Chương 23: Không có quyền kiểm tra
Edit + Beta: VịtTrong phòng làm việc Hiệu phó, Caroline phân phó robot giúp việc rót mấy chén trà.
Phong cách trang trí phòng làm việc bà không giống với hiệu trưởng, phòng làm việc của hiệu trưởng, dù là lò sưởi âm tường hay là giá sách, tổng thể vô cùng phục cổ, mà phòng làm việc của Caroline, sắc thái đơn giản, có cảm giác thiết kế mạnh mẽ.
Mấy người ngồi xuống sofa sáng màu.
Người của đội đặc vụ phòng an ninh số 5 không động vào chén trà trên bàn, mà đưa thẳng cho Caroline giấy chứng nhận của mình, nói: "Đội đặc vụ số 5 điều tra án, làm phiền phối hợp."
Ý là,
bà bảo tôi vào phòng làm việc ngồi, chúng ta ở trước mặt mọi người cho bà thể diện. Nhưng ngược lại, chúng tôi làm việc, các bà cũng phải cho thể diện.
"Soro?" Caroline không nhanh không chậm mở miệng, "Cảnh sát Soro, chuyện này vốn nên để hiệu trưởng ra mặt, chẳng là hiệu trưởng một tuần trước, đã đến khu Kepler tham dự hội nghị học thuật, giờ đang ở trên Tinh Hạm, không tiện gọi điện, cho nên mới để tôi ra mặt."
Soro tóc xù mắt đen nói thẳng ra mục đích của Caroline: "Bà muốn bảo vệ cậu ta?"
Tầm mắt hắn chuyển hướng bên cạnh, lúc này, Kỳ Ngôn cầm chén trà buông mắt uống nước. Có lẽ tướng mạo người này quá tinh xảo đẹp mắt, khiến người ta cảm thấy cậu không nên làm nghiên cứu khoa học ở Turan, mà nên xuất hiện trên TV tạp chí.
Soro trước giờ không có thiện cảm gì với người có vẻ ngoài đẹp đẽ, bởi vì trong số gián điệp bọn họ tóm được, 10 tên thì đến 8 tên mã ngoài đều không tệ.
Caroline trả lời không chút do dự: "Đúng vậy."
"Bà có biết sinh viên giỏi này của bà rốt cuộc đã làm gì không, bà đã mở miệng muốn bảo vệ cậu ta?" Soro nhấn mạnh chữ "giỏi", trong lời nói mang theo châm chọc rõ ràng.
Thái độ của Caroline không bị ảnh hưởng, tỏ thái độ: "Tôi và hiệu trưởng đều hoàn toàn tin tưởng phẩm chất con người Kỳ Ngôn, em ấy tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện không tốt."
Xem ra, Kỳ Ngôn này thật sự biết đầu độc lòng người.
Soro chỉ chỉ Kỳ Ngôn, nói toạc ra: "Hôm nay tôi dẫn người đi, không cần phải đến ngày mai, cậu ta sẽ bị buộc tội, đánh cắp và buôn bán bí mật liên minh, phản bội liên minh, cấu kết kẻ địch, tổn hại nghiêm trọng đến an ninh của liên minh, đúng không, không chừng còn bị tội gián điệp."
Hắn cười như không cười nhìn Caroline, "Thái độ của bà như vậy, sẽ khiến tôi nghi ngờ Turan không quá sạch sẽ."
Đây chính là nguyên nhân Caroline không quá thích trao đổi với người của Đặc vụ số 5. Mấy người này lúc nói chuyện, giống như mỗi một câu đều có thâm ý thêm vào, ánh mắt bọn họ tràn ngập tìm tòi và nghi ngờ, mỗi cái nhìn đánh giá bạn, đều muốn nhìn thấu toàn thân bạn, đồng thời góm được nhược điểm không muốn người khác biết của cậu.
Không rơi vào bẫy rập ngôn ngữ của Soro, tư thế ngồi của Caroline nghiêm chỉnh: "Cho dù Đặc vụ số 5 phá án, cũng phải đầy đủ chứng cứ. Nếu không, tôi sẽ không cho phép các người dẫn bất kỳ sinh viên nào của Học viện Turan đi."
