Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ái Sinh Tiền Kiếp

Chương 12: Mất trí nhớ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đại phu trong làng chỉ cầm máu cho nàng được một thời gian, còn việc chữa khỏi hẳn cho nàng, hắn hoàn toàn không có khả năng.

Một ông lão tầm 70 tuổi tình nguyện để con trai mình đi lên núi Thương Khung mời vị cao nhân đắt đạo về làng chữa trị cho nàng. Nơi Thanh Ca đang ngụ là thôn Ngân Bích, ngoại thành Giang Nam, đi tiếp về phía Đông khoảng 10 dặm sẽ đến chân núi Thương Khung, người khỏe mạnh, cường tráng đến mấy, muốn lên được đỉnh núi này phải mấy ít nhất một tuần. Có vài người kể lại, núi Thương Khung phong cảnh như tranh vẽ, hoa đào nở quanh năm, đường dẫn lên núi hai bên trắng xóa hoa giấy, thảm cỏ xanh mướt trải dài, đến một độ cao nào đó, cả thành Giang Nam và những nơi khác đều thu vào tầm mắt. Đỉnh Thương Khung sơn phải nói là cao chọc trời, hơn nữa càng lên cao, tiên cảnh lại càng nhiều, đường đi gập gềnh hơn, thác chảy ngày càng siết. Cho nên rất ít người có thể lên đến tận cùng của núi Thương Khung. Trên đỉnh núi này có các vị cao nhân, tiên sư.

Người già hóa trẻ, người chết hóa sống, tất cả phép màu nhiệm này họ đều làm được. Ông lão trong làng không hiểu sao lại vì một người lạ mà để con trai bất chấp nguy hiểm lên Thương Khung sơn mời cao nhân. Tên nam nhân kia cùng hai người bằng hữu của hắn trong vòng hai tuần lên Thương Khung cũng đã trở về cùng cao nhân tóc trắng. Đồng nghĩa với việc Thanh Ca đã hôn mê trong hai tuần, nàng mất máu quá nhiều, sắp không chịu nổi nữa. Vị cao nhân kia có tên là Huỳnh Khương, một thân bạch y vuốt râu bước nhanh vào phòng của nàng. Hắn nói

"Haha, người này quả là có thiên mệnh a, hắn bị trúng kịch độc của đệ nhất Tà giáo, bị xuyên thấu tất cả 25 chiếc kim châm có chứa Đoạt Hồn tán, người thường nếu bị trúng một chiếc, sau 5 canh giờ không trị sẽ mất mạng. Hắn đây là 25 chiếc, hơn nữa đã mang trong người ít nhất là đã 3 tuần. Các ngươi mau lui ra ngoài, ta sẽ dùng công lực ép lên châm ra ngoài, khử độc cho hắn"

Nói xong ông lão cùng nương tử và con trai ra ngoài. Vị cao nhân này bắt đầu cởi y phục của nàng ra, chuẩn bị ép kim châm ra ngoài. Hắn thì thầm nói với nàng, nhưng không biết nàng có nghe hay không

"Tiểu nha đầu ngươi, ta nhớ không nhầm tháng sau là ngươi tròn 16 tuổi, Đã là người trưởng thành, ngươi chẳng lẽ muốn che giấu thân phận mãi sao. Ngươi đã như vậy chẳng làm được tích sự gì, bây giờ lại mang lên người hình bóng ái nhân, đem thân mình che chở. Nữ tử không thể gánh vác giang sơn đâu, ta nghĩ ngươi nên ở lại đây và sống cuộc sống an nhàn yên ổn"

Vừa nói xong hắn bắt đầu đỡ nàng ngồi dậy đưa lưng về phía hắn rồi ấn mạnh hai tay lên lưng nàng, hút hết kim châm ra, máu đen cùng với kim châm từ từ thoát ra khỏi thân thể nàng rồi rớt xuống đất.

Sau đó, hắn mặc lại y phục cho nàng, rồi lấy trong tay một viên đan dược, bỏ vào miệng cho nàng uống. Hắn chính là bỏ Vong sinh dược, sau khi uống xong sẽ quên hết tất cả, kể cả bản thân là ai.

Hai hôm sau, cao nhân từ biệt thôn dân, trở về Thương Khung sơn. Thanh Ca cũng từ đó bắt đầu cuộc sống mới. Nàng mở mắt, mọi thứ xung quanh đều xa lạ, nàng không nhớ, không biết gì cả. Nàng xoa xoa đầu rồi ngồi dậy, mặc lấy bộ y phục của nữ nhân đã chuẩn bị trên bàn cho nàng, một thân đi ra khỏi phòng.

"Có ai không?"

Nàng đi xung quanh các giang nhà tìm người. Nàng thấy một tên nam nhân dáng người cao to cường tráng đến gần nàng. Hắn nói

"Cô nương đã tỉnh rồi sao, tại hạ là Mạc Dung, người đã vì cô nương mà lên Thương Khung sơn tìm cao nhân. Mà sao cô nương lại cải nam trang bị nước kéo trôi tới đây?"

