Chương 14: Mờ nhạt một chút cũng tốt

Hai cuộc họp hội đồng quản trị buổi sáng chiều hôm sau của Vạn Mã và Vạn Ngu còn thuận lợi hơn dự tính của Tạ Ly.

Có lẽ do những tranh đấu ác liệt hôm qua đã khiến người của Vạn Mã và Vạn Ngu nghe ngóng, nên rất thành tâm quy phục.

Cũng có thể hai công ty này đều là hạng mục tương đối trẻ của Vạn Linh, nhiều cấp cao cùng vào công ty với Tạ Ly, có nền tảng giáo dục tương tự, tuổi tác không hơn cô quá nhiều, nên khi trao đổi rất trôi chảy.

Đặc biệt là hội đồng quản trị của Vạn Mã, xét đến định vị đầu tư công nghệ cao trên toàn cầu của Vạn Mã, hơn một nửa là thành viên hội đồng quản trị nước ngoài, cuộc họp cơ bản toàn sử dụng tiếng Anh.

Tạ Ly rất hứng khởi, đây là hạnh mục cha cô đã dày công bồi dưỡng theo đề xuất của cô. Tuy cha bắt cô mới vào tập đoàn đã phải đi bộ phận nhân sự và tài chính vốn bẩn và mệt nhất trước, nhưng Ngô Tri Vũ đã tham gia suốt quá trình mở rộng toàn bộ công ty này.

Tạ Ly và các thành viên hội đồng quản trị đều đầy nhiệt huyết thảo luận về các công nghệ mới trên toàn cầu được đề cập trong kế hoạch đầu tư của từng hạng mục nhỏ.

Sáng tạo chính là bản chất của phát triển doanh nghiệp. Tạ Ly sớm có ý định xây dựng chiến lược phát triển tương lai của Vạn Linh xoay quanh Vạn Mã.

Hội đồng quản trị Vạn Mã họp hành rất thỏa mãn. Ngay sau đó buổi chiều lại họp hội đồng quản trị Vạn Ngu.

Vạn Ngu không có nhiều thành viên hội đồng quản trị, vì dưới trướng Vạn Ngu, ngoại trừ công ty của Chu Tử Tây có lợi nhuận thấp, các hạng mục chính còn lại đều liên quan đến các game đang ăn nên làm ra, báo cáo tài chính đẹp đến kinh ngạc, là con bò sữa hút tiền mặt quan trọng nhất của tập đoàn.

Mà công ty của Chu Tử Tây quá nhỏ, không có ghế trong hội đồng quản trị, nên Tạ Ly không gặp cô ta.

Trong cuộc họp, chỉ có một lần nhắc đến giải tri Tinh Động, cũng chỉ vì một con số nhỏ trên báo cáo tài chính.

Lão Lục của Vạn Ngu phụ trách Tinh Động, ông có phong cách cá nhân mạnh mẽ, nói chuyện thẳng thắn nhưng cực kỳ thông minh. Dưới sự quản lý của ông, mỗi trò chơi được phát triển cơ bản đều là siêu phẩm.

Tạ Ly vốn đã ở chung với ông rất tốt, hai người tự nhiên trao đổi về hoạt động của Vạn Ngu. Cô đề cập có thể tăng cường liên kết với Tinh Động trong mảng phát triển IP game và quảng cáo.

Mắt lão Lục chớp chớp, nhìn chằm chằm Tạ Ly một lúc, cung kính đáp ứng.

Tối hôm đó khi Tạ Ly lại kết nối với Bạch Địch Phi, anh trông có vẻ hơi căng thẳng:

"Hôm nay đã đi làm rồi à?"

"Ừ, bận lắm."

"Vậy có gặp nhiều đồng nghiệp mới mẻ thú vị không?"

Tạ Ly đột nhiên thả lỏng sau một ngày làm việc căng thẳng, nhìn gương mặt trắng trẻo tinh tế của Bạch Địch Phi, đôi mày thâm thúy thanh tú, đôi môi luôn mỉm cười, chợt thấy giọng nói mềm mại mà từ tính của anh đáng yêu vô cùng.

"Ừ, nhưng họ đều không đẹp bằng cậu!"

Lời khen bất chợt của cô khiến Bạch Địch Phi bật cười không nhịn được, mặt đỏ ửng. Anh chống cằm lặng lẽ nhìn Tạ Ly.

Ngược lại Tạ Ly lại có chút ngượng ngùng.