Soro cười một tiếng: "Chứng cứ? Tôi và Pari cùng đi bắt người, đương nhiên không phải sáng nay sau khi tỉnh dậy đột nhiên nghĩ ra, vỗ trán quyết định. Chứng cớ, chúng tôi đương nhiên có, hơn nữa còn không ít."
Hắn buông lỏng 5 ngón tay, để lộ thiết bị lưu trữ quang học nằm trong lòng bàn tay: "Đây là thứ mà chúng tôi tìm được trong tay một người biệt hiệu là "Bọ Ngựa", người này ẩn núp lâu ở Leto, cung cấp cho quân phản loạn các loại tài liệu bí mật thu được. Mà bên trong thiết bị lưu trữ quang học, cấp bảo mật lưu trữ là tài liệu nghiên cứu khoa học B, liên hệ chặt chẽ với cấp độ bảo mật dự án S của quân đội."
Hắn liếc Kỳ Ngôn, nghĩa ngoài mặt chữ: "Không biết học sinh Kỳ Ngôn nhìn thiết bị lưu trữ quang học này, có thấy quen không?"
(Đứa nào re-up là chó)Cùng lúc đó, trong khu vực giao lưu của Học viện Turan.
"— Kỳ Ngôn bị người của Đặc vụ phòng an ninh số 5 mang đi!!!""— Ai? Kỳ Ngôn? Thiên tài trí tuệ nhân tạo? Tui đang dùng máy gia tốc r9-03 giả?""— Thật hay giả? Người của Đặc vụ số 5 đích thân đến?""— Phòng thí nghiệm của nhóm nghiên cứu năm 2 ở tòa số d-77, lúc Kỳ Ngôn bị mang đi, rất nhiều người đều nhìn thấy, Hiệu phó cũng ở đó. Cậu ta đã làm gì? Để lộ tư liệu dự án giống với người rút khỏi nhóm lần trước?""— Để lộ tư liệu? Không phải chứ, các thím nghĩ xem Đặc vụ số 5 đang làm gì, bình thường chỉ có phản đồ của liên minh mới sẽ kinh động đến người của Đặc vụ số 5 đích thân ra tay. Không phải nói, các thím sau này không nhìn thấy Kỳ Ngôn ở Turan nữa.""— Phản bội liên minh? Chẳng lẽ để lộ tư liệu cho quân phản loạn? Hoặc là, chính là gián điệp của quân phản loạn? Xem ra PVC93 và máy gia tốc lần trước đều có vấn đề, nói không chừng chính là của quân phản loạn làm, để cậu ta đến gõ cổng Turan. Không ít người thật sự cho rằng cậu ta là thiên tài, suốt ngày tâng bốc ở khu giao lưu, bây giờ ghét chưa?""— Người của quân phản loạn vậy mà lẩn vào Turan? Hôm trước giáo sư Phó đến Robotech còn dẫn cậu ta theo! May mà bây giờ đã bị bắt, nếu cậu ta cứ ở Turan, không biết sẽ để lộ bao nhiêu cơ mật!"Trong phòng làm việc, Soro khép 5 ngón tay, hỏi Kỳ Ngôn: "Nếu không chúng ta trước tiên nói xem, thiết bị lưu trữ quang học của cậu ở đâu?"
Kỳ Ngôn ngồi trên sofa, ánh mắt không chút hoảng hốt hoặc tránh né, cậu đặt chén trà lại mặt bàn rất bình tĩnh trả lời: "Hôm qua lúc rời khỏi phòng thí nghiệm, tôi đặt nó trên bàn. Hôm nay đến phòng thí nghiệm, phát hiện thiết bị lưu trữ quang học không thấy đâu."
"À, hóa ra là không thấy." Soro cố ý kéo dài ngữ khí, trong mắt ẩn chứa xem thường rõ ràng — Cái cớ thật vụng về.
Hắn lại hỏi, "11h13 phút đến 17 phút ngày hôm qua, cậu đang ở đâu?"
"Tôi ở nhà."
"Ở nhà? Có video chứng minh không? Hệ thống giám sát, hoặc là robot giúp việc, đều được."
Kỳ Ngôn lắc đầu: "Không có, nhà tôi không lắp đặt hệ thống giám sát, cũng không có robot giúp việc."