Thanh Ca ngơ ngác, nàng là ai, từ đâu đến. Không biết một thứ gì

"Ta...ta không biết, ta tên gì, ngươi biết không...nhà ta ở đâu, phụ thân mẫu thân ta ở đâu?"

Tên nam nhân kia khá bất ngờ, hắn cười cười rồi dắt nàng đi dạo quanh nhà hắn, vườn hoa rồi các con sông gần nhà,...

Đi chơi cùng Mạc Dung tới chiều, nàng hơi mệt được hắn đưa về phòng để nghỉ ngơi. Còn hắn, hắn đến đại phu mời về xem bệnh cho nàng.

"Mạc Dung, cô nương này là bị mất đi trí nhớ rồi, e rằng Mạc gia phải chăm sóc a"

Đại phu bắt mạch song. Mạc Dung nhìn đại phu hành lễ

"Đa tạ đại phu, phụ thân ta trước kia là kêu ta đi tìm Huỳnh tiên sư cứu nàng ấy, nếu nàng ấy mất trí nhớ, ta nguyện cả đời chăm sóc nàng ấy"

Mạc Dung sau khi biết nàng là nữ tử, liền sinh lòng ái mộ bởi nhan sắc khuynh nước khuynh thành của nàng, hắn nhất định phải thú nàng, làm con dâu của Mạc gia.

Đại phu bước ra ngoài, hắn cũng khép cửa lại cho nàng rồi bước về phòng mình. Đi nữa đường thì gặp Mạc Thần - Ông lão 70 tuổi đã cứu Thanh Ca.

"Phụ thân, nàng ta bị mất đi trí nhớ rồi, nhi tử thật sự ái mộ nàng, phụ thân... người?"

Hắn có đôi mắt long lanh khẩn xin Mạc Thần. Lão ta vẫn như thế bình thản

"Nàng có yêu ngươi đâu, từ từ đã"

Mạc Thần an ủi con trai, rồi đến phòng kế đó cùng nương tử đến thăm Thanh Ca nàng.

Sau một tuần, Thanh Ca đã hồi phục hẳn, nàng được Mạc Thần đặt tên mới là Vũ Ngọc, người trong thôn đều nói Mạc gia có đức cứu người, bây giờ con trai hắn là sắp thú Vũ Ngọc làm thê rồi. Vũ Ngọc dung mạo tuyệt mĩ, đã vậy còn dịu dàng ôn nhu, không chỉ nam nhân trong thôn Ngân Bích mà cả những thôn bên cạnh đều có người tương tư nàng.

Tại hoàng cung, lục hoàng tử - Diệp Thanh Ngọc cùng bát hoàng tử - Diệp Thanh Nhạn đang ngồi trong một ngôi đình nhỏ bàn việc gì đó

"Lục huynh, người có chắc là lão cửu hắn đã chết rồi không?"

Thanh Nhạn thì thầm hỏi nhỏ. Thanh Ngọc cười nhạt

"Đương nhiên, mật thám của ta ở Giang Nam mới đưa thư về, kế hoạch của chúng ta thật sự thành công rồi, haha"

Việc Tả thống đốc đem quân vây lấy Địch Long cùng quân lính hộ tống Diệp Thanh Ca đều là do lục, bát hoàng tử sắp đặt. Từ khi nhận được chiếu chỉ của hoàng đế, đưa Thanh Ca đến Giang Nam dẹp loạn, Thanh Ngọc đã cài sẵn mật thám tại Giang Nam, sau đó, hắn cùng bàn với Thanh Nhạn, cho người mua chuộc Tả thống đốc. Kế hoạch của bọn họ là khi nàng đến Giang Nam, sẽ cho người mang danh nghĩa quân dưới trướng nàng, hoành hoành bá đạo ở Giang Nam thành, cướp vàng bạc châu báu của bá tánh giấu vào phủ nơi nàng ngụ. Đổ tội Diệp khâm sai tham ô, lúc đấy Thanh Ngọc sẽ mượn binh quyền của lục hoàng tử, ra lệnh cho Tri phủ xử chém Thanh Ca. Ai ngờ, trong buổi yến tiệc ấy, nàng mất tích không dấu vết, Thanh Ngọc, Thanh Nhạn vì điều này mà mừng thầm, đúng là có trời giúp. Đối thủ lớn trong vòng xoay quyền lực bây giờ đã biến mất, Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử trước giờ không có công trạng gì, còn Thanh Ngọc, hắn đã một lần điều binh đánh bại Ngô tộc, Thanh Nhạn thì là thiên nhân về thơ văn. Nếu cửu hoàng tử mất tích, một trong hai tên Lục hoàng tử và Bát hoàng tử sẽ được hoàng đế sắc phong đương kim thái tử đương triều, thừa kế ngôi vị Đại Tuyên Đế.
« Chương TrướcChương Tiếp »