Quyển 2 - Chương 64: Ân ái (H)

Lúc Vu Vũ Tình làm xong bài tập, ngẩng đầu cũng đã quá nửa đêm, lúc này mới nhớ tới Lạc An Khê hiện còn đang ở đây cùng nàng, liền đưa mắt tìm kiếm nàng ấy. Lạc An Khê vì bay đường dài mệt mỏi, lại chăm chú đọc sách, vô thức ở trên sofa ngủ quên lúc nào không biết. Lạc An Khê tay dựa vào thành ghế, an tĩnh nhắm mắt nằm ngủ, bộ dạng tựa như nữ thần ngủ quên, xinh đẹp vô cùng, khiến cho Vu Vũ Tình yêu thích, ngắm mãi không thôi.

Vu Vũ Tình ngồi dưới sàn, cứ như vậy âm trầm ngắm nhìn Lạc An Khê ngủ, cũng không nỡ đánh thức nàng ấy. Lạc An Khê ngủ vốn không sâu,, thêm nữa dáng ngủ có chút không thoải mái, được một lúc cũng vô thức tỉnh lại, vừa mở mắt liền đã thấy Vu Vũ Tình đang ngồi dưới chân nàng, cười đến vui vẻ. Lạc An Khê nhíu nhíu mi, cũng hoan hỉ mỉm cười.

_Học xong rồi sao? Sao không đánh thức tôi?-Lạc An Khê âm trầm.

_Thấy chị ngủ say như vậy, bộ dạng lại xinh đẹp tựa nữ thần, có chút không nỡ một cảnh mỹ sắc.-Vu Vũ Tình ngọt giọng.

_Từ lúc sang đây học tập, liền cũng học luôn được cách dỗ ngọt nữ nhân, em như vậy thật sự khiến tôi tâm tình bất an đây.-Lạc An Khê đương nhiên thấy ngọt trong lòng, vui vẻ cúi người, nhẹ hôn lên cánh môi của Vu Vũ Tình.

_Có dỗ ngọt nữ nhân, cũng phải lựa chọn đối tượng. Bên cạnh có một nữ thần như vậy, trong lòng tự nhiên cũng biết đủ.-Vu Vũ Tình đương nhiên rất phối hợp, tìm cách lấy lòng Lạc An Khê.

_Như vậy mới là hài tử ngoan.-Lạc An Khê nghe lời này, tất nhiên đặc biệt hài lòng.

Hai người hôn nhau đến điên cuồng, Lạc An Khê tham lam đòi hỏi, Vu Vũ Tình cũng đặc biệt phối hợp. Hai người hôn một mạch đến phòng ngủ, chỉ là vừa kéo nhau đến giường, Lạc An Khê bỗng nhớ ra điều gì, liền luyến tiếc rời khỏi cánh môi của Vu Vũ Tình.

_Sáng mai em còn có lớp đúng không, giờ đã muộn như vậy, vẫn là nên sớm nghỉ ngơi mới tốt.-Mặc dù Lạc An Khê có muốn, cũng phải suy nghĩ đến thân thể của Vu Vũ Tình.

_Sao thế, nếu thật sự lo lắng cho em, vậy chị không nên xuất hiện mới đúng. Giờ xuất hiện rồi, lại muốn em làm Liễu Hạ Huệ, chị đây là cố ý có đúng hay không?-Vu Vũ Tình thân thể tráng niên, đương nhiên không có yếu đuối như trong lời Lạc An Khê nói.

_Vậy...

_Bảo bối... muốn em, được không?-Vu Vũ Tình ôm lấy cổ Lạc An Khê, vô thức nói lời này. Lạc An Khê đối với câu nói của Vu Vũ Tình có hơi chút kinh ngạc, quả thật không hiểu ý tứ sâu xa. Vu Vũ Tình nhìn bộ dạng bối rối của Lạc An Khê liền mỉm cười.-Ý của em là, nếu đã quyết định ở bên chị, lần đầu này, chính là muốn cho chị.

_Chuyện này, Vũ Tình... em chắc chắn sao?-Lạc An Khê nghe được môt lời này của Vu Vũ Tình, tâm của nàng vô thức rộn ràng, chỉ là vẫn muốn một lần nữa nghe Vu Vũ Tình xác nhận.