Chế nhạo ở khóe miệng Soro mở rộng, dường như nghe thấy chuyện cười nào đó: "Không lắp hệ thống giám sát thì thôi, không có robot giúp việc?" Ánh mắt hắn sắc bén, "Em học sinh, cái cớ này, em cũng có thể nghĩ ra?"
Kỳ Ngôn nghe ngữ khí Soro nói chuyện, cau mày: "Đây là sự thật."
Sau khi vào văn phòng, Lục Phong Hàn vẫn luôn đứng bên cạnh Kỳ Ngôn không ở miệng lên tiếng: "Không lắp hệ thống giám sát, không dùng robot giúp việc, có vấn đề gì không? Cảnh sát . . . . . . Soro? Tôi có thể làm chứng, tối qua cậu ấy ở nhà, ở cùng với tôi."
Soro giương mắt, nhìn về phía Lục Phong Hàn.
Lúc hắn điều tra Kỳ Ngôn, theo thói quen cũng nhân tiện điều tra vệ sĩ. Tư liệu lý lịch không có vấn đề gì, hoặc là có thể nói cực kỳ bình thường, toàn bộ liên minh có vô số người bình thường như vậy. Nhưng trong chớp mắt này, hắn lại nhận thấy được một luồng hơi thở sắc bén không quá rõ ràng trên người người này.
Giống như một con sói bất ngờ xâm chiếm lãnh địa, nhận thấy được cảm giác nguy hiểm mơ hồ.
"Kỳ Ngôn là chủ của cậu, cho dù cậu chứng minh cậu ta tối qua không rời khỏi nhà, bằng chứng của cậu cũng không có ý nghĩa thực tế.
Soro chuyển tầm mắt sang Kỳ Ngôn, "Nhưng mà, thật sự xin lỗi, cậu không lấy được video ra, nhưng chỗ này của tôi có một video."
Hắn dựa vào lưng ghế sofa, mở chức năng chiếu hình trên thiết bị đầu cuối cá nhân, phát một đoạn video ngắn.
Hình video không rộng, có thể thấy rõ có người ném một cái hộp to cỡ bàn tay vào trong hòm kim loại.
"Đây là hình ảnh quay được. Không thể không nói, cậu rất cẩn thận, cố gắng tránh thiết bị giám sát, lựa chọn áo dài tay, vì lo để lại dấu vân tay, cậu còn đeo găng tay rất dày, không để lộ ra chút đặc thù thân thể."
Soro ấn tạm dừng, zoom hình ảnh đến lớn nhất, khoanh trọng điểm: "Nhưng cậu không chú ý tới, nhìn này, khe hở giữa ống tay áo phải và găng tay, lộ ra một góc thiết bị đầu cuối cá nhân của cậu."
Tầm mắt Soro chậm rãi rơi vào trên cổ tay phải Kỳ Ngôn, chỗ đó đang đeo thiết bị đầu cuối cá nhân.
"Mọi người đều biết, ngoài thuận tay trái, phần lớn để tiện hành động, đều sẽ đeo thiết bị đầu cuối cá nhân trên cổ tay phải. Phòng thí nghiệm của mọi người, chỉ có mình cậu, đặt thiết bị đầu cuối cá nhân trên cổ tay phải."
Soro rất hưởng thụ thời khắc kéo xuống mặt nạ của những kẻ ác, dáng vẻ đối phương sụp đổ tâm lý, hắn tiếp tục nói: "Còn cậu nói thiết bị lưu trữ quang học của cậu không thấy đâu? Đương nhiên không tìm được, bởi vì nửa đêm hôm qua, cậu đã gửi nó đi. Cậu luôn miệng nói không tìm được, khác gì vừa ăn cướp vừa la làng."
Lục Phong Hàn nhớ tới dáng vẻ lúc Kỳ Ngôn không tìm được thiết bị lưu trữ quang học, ngữ khí cũng hơi không tốt: "Anh nói Kỳ Ngôn là người duy nhất đeo thiết bị đầu cuối cá nhân trên cổ tay phải ở phòng thí nghiệm, thói quen rõ ràng như vậy, anh có thể điều tra ra được, những người khác trong phòng thí nghiệm cũng có thể phát hiện. Cái này không thể là chứng cớ có sức thuyết phục."
