Chương 18: Thù lao

Diệp Tử đã nhận được khá nhiều thông tin từ trưởng lão, biết rằng họ ‘Dạ’ là một gia tộc lớn, bởi vì hoàng đế khai quốc của đế quốc chính là Gabriel Bridges Dạ, một người Mỹ gốc Hoa chuẩn chỉnh!

Khi hành tinh mẹ bị người ngoài hành tinh chọn làm thuộc địa và khởi động cuộc phản công toàn cầu, tiến hành trận chiến phản động đầu tiên, dân số Trung Hoa khi đó là đông nhất, ưu thế dần nổi bật. Họ kiên quyết không đồng ý chọn một người nước ngoài hoàn toàn làm lãnh tụ tối cao.

Lúc này, Gabriel Bridges Dạ, một người Mỹ gốc Hoa trẻ tuổi, có chỉ số IQ và EQ cao, trở thành ứng viên hàng đầu cho ngôi vị hoàng đế của đế quốc. Ông có ba phần tư dòng máu Trung Hoa, một phần tư dòng máu Mỹ, và đã được giáo dục theo hệ thống thi cử của Trung Hoa trước khi cả gia đình di cư sang Mỹ định cư.

Diệp Tử thực sự không thể tin rằng không có bất kỳ điều gì mờ ám trong chuyện này.

Sau khi chiến tranh kết thúc, đế quốc đã tiếp thu công nghệ cao cấp của người ngoài hành tinh, từ đó bước ra khỏi hành tinh mẹ và thống trị các hành tinh khác. Để tránh tình trạng quyền hành của hoàng gia quá lớn, họ đã lập ra cơ quan quản lý trung ương - bảy hành tinh năm sao.

Chủ nhân của bảy hành tinh năm sao này chính là những ứng viên cho ngôi vị hoàng đế tiếp theo của đế quốc. Trong một vũ trụ nơi sức mạnh quân sự được đề cao, Alpha tự nhiên có sự tự mãn và khát vọng mù quáng đối với quyền lực và địa vị cao nhất. Điều này đã khiến cho vị trí người thừa kế của các hành tinh năm sao trở thành mục tiêu cạnh tranh của mọi người.

Trong số những người thừa kế của bảy hành tinh năm sao, nếu chỉ có một người thừa kế duy nhất và người đó lại là Omega hoặc Beta, thì hành tinh đó sẽ nhận được nhiều sự chú ý hơn. Nếu lúc này có người mới biết cách lợi dụng tình hình, thì mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng phức tạp.

Đặc biệt, giữa các chủ nhân của tinh cầu thì không được kết hôn với nhau. Nếu bắt buộc phải kết hôn, thì chỉ có một khả năng duy nhất, đó là cả hai bên đều không phải là chủ tinh cầu. Nói cách khác, cả hai phải từ bỏ quyền thừa kế hành tinh của mình, như vậy quyền lực sẽ không quá tập trung vào một hành tinh và làm rối loạn thế cân bằng vốn có.

Lý do mà hoàng đế khai quốc thiết lập hệ thống quản lý trung ương này không vì gì khác, mà chính là để phân tán sự chú ý của mọi người đối với hoàng quyền, chuyển sang tranh giành vị trí chủ tinh cầu của bảy hành tinh năm sao.

Khi nghe trưởng lão kể, Diệp Tử liền nghĩ ngay đến những điều này. Quả nhiên, người ở vị trí cao luôn có những chiến lược khôn khéo, không còn gì để bàn cãi. Nhìn những mưu kế này, thật khiến người ta phải rùng mình.

"Họ Dạ này chính là gia tộc của chủ tinh cầu Mira, một trong bảy hành tinh năm sao. Chủ tinh cầu hiện tại của Mira là Dạ Hồng, mới lên thay vị trí chủ tinh cầu cách đây hai năm. Nghe nói là vì người thừa kế thứ hai sắp thức tỉnh, nên chủ tinh cầu trước đó là Dạ Hổ đã từ bỏ vị trí để tập trung chăm sóc người thừa kế thứ hai này."

