Quyển 2 - Chương 47: Phát giác

Lạc An Khê nghe vậy, liền thở phào nhẹ nhõm, quả thật nàng rất sợ Tần Mặc Dương phát hiện ra quan hệ của nàng và Vu Vũ Tình, còn không phải là vì tâm lý từ kiếp trước sao. Biết được Lạc An Khê lo lắng về quan hệ của hai nàng, Vu Vũ Tình tiến tới, ôm lấy Lạc An Khê nhẹ kéo nàng vào lòng.

_Khiến chị phải như vậy lo lắng, khiến chị phải cùng em lén lút vụиɠ ŧяộʍ là do em vô dụng. Tin tưởng em, cũng như tin tưởng vào tương lai của chúng ta, cho dù con đường phía trước có như thế nào, em cũng sẽ bảo hộ tốt chị.-Vu Vũ Tình thật hận bản thân còn quá trẻ, còn quá nhỏ tuổi, không thể vì Lạc An Khê mà làm bất cứ chuyện gì.

_Tôi tin tưởng em.-Lạc An Khê đương nhiên nghe những lời này như được rót mật vào lòng, Vu Vũ Tình cuối cùng cũng có thể biết vì tương lai của cả hai nàng mà tranh đấu rồi.

_À em có cái này muốn cho chị xem.-Vu Vũ Tình đột nhiên nhớ ra, liền hào hứng kéo Lạc An Khê lại máy tính cá nhân của nàng. Vu Vũ Tình mở mail, ấn vào lá thư được gửi gần nhất, là từ Đại học Cambridge của Anh Quốc. Sau đó Vu Vũ Tình đưa cho Lạc An Khê xem.

Lạc An Khê nhận lấy laptop đọc nội dung thư, đây là... giấy báo nhập học. Lạc An Khê kinh hãi nhìn lên Vu Vũ Tình, sau đó tiếp tục đọc nốt lá thư, nói ngày nhập học là tháng 3 của năm sau, tức là 3 tháng nữa. Lạc An Khê từng học ở Cambridge cũng biết thủ tục nhập học ở đây, sinh viên nhập học sớm sẽ được tham gia các lớp học đại cương trước, sau đó vào năm học sẽ chính thức học những môn chuyên ngành, nhưng cũng là tùy theo nguyện vọng của học viên, đây là Vu Vũ Tình, muốn nhập học sớm.

_Em biết chị nghĩ gì, Khê Khê, em thật sự không muốn chờ nữa, càng lâu em chần chừ ở đây, càng lâu em sẽ có thể thật sự trưởng thành. Em biết làm như vậy là đối với chị không công bằng vì chúng ta chỉ vừa mới ở bên nhau, nhưng Khê Khê, em đối với chị là nghiêm túc, em chưa từng cảm thấy như vậy với bất kỳ ai, từ sau khi Nhược Liễn mất, chỉ là nữ nhân duy nhất có thể khiến em có động lực để tiếp tục bước về phía trước, nhưng em không đơn thuần chỉ là muốn bước về phía trước nữa, Khê Khê, em muốn vì chị mà xây toàn bộ tương lai của chúng ta.-Vu Vũ Tình nắm lấy tay Lạc An Khê, chậm rãi, nghiêm túc nói những lời xuất phát từ đáy lòng của nàng.

_Em nghĩ nhiều rồi, tôi không phản đối quyết định của em, chỉ là tôi không nghĩ lại sớm như vậy.-Lạc An Khê nhu thuần mỉm cười hướng Vu Vũ Tình, nhưng dù là nói vậy, nhưng trong lòng của Lạc An Khê thật sự cảm thấy không tốt.

_Em sẽ thường xuyên trở về thăm chị, chúng ta cũng sẽ nói chuyện với nhau qua Skype, chị vẫn có thể ngày ngày được nhìn thấy em mà.-Vu Vũ Tình thật sự không muốn Lạc An Khê đau lòng.

_Làm điều mà em muốn, thực hiện ước mơ của em, đừng vì tôi mà thay đổi bất cứ điều gì, có được không?-Lạc An Khê dù sao cũng trưởng thành hơn Vu Vũ Tình, nàng đương nhiên muốn Vu Vũ Tình được tự do bay nhảy, không cần vì nàng mà làm những điều nàng ấy không muốn.

