Chương 7: Tam quan bị phá vỡ

Diệp Tử cầm lấy thiết bị cá nhân, ôm cây nhỏ lơ đễng đi trên đường, trong đầu tràn ngập những lời của cậu thanh niên vừa rồi nói với anh:

“ Cậu có biết nếu không đi làm thẻ danh tính tạm thời thì sẽ không có hộ khẩu không? Cậu có biết không có hộ khẩu nghĩa là gì không? Chúng tôi hay gọi đó là dân du cư, không có căn cước, không có giấy khai sinh, không có chứng nhận chủng tộc, không có chứng nhận giới tính. Nhưng nhìn cậu thế này, không có bất kỳ dấu hiệu của tin tức tố, chắc hẳn thuộc giới tính Beta. Nhưng vừa rồi trong một chút máu của cậu vẫn có thể ngửi thấy một ít tin tức tố… Đừng tỏ ra khó chịu vậy chứ. Đều là Beta, tôi còn chưa có chán nản như cậu đâu…”

Diệp Tử nghĩ, chẳng lẽ mình đã đến nơi nào kỳ quái lắm sao?

Đã có một lần, Diệp Tử mua vé máy bay đi Thái Lan để tìm kiếm một nguyên liệu. Đén nơi, anh phát hiện nơi đó giới tính được chia làm ba loại. Ngoài nam, nữ còn có giới tính thứ ba.

Nhưng lần này cũng quá đáng quá rồi. Những sáu giới tính. Ở đâu ra mà lắm thế. Chưa dám nói rằng mình “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý”, nhưng dù gì anh cũng sống ba mấy năm cuộc đời rồi, cũng chưa thấy nơi nào có đến tận sáu giới tính cả!

Sau một đêm hoang đường, sáng hôm sau, khi mặt trời mọc, Diệp Tử rửa mặt đơn giản, “mượn” thêm một ít nước từ những cây lớn xung quanh để đánh răng, sau đó đổ ít nước còn lại cho cây nhỏ, lại cho sóc nhỏ chút ít đồ ăn vặt. Mở không gian, nghĩ đến việc muốn lấp đầy bụng, trong chớp mẳt, một túi chất lỏng sền sệt rơi xuống, màu sắc cũng chả mấy tốt đẹp. Diệp Tử cắn nắp túi, vặn ra, mặt không cảm xúc hút rột rột.

Đây hẳn là đặc sản địa phương đi! Diệp Tử vừa nghĩ vừa uống dịch dinh dưỡng. Uống xong, anh vứt túi vào trạm thu gom, vỗ tay, bế cây nhỏ và sóc nhỏ, dự định “moi móc” một chút thông tin từ mấy đứa trẻ.

Về việc tại sao không hỏi người lớn, Diệp Tử hiểu rõ một điều: mỗi địa phương đều có một phong cách làm việc riêng. Ví dụ người ở địa phương nọ, đặc biệt là khi họ biết bạn không phải dân địa phương, họ sẽ tìm mọi cách để lôi kéo bạn tham gia vào công việc của họ, sau đó lừa bạn. Đây là một bài học sâu sắc mà Diệp Tử đã tự mình trải nghiệm ở thành phố N.

Người xưa có câu, “Tâm hại người không nên có, nhưng tâm phòng người nhất định phải có”. Ai mà biết được sau lớp dung mạo kia sẽ là một nhân cách như nào chứ?

Đáng tiếc, thành phố vào buổi sáng này dường như không quá nhộn nhịp. Hôm qua, vì trời đã khuya, thành phố mù mịt nên Diệp Tử không nhìn rõ lắm. Nhưng sáng nay thì khác, chỉ lướt qua, anh đã thấy được toàn bộ diện mạo của thành phố.

Tại ngã tư đường, mặt đường không được lát bằng đất sét, cũng không phải là đường nhựa. Không rõ là chất liệu gì, tạo nên một bề mặt khá phẳng, sờ vào không có cảm giác rõ ràng, có màu xám trắng. Trên con đường bằng phẳng có mấy đường ray giao nhau, khoảng cách nhỏ nhất giữa hai đường ray chỉ có nửa mét. Do đường ray không lồi lên mà hơi lõm xuống, nhìn từ xa, chúng trông như những hoa văn được vẽ trên mặt đất.

