Hoàng tộc Lan thị của Ung triều nổi tiếng toàn những kẻ điên.
Họ sinh ra đã sở hữu dòng máu quý tộc, ngoại hình xuất chúng, trí tuệ hơn người nhưng lại có tính cách lạnh lùng, tàn nhẫn, điên cuồng và đầy tham vọng.
Số mệnh đã định sẵn, họ sẽ vì ngôi vị Hoàng đế mà tàn sát lẫn nhau, kẻ sống người chết.
Sinh ra đã xuất sắc, nhưng họ lại không có được kết cục tốt đẹp.
Lan Dịch Hoan là người chiến thắng trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị ở kiếp trước.
Hắn trở thành vị hoàng đế cao cao tại thượng. Trong những năm trị vì, quốc gia hưng thịnh, cuộc sống yên bình, người thân và bạn bè đều chết, hắn cô đơn cả đời.
Cuối cùng, hắn kiệt sức mà chết, mang theo cái danh tàn nhẫn và xấu xa.
"Được lắm, được lắm, chết rồi càng tốt, ông đây đã không muốn ngôi vị này từ lâu rồi!"
Lần nữa mở mắt, hắn phát hiện bản thân trở về năm sáu tuổi, còn bị ràng buộc bởi hệ thống.
Hệ thống nói muốn giúp hắn đạt được ngôi vị Hoàng đế.
Lan Dịch Hoan: "... Tốt nhất là ngươi nên để ta chết luôn đi!"
Hắn định sẽ tìm người thay hắn thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
[Một vị hoàng đế đủ tư cách phải thông thạo Tứ Thư Ngũ Kinh. Nhiệm vụ hôm nay là đọc mười cuốn sách thánh hiền. Phần thưởng là một đĩa anh đào, cống phẩm từ Hải Nam.]
Lan Dịch Hoan kéo tay Thái tử ca ca, đặt trước mặt y chồng thư tịch trân quý hiếm thấy.
"Ca ca, huynh phải đọc thật kỹ! Đọc hết rồi, Phụ hoàng sẽ kinh ngạc mà nhìn huynh đó nha!"
"Còn ta, ta bận ăn trái anh đào của ta rồi."
Đời này, Lan Dịch Hoan chỉ mong không còn phải chịu nỗi khổ làm Hoàng đế, chỉ muốn nằm yên hưởng phúc.
Để thực hiện ước muốn này, hắn quyết định dùng Hệ thống Hoàng đế bồi dưỡng ra một người tài giỏi, làm công cụ hỗ trợ hắn thực hiện mong muốn.
*
Thái tử Ung triều, dù được gọi là chủ Đông Cung, nhưng luôn phải chịu sự kiểm soát của Hoàng đế, tạo ra một mối mâu thuẫn phụ tử kéo dài.
Một ngày nọ, trong giấc mơ y thấy bản thân thất bại và chết thảm trong cuộc đấu tranh tranh đoạt ngôi vị. Mà thủ phạm chính là Lan Dịch Hoan - đệ đệ ruột thịt của y.
Một mưu sĩ bên cạnh y cảnh báo: "Điện hạ, Thất hoàng tử có vẻ tuấn mỹ và tài năng, nhưng ánh mắt của hắn chứa đựng sự dã tâm, chắc chắn phải loại bỏ hắn."
Thái tử lạnh lùng đứng trước giường của đệ đệ, dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn kỹ hắn.
"Buồn ngủ quá, ca ca, cùng nhau ngủ đi." Giọng nói ngái ngủ của Lan Dịch Hoan vang lên, khiến Thái tử mềm lòng. Y phất tay áo rời đi, không nỡ hạ tay xuống với đệ đệ của mình.
Lúc này, Thái tử không thể ngờ rằng, đứa trẻ vô hại này sẽ trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời y sau này.
Hắn luôn quấn lấy y gọi y là ca ca, không bị khuôn mặt lạnh lùng của y doạ sợ, yên lặng ở bên y khi y thống khổ và khi y phải chịu sự bất công từ Phụ hoàng thì hắn giận dữ nói thẳng, thỉnh thoảng sẽ tươi cười nói với y : "Ta thích Thái tử ca ca nhất."
Chỉ một câu nói đơn giản của Lan Dịch Hoan đã xoa dịu tâm hồn Thái tử, giúp y thoát khỏi màn đêm phẫn nộ và đau buồn.
Một ngày nọ, y nhận ra vị đệ đệ này đã trở thành một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng mình.
Thậm chí còn quan trọng hơn vị trí Hoàng đế kia.
"Ta không muốn làm Hoàng đế nữa.". Y nói với đệ đệ yêu dấu của mình: "Ta chỉ muốn đệ được bình an và hạnh phúc."
Thái tử đem đệ đệ ôm vào lòng, không chú ý đến đôi mắt khϊếp sợ mà bi phẫn của đối phương.
Cho đến hôm sau, y nhìn thấy hắn đứng trước mặt người luôn đối nghịch mình, nịnh nọt: "Ta thích nhất là Tam ca ca."
Thái tử: "!!!"
*
Thái tử bây giờ mới hiểu rõ.
Muốn dành được trái tim của Lan Dịch Hoan thì phải cho hắn tiền tài, quyền thế.
Với Lan Dịch Hoan, ai làm hoàng đế cũng được, miễn là người đó có thể ban cho hắn tiền bạc và địa vị.
Sự thay đổi của Thái tử khiến các đại thần vô cùng lo lắng. Họ nhận thấy Thái tử ngày càng chăm chỉ xử lý công vụ, quyết tâm tranh giành ngai vàng.
Cuối cùng, Thái tử đã thành công đăng cơ và Lan Dịch Hoan cũng tìm được thân phận thật sự của mình.
Vào ngày đăng cơ, Thái tử phong Lan Dịch Hoan làm Nhϊếp chính vương, phong hào "Thần".
Đến sau cùng, mọi người đều biết rằng, Hoàng đế trong suốt cuộc đời luôn thanh tâm quả dục và chỉ yêu duy nhất một người, đó chính là Thần thân vương.
Hắn ngồi ở vị trí này, chỉ vì muốn có được sự vui vẻ của người mình ái mộ.
Nhưng mà không ai biết, mỗi đêm, Hoàng đế sẽ trộm đến Vương phủ của Thần thân vương.
"Buồn ngủ quá, đệ đệ, chúng ta cùng nhau ngủ đi."
Một lòng hưởng phúc, tiểu bạch nhãn lang thụ x Vì muốn có được trái tim đệ đệ, oán giận tranh ngôi vị Hoàng đế công.