà, đừng tức giận nữa, tôi cũng đã lấy được hợp đồng cho em rồi, đây không phải là thứ em muốn sao ?

_Trong chuyện này, chị rốt cuộc đã có bao nhiêu an bài từ trước, chị biết là chị sẽ không thua đúng không, chị cố ý làm em lo lắng, chọc em tức giận.-Vu Vũ Tình không vui chính là Lạc An Khê ở sau trù tính, thậm chí còn lợi dụng nàng.

_Em nói gì vậy chứ, tôi quả thật là may mắn thôi mà.-Lạc An Khê vẫn phủ nhận.

_Quỷ mới tin là chị thật sự may mắn, lại còn may mắn tới mức tạo được thế chuyển bại thành thắng như vậy. Chị cũng quá may mắn đi.-Vu Vũ Tình đương nhiên không tin hai chữ may mắn từ miệng Lạc An Khê.-Nói, rốt cuộc chị đã giở thủ đoạn gì ?

_Em thật sự muốn biết như vậy sao ?-Lạc An Khê mỉm cười, quả nhiên là giấu không nổi nữa.-Thời gian trước, thấy tâm trạng em không vui, trước khi em phát bệnh đã là như vậy, sau khi em đổ bệnh, tôi mới hoài nghi, liền tìm đến Dương Hạo hỏi một chút, liền đã biết em vì chuyện ký hợp đồng với Andrew Martin mà phiền lòng đến mức đổ bệnh, tôi nhịn không được muốn thay em ra mặt một chút. Ngay từ sau khi bước vào sòng bài, tôi đã để ý đến Marin từ biết được hắn rất thích chơi Poker, tôi liền nhận ra cơ hội muốn đánh bại hắn, chỉ có thể là ở trên bàn Poker mà thôi. Nhưng hắn là kẻ lão làng trong trò chơi này, muốn thắng hắn chỉ dựa vào tính toàn và may mắn, tỉ lệ rất thấp, cho nên tôi chỉ có thể tìm cách khác. Khi dealer bàn của hắn, nhờ người chia thay 15 phút để nghỉ, tôi nhận ra cơ hội đã tới, tôi tiếp cận dealer của bàn hắn, mua chuộc hắn ta. Em cũng biết những dealer trong sòng bài, đặc biệt là dealer của bàn Poker phải có bàn tay rất linh hoạt và nhanh nhẹn, may mắn là người chia bài đó chính là như vậy. Đó là lý do tại sao, tôi biết chắc tôi có thể thắng được hắn, vì ngay từ đầu, ván bài đó, là đã được sắp xếp có chủ đích từ trước rồi.

_Chị mua chuộc dealer ?-Vu Vũ Tình không thể tin được nhìn Lạc An Khê.

_Em biết mua chuộc hắn với giá bao nhiêu không ? 200 ngàn đô la Mỹ, số tiền đó cho dù cả đời hắn tiêu cũng không hết. Mà em cũng thấy rồi đó, số tiền 200 ngàn đô đó, là lấy tiền của chính Martin đã thua trên bàn Poker để trả cho dealer. Hắn mà biết được chuyện này, nhất định tức đến ói máu đi.-Lạc An Khê càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng rất vui vẻ.

_Dealer của Vu Huyết hội, không thể nào dễ bị mua chuộc như vậy. Đây là quy định của sòng bài.-Vu Vũ Tình vẫn nhíu mày.

_Tất nhiên là có sự giúp đỡ của Dương Hạo nữa, Dương Hạo là người ra mặt, thay tôi mua chuộc dealer. Cho nên kế hoạch của tôi mới dễ dàng thành công. Martin hắn hại em bệnh đến như vậy, số tiền hắn thua đó, coi như là bồi thường, động đến nữ nhân tôi yêu nhất, nhất định sẽ phải trả giá.-Lạc An Khê tiếu ý mỉm cười, đưa ánh mắt hả hê nhìn về phía Vu Vũ Tình.

_Thì ra đó là lý do chị đến bài cũng không cần nhìn, còn nói cái gì là may mắn, chính là muốn gạt hắn.-Vu Vũ Tình nghe đến đây cũng bật cười, nàng quả thật đã yêu sang nữ nhân lòng dạ lang sói gì đây chứ ?

_Kế hoạch đáng nhẽ ra là chỉ thành công 50% nếu không có em khi ấy lao đến.-Lạc An Khê tiếp tục.