Nhìn sang các cửa hàng bên đường, cửa đóng chặt, trước cửa còn có một đống rác thải, thu hút một số con côn trùng nhỏ bay tới bay lui trên đó.

Đúng lúc này, từ phía tây, một tháp đồng hồ vang lên tiếng chuông “Đông ----- Đông -----Đông----“. Diệp Tử đếm thềm trong lòng, một hai…sáu, bảy. Bảy giờ! Khi tiếng chuông tắt dần, từ cuối đường đột nhiên truyền đến tiếng bánh xe lăn rất có quy tắc.

Ngay sau đó, một con robot màu bạc cao khoảng 1m6 trượt tới từ cuối đường. Phần thân trên của nó là hình người, còn phần thân dưới lại là một cái ống thẳng, vị trí chân bị thay thế bởi một bánh xe xoay được bốn hướng. Phía sau nó kéo theo một container lớn khoảng nửa thùng xe, trên đó khi dòng chữ “Có thể tái chế” và “Không thể tái chế”, cùng một vài chữ lớn khác. Phía sau container còn có một đội robot nhỏ cao khoảng 1m4 đi theo.

.”Chào buổi sáng! Thưa ông!”

Con robot đi đầu bất ngờ quay qua chào hỏi Diệp Tử khi đi ngang qua anh.

Diệp Tử giật mình, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, ngắc ngứ trả lời:

“Chào, buổi, sáng!”

Đội robot gật đầu với anh, tiếp tục tiến lên, bắt đầu phân công nhiệm vụ: Robot lớn dọn rác trước cửa hàng, robot nhỏ dọn dẹp trên đường phố, và đội cuối cùng diệt côn trùng.

Lúc này nội tâm Diệp Tử giống như có vạn con ngựa điên cuồng gào thét chạy qua. Chẳng lẽ mình đã bị ma dược của em gái nổ tung ra khỏi trái đất rồi hả? Mẹ kiếp, ngay cả nước Mỹ, được ca tụng là cường quốc công nghệ, cũng không khoa trương đến như vậy? Đưa một con robot tiên tiến như vậy ra quét dọn đường phố, còn lắp đặt cả đường ray trên mặt đất?

Họ không sợ mấy người nghèo khổ vào sáng sớm sẽ làm điện giật con robot này choáng váng hoặc trực tiếp cắt nguồn năng lượng, sau đó tháo ra thành sắt vụn để bán sao?

Không trách Diệp Tử có những suy nghĩ như vậy, chung quy thành phố nơi anh sống, ngay cả nắp cống thoát nước cũng bị người ta ăn trộm, huống chi là một robot tiên tiến như vậy?

Ngay sau đó, Diệp Tử còn thấy một đội robot mặc đồng phục màu nâu đậm cầm súng, vận chuyển một cái container hơi nhỏ một chút đến trước một máy bán hàng tự động, bỏ đồ xuống, rồi đưa ngón tay robot vào lỗ khóa của máy để tiến hành xác thực danh tính. Tiếp theo, "bụp" một tiếng, cửa máy bán hàng tự động bật mở, mấy con robot phía sau bắt đầu bổ sung vật tư. Sau đó, chúng lại đến cái máy bán hàng tự động kế tiếp, làm theo đúng quy trình.

Diệp Tử chết lặng nhìn tất cả những gì trước mắt, cảm giác mình có lẽ còn chưa tỉnh ngủ.

Đêm qua rõ ràng còn chưa cảm thấy chấn động lớn như vậy, sáng nay đã bị mạnh mẽ nhồi nhét thêm một ít "thế giới quan", cả người đều bị chấn động đến không chịu nổi!

Diệp Tử xoa xoa gương mặt đã cứng đờ, tiếp tục đi về phía trước, thấy ở phía trước ngã tư đường, có thiết bị hiển thị 3D đang trình chiếu thông tin về các chuyến tàu điện, từ đâu đến đâu, đã đến đâu, tốc độ bao nhiêu, và nhắc nhở người đi đường không nên băng qua đường.