"Ngày kia tôi bay về Bắc Kinh, chị lái xe của tôi, dẫn theo Nhục Trường đến sân bay đón tôi nhé."

Tạ Ly đồng ý. Cô nhớ ra Bạch Địch Phi đã ném chìa khóa xe cho cô trước khi đi, cô cất ở đâu nhỉ?

Cuộc sống mấy tháng trước ở Thượng Nguyên Hoa Viên không hiểu sao lại thấy như đã cách đây rất lâu.

Trước khi cúp máy, Tạ Ly chợt nhớ ra chuyện chính.

Ngày mai, cô sẽ nghe Chu Tử Tây báo cáo công việc.

Cô hỏi lung tung vài chuyện, dò hỏi tình hình Tinh Động cũng như kế hoạch sự nghiệp của anh.

Cô không ngờ Bạch Địch Phi đã suy nghĩ rất nhiều về định vị bản thân, còn hiểu rõ quan điểm của Chu Tử Tây và hiện trạng của Tinh Động.

"Tôi thấy mình diễn được mấy vai phụ nam số 2, số 3 trong phim cổ trang hay hiện đại là tốt rồi. Nếu có thể tham gia một số dự án lớn, biết đâu lại có chút danh tiếng. Đợi có chút tiếng tăm rồi chuyển sang đóng phim chính kịch, trau dồi diễn xuất. Sau này dù cứ làm diễn viên phụ mãi cũng không lo không có người tìm, không có việc."

"Sếp công ty tôi thực ra hơi lười biếng keo kiệt, nói chuyện thô lỗ dễ đắc tội người khác, nên các mối quan hệ trong giới của cô ta ngày càng tệ. Cô ta chỉ muốn kiếm thêm chút tiền từ Trình Lộ, rồi đổ hết cho công ty marketing trực tuyến của chồng cô ấy. Về phần bọn tôi, thì tùy duyên sắp xếp, gặp vận may thôi."

"Vậy cậu có phải đi tham gia các bữa tiệc, nâng cốc chúc rượu với các đại gia không? Có bị các phu nhân giàu có sàm sỡ không?"

Tạ Ly hỏi với vẻ ngây thơ trong sáng.

"Đương nhiên rồi, tôi không để ý đâu. Làm công ăn lương nào chẳng cần nâng ly, nịnh nọt sếp vài câu? Xã hội là thế mà. Nhưng sếp công ty cũng không mấy khi dẫn tôi đi tiệc lắm, tôi không thích nói chuyện. Jordan thường đi, cậu ấy rất được lòng các chị đại. Cậu ấy có bí kíp, vừa không bị sàm sỡ, vừa khiến đối phương giúp mình."

"Ồ? Bí kíp gì vậy?"

Tạ Ly rất hứng thú.

"Khụ." Bạch Địch Phi có vẻ hơi ngượng, nhưng anh đã quyết tâm không để Tạ Ly có quá nhiều hiểu lầm bị mọi người thần thánh hóa về anh hoặc ngành nghề anh đang hoạt động.

"Thì giả vờ tội nghiệp, vờ ngoan, không ngừng tạo giá trị cảm xúc, rồi tỏ vẻ ngầu một chút, nếu đối phương ám chỉ muốn làm gì với cậu ấy, cậu ấy sẽ nói bạn gái quản rất nghiêm, qua lại lung tung, nhiều lắm chỉ nhận được chút trợ giúp nhỏ thôi. Phụ nữ giàu có cũng tinh ranh, họ biết cậu ấy thế này rất giống với dạng "trà xanh"."

"Vậy... cậu ấy chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hiến thân sao?"

"Chị đại trong giới quá ít, với lại Jordan cũng không muốn trả giá lớn đến vậy để nổi tiếng, chỉ là lướt đến sát rìa thôi."

"Vậy... còn cậu thì sao? Có bao giờ nghĩ đến việc hiến thân vì tài nguyên không?"

Tạ Ly nghe mấy cô gái trong giới con nhà giàu bàn tán bí mật rằng nhiều nam nghệ sĩ trong giới giải trí, kể cả bản thân đã xác định xu hướng tính dục thực sự, vì muốn nổi tiếng, khi bị "quy tắc ngầm" cũng có thể không phân biệt nam nữ.

"Tôi thì không muốn. Giới hạn của tôi... có lẽ ngay cả bí kíp của Jordan cũng không làm được. Nhưng nếu may mắn sớm có chút tiếng tăm và danh tiếng trong nghề, sẽ không cần phải liều mạng kéo quan hệ tìm tài nguyên.

