Chương 22: Thật tình cờ

Thời gian ghi hình là lúc 2 giờ chiều ngày hôm sau, ba người Lê Hiểu Hàm, Lý Tuế Vinh cùng Tiểu Phương theo chân biên đạo tiến vào phòng trang điểm nơi hậu trường, trước khi Lê Hiểu Hàm vốn là thiên sinh lệ chất, không cần phải trang điểm nhiều.

*thiên sinh lệ chất: đẹp tự nhiên

Chuyên viên trang điểm hâm mộ mà đánh phấn nền cùng trang điểm nhẹ cho cậu, bôi thêm son dưỡng nữa là hoàn mỹ, càng đơn giản lại càng làm lộ vẻ bất phàm cho cậu. Lê Hiểu Hàm cứ theo nguyên tắc không thể để lộ thân phận, gặp người thì cứ cười, không cần nói thì sẽ ngậm miệng không lên tiếng, có mấy fan trẻ tuổi còn chạy đến phòng trang điểm tìm cậu xin chữ kí cùng ảnh chụp, Lê Hiểu Hàm được Lý Tuế Vinh chỉ trước cho chữ kí liền thuận theo kí tên cùng chụp ảnh, không có bộ dáng mắc bệnh ngôi sao như lời đồn, được các fan nhiệt liệt khen ngợi.

Lúc cùng biên đạo rà soát lại kịch bản, hình như Lý Tuế Vinh ở bên ngoài gặp được đạo diễn của chương trình, liền cùng ông ta nói chuyện.

Không biết vì lí do gì mà Lý Tuế Vinh được đạo diễn mời đến phòng họp cách vách nói chuyện hợp tác.

Đài Hoa Lê của C thị cũng là đài truyền hình lọt top 3 của Trung Quốc, cũng có vài chương trình có lượng rating không rồi, tiêu biểu là chương trình mà Lê Hiểu Hàm sắp tham gia chính là "Khách nhân, xin mời", một cái khác là "Bóng đá chi dạ", còn những chương trình có rating ổn định chính là những chương trình đã lâu đời của đài, tạm thời không cần nhắc tới.

Người mời Lý Tuế Vinh đến phòng nói chuyện chính là người đã đứng sau sự thành công của "Bóng đá chi dạ". Chương trình chủ yếu nói về bóng đá với nhiều tiết mục có tính đa dạng cao, đôi khi là mời siêu sao bóng đá cấp quốc tế làm phỏng vấn, có khi là phỏng vấn đội bóng nổi tiếng, có khi là phát sóng trực tiếp đá bóng, bởi vì nội dung chương trình luôn không thể đoán trước được, có thể đem đến nhiều bất ngờ cho người xem, "Bóng đá chi dạ" nhanh chóng trở thành hắc mã, vươn mình giữa các loại chương trình mới.

Vương Hưng Hình cùng Lý Tuế Vinh là bạn học cũ, bọn họ ở trong giới giải trí lâu như vậy nhưng vẫn không có cơ hội gặp, hiện tại có thể gặp, làm sao không thể nào trò chuyện hàn huyên với nhau được. Nghệ sĩ Đồng Khải Văn dưới trướng Lý Tuế Vinh ngày càng đi lên, thân phận của cậu chính là nước lên thì thuyền lên, "Bóng đá chi dạ" của Vương Hưng Bình lại là một con hắc mã, hai bên cũng coi như là giúp đỡ cho nhau, cả hai nói nhiều thì càng lộ ra nhiều chuyện để nói, không có xu hướng dừng lại.

*nước lên thì thuyền lên: chương trình mời được nghệ sĩ có độ hot thì cũng được thơm lây

Nói qua nói lại, Vương Hưng Bình phun tào với Lý Tuế Vinh, đội tuyển bóng đá của E quốc hôm sau muốn cùng đội bóng đá địa phương đá giao hữu, muốn mời ba nghệ sĩ tới làm khách mời, đối phương cũng đồng ý tham dự, kết quả hôm nay có một người đại diện gọi điện tới nói bọn họ còn kẹt lịch chụp hình quảng cáo, không chắc có tham dự được hay không, việc gấp đến nỗi Vương Hưng Bình muốn chửi đổng lên, đối phương không tới vậy thì tìm người thay thế vậy.

Chính là không biết nên mời ai, bọn họ muốn mời một người có trình độ hiểu biết về bóng đá, hứng thú với môn thể thao này, còn phải có có độ nổi tiếng nhất định, anh tuấn soái khí mới được.

Lý Tuế Vinh sờ sờ cằm, nói với bạn học của mình: "Ông thấy Khải Văn nhà tôi thế nào?"

Vương Hưng Bình chộp lấy tay ông bạn học của mình: "Nghệ sĩ nhà cậu am hiểu bóng đá không?"