Tiếp theo, cậu thấy một chiếc tàu điện không người lái từ xa chạy tới, tàu điện tăng tốc khiến luồng khí táp vào mặt Diệp Tử đau rát. Sau đó, Diệp Tử thấy một nhóm trẻ con khoảng mười lăm, mười sáu tuổi đang điều khiển đủ loại thiết bị bay? Xe cân bằng một bánh? Còn có đủ loại đĩa, hoa, ván trượt và các món đồ chơi khác đang bay lượn giữa không trung!

Diệp Tử theo bản năng muốn mở không gian, rút ra cây gậy gỗ của mình, so sánh với đám thiếu niên đang bay lượn kia. Trong khoảnh khắc này, Diệp Tử thậm chí nghĩ, chẳng lẽ mình bị ném vào một thế giới phù thuỷ với đầy những thiết bị bay? Nhưng ngay sau đó lại xuất hiện những câu hỏi như:

"Thế giới này có nhiều loại “chổi” như vậy à!"

“Nhìn mấy cái “chổi” này đúng thật là quá xịn xò!"

"Đây thật sự là thế giới phù thuỷ sao?"

"Cha rõ ràng đã nói thế giới này không còn phù thuỷ nữa mà!"

"Đây phải chăng là thế giới mình từng sống sao?"

Khi câu hỏi cuối cùng xuất hiện, Diệp Tử đổ mồ hôi lạnh, cậu ngay lập tức nghĩ đến người em gái có chút xa lạ mà mình nhìn thấy, phép thuật sẽ không lừa người, nếu đó thật sự là em gái mình, thì thế giới này thật sự vẫn là thế giới ban đầu sao? Diệp Tử sờ sờ thiết bị cá nhân trên tay, cuối cùng nảy sinh mong muốn điều tra về thế giới này.

Mở thiết bị cá nhân ra, cẩn thận đọc hướng dẫn, Diệp Tử thành công tìm thấy nút kết nối mạng, kết quả hiện ra một khung nhắc nhở:

"Công dân có danh tính chưa được xác thực không được hưởng các quyền lợi của công dân chính thức, xin xác nhận bạn có muốn kết nối mạng tinh không? Theo phí sử dụng, mỗi giờ sẽ thu của bạn 15 điểm tín dụng."

Có Không

Diệp Tử nhếch mép. Vừa nãy khi nhìn lướt qua máy bán hàng tự động, một ống dinh dưỡng cấp thấp đã là 10 điểm tín dụng, tương đương với một bữa trưa. Bây giờ chỉ muốn lên mạng tinh, một giờ lại thu phí những 15 điểm tín dụng. Điều nực cười nhất là quy định đó, nếu không đọc kỹ sẽ bị lừa, vì câu đó có nghĩa là mỗi giờ sẽ một lần thu phí 15 điểm tín dụng. Nếu trong vòng một giờ bạn đã tìm được thông tin cần thiết rồi đóng mạng tinh, sau đó lại đột nhiên nhớ ra gì đó và muốn tìm kiếm lại, hệ thống sẽ mặc định bạn đồng ý điều kiện này và tiếp tục trừ 15 điểm tín dụng. Cứ lặp lại như vậy, ba nghìn điểm tín dụng sẽ nhanh chóng bị tiêu hết.

Bạn thắc mắc cái gì? Bởi vì đây là lần thứ hai bạn mở mạng tinh. Bạn nói một giờ đã trôi qua đâu? Không không không. Là bạn không thấy rõ, điều khoản đã viết rất rõ ràng là mỗi giờ sẽ thu phí một lần là 15 điểm tín dụng. Nếu chưa sử dụng hết thời gian mà đóng mạng tinh, hệ thống sẽ không trả lại số điểm tín dụng trong thời gian còn dư lại cho bạn.

Đúng thật ở đâu cũng không thiếu gian thương! Diệp Tử không khỏi nhớ đến những năm tháng tuổi trẻ của mình, khi đăng ký gói thoại được hứa mỗi tháng sẽ trả lại 20 tệ tiền thoại, nhưng vì không đạt mức tiêu dùng tối thiểu mà không được trả lại. Điều này khiến Diệp Tử rất nhạy cảm và ghét những trò chơi chữ này.