_Vì chị, cũng là vì em.-Vu Vũ Tình biết rõ, Lạc An Khê sẽ luôn ủng hộ nàng, đó là lý do tại sao vì nữ nhân hiện tại, cho dù làm gì, nàng cũng cảm thấy xứng đáng.-Được rồi, chúng ta xuống nhà thôi.

--------------------

Tần Mặc Dương lúc này đang ngồi đọc bệnh án ở bệnh viện, vừa vẹn nhận được điện thoại từ trợ lý của Vu Thiên Bác. Nàng nhanh chóng bắt máy.

_Phu nhân, tư liệu ngài cần tôi đã lấy được rồi, tôi sẽ mail qua cho ngài ngay.-Nam nhân bên kia đầu dây lên tiếng.

_Tôi nhận được rồi, có còn bất cứ điều gì khác tôi phải lưu ý hay không?-Tần Mặc Dương âm trầm mở mail trên máy tính, quả nhiên có một lá thư với vài file đính kèm.

_Chỉ là tôi muốn nhắc nhở phu nhân về những tập file này cũng như Lạc tiểu thư, vì có quan hệ mật thiết với Lạc thị, nên tôi không thể không nhiều lời một chút.-Nam nhân kia tiếp tục.

_Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn cậu.-Tần Mặc Dương nói xong liền dập máy, nhìn vào những hồ sơ hiện trên màn hình máy tính của nàng, toàn bộ tập file đều chỉ tập trung vào một cái tên duy nhất... Lạc An Khê.

Mấy ngày sau đó, Tần Mặc Dương cũng không thường xuyên trở về nhà, Lạc An Khê cùng Vu Vũ Tình càng có cơ hội ở gần nhau. Nhất là Vu Vũ Tình sắp đi du học, Lạc An Khê cảm thấy nên dành nhiều thời gian ở bên nàng ấy. Chỉ là một ngày thời tiết âm u, Lạc An Khê vừa mới bước ra khỏi nhà, một chiếc Roll Royce màu đen đã rất nhanh đỗ ngay trước mặt nàng, người ngồi bên trong mở cửa là Tần Mặc Dương.

_Lạc lão sư, có thể cùng ta dùng bữa trưa chứ?-Tần Mặc Dương ngữ điều tự nhiên, mỉm cười nhàn nhạt nói lời này.

Lạc An Khê thấy Tần Mặc Dương đột ngột xuất hiện trước nhà của nàng, liền vô cùng hoảng loạn, nhưng mặc dù trong lòng đã loạn thành một mảng, nhưng bên ngoài Lạc An Khê vẫn lấy lại bộ dạng điềm tĩnh, nhẹ gật đầu mà bước lên xe của Tần Mặc Dương. Ngồi trong xe, Lạc An Khê cùng Tần Mặc Dương một lời cũng không nói, nhưng Lạc An Khê có thể cảm nhận được, dường như lần này Tần Mặc Dương đến tìm nàng, nhất định không phải là chuyện tốt, thậm chí còn liên quan tới Vu Vũ Tình. Đến được nhà hàng, Tần Mặc Dương vẫn rất lịch sự với Lạc An Khê, dường như không hề có nửa điểm địch ý dành cho nàng, cho dù là vậy, Lạc An Khê vẫn không hề buông lỏng cảnh giác. Nhưng thái độ của Tần Mặc Dương không lạnh không nhạt, lại nửa câu cũng không nói, quả thật khiến Lạc An Khê không biết phải phản ứng ra sao. Mãi sau khi hai người gọi món xong, Tần Mặc Dương mới lên tiếng.

_Không biết tình hình học tập của Vũ Tình nhà ta như thế nào, Lạc lão sư có thể nói qua một chút hay không?-Ngay lúc mở đầu, Tần Mặc Dương đã nhắc đến Vu Vũ Tình, đây đương nhiên là cố ý.

_Mấy môn tôi dạy đều là những môn đại cương về chính trị, cũng không quá khó, Vũ Tình lại như vậy thông minh, học tập phi thường nghiêm túc, đương nhiên kết quả không tệ.-Lạc An Khê trôi chảy đối đáp.