Vu Vũ Tình không nói, chỉ nhẹ mỉm cười, vươn người hôn lên cánh môi Lạc An Khê. Lạc An Khê như vậy thông tuệ, sao không hiểu được ý nghĩa của nụ hôn này của Vu Vũ Tình chính là thay cho câu trả lời chứ. Lạc An Khê chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được đến ngày này. Đương nhiên lần đầu của Vu Vũ Tình, Lạc An Khê biết Vu Vũ Tình nhất định sẽ có chút đau, cho nên mọi hành động, cử chỉ thân mật của Lạc An Khê, đều chỉ hy vọng có thể giúp Vu Vũ Tình thân thể thoái mái một chút.

Đêm nay, Lạc An Khê tỉ mỉ lấy lòng Vu Vũ Tình, Vu Vũ Tình bản thân cũng có thể cảm nhận được. Lạc An Khê từng chút một ở trên thân thể Vu Vũ Tình khơi gợi du͙© vọиɠ. Lạc An Khê từng tấc vuốt ve thân thể Vu Vũ Tình, bàn tay nhẹ nhàng như nước lướt qua tới đâu, cũng đủ khiến Vu Vũ Tình run lên từng đợt.

Lạc An Khê ôn nhu thay Vu Vũ Tình cởi đi từng kiện quần áo, Vu Vũ Tình nhung nhớ nữ nhân trước mắt, đương nhiên cũng gấp gáp đưa tay giúp Lạc An Khê cởi bỏ y phục, thân thể Lạc An Khê cứ như vậy bại lộ dưới ánh sáng đèn ngủ, xinh đẹp vô cùng. Vu Vũ Tình quả thật ghen tỵ nữ nhân này, đến bảo dưỡng dáng người cũng chính là tốt như vậy. Lạc An Khê đương nhiên biết Vu Vũ Tình đang si mê ngắm nhìn nàng, đương nhiên cảm thấy tự cao, nàng liền cúi người, hôn lên môi của Vu Vũ Tình.

_Sau này chỉ để một mình em ngắm, như vậy còn chưa đủ?-Lạc An Khê mị hoặc nói lời này.

_Chính là vĩnh viễn không đủ.-Vu Vũ Tình vươn người, ôm lấy thân thể Lạc An Khê vào lòng, môi nhẹ hôn lên xương quai xanh tuyệt mỹ kia.

Lạc An Khê thấy Vu Vũ Tình có ý muốn đổi khách thành chủ, làm sao có thể nguyện ý chứ, đương nhiên không thể cam nguyện để Vu Vũ Tình thượng nàng. Lạc An Khê một lần nữa nằm trên Vu Vũ Tình, tận tâm tận lực lấy lòng nàng. Lạc An Khê mớn trớn từng tấc thân thể Vu Vũ Tình, ở nơi hoa đế xinh đẹp cũng đã từng đợt vuốt ve, khiến cho Vu Vũ Tình thoải mái, thân thể run rẩy vô cùng.

Lạc An Khê tiến tới nơi hoa huyệt ẩm ướt kia, nhẹ đặt chân Vũ Vũ Tình lên vai nàng, nhịn không được cúi người hôn xuống, tỉ mỉ, tinh tế lấy lòng Vu Vũ Tình. Vu Vũ Tình quả thật hận Lạc An Khê làm trò này với nàng, khiến nàng luôn vô lực tiếp nhận. Nhưng càng hận lại càng yêu thích Lạc An Khê như vậy lấy lòng nàng. Chỉ là tình hình đêm nay như vậy đặc thù, là lần đầu của Vu Vũ Tình, cho dù Lạc An Khê có phục vụ nàng ấy dục tử dục tiên, cũng tránh không được sẽ rất đau, càng nghĩ kỹ, Vu Vũ Tình còn trẻ như vậy, trao thân cho nàng, chỉ sợ đối với Vu Vũ Tình sẽ bất công, cho nên ngón tay của nàng ở trước hoa đế, cũng chần chừ không tiến vào.

_Sao vậy?-Một chút bối rối này của Lạc An Khê, làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của Vu Vũ Tình chứ?

_Chỉ là sợ... em sẽ hối hận.-Lạc An Khê lo lắng, vẫn chỉ có duy nhất điều này.

_Sẽ không... Lạc An Khê, đời này của em, đã chú định là sẽ ở bên chị, quyết không hối hận.-Vu Vũ Tình thở dài, Lạc An Khê thật sự như vậy không tin vào tình cảm nàng dành cho nàng ấy sao?