Vì vậy, chẳng ai muốn tiện nghi cho mạng tinh cả. Diệp Tử tìm một chỗ râm mát để đặt cây con xuống, rồi đặt con sóc nhỏ lên đầu gối, sau đó nhấn nút—có, kết nối mạng tinh.

Kết quả là vấn đề còn khó chịu hơn xuất hiện. Diệp Tử vừa nhập từ khóa tìm kiếm "Gia tộc Dạ thị", lập tức xuất hiện một khung thông báo:

"Bạn đã truy vấn thông tin bất hợp pháp, địa chỉ IP của bạn đã bị ghi lại, xin vui lòng nâng cấp quyền hạn!"

Diệp Tử: ... Mẹ kiếp. Có cần kỳ thi người vô gia cư một cách lộ liễu như vậy không! Hiện tại không kỳ thị chủng tộc nữa mà lại đổi sang kỳ thị hộ khẩu sao? Nếu tra không ra được Dạ thị, làm sao có thể tìm ra được nơi ở của em gái nữa?

Note: Diệp Tử tra ra được Dạ Thị là nhờ vào huy hiệu trên ngực của người ông mà anh xem được trước đó.

Tiếp đó, dành gần một giờ tiếp theo, Diệp Tử loanh quanh tìm kiếm, muốn biết đây là đâu, năm nay là năm nào, ngày nào.

Trong một giờ ngắn ngủi này, Diệp Tử cảm thấy bản thân đã mệt mỏi đến mức không muốn nói chuyện, cuối cùng cũng hiểu rõ rằng, mình thực sự không còn ở thế giới ban đầu nữa. Điều may mắn duy nhất là em gái cũng đã cùng mình đến thế giới này.

Sự khác biệt lớn nhất giữa thế giới này và nơi Diệp Tử sinh sống chính là nam nữ bình đẳng. Bởi vì ở thế giới này, giới tính không phân chia rõ ràng là nam và nữ, mà chủ yếu được phân thành Alpha, Beta, Omega, rồi mới chia tiếp thành nam và nữ.

Vạn vật trên đời đều có âm dương, huống chi là con người? Điều này cũng nói lên rằng trong cơ thể con người có âm dương tuần hoàn, tức là trong cơ thể con người có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Alpha nam tuy có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ trong cơ thể nhưng không phát triển hoặc bị khiếm khuyết bẩm sinh, dẫn đến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam trong cơ thể phát triển vượt bậc, nói thằng ra chính là dương thịnh âm suy, họ sẽ không mang thai, hơn nữa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© có cấu trúc tương tự loài thú, giữ vai trò chủ đạo. Vì vậy những người như thế được coi là lãnh đạo bẩm sinh, có gen mạnh mẽ, cơ thể cường tráng, vượt trội hơn người thường rất nhiều, đặc biệt hơn, họ có thể đánh dấu nhiều Omega.

Còn Alpha nữ, trong cơ thể có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều phát triển, tần suất phát tình thấp do sự cạnh tranh giữa hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© trong cơ thể, nhưng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam phát triển mạnh mẽ hơn. Chính vì thế, khả năng sinh sản của Alpha nữ là thấp hơn Alpha nam, tương tự, họ cũng có thể đánh dấu nhiều Omega.

Beta nam nữ, trong cơ thể cũng có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, đều có thể sử dụng, khả năng sinh sản hơi thấp một chút. Tiểu tiện bình thường, kích thước bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bình thường.

Omega nam là loại giới tính hiếm nhất, chỉ có thể bị một Alpha đánh dấu, đồng thời có đủ hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, hơn nữa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ phát triển hoàn chỉnh, có thể mang thai.

Omega nữ có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ phát triển hoàn chỉnh, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam bị khiếm khuyết hoặc không phát triển hoàn chỉnh, vừa vặn trái ngược với Alpha nam.

Khả năng sinh sản của cả hai đều rất mạnh, kỳ phát tình mãnh liệt, có thể phát ra pheromone mạnh mẽ, dụ dỗ Omega chưa phát tình cùng phát tình và mạnh mẽ thu hút Alpha khiến họ điên cuồng, tiến tới đánh dấu, kết hợp. Có thể nói, Omega không thích hợp làm việc.