Soro: "Thông tin bên trong thiết bị lưu trữ quang học, là của Kỳ Ngôn."
Lục Phong Hàn cười lạnh, đường môi kéo căng: "Đã cố ý đeo thiết bị đầu cuối cá nhân lên tay phải, chẳng lẽ người vu oan giá họa còn gửi thiết bị lưu trữ quang học của mình ra ngoài sao? Nói không chừng, ngay cả một góc thiết bị đầu cuối cá nhân lộ ra, cũng là cố ý cho anh nhìn."
Caroline cũng nói: "Một vấn đề khác là, tại sao anh xác định Kỳ Ngôn cấu kết với quân phản loạn?"
Soro có hơi sốt ruột: "Bà là Hiệu phó bà hẳn là hiểu, mỗi một thiết bị lưu trữ quang học cấp bảo mật khi mang ra khỏi Turan, nhất định sẽ kích phát hệ thống cảm ứng, lúc gửi đi, cũng không thể thông qua quét hình, trừ khi, bỏ thiết bị lưu trữ quang học vào hộp đen.
Hộp đen có thể ngăn chặn kiểm tra, nhưng thứ như vậy, thuộc về phát minh của quân phản loạn, để ngăn chặn kiểm soát của liên minh. Bà có thể hỏi học sinh giỏi của bà, hộp nhiễu sóng cậu ta dùng lấy từ đâu."
Kỳ Ngôn nghe xong, hiểu tình huống cụ thể. Cậu chỉ ra: "Tất của suy đoán của ông, đều là dùng
"Kỳ Ngôn cấu kết với quân phản loạn" làm điều kiện tiên quyết mới có thể kiến tạo, bản chất logic của ông đã sai lầm. Hẳn là ông tìm được đủ nhiều chứng cứ liên quan, để chứng minh tội của tôi, mà không phải trước tiên kiến tạo sự thật phạm tội của tôi, mới bổ sung chứng cứ."
Con ngươi Lục Phong Hàn giống như nhúng băng: "Nếu chỉ có hai chứng cứ này, đã muốn dẫn Kỳ Ngôn đi, vậy phải khiến người ta nghi ngờ năng lực xử lý của Đặc vụ số 5 rồi."
"Cậu —" Soro chợt đứng dậy, bước lên phía trước nửa bước.
Pari ngồi bên cạnh hắn vội vàng kéo tay hắn, thấp giọng ngăn cản: "Soro!"
Lục Phong Hàn tựa lên tường, câu môi cười trào phúng: "Bảo thủ, chuyện nhỏ nhặt thế này cũng không điều tra rõ được, lần sau stars chuyển tiếp qua lỗ sâu, có thể ném cả đồng phục huy hiệu cảnh sát lẫn giấy chứng nhận anh vừa đưa ra vào lỗ sâu."
Kỳ Ngôn ngửa đầu nhìn Lục Phong Hàn.
Nghĩ thầm, câu này cũng có thể ghi nhớ, nói không chừng sau này dùng đến.
Soro xụ mặt, ngồi về chỗ: "Nếu các người nhận định là hãm hại, tôi có thể điều tra tất cả người trong phòng thí nghiệm. Nhưng Kỳ Ngôn trước mắt nghi ngờ để lộ tư liệu nghiên cứu khoa học quan trọng cấp độ bảo mật B, là kẻ tình nghi đầu tiên, tôi phải dẫn người đi."
Lục Phong Hàn lại không nhường một bước: "Nếu thật sự dẫn về, dựa theo tính chuyên nghiệp của cảnh sát Soro, để hỏi ra chân tướng, tra tấn? Bức cung? Ngược đãi tinh thần? Muốn điều tra người của phòng thí nghiệm, đơn giản, bây giờ có thể bắt đầu điều tra."
Anh tuyệt đối sẽ không để Kỳ Ngôn bị mang đi.
Đặc vụ số 5 không phải nơi tốt đẹp gì, Kỳ Ngôn yếu ớt lại sợ đau, tuyệt đối không thể đi.
Pari ngồi bên cạnh một mực quan sát biểu hiện của mấy người.
Khiến hắn kinh ngạc là Kỳ Ngôn.