_Như vậy thật rất tốt, dù sao Vũ Tình cũng sắp đi du học rồi, ở bên Anh quốc lại không có ai có thể chiếu cố tốt nó như ở nhà, ta vẫn là có chút lo lắng.-Tần Mặc Dương tiếu ý mỉm cười.

_Vũ Tình là hài tử cương liệt, tính cách mạnh mẽ, khả năng tự lập cao, nhất định sẽ không có chuyện.-Lạc An Khê hướng Tần Mặc Dương khen ngợi Vu Vũ Tình.

_Chỉ là tính cách con bé như vậy nhưng cũng rất tùy tiện, nhất là trong chuyện kết giao bằng hữu và luyến ái, con bé quả thật còn rất nhỏ tuổi để có thể nhìn rõ sự đời, ta chỉ không muốn con bé bị người khác lợi dụng.-Lời này nói ra, tưởng chừng như Tần Mặc Dương chỉ quan tâm đến con gái, nhưng sâu xa thì chính là đang nói xoáy Lạc An Khê.

_Hôm nay Tần phu nhân có nhã hứng như vậy mời tôi đi ăn, chắc không chỉ đơn thuần là muốn cùng với lão sư của nữ nhi trao đổi tình hình học tập chứ?-Lạc An Khê đương nhiên nghe ra được những ý tứ đả kích trong lời của Tần Mặc Dương, quả nhiên là đã biết quan hệ của nàng và Vu Vũ Tình, vậy Lạc An Khê cũng không thể tiếp tục chùng bước nữa.

_Thời gian gần đây công việc rảnh rỗi, ta mới có cơ hội tìm hiểu một chút về Lạc lão sư. Danh tiếng của Lạc lão sư ở đại học Bắc Kinh, ta cũng đã nghe qua, cũng cho người thăm hỏi một chút. Lạc lão sư là trưởng khoa Khoa học chính trị, cũng là lão sư được rất nhiều sinh viên trong trường ngưỡng mộ, kính mến, là người thầy có thể nói là mẫu mực đối với sinh viên, chưa từng một ngày đi ngược lại với đạo đức nghề giáo. Vậy ta thật sự không hiểu, những danh tiếng tốt đẹp này rốt cuộc là thật... hay là giả đây?-Tần Mặc Dương một khi đã tấn công thì chỉ có thể thắng, chứ không được phép thua, đối với Lạc An Khê, chính là như vậy.

_Danh tiếng, rốt cuộc cũng chỉ là lời người nói ra, muốn xuyên tạc hay nói quá lên tôi thật sự không thể kiểm soát được. Tôi chỉ biết bản thân mình làm chuyện gì, chỉ cần không thẹn với lòng là được, đối với đồng nghiệp với học trò, cũng là như vậy. Nhưng tôi cho rằng, bản thân cũng là người, cũng có cảm xúc, không phải bất cứ ai cũng hoàn hảo không tì vết, cho nên là một lão sư, có thể nói tôi tận tâm, không thể nói tôi hoàn mỹ, về đạo đức, tôi chưa từng không làm chuyện bại hoại danh tiếng, không làm chuyện trái với pháp luật. Cho nên Tần phu nhân, những danh tiếng mà ngài vừa nói, rốt cuộc là thật, hay là giả, có lẽ chỉ bản thân tôi hiểu rõ, học trò của tôi hiểu rõ, những người từng tiếp xúc thân cận với tôi, mới có thể hiểu rõ. Còn về những người hỏi tôi câu hỏi này, thì có lẽ người ấy chưa thật sự hiểu qua con người về Lạc An Khê tôi, tôi thấy cho dù ngài có đọc bao nhiêu tư liệu về tôi, cũng chỉ có như vậy thôi.-Lạc An Khê bật cười, nhẹ đưa ly rượu lên môi mà nói từng lời.

_Như vậy ý của Lạc lão sư, chuyện cô câu dẫn con gái của ta, cũng là như vậy không trái lương tâm sao?-Tần Mặc Dương mãi đến hiện tại mới nói đến vấn đề chính, quả nhiên là miệng lưỡi giảo hoạt, hay cho một Lạc An Khê.