_Em... ? Còn không phải tên khốn đó dám sỉ nhục chị sao ?-Vu Vũ Tình vẫn mơ hồ.

_Ban đầu, tôi là lo sợ hắn hoài nghi nhận ra điểm dị thường, nếu hắn không đồng ý cược tiếp, tôi chỉ sợ kế hoạch đã không thành. Nhưng sau khi hắn ra thứ điều kiện vô sỉ như vậy, em đã lập tức đi đến, nói ra bài của hắn, thậm chí còn thái độ khốc liệt như thế không cho phép tôi chơi tiếp. Lúc này tôi mới biết kế hoạch của tôi đã thành 80% rồi. Bởi vì nếu ngay cả em cũng không biết tôi đang mưu tính chuyện gì, thì nghi hoặc của Andrew đã hoàn toàn bị đánh nát. Hắn vì thái độ điên cuồng đó của em, mà đã không còn hoài nghi, sảng khoái đáp ứng điều kiện của tôi. Chúng ta quả thật, tâm ý tương thông mà.-Lạc An Khê cười đến vui vẻ, ôm chặt hơn lấy Vu Vũ Tình.

_Lạc An Khê, nữ nhân tâm sâu tự biển này, sau lưng em còn bày ra một trò lớn như vậy ? Bảo em sau này sao có thể chung sống với chị đây ?-Vu Vũ Tình lúc này thật sự vừa giận Lạc An Khê, lại càng vừa thêm yêu nàng. Ở cạnh Lạc An Khê, Vu Vũ Tình cảm thấy nàng càng ngày, bị lún xuống càng sâu, đều là do mị lực không thể cưỡng lại được của nữ nhân trước mắt.

_Sao hả, sính lễ này, em không vừa ý ?-Lạc An Khê cười đến vui vẻ.

_Vừa ý, bảo bối, chính là đặc biệt vừa ý.-Vu Vũ Tình hiện chính là yêu chết Lạc An Khê rồi, nữ nhân này, nàng chán ghét nàng ấy tâm cơ, tính kế nàng, lại yêu nàng ấy túc trí đa mưu như vậy, quả thật chính là dính phải thứ độc dược, cả đời cũng đừng hòng thoát ra được.

Vu Vũ Tình nghĩ đến đây, đã nhịn không được hôn lên môi Lạc An Khê, thậm chí còn ngay tại trong xe thật sự muốn nàng ấy, đây quả thật là khí huyết dâng trào a. Chỉ là trên xe còn có tài xế, Lạc An Khê cùng Vu Vũ Tình cho dù có muốn cầu hoan, vẫn là nên thu liễm một chút. Nhưng đáng tiếc, vừa trở về đến biệt uyển, người của biệt uyển đã vội vã tìm đến Lạc An Khê, báo hiệu rõ ràng là đêm nay, không dễ dàng như vậy mà kết thúc.

_Lạc tiểu thư cùng tiểu thư đã trở về, tôi gọi điện cho ngài đều không liên lạc được, thật làm tôi lo lắng.-Vừa vào đến biệt uyển, quản gia đã gấp rút chạy tới trước mặt của Lạc An Khê và Vu Vũ Tình, hướng Lạc An Khê lên tiếng.

_Điện thoại của tôi hết pin, có chuyện gì sao ?-Lạc An Khê nhíu mày.

_Lúc tầm 9 giờ, có điện thoại gọi tới, nói là quản gia của Triệu gia Bắc Kinh gọi đến tìm ngài. Bảo là xảy ra một chút chuyện, hy vọng có thể tìm được ngài gấp.-Quản gia rất nhanh nói.

_Là vậy sao, được rồi, tôi biết rồi.-Lạc An Khê nghe vậy, trong lòng liền vô thức cảm thấy bất an, sao quản gia nhà của Triệu Tư Băng, lại phải cất công tìm được điện thoại của tận Biệt uyển của nàng và Vu Vũ Tình để tìm nàng chứ, đây là có chuyện gấp gì.

Lạc An Khê không an tâm, rất nhanh cầm điện thoại ra trở về phòng ngủ sạc điện. Vu Vũ Tình cũng theo sau lưng nàng. Điện thoại vừa lên nguồn, Lạc An Khê đã chờ không được bấm số gọi điện đến biệt thự Triệu gia, rất nhanh quản gia của Triệu gia đã bắt máy. Không biết quản gia của Triệu gia đã cùng Lạc An Khê nói điều gì, Vu Vũ Tình chỉ biết Lạc An Khê nghe điện thoại gương mặt càng ngày càng trở nên tái đi trông thấy, liền biết nhất định đã xảy ra chuyện không tốt. Điện thoại vừa cúp, Lạc An Khê đã hít thở không thông, suy nghĩ không được, chạy tới tủ quần áo lấy ra va li, rất nhanh thu dọn đồ đạc.