Hơn nữa, giờ là thời đại lưu lượng, chỉ cần tôi chăm chỉ vận hành tốt lưu lượng, có thể chống lại những "quy tắc ngầm" đó.

Mà tôi cũng không muốn nổi tiếng quá, danh tiếng càng lớn phiền phức càng nhiều, mờ nhạt một chút cũng tốt."

Tạ Ly nghe hiểu rồi.

Sáng sớm hôm sau, cô đã chỉ thị giám đốc tài chính âm thầm điều tra vấn đề tài chính của công ty Chu Tử Tây.

Chu Tử Tây là một người phụ nữ trung niên 38, 39 tuổi, trang điểm rất tinh tế, dáng người hơi phát tướng, phong cách ăn nói hơi bóng bẩy nhưng EQ vẫn rất cao. Cô ngồi đối diện Tạ Ly trông hơi căng thẳng, khi báo cáo tình hình công ty cũng lan man, thiếu trật tự, cứ loanh quanh mãi rồi lại quay về khoản vay của cô với Trang Yến Phi.

"Chủ tịch Tạ, thực ra tôi không thân với Trang Yến Phi. Để tôi nói thẳng với cô vậy."

Cô nhìn trái phải không có ai, nói nhỏ:

"Có lần tôi tình cờ bắt gặp cô ấy và một người đàn ông vào khách sạn gần công ty, tôi cũng không chắc người đó là ai, hai người họ vào đó làm gì.

Có lần tôi tìm cơ hội đề cập chuyện này với cô ấy, có lẽ cô ấy nghĩ tôi nhắm đến điều gì, nên cứ liên lạc với tôi.

Tôi nghĩ cô ấy là phu nhân chủ tịch hội đồng quản trị, cũng tặng cô ấy mấy chai nước hoa giới hạn, cô ấy tìm cách giúp tôi thông qua vài lần dự toán tài chính, chỉ vậy thôi.

Hôm nay tôi liều mình, nhất định phải thành thật với cô về chuyện này."

Tạ Ly mỉm cười, cô thấy bước đi này của Chu Tử Tây rất tốt, trực tiếp thẳng thắn hết về mối quan hệ mình thiết lập với Trang Yến Phi thông qua việc uy hϊếp ngầm, nhưng giờ đây xác định sau khi Trang Yến Phi thất thế, cô ta đã cắt đứt hoàn toàn ý định tiếp tục qua lại.

Thực ra nửa năm trước khi tiệc đính hôn vừa xảy ra chuyện, đa số mọi người trong công ty vẫn chưa biết cổ phần Vạn Linh đã do cô nắm giữ, chức chủ tịch hội đồng quản trị cũng đã thuận lợi đổi thành tên cô.

Có lẽ lúc đó nhiều người đều cho rằng Tạ Vạn Lăng đột ngột qua đời, nếu không có di chúc rõ ràng, Trang Yến Phi với tư cách người thừa kế hợp pháp đứng thứ nhất rất có khả năng tiếp quản việc điều hành tập đoàn.

Thực ra Tạ Ly cũng âm thầm mừng thầm, trước khi xảy ra chuyện, bố cô đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc với luật sư Chu. Điều người ngoài không biết là Trang Yến Phi và cha cô thực ra chưa từng chính thức đăng ký kết hôn, chỉ tổ chức một đám cưới hoành tráng mà thôi. Điểm này cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Trang Yến Phi về sau luôn âm dương quái khí ở nhà. Nhưng tài sản cha cô chuyển nhượng cho Trang Yến Phi, việc kinh doanh giao cho cô ta quản lý, và số tiền tiêu vào cô ta, sớm đã đủ cho cô ta ăn mặc không lo nhiều đời, thậm chí ngay cả họ hàng thân thích cũng được nhờ vả thăng tiến.

Nửa năm nay Tạ Ly ẩn thân một mình, một là thực sự khó đối mặt với mọi chuyện đã xảy ra, hai là cũng hiểu rõ tốt nhất nên đợi sau khi cơn sóng gió kia qua đi, mọi người từ từ chấp nhận chỉ có cô mới là chìa khóa để Vạn Linh tiếp tục tồn tại.

"Tôi hiểu mọi chuyện trước đây rồi. Bây giờ tôi quan tâm là cơ hội phát triển kinh doanh của công ty, giờ cô thấy nguồn vốn của công ty có đủ dùng không?"

Chu Tử Tây hưng phấn lên:

"Chủ tịch Tạ, tôi chính là muốn phản ánh chuyện này với cô, thực ra trên tay tôi có mấy mầm non và cơ hội đầu tư dự án đặc biệt tốt.