Nói cho cùng, Kỳ Ngôn chỉ là một sinh viên bình thường 19 tuổi, đơn giản mà nói, chỉ là chưa từng thấy cảnh đời, đừng nói chi là lúc nãy ngồi trong phòng làm việc, lập tức bị dán tội danh ăn cắp bí mật, phản bội liên minh.
Nhưng từ đầu đến cuối, Kỳ Ngôn không hề để lộ ra chút bối rối, thậm chí còn chỉ ra chỗ sơ hở trong logic.
Đây không phải phản ứng bình thường của thiếu niên 19 tuổi đến từ hành tinh hoang vắng.
Ngược lại, giống người đã từng được đặc huấn tâm lý hơn, đối mặt với tình huống đột phát, cũng có thể giữ bình tĩnh hoàn toàn.
Hơn nữa, xem tư liệu cá nhân đầy đủ tỉ mỉ của Kỳ Ngôn xong, dùng khứu giác nhiều năm bồi dưỡng được của hắn và Soro, nhất trí cho rằng, tài liệu có vấn đề.
Thế là hắn gửi báo cáo cho cấp trên, yêu cầu điều tra rõ người này. Nếu tài liệu này chỉ là thân phận bề ngoài của cậu, vậy cậu tất nhiên còn có một thân phận thật che dấu.
Huống chi, Kỳ Ngôn sống một mình
ở Leto, theo điều tra, Kỳ gia không hề có dấu hiệu ủng hộ kinh tế cho cậu. Vậy thì, bình thường quần áo đắt tiền đặt làm riêng của cậu ở Đại Bạc là thế nào, hay là từ đâu đến?
Mà quân phản loạn ở phương diện mua tài liệu cơ mật của liên minh, luôn hết sức hào phóng.
Cho nên hắn và Soro mới vội vã đến Turan, muốn Kỳ Ngôn buột miệng, nói không chừng có thể đào bới không ít thứ.
Chỉ cần đào bới được, vậy chức vụ của hắn và Soro ít nhất có thể thăng hai cấp.
Đúng lúc này, thiết bị đầu cuối cá nhân của Soro vang lên thông báo truyền tin.
"Phó phòng?" Hắn hơi kinh ngạc.
Hắn chỉ là cảnh sát cấp 1, phó phòng Đặc vụ số 5 không phải lãnh đạo trực tiếp của hắn.
"Cậu bây giờ ở đâu?"
Soro giương mắt nhìn Kỳ Ngôn ngồi đối diện, trong miệng trả lời: "Báo cáo phó phòng, em đang ở Học viện Turan xử lý vụ án để lộ tài liệu bí mật cấp B, đã khống chế được kẻ tình nghi."
"Kỳ Ngôn?"
Soro ngừng lại, "Là cậu ta."
10 giây sau khi cúp truyền tin, thiết bị đầu cuối cá nhân của Soro và Pari đồng thời nhận được một hình ảnh.
Nội dung bên trên cũng không nhiều.
Họ tên: Kỳ Ngôn
Giới tính: Nam.
Ngày sinh: [Không có quyền xem]
Hồ sơ cá nhân: [Không có quyền xem]
Quyền hạn: Bí mật cấp sss
Nét mặt Soro hơi ngưng lại, bỗng chuyển hướng Pari, từ vẻ mặt đối phương, cũng nhìn thấy khϊếp sợ.
Bởi vì tư liệu của Kỳ Ngôn bí mật thuộc cấp 3S, phó phòng đặc vụ số 5 không chỉ không có quyền đọc tài liệu, ngay cả gửi cho Soro, cũng chỉ là một bức ảnh tạm thời chụp được, mà sau khi mở ra, 30 giây đã tự động xóa bỏ.
3s ý nghĩa thế nào?
Ý nghĩa người này vô cùng quan trọng.
Ý nghĩa người này được bảo vệ cấp cao của liên minh.
Ý nghĩa mỗi một người của phòng an ninh liên minh, đều có nghĩa vụ bảo vệ an toàn cá nhân cậu, khi cần thiết, thậm chí không tiếc bất cứ giá nào.
Bọn họ nóng lòng, tìm nhầm người.
Sai hoàn toàn!
Pari đứng dậy trước tiên: "Xin lỗi."
