- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Ai Nói Omega Liền Không Thể A Bạo
- Chương 28
Ai Nói Omega Liền Không Thể A Bạo
Chương 28
Trong xã đoàn cơ giáp, cuộc đối đầu thực chiến của cơ giáp đang diễn ra khốc liệt.
Lộ Cảnh Ninh ôm thân thể, cùng Ngôn Hòa Bân đứng ở bên cạnh, thỉnh thoảng còn không quên bình luận: "Kỳ thật cơ giáp này không tệ, nhưng người điều khiển phát huy có chút kém quá. Chao ôi, tôi thực sự nghi ngờ nếu họ đang cố tình xả nước để tăng hiệu ứng biểu diễn, cậu nhìn, đạn ở khoảng cách gần như vậy còn bị bắn lệch một lần nữa.”
Ngôn Hòa Bân nghe cậu lẩm bẩm lâu như vậy, rốt cục nhịn không được mở miệng: "Đây là chiến thuật ẩn nấp, cậu không phát hiện khói nổ thuận lợi ngăn cản tầm nhìn của đối phương sao?”
Lộ Cảnh Ninh không cho là đúng "chậc" một tiếng: "Ẩn nấp cái rắm, là đàn ông thì phải trực tiếp xông lên.”
Ngôn Hòa Bân: "..."
Cậu nói rất hợp lý, tôi không thể nói không được.
Theo một hướng khác, toàn bộ kết giới đột nhiên bùng cháy, cảm giác thị giác quá mức chói mắt khiến tất cả mọi người nhịn không được phát ra một tiếng thán phục: "Oa!”
Lộ Cảnh Ninh phi thường phối hợp cũng "Oa" theo một tiếng, vừa định nói gì nữa, toàn bộ hiện trường chiến đấu nhất thời bị ánh sáng màu đỏ lóe lên hoàn toàn bao phủ. Cùng lúc đó vang lên từng trận tiếng báo động ầm ầm.
Lộ Cảnh Ninh hơi sửng sốt một chút, nét vui đùa giữa hai lông mày dần dần lắng xuống: "Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tuy rằng ngày thường tính tình không được tốt, nhưng lại sinh ra trong một gia đình quân nhân thuần khiết, khi còn bé đi theo Lộ Không Bân đi dạo khắp nơi cũng không ít lần gặp qua hiện trường tập kích, trước tiên đã nhanh chóng phản ứng lại.
Giọng điệu của Ngôn Hòa Bân cũng có chút nghiêm trọng: "Đây là, cảnh giới màu đỏ.”
Những người khác không phản ứng nhanh chóng như họ, nhưng sau một khoảnh khắc bối rối cũng dần dần phục hồi tinh thần, ít nhiều cũng có chút bối rối.
Lộ Cảnh Ninh cũng không có thời gian đi tìm hiểu thái độ quá bình tĩnh của Ngôn Hòa Bân, nhìn chung quanh một vòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy An Hỏa còn đang đứng tại chỗ, lớn tiếng hô: "Học tỷ, đừng thất thần! Nhanh chóng tổ chức sơ tán an toàn cho mọi người!”
Mặc dù không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cảnh giới màu đỏ rõ ràng đã là cảnh báo nguy cơ cấp cao nhất, cho dù một giây chậm trễ, đều có thể sẽ tạo thành rất nhiều thương vong tiếp theo.
An Hỏa bị cậu nhắc nhở như vậy, lập tức phản ứng lại, cuống quít tổ chức cán bộ bắt đầu tập hợp các xã viên ở đây, chỉnh tề thống nhất tiến hành di chuyển về phía khu vực an toàn.
Du Trạch Dương hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, ngay khi cảnh giới vang lên đã nhanh chóng an bài xong thông đạo tạm thời, thấy Lộ Cảnh Ninh phản ứng quyết đoán như vậy không khỏi nhìn thoáng qua cậu, liền tiếp tục dấn thân chỉ huy khẩn cấp.
Du Trạch Dương ngày thường rất hung hãn, đại đa số xã viên nhìn thấy trong lòng cũng có chút sợ hãi, vào thời khắc mấu chốt như vậy hắn tiến hành chỉ huy rút lui, tất cả mọi người căn bản không dám thở hổn hển một chút, di chuyển đặc biệt có trật tự.