Diệp Tử xem xong một đoạn tư liệu “Khoa học phổ cập cho trẻ nhỏ” cũng không cảm thấy có gì không ổn. Vốn tưởng rằng sáu loại giới tính là điều gì đó khoa trương, nhưng xem xong tư liệu liền lập tức hiểu ra.

Trong tự nhiên có nhiều sinh vật có giới tính hỗn loạn, chẳng hạn như thỏ biến ở đại dương, là loài lưỡng tính. Khi giao phối, chúng mới thực sự biểu hiện rõ ràng. Có thể bạn không biết, thỏ biển thường giao phối tập thể. Thỏ biển khi giao phối thì cả đám cuộn vào nhau nối thành một chuỗi, vô cùng hỗn loạn!

Lại ví dụ như sên biển châu Âu, loại sinh vật này có thể luân phiên đảm nhiệm hai vai trò khác nhau. Theo Diệp Tử, giới tính của thế giới này cũng giống như sên biển, trong cơ thể có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, cả hai đều được kích hoạt giống như loài lưỡng tính. Vì vậy người ở thế giới này có sáu loại giới tính cũng chẳng có gì ngạc nhiên?

Hơn nữa, giới tính của người ở thế giới này cũng không liên quan gì đến mình, chỉ cần mình không có thành kiến khi nhìn họ thì sẽ không có gì khác biệt. Nói thẳng ra, chuyện của người khác liên quan gì đến mình? Mình chỉ quan tâm đến em gái mình thôi. Chỉ cần không ảnh hưởng đến sự sống của mình và em gái, thì đó là thế giới nào, cuộc sống gì cũng không quan trọng.

À, trong tài liệu cũng viết rõ ràng rằng sẽ không mang thai, không có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ, kích thước lớn là Alpha nam bình thường. Chưa nói đến cái gọi là “kết” là gì, chỉ riêng việc mang thai, Diệp Tử dám chắc mình sẽ không mang thai, nên ngoại trừ không có kết, mình hoàn toàn phù hợp với Alpha nam. (:>)

Còn việc hệ thống kiểm tra đo lường ra giới tính Beta khi thu thập thông tin trước đó, Diệp Tử đã vô thức bỏ qua. Anh bắt đầu lo lắng cho cơ thể của em gái mình, dù sao em gái mình cũng đến từ thế giới ban đầu, nếu lỡ em ấy không chấp nhận được cơ thể của mình thì biết làm sao? Vì vậy, Diệp Tử vẫn theo bản năng muốn phân loại em gái mình thành Alpha nữ.

Nhưng anh không ngờ rằng giới tính của em gái mình ở thế giới này là loại hiếm có, cực kỳ ít trong nhân loại. Tất nhiên, đó là chuyện sau này.

Mục tiêu hiện tại của Diệp Tử là nhanh chóng hợp pháp hóa thân phận, sau đó nhanh chóng nâng cấp quyền hạn công dân, kiếm tiền để đi tìm em gái. Vì anh mới phát hiện ra thế giới mình đang ở rộng lớn như thế nào, thế giới trước đây là một hành tinh, là một thế giới, mà hiện tại thế giới anh đang ở là một hành tinh trong một tinh tế. Hành tinh dưới chân anh gọi là hành tinh Kira, là một trong những hành tinh phổ biến nhất trong tinh tế!

Diệp Tử thực sự không dám tưởng tượng, mình cần bao nhiêu tiền để mua vé tàu vũ trụ từ hành tinh này đến hành tinh khác, cũng không dám tưởng tượng mình có thể tìm thấy em gái trong thế giới này hay không. Dựa theo thống kê, trong tinh tế, dưới sự cai trị của đế quốc, có bảy hành tinh năm sao, dưới sự quản lý của hành tinh năm sao có hơn mười hành tinh bốn sao, tiếp theo dưới hành tinh bốn sao có hàng chục hành tinh ba sao, và trên một trăm hành tinh hai sao, còn hành tinh một sao thì không cần nói. Số lượng hành tinh tư nhân của người giàu có cũng không kể hết, chỉ cần bạn có đủ tiền, đủ quyền lực, chứng nhận công dân đủ cao, hàng năm có khả năng nộp đủ thuế, bạn muốn mua bao nhiêu hành tinh như thế này cũng được.