Diệp Tử suy nghĩ một lát, rồi không thể nhịn được mà hỏi, "Vậy ông có biết trong gia đình của Dạ Hổ có một cô gái nào không? Khoảng chừng mười mấy tuổi?"

Trưởng lão nhíu mày, dùng ánh mắt không đồng tình nhìn Diệp Tử và nói

"Tiểu Diệp Tử, đàn ông phải dựa vào năng lực của mình mà tiến lên, không thể nghĩ đến chuyện đi đường tắt như vậy, điều đó là không đúng!"

Diệp Tử cảm thấy khó xử, đưa tay ra ngăn lại, "Đợi đã, trưởng lão, ngài có phải hiểu lầm gì đó không?"

"Tiểu Diệp Tử, không phải ta nói ngài, ngài cũng được xem là một người tài năng rồi. Có khuôn mặt, có vóc dáng, có năng lực, tại sao lại nghĩ không thông như vậy? Nếu ngài thực sự muốn cưới người thừa kế thứ hai, ngài sẽ không có con đâu!"

Trưởng lão nói với vẻ tiếc nuối.

Diệp Tử: “...Trưởng lão, tại sao lại nhắc đến chuyện không có con? Hơn nữa, tôi cũng không muốn có con mà!”

Note: Đoạn này trưởng lão tám ghê quá đổi xưng hô từ ngài sang cậu nhóc luôn. Trước đó, vì tôn trọng năng lực cứu chữa của Diệp Tử, nên ông gọi bằng “ngài”. Còn bây giờ khi nói chuyện, Diệp Tử cũng chỉ ngang tuổi cháu ông nên ông gọi là “cậu nhóc”.

"Ôi, chẳng phải cậu muốn đến hành tinh Mira để cầu hôn người thừa kế thứ hai đó sao? Nếu không thì tại sao lại hỏi thăm về nhà họ Dạ, còn hỏi có cô gái nhỏ nào không? Nói thật, cô bé đó mà phát triển tốt, với điều kiện của cậu, tôi tin chắc cậu sẽ cưới được. Nhưng cậu có biết không, toàn đế quốc chẳng ai muốn có dính líu gì đến cô bé đó đâu!"

Diệp Tử ngạc nhiên, hỏi không hiểu

"Sao lại thế? Dù gì cô ấy cũng là người thừa kế thứ hai của một hành tinh, lại còn là hành tinh năm sao nữa, sao lại bị mọi người xa lánh như vậy?"

"Ôi, cậu nhóc à, cậu có phải từ xó xỉnh nào ra không? Chuyện này cả vũ trụ đều biết, chỉ có cậu là không biết thôi sao?"

Diệp Tử:

"Đúng thế, trước đây tôi luôn sống ở khu rừng ngoại vi, không thiếu ăn thiếu uống, cũng chẳng muốn đi đâu. Thẻ công dân của tôi vẫn là công dân hạng ba, làm sao mà biết được những chuyện này?"

Lần này đến lượt trưởng lão sững sờ, không ngờ bây giờ vẫn còn có người đơn thuần như vậy. Một hạt giống tốt như thế mà không đem về, thật đáng tiếc!

"Chuyện này cũng chẳng có gì phải giấu diếm. Mười mấy năm trước, đã lan truyền khắp vũ trụ. Người thừa kế thứ hai của hành tinh Mira tên là Dạ Vũ. Mười mấy năm trước, khi xảy ra cuộc bạo động, cha mẹ cô ấy để bảo vệ cô mà đã phẫu thuật lấy cô bé ra khỏi bụng, đặt vào khoang cứu sinh rồi gửi về nhà. Khi đó, cô ấy chỉ là một phôi thai chưa hoàn thiện. Sau đó, cô ấy được đưa vào một cái kén nhân tạo để tiếp tục phát triển. Không biết có phải do bị đông lạnh trong khoang cứu sinh không, mà tuyến sinh dục của cô ấy không phát triển, tức là cô ấy trở thành người vô tính đầu tiên của cả vũ trụ! Hơn nữa, cô ấy lại là cháu gái của chủ hành tinh, người thừa kế thứ hai! Cô bé này đã ở trong cái kén nhân tạo đó hơn mười năm mà vẫn chưa phá kén ra. Nghe nói trong mấy tháng qua, sóng sinh mệnh của cô ấy tăng mạnh, khiến hành tinh Mira náo loạn cả lên. Cậu nghĩ mà xem, không có tuyến sinh dục có nghĩa là cô ấy không thể sinh con, không thể sinh con thì dù có danh hiệu người thừa kế cũng không thể trở thành người thừa kế thực sự. Vậy cậu nghĩ còn có ai muốn cưới một người như vậy không?"