Lạc An Khê biết cố kỵ trong lòng nàng quá nặng, cũng quá nhiều, phần nào đã khiến Vu Vũ Tình bất an. Lạc An Khê mỉm cười, cúi người hôn nhẹ lên trán của Vu Vũ Tình một cái, hạ định quyết tâm, nhẹ đưa một ngón tay tiến vào thân thể Vu Vũ Tình. Vu Vũ Tình mặc dù đã làm chuyện thân mật này nhiều lần, nhưng chưa từng phá thân, cho lên có dị vật tiến vào thân thể, quả thật có chút không thích ứng. Lạc An Khê biết Vu Vũ Tình khó chịu, liền hôn lên cánh môi của nàng ấy, điên cuồng dây dưa, khiến cho tâm tình Vu Vũ Tình có thể thả lòng một chút, lúc này mới tiến thêm một ngón tay nữa vào.

Vu Vũ Tình thân thể nóng bức, lại tiếp nhận hai ngón tay mát lạnh, mặc dù có khó chịu, nhưng cũng vô cùng thỏa mãn. Lạc An Khê hai ngón tay tiến vào được một nửa, liền cảm nhận được có vật cản đường, nàng đương nhiên hiểu rõ đây là thứ gì. Lạc An Khê ôm chặt lấy Vu Vũ Tình, mãnh mẽ xuyên qua lớp màng mỏng. Vu Vũ Tình lúc này đau chính là muốn rơi nước mắt, nhịn không được cắn mạnh lên vai của Lạc An Khê một ngụm.

Lạc An Khê đột nhiên bị cắn, đương nhiên rất đau, hài tử này tâm tư cũng thật nhỏ nhen, bản thân chịu đau, liền cũng muốn người khác phải chịu thương tổn, sau này mà chung sống, Lạc An Khê thầm than khóc trong lòng a. Đợi sau khi Vu Vũ Tình ổn hơn, thân thể cũng đã thả lòng, ngón tay của Lạc An Khê mới dám cử động di chuyển. Đêm tối nước Anh, âm trầm, yên tĩnh, hoàn toàn trái ngược với khung cảnh động lòng người ở bên trong căn hộ nhỏ nơi đây.

---------------------------

Sáng sớm hôm sau, Vu Vũ Tình tỉnh dậy trước, vì còn có lớp học nên Vu Vũ Tình không thể lười nhác. May mắn là đêm qua, Lạc An Khê để tâm cho sức khỏe của nàng, cho nên không quá mức phóng túng đòi hỏi. Vu Vũ Tình thấy Lạc An Khê còn đang ngủ say, cũng chỉ nhẹ nhàng rời giường, chuẩn bị đi học, cũng không có ý định đánh thức Lạc An Khê. Nhưng Lạc An Khê trước nay vốn ngủ không sâu giấc, lúc Vu Vũ Tình rời giường, Lạc An Khê đại khái là đã tỉnh rồi.

_Đi học sao?-Lạc An Khê nhìn Vu Vũ Tình thay quần áo, nhịn không được mỉm cười hỏi.

_Sao không ngủ thêm một chút?-Vu Vũ Tình thấy Lạc An Khê đã tỉnh, nghĩ đến chuyện hoan ái đêm qua, có chút xấu hổ đỏ mặt không dám quay lại nhìn nàng ấy.

_Tôi không có như vậy mệt mỏi, đổi lại là em, chăm chỉ như vậy là tốt.-Lạc An Khê ôn nhu ngắm nhìn cánh lưng Vu Vũ Tình, biết tiểu hài tử này xấu hổ, cũng không muốn tiếp tục trêu chọc.

_Hôm nay chị có kế hoạch gì không, nếu không có thì liền nghỉ ngơi thêm một chút, buổi trưa em sẽ trở về bồi chị. Chiều nay em không có lớp, liền dẫn chị đi chơi, thế nào?-Vu Vũ Tình ân cần.

_Được, tôi chờ em trở về.-Lạc An Khê lười nhác, nói xong câu này lại muốn quay lại ngủ.