Soro cũng nhanh chóng đứng dậy tỏ vẻ áy náy.
Kỳ Ngôn đại khái đoán được, bọn họ lúc nãy hẳn là nhận được tài liệu về mình: "Tôi không ngại."
Pari lại nói: "Có người ăn trộm thiết bị lưu trữ quang học có chứa thông tin của ngài, cũng vu cáo ngài cấu kết quân phản loạn, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng."
(Đứa nào re-up là chó)Trong phòng thí nghiệm, sau khi bị Kỳ Ngôn mang đi, bọn Nghiệp Bùi và Mondrian không yên tâm, đều không rời đi.
Laurent ngồi ở chỗ của mình, lật xem khu giao lưu của Turan.
Bởi vì sự xuất hiện của Đặc vụ số 5, đa số người đều tin Kỳ Ngôn là kẻ phản bội để lộ tư liệu, cấu kết quân phản loạn, vết nhơ của Turan.
Chỉ chờ người của Đặc vụ số 5 đưa Kỳ Ngôn đi, rất nhanh, Kỳ Ngôn sẽ hoàn toàn biến mất khỏi Turan, mà cái tên này, không bao giờ có móc nối với "thiên tài" nữa, gắn liền, sẽ chỉ là "kẻ phản bội".
Một số truyền tin ẩn danh gửi tin nhắn đến: "Cậu làm rất tốt."
Vẻ mặt Laurent ẩn giấu hưng phấn, thậm chí hô hấp cũng đang run rẩy, hắn trả lời: "Khiến cậu ta mang tiếng xấu bị đuổi khỏi Turan, rất nhanh đã thành hiện thực."
Laurent nghĩ, cầm được 1 triệu rưỡi tinh tệ, khá đơn giản.
Lúc người mua này hơn nửa năm liên hệ lại với hắn, muốn hắn bán tư liệu trong tay, hắn từ chối, không phải bởi vì sợ —
Hơn nửa năm trước, hắn bởi vì thiếu tiền, sau lần đầu bán tài liệu nghiên cứu khoa học, còn kinh hồn táng đảm một quãng thời gian. Nhưng sau đó lại phát hiện, tất cả đều thần không biết quỷ không hay, không có bất kỳ ai biết hắn làm gì.
Lần này, hắn chỉ cảm thấy đối phương ra giá quá thấp, không muốn làm.
Nhưng sau đó hắn đổi chủ ý.
Đây đúng lúc là một cơ hội đưa đến cửa.
Có thể mượn tay người khác, diệt trừ Kỳ Ngôn, tiện cỡ nào?
Chỉ cần như lần đầu tiên, tránh camera, dùng hộp đen mang thiết bị lưu trữ quang học ra ngoài, gửi cho người mua. Chờ người mua xóa mọi dấu vết giúp hắn, lại dùng phương thức cung cấp đầu mối ẩn danh, vạch trần thông tin của người mua đến phòng an ninh của liên minh —
Dù Kỳ Ngôn ngụy biện thế nào, thiết bị lưu trữ quang học kia chính là bằng chứng, cộng thêm "sơ hở" nho nhỏ hắn để lại, không sợ người của Đặc vụ số 5 không tìm đến trên đầu Kỳ Ngôn.
Mà dựa theo cách nói của người mua, nếu có một ngày thân phận người mua bại lộ bị tóm, cũng sẽ có "người mua" thứ hai liên hệ hắn.
Hắn sẽ an toàn.
Quả nhiên, Đặc vụ số 5 hiệu suất cực cao, chỉ một ngày, đã bắt được người mua, điều tra ra được Kỳ Ngôn.
Laurent nghĩ, trước đó là hắn quá xem trọng Kỳ Ngôn.
Nhìn kìa, muốn tiêu diệt một người, chỉ cần hắn động ngón tay mà thôi.
Đơn giản như thổi vốc cát.
Đã thấy được kết quả sự tình, không định ở phòng thí nghiệm thêm nữa, cầm lấy bảng ghi chép xách tay, Laurent đi ra phòng thí nghiệm, đi qua góc rẽ hành lang, vừa giương mắt đã thấy 2 người đứng phía trước.
Người của Đặc vụ số 5.