Khi Lộ Cảnh Ninh, Ngôn Hòa Bân đi ngang qua trước mặt hắn, hắn bỗng nhiên mở miệng nói thêm một câu: "Hai người Omega nhất định nhớ theo sát mọi người, tuyệt đối không thể một mình hành động, hiểu chưa!”
Lộ Cảnh Ninh dứt khoát trực tiếp cho hắn một cái nhìn khinh bỉ.
"..." Du Trạch Dương bị thái độ của cậu làm cho tức giận, nhưng không có thời gian lãng phí miệng lưỡi với cậu, tức giận nói, "Loại thời điểm này nhất định phải nghe chỉ huy! Đi ngay!”
Hai người đi theo những người khác trong xã đoàn cơ giáp từ thông đạo an toàn nhanh chóng tiến hành di chuyển.
Ngôn Hòa Bân đi trong chốc lát, không khỏi có chút lo lắng quay đầu lại, hỏi Lộ Cảnh Ninh nói: "Cậu thật sự tính làm cái gì?"
Lộ Cảnh Ninh nhất thời không nói nên lời: "Nói gì vậy, chẳng lẽ Lộ ca tại thời khắc mấu chốt này gây thêm phiền toái sao? Tôi đùa giỡn với anh ta!”
Có lẽ cậu hiểu rõ hơn ai hết ý nghĩa của việc trở thành anh hùng vào một thời điểm không thích hợp.
Chiến trường cũng không giống như những trận đánh thường, ở phương diện giáo dục quân sự, Lộ Không Bân gần như dùng gậy đấm đá dạy cậu.
Ngôn Hòa Bân tựa hồ cũng không nghĩ tới Lộ Cảnh Ninh còn có lúc bình tĩnh khắc chế như vậy, không khỏi nghẹn một chút: "Vậy là tốt rồi.”
Từ thông đạo an toàn đi ra, rốt cục bước ra môi trường ngoài trời.
Tinh tú chói lọi trong nháy mắt hạ xuống, tại tầm nhìn mở rộng trong nháy mắt, đột nhiên thanh âm cực lớn nổ vang làm cho màng nhĩ đau nhức.
Tất cả các sinh viên không khỏi giật mình.
Nhìn theo phương hướng phát sinh vụ nổ, chỉ thấy tòa nhà giảng dạy mà họ vẫn còn ở trong lớp cách đây không lâu đã bị phá hủy dưới sự bắn phá bừa bãi, một số lượng lớn giáo viên đang tích cực làm công việc chuyển giao, nhưng vẫn còn rất nhiều những người không thể tránh khỏi bị mắc kẹt ở giữa, có tiếng kêu cứu, tiếng la hét và than khóc không dứt bên tai.
Tuy nhiên, cuộc tấn công của kẻ thù vẫn tiếp tục.
Lộ Cảnh Ninh ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, chỉ thấy từng chiếc chiến hạm màu đen cổ xưa lại khổng lồ xuất hiện từ trên không, đè nén chiếm cứ trên bầu trời quân sự đế hải.
Hoa văn Khô Lâu đẫm máu trên thuyền cực kỳ bắt mắt, kí©h thí©ɧ thị giác người ta dữ dội, phảng phất như sắp hóa thân thành cơn ác mộng xâm chiếm tâm trí vô số người.
Không biết có ai ở bên cạnh kinh hô một tiếng: "Trời ạ, là hải tặc tinh tế!”
Sau âm thanh này, những người khác dường như lần lượt phục hồi tinh thần lại.
"Dấu ấn này hẳn là Đông Hải tinh hệ chiến đoàn!"
“Tôi nhớ tới, lúc trước còn nghe nói trong tác chiến hiệp trợ, kỳ thật là thủ lĩnh đội tuần vệ cuối cùng cũng xâm nhập tiêu diệt doanh trại địch!
"Trả thù! Những tên hải tặc này phải đến để trả thù!”
“Nói cách khác, bọn họ kỳ thật là tới tìm đội tuần vệ Đế Hải?”
"Không phải nói toàn bộ chiến hạm đều đã bị tiêu diệt toàn bộ sao, vì sao còn có thể có nhiều người như vậy?”
“Trời ạ, chúng ta sẽ không bị liên lụy chôn cùng chứ!”
