Chương 6: Muốn chết.

Một tuần qua đi, thật lớn phong ba. Đều như cùng cậu không liên quan! Chu Bạch ngồi thẫn thờ nhìn quyển sách trên tay.

"Ký chủ, ngươi đã nhìn một trang này hai ngày."

Hệ thống lần đầu tiên lộ ra cảm xúc giọng nói. Rất là bất đắc dĩ.

Từ khi trong đồn trở về, Chu Bạch cái gì cũng không nói. Làm gì vấn cứ làm gì!

Người ta liên hệ cậu lời khai cái gì rất là thành thực, bình tĩnh đến lạ kì. Nó cũng cảm thấy như vậy, mấy ngày đầu, nhưng là cậu vì sao luôn xem tiểu thuyết đây!

Có như vậy hay, không phải chỉ có người với người sao??? Nó không hiểu.

Chu Bạch không chú ý tình hình bên ngoài nhưng nó chú ý a! Nhân loại thật kì lạ, cái kia Hoàng duy Định rõ ràng lúc đầu bị nó khống chế thật không thành thật, cái chày cái cối. Nhưng Chu Bạch đi ra nói mấy lời, hắn liền thật như cảm thấy mình có bao nhiêu tội lỗi nghiêm trọng, giờ hối hận giường như muốn chuộc tội.

Cái gì cũng thú nhận, mặc cho hắn thân nhân có thể cứu hắn ra thoát tội, hắn còn khóc quỳ xuống vô cùng hối hận, làm cho Hoàng gia chỉ có thể bất đắc dĩ làm như công chính không quản. Nhìn Hoàng Duy Định nó cảm thấy nếu nó có nhân hình nhất định nổi da gà! Bởi vì hắn này hối hận là thật phát ra từ tâm linh, còn đáng sợ hơn nó dùng thần bí thủ đoạn.

Rõ ràng quang minh sáng lạn, chỉ cần một cái gật đầu có thể thoát tội. Nhưng hắn như là không nghĩ tới, luôn miệng nói thật có lỗi là hắn sai, hắn muốn chuộc tội ở trong tù. Nếu ai ngăn cản hắn sẽ trực tiếp chết!

Lúc đầu chính là muốn chốn tránh a, chỉ nghe Chu Bạch mấy câu liền như bừng tỉnh. Nhân loại cảm thấy hắn là lương tâm bất an bừng tỉnh, không ai sẽ cảm thấy là Chu Bạch làm gì! Nhưng hết thảy giống như đều là từ Chu Bạch lời nói nói ra a, lúc ấy nó cư nhiên bị tre chắn không nghe được gì âm thanh. Như vậy lợi hại, vậy còn bảo nó làm mấy cái phiền phức kia làm gì đâu! Hiện tại nó cũng không dám làm vậu mù, càng không dám thúc dục cậu...

Nó còn hơi khủng hoảng, lại không biết tại sao, cư nhiên không thể hỏi ra. Thật đáng sợ nhân loại! Hiện tại nó làm gì cũng tiểu tâm, nó đã thử giải trừ trói định lại vô pháp. Linh hồn của Chu Bạch như cái l*иg giam, nó căn bản không giải trừ trói định được! Trốn đi, chỉ cần Chu Bạch tưởng nó liền sẽ bị triệu trở lại.

Càng chú ý Chu Bạch nó càng cảm thấy khó chịu. Sự thật là Chu Bạch giống như cái máy móc vậy!

Chu Bạch cha mẹ chưa từng gọi điện tới, nó thả ra video cũng gây nên một trận phòng ba, nhưng kì thực cũng không có ý nghĩa. Hoàng duy Định vấn là thú nhận tội, trực tiếp không mời luật sư, lấy xã hội luật sư lại nhờ phán càng nặng càng tốt 10 năm tù trở thành 40 năm tù, là Hoàng gia một cái đả kích lớn. Nhưng Hoàng Duy Định kiên quyết a! Mọi người bị hắn điên cuồng hành vi chuộc tội làm cho sóng gió, giống như quyên luôn nạn nhân chính.

Nghe xét xử ngày, Chu Bạch cũng đi. Khóc tới đau lòng tê tâm liệt phế. Được vô số người ăn ủi, mọi người thấy hân như vậy liền không ai đồng tình Hoàng Duy Định chỉ cảm thấy đáng! Nó tâm lạnh lẽo.

Kết thúc phiên toà xét sử, Chu Bạch biến mất. Không ai thấy cậu giường như! Tồn tại cảm thấp tới kì quái. Chu Bạch đi bộ về đến nhà, nói thế nào đâu! Đường vô cùng xa, nhưng cậu đi liền trở nên ngắn cùng bình thản. Về đến nhà, cũng không như mọi khi vào đọc sách! Cậu đi lên bậc thang đi lên sân thượng.

Đây là nhà cũ của ông bà nội, kỳ thực ông nội cậu khá giàu nhưng có ba người con trai, tài sản đều chia đi ra. Đại thúc đi nước ngoài định cư, ba cậu tiêu tiền ăn chơi, cưới vợ tận vỡ liền rời đi. Chú ba được yêu thương nhất được nhà lớn cùng tài sản, cho ông bà nội ở này nhà cũ! Thật là trâm chọc!

Cậu đi lên, ngồi trên lan can. Cởi ra giày ném xuống đôi chân rướm máu hiện ra nhìn vô cùng sót: "Ta muốn chết."

Ps: Ta phóng đại a! Hϊếp da^ʍ tội, còn có các loại hồ sơ tra hỏi, tự nguyện hay cưỡng ép, bạo lực... Hành vi mà phán từ 2 đến 7 năm tù đi!