Chương 4: Thiên định

Lâm Nguyệt liếc mắt nhìn người đàn ông đã bị khoái cảm đánh ngất . Tay cô du tẩu trên cơ thể hoàn hảo của anh

" Bảo bối , nhanh như vậy đã ngất , cũng quá mềm yếu đi "

Tay Lâm Nguyệt trượt xuống nhũ hoa giờ đã sưng đỏ đáng thương đầy vết răng của Triệu Uy hung hăng nhéo thực mạnh làm anh cả ngất cũng nỉ non

"Ư..."

Ngắm nhìn thân hình của Triệu Uy một hồi , Lâm Nguyệt cảm thấy quyết định của mình hoàn toàn đúng đắn . Dù sao người đầu tiên cô phá cũng là vưu vật a ~

Lâm Nguyệt giơ tay lấy quần áo Triệu Uy mặc lại cho hắn . Với chiếc túi đen lấy ra một lọ thuốc mỡ, tính ra tên trợ lý kia cũng thật là thông minh . Cô lấy một lượng vừa đủ xoa xung quanh hậu huyệt đã sưng đỏ vì bị thao quá nhiều của Triệu Uy , Lâm Nguyệt thoải mái nhìn anh run lẩy bẩy khi thuốc mỡ mát lạnh tiếp xúc với hậu huyệt.

Khi sử lý xong , Lâm Nguyệt gọi người đến đưa anh về xe của mình nghỉ ngơi . Thuộc hạ nhìn thấy cổ Triệu Uy đầy vết hôn xanh tím đều nhìn nhau hiểu ý không nói gì , nhanh chóng làm theo lời cô chủ .

Tiểu mỹ nam đã được đưa về xe an toàn , Lâm Nguyệt cũng vào xe trở về công ty. Cô là một người lãnh đạo cũng không có mấy thời gian rảnh , nếu không công ty lại nổi lên mấy tin đồn cô sa vào nam sắc mà quên nhiệm vụ thì thật mệt mỏi...

------------------------

Trong chiếc xe Rolls-Royce Sweptail đầy sang trọng và quyền quý , có một người đàn ông đang nằm ở ghế sau . Vừa tỉnh dậy , Triệu Uy đã nghĩ tất cả mọi chuyện chỉ là một giấc mơ . Nhưng cái eo ê ẩm, hậu huyệt truyền đến từng cơn đau đớn tê dại đã bán đứng anh .

Càng nghĩ lòng Triệu Uy càng rối loạn , một người đàn ông to lớn như anh mà nói với mọi người là mình bị cưỡng bức bởi một cô gái nhỏ bé mảnh khảnh như Lâm Nguyệt - Tiểu thư Lâm gia không phải là tự cắn mình thì là gì ?? Ai tin cơ chứ? Nếu không phải hậu huyệt đau đớn như đang nhắc nhở, chính bản thân anh cũng không tin đấy !

Càng nghĩ càng rối đầu , người như Triệu Uy cũng văng tục :

" Mẹ kiếp , đúng thứ gì cũng xảy ra được "

Nhìn chiếc đồng hồ vàng trên tay đã chỉ 10:00 p.m . Anh thở dài , rốt cuộc cô ta chơi anh mấy tiếng vậy ? Không nghĩ thì thôi , nghĩ mặt lại nổi lên những đám mây hồng khả nghi .

Nhớ đến những cái thúc mạnh của cô vào nơi mềm yếu nhất của anh , tiếng rêи ɾỉ và cầu xin vong tình mà ngay cả mơ anh cũng không nghĩ mình có thể nói ra được .

" Không được , mai phải tìm cách tránh xa cô ta ra mới được! Đúng là che dấu đủ sâu , gia tộc cũng chỉ nói là cô ta lạnh nhạt xa cách ... Gạt người!!"

Cơ thể mệt rã rời không cho phép Triệu Uy ngồi dậy , tay chân anh không còn một chút sức . Anh đành quyết định ngủ trong xe một đêm rồi mới về nhà , tránh để tình trạng chật vật của anh lọt vào tầm mắt mấy lão cáo già ở gia tộc . Anh thở dài một hơi chìm vào giấc ngủ ...