Trong lòng người hoảng sợ, thanh âm nghị luận càng ngày càng vang lên, đến cuối cùng, thậm chí có người đã bắt đầu kêu rên: "Những hải tặc tinh tế kia vốn là những tên liều mạng, lần này tới, nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”
Đại đa số người ở đây đều là sinh viên năm nhất năm hai, căn bản không có mấy người trải qua chiến tranh chân chính, bất thình lình bị đặt ở đầu chiến trường, tất cả kiến thức giảng dạy trên lớp dưới sự khẩn trương quá độ, nhất thời chỉ để lại một khoảng trống.
Lộ Cảnh Ninh nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua những bạn học thần sắc bối rối kia, khóe miệng lại gợi lên một nụ cười nhạo.
Còn nhớ rõ không lâu trước đây, những người trong tuần vệ Đế Hải trở về trường học như anh hùng trở về, cảnh tượng hoan nghênh vạn người theo đuổi, hiện tại hồi tưởng lại, thật đúng là rất châm chọc.
Trong lúc điên cuồng bắn phá, vừa vặn có chùm tia laser năng lượng cao nổ tung trước mặt, dưới một mảnh hỏa thạch bắn tung tóe trên mặt đất nhất thời có thêm một lỗ thủng thật lớn, triệt để đoạn tuyệt đường đi tới.
Đội ngũ di động không thể không dừng lại, trong đám người cũng không thể tránh khỏi xuất hiện một trận bối rối.
Mắt thấy tàu trinh sát của hải tặc tinh tế đã phát hiện ra hướng đi của nhóm người bọn họ, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc liên tiếp có mấy chùm sáng laser từ bên cạnh bắn ra, đem một chiếc chiến hạm loại nhỏ ở cự ly gần nhất trực tiếp cắt thành hai nửa.
Lộ Cảnh Ninh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc cơ giáp kiểu mới khổng lồ từ phía sau tòa nhà giảng dạy đi ra.
Người trong khoang điều khiển là một đầu tóc xoăn rực rỡ phong tình vạn chủng, tại thời điểm quan trọng này còn không quên mở cửa khoang, thổi một nụ hôn gió với những người còn đang bàng hoàng: "Ngoan ngoãn đi về phía trước nha nhóm tiểu ngọt ngào, nơi này giao cho nhân viên tác chiến ứng phó đi.”
Lộ Cảnh Ninh: "..."
Nhìn phát ớn.
Nhưng có người hiển nhiên vô cùng thích bộ dáng này, không khống chế được mà thét chói tai: "Khang Hàn Vân học tỷ cố lên!!”
Khang Hàn Vân của tuần vệ Đế Hải cười tủm tỉm chớp chớp mắt, trong nháy mắt cửa khoang đóng lại, roi điện trong tay cơ giáp vung ra, dứt khoát lưu loát quấn lấy một tòa hạm chiến tầm thấp, nặng nề nện trên mặt đất.
Trong lúc nhất thời ầm ầm nổ tung, đồng thời linh kiện bay tứ tán, rốt cục làm cho sĩ khí trầm thấp mơ hồ tăng vọt trong chớp mắt.
Thấy có người đặc biệt đến hộ tống bọn họ, An Hỏa dẫn đường ở phía trước không chậm trễ thời gian nữa, nâng cao thanh âm lớn tiếng hô: "Tất cả cán bộ đi phía trước mở đường! Các thành viên khác tiếp tục đi với tôi, tất cả đều theo kịp, đừng tụt lại phía sau!”
Đội ngũ vừa bị ngăn trở rốt cục lại một lần nữa di động.
Có lẽ là bởi vì Khang Hàn Vân khích lệ, tất cả mọi người đều có vẻ an tâm hơn rất nhiều, thậm chí có người nhìn thấy Lộ Cảnh Ninh cùng Ngôn Hòa Bân ở phía sau đội ngũ, cố ý tiến lại gần trêu ghẹo nói: "Ai, khó trách phó xã trưởng cố ý nhắc nhở, hai người omega các cậu quả thật phải cẩn thận một chút! Nghe nói đám hải tặc liên tinh hệ Đông Hải kia là người Na Phổ Tinh, đặc biệt si mê tin tức tố của Omega, trước kia còn thường xuyên bắt omega. Nếu không cẩn thận rơi vào tay bọn họ mà nói, thật sự rất có thể sẽ bị hút khô nha!”
Lộ Cảnh Ninh cũng từng nghe qua tin tức của người Phổ Tinh quyết định bằng nửa người dưới, lúc này mặt không chút thay đổi nhìn hắn một cái: "À? Không bằng tôi đến biểu diễn một cái vắt khô ngươi thì sao?”