_Nói như vậy thì có chút khó nghe, nếu phu nhân đã biết, vậy tôi cũng không muốn giấu nữa, tôi thật lòng yêu thích Vũ Tình, đúng, trước đây quả thật tôi đã có ý câu dẫn em ấy, nhưng vì tôi đối với Vũ Tình nói là nhất kiến chung tình cũng đúng đi.-Lạc An Khê hướng Tần Mặc Dương thừa nhận.

_Nhất kiến chung tình, Lạc lão sư là nữ nhân có học thức cao, tư tưởng lại tiến bộ như vậy, sao có thể tin vào thứ như nhất kiến chung tình chứ?-Tần Mặc Dương bật cười trào phúng, nhất kiến chung tình sao, quả thật là lố bịch.

_Có thể tôi tin vào thứ gọi là nhất kiến chung tình, nhưng Vũ Tình thì không, em ấy là nữ nhân có chính kiến, tính tình cương liệt như vậy, nếu em ấy đã chán ghét tôi, vậy tôi có thể câu dẫn được em ấy sao. Tần phu nhân cũng hiểu rõ, nếu Vũ Tình đã không muốn cùng tôi phát sinh quan hệ, em ấy nhất định sẽ có cách để tống khứ tôi đi, nhưng rõ ràng, em ấy không làm như vậy.-Lạc An Khê hiện tại chính là vì tương lai của nàng và Vu Vũ Tình mà tranh đấu.

_Ý cô muốn nói rằng, Vũ Tình nhà ta yêu thích cô?-Vu Vũ Tình không thể tin được nhìn Lạc An Khê, nữ nhi của nàng, nàng hiểu rõ nhất, con bé sao có thể như vậy cùng một nữ nhân ở chung một chỗ chứ?

Những nghĩ kỹ lại, Tần Mặc Dương thật sự cảm thấy không đúng. Vũ Tình từ nhỏ đã là hài tử không thích cùng người khác thân cận, cho dù là khuê mật cũng khó có thể thân thiết như bao người khác. Cho nên khi Nhược Liễn xuất hiện trong cuộc sống của Vũ Tình, Tần Mặc Dương đã rất hài lòng, khi nhìn thấy con gái của nàng cũng có thể cùng một người thân thiết, cùng người đó nói cười, cùng người đó ngày đêm ở cạnh nhau như hình với bóng, khi ấy Tần Mặc Dương đã nhận thấy rằng con gái của mình cũng như bao người bình thường khác, có cảm xúc, có buồn vui. Nhưng sau khi Nhược Liễn qua đời, Vũ Tình như trở về con bé của trước đây, đối với cha mẹ không thân cận, đối với người lạ không tiếp xúc, con bé dường như thu mình hoàn toàn trở lại vào cái kén mà Vũ Tình đã tự tạo ra. Cho đến khi Lạc An Khê xuất hiện, Vũ Tình lại một lần nữa biết cười, biết quan tâm đến nàng ta, biết cách thân mật với người khác. Nàng đã nghĩ đơn giản, là vì Lạc An Khê tính cách đặc biệt, lại biết cứng biết mềm nên có thể làm cho Vu Vũ Tình hoàn toàn mở lòng với nàng ta. Nàng chưa từng nghĩ, những gì con gái của nàng đang thay đổi, là xuất phát tình tình yêu, là vì yêu nên mới mở lòng, là vì yêu nên mới thân cận. Vũ Tình không dễ để có thể yêu thích một người, vậy mà lại yêu thích một nữ nhân.

------------------------------

Lời của tác giả: Hiện tại có hai ứng dụng là DREAME và Manga Toon đang mời au hợp tác với họ, họ có trả nhuận bút và có ý muốn mua tác phẩm của au, đó là hai quyển Ái tình hậu kiếp (Thượng) và Quyền khuynh thiên hạ. Điều kiện bên họ cũng khá khắt khe, đó nếu au hợp tác với họ, au sẽ phải xóa toàn bộ tác phẩm của au trên truyenhdt.com.

Nói thật là au cũng đang suy nghĩ rất nhiều, vì hiện tại các nhà mạng chặn truyenhdt.com cũng gây ra nhiều bất cập, cho nên au muốn hỏi ý kiến các nàng. Các nàng cho au biết suy nghĩ của các nàng về vấn đề trên nhé <3