Diệp Tử càng nghe càng khó chịu, cố gắng nhịn để không đảo mắt, thầm than thở

"Cái loại người mà ông đang nói, đó chính là em gái của tôi đấy! Trời ạ, dùng thuốc của tôi, cứu vớt hoàng tộc của các người, bây giờ còn dám nói xấu em gái tôi ngay trước mặt tôi! Hừ, tôi quyết định rồi, thù lao phải gấp đôi! Dù sao các người cũng nói rằng sẽ không có ai thích em gái tôi, vậy thì tôi, với tư cách là anh trai, chỉ còn cách kiếm thêm tiền để nuôi em gái thôi! Hơn nữa, không có cái tuyến sinh dục quái quỷ đó thì càng tốt, nếu không em gái tôi lại phải chịu đựng cái kỳ động dục chết tiệt đó, cũng không phải là súc vật, bị kiểm soát bởi nửa thân dưới mới là ngu xuẩn chứ, có hiểu không? Em gái tôi rất bình thường, mấy người ngu ngốc này làm sao hiểu được em gái tôi tốt thế nào chứ!?

Diệp Tử là một người rất yêu chiều em gái, không trực tiếp trở mặt đã là giới hạn rồi. Biết được những gì mình muốn biết, Diệp Tử không định hỏi tiếp nữa, mà chuyển sang bàn thẳng với trưởng lão về tiền thù lao.

“Trưởng lão đã dám bôi nhọ em gái tôi trước mặt tôi, thì tại sao tôi lại phải ngại khi nói về tiền thù lao với ông ta?"

Nghĩ sao làm vậy, Diệp Tử liền hành động ngay lập tức. Anh dùng tay phải nhấc nhẹ ngón tay, xoay nhẹ một vòng, rồi lấy ra ống thuốc màu xanh lục đã dùng một ít, nâng cằm nói

“Chúng ta hãy nói về thù lao đi. Ngài định chi bao nhiêu điểm tín dụng để mua ống thuốc này? Tôi nghĩ các ngài hẳn vẫn còn trứng cần loại thuốc này để làm tỉnh táo, tăng cường thể lực, và tăng độ thông thoáng của vỏ trứng, phải không? Tôi không đòi hỏi nhiều, có thể cho tôi một chiếc xe nhà như thế này không? Hoặc là ngài nói cho tôi biết một chiếc xe nhà như thế này cần bao nhiêu điểm tín dụng để mua? Số tiền thù lao lần này có thể quy đổi để khấu trừ. Nếu không đủ, tôi có thể dùng thêm thuốc để bù vào. Ngài thấy thế nào, trưởng lão?"

Nghe Diệp Tử nói cần một chiếc xe nhà, trưởng lão ban đầu có chút khó xử, nhưng ngay sau đó, nghe nói có thể dùng loại thuốc mà họ chưa từng nghe qua để đổi, đôi mắt mờ đυ.c của trưởng lão lập tức sáng lên. Quả là một chàng trai tốt, sẵn lòng dùng thuốc quý để đổi lấy đồ từ tộc của chúng ta.

Dù nói chiếc xe nhà này chỉ có thể được chế tạo bằng đá rèn đặc biệt của tộc chúng ta và thường chỉ có hoàng tộc mới được sử dụng, nhưng Diệp Tử thì khác. Anh đã cứu Vương hậu và ấu thú còn trong trứng, đồng thời giải quyết cả vấn đề trứng nở. Chỉ là một chiếc xe du lịch không gian thôi mà? Cho!

Vì vậy, tộc trưởng vung tay, phê chuẩn!