Người nọ hiển nhiên cũng không nghĩ tới cậu lại nói ra những lời khiến người ta suy nghĩ lung tung như vậy, vẻ mặt khϊếp sợ: "Cậu rốt cuộc có phải là Omega hay không, sao lại nói như vậy?”
Lộ Cảnh Ninh ý vị thâm trường cười: "Chỉ nói thì tính là cái gì, cũng không biết ngươi có muốn thử hay không?”
“......”
Trên mặt người nọ đỏ một trận trắng một trận, nhất thời xám xịt rời đi.
Lúc này đội ngũ rốt cục di chuyển đến cửa khu vực phòng không, sau khi nhập mã thông tin và mở cánh cửa kim loại ra, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Khu vực phòng không là một lĩnh vực ngầm, trên cùng là vật liệu có thể nhìn thấy một chiều, nhưng cực kỳ vững chắc, ít nhất có thể ngăn chặn nhiều lần pháo cường độ cao nhất.
Đợi đến khi tạm thời yên ổn lại, xuất phát từ lần đầu tiên mọi người tiếp xúc với chiến tranh ở cự ly gần như vậy, nhìn hình ảnh đối chiến bên ngoài ngày càng kịch liệt, trong lòng đều không khỏi có chút lay động.
Đây không phải là mô phỏng trong bất kỳ lớp học nào, là một cuộc chiến tranh thực sự!
Lộ Cảnh Ninh tìm một chỗ ngồi xuống, lười biếng tựa vào vách tường, thần sắc đáy mắt theo cảnh chiến đấu kịch liệt bên ngoài lóe ra ánh sáng khó lường.
Ngôn Hòa Bân lưu ý đến vẻ mặt nghiêm túc của cậu, không khỏi đi tới hỏi: "Làm sao vậy, là có phát hiện gì sao?”
Lộ Cảnh Ninh nhíu mày: "Hiện tại tôi cũng không nói ra được, chính là cảm thấy có chút không đúng.”
Có thể thấy được quân bộ hẳn là có nhận được tình báo trước, nên trợ giúp đến nơi phi thường nhanh chóng.
Với sự xuất hiện của chiến hạm, trong nháy mắt đã đem tình huống trên sân duy trì trong phạm vi khống chế.
Nhưng mà, chính là bởi vì như vậy, ngược lại làm cho cậu cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Tựa như những bạn học vừa rồi nói, lần này phát động tập kích chính là tàn dư của hải tặc tinh hệ Đông Hải, nhưng nếu thật sự là tới tìm đội tuần vệ Đế Hải báo thù rửa hận, cho dù vừa mới bị thương nặng, chỉ dựa vào thế công như vậy cũng không khỏi có vẻ quá mức đùa giỡn một chút.
Ít nhất, nếu như là cậu, thâm cừu đại hận lớn như vậy, nhất định sẽ đảm bảo đánh không lại!
Nghĩ nghĩ, Lộ Cảnh Ninh ngẩng đầu lên, nhìn về phía tàu mẹ địch ở phía cuối cùng phía chân trời.
Nó cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi giữa đám mây, đầu lâu màu máu giống như dữ tợn chói mắt, giống như một người quan sát, đang chờ đợi thời cơ săn bắn tốt nhất.
Ngay khi Lộ Cảnh Ninh lâm vào trầm tư, máy thông tin trong tay bỗng nhiên vang lên.
Cậu không nghĩ tới Vu Kình Thương sẽ gửi tin nhắn tới, nhận máy, hỏi: "Thế nào, đến điểm an toàn chưa”
Vu Kình Thương mang theo thanh âm nức nở tê tâm liệt phế truyền đến: "Đừng nói nữa! Điểm cũng quá xa rồi! Chúng tôi đã bị kéo vào khu vực trung tâm của trận chiến trong quá trình di chuyển! Lộ ca, tôi đến tìm cậu để nói di ngôn! Nếu như tôi cúp máy, cậu phải nhớ kỹ, sau này cha tôi cũng là cha ruột của cậu!"
“......”
Lộ Cảnh Ninh nghe âm thanh hỗn chiến ầm ĩ từ trong máy truyền tin, trầm mặc một lát, tức giận nói: “Cút đi, đừng suốt ngày đều muốn chiếm tiện nghi, lão tử mới là cha ruột của cậu!”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Ai Nói Omega Liền Không Thể A Bạo
- Chương 28