_Bảo bối, đã có chuyện gì, chị là muốn đi đâu ?-Vu Vũ Tình thấy vậy liền gặng hỏi Lạc An Khê.

_Triệu... Triệu Tư Băng gặp tai nạn xe, nói rằng tình hình rất nghiêm trọng, tôi phải trở về Bắc Kinh.-Lạc An Khê vừa hoảng loạn vừa nói, tay vẫn không dừng lại thu xếp quần áo.

_Tai nạn xe ? Sao lại có thể ?-Vu Vũ Tình trong lòng nghĩ, Triệu Tư Băng số cũng quả thật đen đủi đi.

Nhưng cho dù như thế nào, Vu Vũ Tình vẫn ra khỏi phòng căn dặn quản gia lập tức chuẩn bị xe và thay Lạc An Khê mua vé máy bay. Nàng biết Triệu Tư Băng là một trong số ít người có ảnh hướng rất lớn tới cuộc sống của Lạc An Khê, cho nên nếu nữ nhân đấy xảy ra chuyện, Lạc An Khê nhất định sẽ không thể điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra được. Khi Lạc An Khê thu dọn xong quần áo, xe và vé máy bay cũng rất nhanh được mua xong. Vu Vũ Tình cũng giúp Lạc An Khê đưa hành lý và nàng ra xe.

_Bảo bối, cho dù có chuyện gì xảy ra, chị cũng phải giữ bình tĩnh, phải tin tưởng Triệu Tư Băng sẽ ổn thôi, trở về Bắc Kinh liền cập nhật tình hình cho em, em ở đây xử lý xong công vụ của Vu Huyết hội sẽ bay tới bồi chị.-Vu Vũ Tình trước khi để Lạc An Khê đi cũng không quên căn dặn.

_Công sự phiền muộn, em cũng không cần lo lắng cho tôi, tôi sẽ rất nhanh trở về.-Lạc An Khê trấn an Vu Vũ Tình. Nàng cũng thật sự hy vọng Triệu Tư Băng sẽ không sao và nàng sẽ có thể sớm trở về.

_Được rồi, nhanh đi đi.-Vu Vũ Tình mỉm cười đến ôn nhu, sau đó cũng không tiếp tục giữ Lạc An Khê nữa.

Lạc An Khê cũng không tiếp tục nán lại, nàng xoay người bước lên xe, trước khi rời đi cũng chỉ kịp nhìn thoáng qua nụ cười trấn an trên khóe môi của Vu Vũ Tình. Vu Vũ Tình nhìn theo xe đưa Lạc An Khê rời đi khuất bóng trong màn đêm, lúc này nụ cười trên gương mặt nàng bỗng rất nhanh biến mất.

_Tại sao khi Triệu Tư Băng xảy ra chuyện, người đầu tiên Triệu gia gọi lại là Lạc An Khê, có cảm thấy quá vô lý hay không ? Dương Hạo, anh đi điều tra một chút xem, tôi nghi ngờ quan hệ của Triệu Tư Băng cùng với Khê Khê, không đơn thuần chỉ là bằng hữu thân thiết như vậy thôi đâu.-Vu Vũ Tình lúc này mới quay sang nói với Dương Hạo.

_Nếu tiểu thư đã nghi ngờ, vậy sao không trực tiếp hỏi Lạc tiểu thư.-Dương Hạo cũng cảm thấy trong chuyện này, có gì đó không đúng.

_Vì cho dù lý do là gì, tình cảm của Khê Khê dành cho tôi là thật, và nếu chị ấy muốn giấu bất cứ bí mật gì giữa chị ấy và Triệu Tư Băng, cũng nhất định là có lý do riêng của chị ấy, tôi cho dù có ép hỏi, thì kết quả sẽ như thế nào ? Tôi yêu chị ấy, chính là đã không thể thoát ra nữa rồi.-Vu Vũ Tình mỉm cười hướng Dương Hạo nói. Sau đó nhẹ vỗ vai của Dương Hạo sau đó đi vào bên trong biệt uyển.