Laurent rất nhanh điều chỉnh ánh mắt mình: "Xin hỏi —"
Soro mở miệng: "Chúng tôi muốn tìm cậu nói chuyện."
"Chuyện về Kỳ Ngôn sao?" Laurent rất phối hợp, "Các anh muốn biết phương diện nào?"
Pari ngừng lại, trả lời: "Nói chuyện là cậu biết liền."
"Tôi không tính là quá quen với Kỳ Ngôn, tôi chỉ biết điều kiện gia đình cậu ấy rất tốt, bởi vì cậu ấy bình thường ăn mặc đều rất đẹp. Ban đầu tôi có thành kiến với cậu ấy, cho rằng cậu ấy sống rất xa xỉ, lại tiêu tiền vào Turan, thành tích nhất định không tốt lắm, nhưng sau đó cậu ấy làm ra PVC93 và máy gia tốc, các giáo sư đều cảm thấy cậu rất rất cừ, tôi cũng rất bội phục cậu ấy."
Laurent lại có chút thất vọng, "Không nghĩ đến cậu ấy vậy mà lại cấu kết với quân phản loạn."
Soro hỏi cậu: "Sao cậu biết cậu ấy cấu kết với quân phản loạn?"
"Tôi ở khu giao lưu của Turan nhìn thấy có người nói như vậy."
"Vậy cậu biết phản bội liên minh, cấu kết với quân phản loạn, sẽ thế nào không?"
Laurent suy nghĩ thận trọng mấy giây, giấu kỹ tất cả ác ý của mình, chỉ giả vờ không biết, phỏng đoán: "Tôi không rõ lắm, **, hoặc là tử hình?"
(Tui chưa đoán ra được ** là cái gì luôn =))))Nói xong, đồng thời Laurent cảm giác cổ tay mình chợt lạnh, cúi đầu, nhìn thấy một còng tay điện tử cùm lên hai tay hắn.
Thuận tiện đánh rơi "bộp" bảng ghi chép cầm tay xuống mặt đất.
Laurent mím chặt môi: "Các anh làm gì vậy? Các anh không phải nên đi bắt Kỳ Ngôn sao?"
Pari rất có kiên nhẫn trả lời: "Hơn nửa năm trước, cậu dùng giá 3 triệu tinh tệ, bán một tài liệu cấp độ bảo mật B ra ngoài. Hôm qua, cậu lại bán một tài liệu cũng cấp độ bảo mật B."
Laurent nắm chặt nắm đấm: "Tôi không có." Hắn lặp lại, "Tôi không làm chuyện như vậy."
Mỗi một từ của hắn rất dùng sức: "Tôi sao có thể làm chuyện như vậy? Có phải Kỳ Ngôn đã nói gì, lừa gạt các anh? Tôi quan hệ không tốt với cậu ấy, các anh có lẽ không biết, tôi là một trong những học sinh ưu tú nhất năm hai Học viện Turan, sau này tôi sẽ tiến vào dự án nghiên cứu của giáo sư Phó, tôi sẽ có tương lai xán lạn, tôi sẽ trở thành một người làm nghiên cứu khoa học —"
Soro giễu cợt: "Nếu cậu thật sự trở thành người làm nghiên cứu khoa học, mới thật sự là tổn thất to lớn của liên minh. Đừng ngụy biện nữa, nên tra đều đã tra ra rồi, cậu rất nhanh là biết thôi, phản bội liên minh, cấu kết quân phản loạn, rốt cuộc sẽ ra sao."
"Nên tra . . . . . . đều đã tra ra được?"
Laurent đứng tại chỗ, lẩm bẩm, "Kỳ Ngôn đâu? Kỳ Ngôn đâu?" Hắn đột nhiên lạnh lùng nói, "Các người nhanh đi bắt Kỳ Ngôn! Đúng, cậu ta là một kẻ giống tôi! Cậu ta phản bội liên minh, cậu ta là kẻ phản bội!"
Pari lẳng lặng nhìn Laurent mặt tràn đầy điên cuồng: "Cậu ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện có hại với liên minh."
Laurent thở hổn hển, bả vai phập phồng, không ngừng chất vấn, "Tại sao? Anh tại sao khẳng định được?"
Pari không nhìn hắn nữa, chỉ trả lời: "Cậu không có tư cách biết."