________ tại biệt thự Lâm gia____________

10:45 p.m

Một chiếc xe Mercedes-Benz Maybach Exelero đen bóng như hòa cùng với màn đêm dừng lại trước chiếc cổng vàng nguyên chất đính đầy hồng ngọc đỏ ma mị toát lên vẻ giàu sang quyền quý . Cửa xe mở , một đôi chân dài trắng như bảo ngọc đeo đôi giày 7 phân tinh xỏa bước ra .

Lâm Nguyệt thở hắt ra một hơi , vừa hoạt động mạnh lại phải lao đầu vào công việc làm tinh thần cô bắt đầu xuống dốc , khuôn mặt lạnh tanh không chút cảm xúc làm người xung quanh đều bật lên chế độ nguy hiểm : Tiểu thư khó chịu nếu làm tiểu thư nổi giận bọn họ còn không dám tưởng tượng cảnh tiếp theo đâu !!

Người hầu nhanh chóng xếp thành hai hàng thẳng tắp cúi đầu 90 độ tỏ vẻ thành kính :

" Chào mừng tiểu thư về nhà "

Lâm Nguyệt nói bằng giọng lười biếng :

" Tiếp tục việc của các ngừơi đi ."

Đám người hầu nhanh chóng cúi đầu rồi lùi bước rời đi.

" Vâng , tiểu thư "

Vừa bước đến cửa trong biệt thự Lâm Nguyệt bắt đầu có cảm giác kỳ dị. cô mở cửa nhìn thấy mẹ cô đang yên lặng ngồi ghế sofa giữa đại sảnh rộng lớn như đang chờ đợi một thứ gì đó ,cô thở dài thườn thượt. Chắc chắn mẹ cô lại nghe được thông tin gì rồi . Biết ý , cô đi đến ngồi bên cạnh ghế sofa đối diện với bà sẵn sàng trả lời những câu hỏi chất vấn .

Lâm Ngọc liếc nhìn vào đôi mắt đen nháy sâu thẳm của con gái mình , lên tiếng phá vỡ sự im lặng kỳ dị của ngôi nhà :

" Con phá ... của Triệu Uy rồi ??"

"Vâng "

"Con cưỡng ép nó ??"

"Vâng "

" ở trong xe ? "

" Vâng "

Khiến Lâm Nguyệt kinh ngạc là mẹ cô không trách mắng mà ngả đầu cười , tiếng cười giòn tan vang vọng khắp ngôi nhà như chiếc kẹo bông ngọt ngào lưu luyến ngấm vào lòng mỗi người .

Cô nhìn người mẹ của mình bằng đôi mắt khó hiểu .Lâm Ngọc biết mình thất thố liền ho khụ khụ lấy lại hình tượng tôn nghiêm . Sau đó giải thích :

" Đúng là hổ phụ sinh hổ tử ! lần đầu tiên ta gặp cha con cũng là cưỡng ép ông ấy uống thuốc rồi nhét vào xe hành quyết ! "

Hàn Phong mặc bộ vest đầy uy nghiêm bước vào cửa lại không ngờ có thể nghe được phu nhân của mình vậy mà lại kể lần đầu tiên của hắn cho con gái yêu . Khuôn mặt bắt đầu đỏ lên mất tự nhiên :

" Ngọc nhi !! Nàng đang nói cái gì vậy !"

Lâm Ngọc nhìn người đứng trước cửa cười lớn .

"A , Tiểu Phong về a~ nhìn mặt ngươi kìa làm người ta thật muốn đè a~"

"Nàng...nàng..."

Hàn Phong nhanh chóng quay mặt sang phía Lâm Nguyệt thanh minh :

" Con gái , không lên nghe mẹ con nói xằng bậy ! "

Rồi đỏ mặt chạy lên phòng thay đồ , Lâm Nguyệt liếc mắt phượng nhìn bóng lưng của Hàn Phong rồi nhẹ nhàng bước đi theo . Trước khi đi còn không quên nên tặng cho Lâm Nguyệt một câu khích lệ :

" Con gái có tiềm năng ,cố lên !"

Người hầu trong nhà dường như đã quá quen thuộc với cảnh tượng này , yên lặng tiếp tục công việc của mình.