Để tôi nói với cô này, thực ra ngành của chúng ta không có rủi ro khó kiểm soát như người ngoài nói đâu, tôi đã hiểu rõ tất cả mọi ngóc ngách!

Nếu cô tin tưởng tôi, công ty ủng hộ tôi thoải mái ra tay làm, tôi đảm bảo sẽ không làm cô thất vọng!"

Hễ nhắc đến có tiền để dùng, người lười biếng nhất cũng sẽ có tinh thần.

Tạ Ly cười:

"Được, vậy đi, tôi sẽ cử một phó tổng phụ trách quản lý và đầu tư tài chính cho công ty cô, ngân sách do anh ấy phê duyệt, nhưng tôi cho anh ấy hạn mức quyền hạn 50 triệu mỗi năm trong ba năm, nếu vượt quá số tiền này anh ấy có thể trực tiếp tìm tôi xin phê duyệt. Hai người phối hợp làm việc cho tốt, cố gắng mở rộng quy mô kinh doanh."

Chu Tử Tây nghe công ty nhỏ của mình chỉ có vốn điều lệ 10 triệu mà hàng năm có thể nhận được 50 triệu hỗ trợ tài chính, mắt sáng rực. Nhưng một lúc sau chợt hiểu ra tài chính cũng do người này quản lý, vậy chuyện sổ sách nhỏ của cô ta và chồng chắc sẽ rắc rối.

Nhưng 50 triệu mỗi năm cơ, hai năm là 100 triệu, cô ta có thể đi làm nhiều việc, nhiều con đường kiếm tiền, hơn nữa điều này cho thấy tân chủ tịch Tạ coi trọng hoạt động kinh doanh của công ty mình, một khi cô ta tạo ra chút thành tích, công ty con cấp hai không đáng kể này sẽ nhận được sự hỗ trợ của cả tập đoàn Vạn Linh, khi đó cô ta có thể ngẩng cao đầu bước đi trong giới!

Trong giới này thế lực hay mối quan hệ rất quan trọng, trước đây cô ta không muốn đi giao lưu kéo tài nguyên, chính là vì ai cũng biết thực ra cô ta không nhận được sự hậu thuẫn của Vạn Linh, không ai coi trọng công ty nhỏ này.

Thế nhưng bây giờ, bây giờ Chu Tử Tây có thể ngạo nghễ rồi!

Chu Tử Tây hoàn toàn không muốn suy xét sâu xa về mánh khóe ẩn giấu ở đây, vui vẻ không thôi mà đồng ý, khi đi còn hỏi đi hỏi lại không biết khi nào thì phó tổng có thể về đảm nhiệm vị trí.

Các cuộc họp báo cáo công tác của phần lớn các cấp cao còn lại, Tạ Ly đều nghe qua video trong phòng làm việc, Ngô Tri Vũ thay cô trực tiếp nghe báo cáo.

Tạ Ly biết với thân phận của mình, không cần nói chuyện trực tiếp với từng cấp cao, chỉ là cô mới nhậm chức, nhất định phải để lại ấn tượng sâu sắc với tất cả mọi người.

Cô muốn mọi người biết cô không chỉ là một tiểu thư thế hệ thứ hai của doanh nghiệp mới 27 tuổi, một cô gái đơn độc không nơi nương tựa, bị mẹ kế và vị hôn phu lừa gạt, cha bị họ tức giận mà qua đời.

Cô biết sau khi chuyện đó xảy ra, tin đồn chắc chắn sẽ lan truyền khắp công ty, dù mọi người cho là thật hay giả, ít nhiều cũng sẽ cười nhạo hoặc thương hại cô, đồng thời lo lắng về trạng thái tinh thần của cô và sự ổn định trong tương lai của Vạn Linh.

Vì vậy lần này, cô chính là muốn thể hiện sự ổn định tuyệt đối về cảm xúc và sự kiểm soát cứng rắn với toàn bộ công ty của mình.

Tạ Ly biết vết thương của mình vẫn chưa lành, tinh thần vẫn chưa hoàn toàn hồi phục.

Ba ngày họp tập trung đã dùng hết toàn bộ năng lượng cô tích lũy nửa năm qua, cô khẩn thiết mong được cùng Bạch Địch Phi quay về căn hộ ở Thượng Nguyên Hoa Viên, mỗi ngày cùng nhau lười biếng ôm ấp trên ghế sofa.