Có Lạc An Khê ở đây, Vu Vũ Tình cảm thấy vui vẻ, trước khi rời đi, còn không quên đặt lên trán nữ nhân kia một nụ hôn. Thực chất Vu Vũ Tình rời đi không lâu, Lạc An Khê cũng không thể tiếp tục đi vào giấc ngủ, đành sớm rời giường. Chỉ là vừa mới rời giường không lâu, ngoài phòng trọ của Vu Vũ Tình liền đã có tiếng gõ cửa. Lạc An Khê nhíu nhíu mày, nhưng với tính cách cẩn thận, cũng không trực tiếp mở cửa ra. Người đừng bên ngoài lúc này, là Dương Kỳ Nhiễm, Lạc An Khê mở cửa, bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều vô cùng kinh ngạc.

_Lạc... Lạc lão sư?-Dương Kỳ Nhiễm không nghĩ, Lạc lão sư lại đang ở Anh quốc, còn như vậy ở cùng với Vu Vũ Tình.

Lạc An Khê cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó mới kéo Dương Kỳ Nhiễm vào bên trong phòng trọ.

_Sao em lại ở đây?-Cửa vừa đóng, Lạc An Khê mới lên tiếng hỏi Dương Kỳ Nhiễm.

_Là qua đưa cho Vũ Tình quyển sách, quyển sách này hiện không còn xuất bản nữa, hôm trước Vũ Tình nói cần, em lại nhớ đến trước đây đã từng mua, nên tìm lại cầm qua cho Vũ Tình. Còn Lạc lão sư, sao người lại ở đây?-Dương Kỳ Nhiễm thấy được Lạc An Khê, trong lòng cũng cao hứng.

Năm đó tại sao Lạc An Khê lại để ý đến Dương Kỳ Nhiễm, tìm mọi cách nâng đỡ nàng, không đơn thuần chỉ là vì Dương Kỳ Nhiễm gia cảnh khó khăn, lại thông minh lanh lợi. Mà bởi vì, Dương Kỳ Nhiễm chính là kiếp sau của Giang Ngưng Nguyệt, từ dung mạo, đến tài năng đều là như vậy xuất chúng. Cũng chính miệng Diêm U thừa nhận với nàng, Dương Kỳ Nhiễm, chính là Giang Ngưng Nguyệt chuyển kiếp. Có lẽ chính vì vậy, mà khi Lạc An Khê gặp được Dương Kỳ Nhiễm trong lớp học của nàng, đã có tâm lý ưu ái nàng hơn những sinh viên khác.

_Tôi cũng không muốn giấu em, Vũ Tình, là bạn gái tôi.-Lạc An Khê đối với Dương Kỳ Nhiễm, quả thật không có nửa điểm che giấu bất cứ điều gì.

_Đó là lý do mà lão sư nhờ cậy em thay người để ý Vũ Tình?-Dương Kỳ Nhiễm lúc này liền bật cười, Lạc lão sư mà nàng biết lãnh đạm như vậy, vốn không thích cùng người thân cận, lại như vậy gọi điện nhờ cậy nàng, hóa ra là vì cùng Vu Vũ Tình có loại quan hệ này a.

_Em làm tốt, tôi đương nhiên để trong mắt, Vũ Tình cũng thường xuyên nhắc đến em vị học tỷ này.-Lạc An Khê ngồi xuống sofa, âm trầm lên tiếng.

_Nếu đã là nữ nhân mà Lạc lão sư để ý, đương nhiên có chỗ hơn người của nàng, sau này chuyện tình cảm của Vũ Tình, em cũng sẽ nhiều lưu tâm thay cho Lạc lão sư. Ngài yên tâm là được rồi.-Dương Kỳ Nhiễm chịu ân tình của Vu Vũ Tình, đương nhiên sẽ tận tâm tận lực báo đáp, có thể báo đáp bao nhiêu, liền tốt bấy nhiêu đi.

_Có em ở đây, tôi đương nhiên yên tâm, cảm ơn em thời gian qua đã giúp đỡ Vũ Tình.-Lạc An Khê đối với sự tận tâm của Dương Kỳ Nhiễm đương nhiên hài lòng.

_Nếu Lạc lão sư thật sự muốn cảm ơn, chờ đến sau này cũng chưa muộn.-Dương Kỳ Nhiễm tiếu ý mỉm cười.-Vậy thôi, em xin trước rời đi, nếu để Vũ Tình biết được quan hệ của hai chúng ta, chỉ sợ sẽ không tốt.