Lý Tuế Vinh gật gật đầu: "Không đạt tới mức độ thượng thừa, nhưng tôi biết thường ngày cậu ấy cũng hay xem đá bóng."

Giải quyết được một vấn đề lớn, Vương Hưng Bình hưng phấn: "Chúng tôi hôm sau mới tiến hành phát sóng trực tiếp, nếu hai ngày này các cậu đồng ý thì chúng ta có thể thương lượng thêm."

Lý Tuế Vinh gật đầu: "Không cần gấp, tôi phải hỏi trước ý kiến của Khải Văn đã, nếu cậu ấy đồng ý thì chúng ta quyết định tiếp."

Vương Hưng Bình nói: "Đúng vậy, ý kiến của nghệ sĩ cũng rất quan trọng, nếu cậu ấy không đam mê bóng đá thì cũng khó."

Lý Tuế Vinh tán đồng gật gật đầu, y đối với bóng đá cũng có yêu thích, có tiền mà không lấy thì đúng là đồ ngốc.

Nếu Đồng Khải Văn không bị thương, buổi chiều bọn họ cũng sẽ trực tiếp đến thành phố khác chụp quảng cáo, nhưng bây giờ lại có lựa chọn tốt hơn, làm sao có thể bỏ được, Hiểu Hàm chắc cũng muốn kiếm thêm tí đỉnh, lần này y phải cho thêm đối phương vài chút tiền lì xì, không sai, y chính là người đại diện hào phóng như thế đó.

Vừa cùng biên đạo bàn bạc chuyện kịch bản xong, Lê Hiểu Hàm được hỏi câu nào đều sẽ đề ra hai phần kiến nghị nho nhỏ, không hề nhiều lời dù chỉ một chút, chủ yếu là cậu trả lời rất khéo, không có chút vấn đề nào, huống chi cậu không thấy được MC đem ánh mắt đặt hết lên người cậu.

Cậu cũng không biết được chỉ vì tham gia một tập của "Chiến nào, siêu sao!", độ nổi tiếng của Đồng Khải Văn đã tăng thêm một bậc, hơn thế nữa tổ chế tác còn tính mời Đồng Khải Văn tham gia thêm một tập nữa, trên khán đài, MC chắc chắn sẽ tăng thời gian lên sóng cho cậu, đó là điều hiển nhiên, ai lại không muốn mượn độ nổi tiếng của cậu để cọ rating, tăng độ nổi tiếng cho chương trình cơ chứ.

Lý Tuế Vinh trở về phòng nghỉ, đem chuyện mình bàn bạc cùng Vương Hưng Bình kể hết cho cậu nghe: "Hiểu Hàm, anh nhớ lúc trước cậu nói cho anh biết mình thích chơi bóng."

Lê Hiểu Hàm nói: "Thì sao?"

Lúc chưa có Hiểu Bắc, hoạt động duy nhất mà cậu yêu thích chính là đá bóng, là món quà mà người phụ nữ ấy tặng cho cậu năm cậu mười tuổi, bất quá sau đó phải chăm sóc cho Hiểu Bắc, sau đó cũng không còn thời gian chơi nữa, nhưng thi thoảng cũng sẽ xem đá bóng.

Lý Tuế Vinh nói: "Anh hi vọng cậu hôm sau có thể tham gia "bóng đá chi dạ", đến đó làm khách mời."

Lê Hiểu Hàm do dự mà nhìn Lý Tuế Vinh, đối phương liền lập tức phản ứng: "Chuyện hôm nay là ngoại lệ, em sẽ được chia 30% thù lao, tuyệt đối không ít, hơn nữa có cơ hội tiếp xúc gần cùng với đội tuyển bóng đá hàng top của nước ngoài, còn có thể xin chữ kí. Anh biết tiếng Anh của em không tồi."

Lê Hiểu Hàm nói: "Tôi học tiếng Anh không phải chỉ để theo đuôi người nổi tiếng xin chữ kí."

Lý Tuế Vinh: "Cũng vậy thôi, lúc về em có thể đem rao bán chữ kí trên mạng, kiếm được nhiều lắm đấy."

Lê Hiểu Hàm cảm thấy ý kiến của Lý Tuế Vinh rất tuyệt, đây đúng là cơ hội phát tài: "Thế lát nữa chúng ta đi mua mấy cái áo thi đấu đi."

Lý Tuế Vinh kinh ngạc với phản ứng của Lê Hiểu Hàm: "Anh chỉ nói chơi thôi, thật sự làm vậy luôn?"

Lê Hiểu Hàm kiên trì: "Lý tiên sinh, tôi cảm thấy anh nói có lý lắm."

Lý Tuế Vinh: "Thôi được rồi, để lát nữa anh hỏi Vương Hưng Bình xem anh ta có dư cái áo thi đấu không, nếu không có thì kêu Tiểu Phương đi mua."

Sau khi Lê Hiểu Hàm đồng ý, Lý Tuế Vin mới đi xác nhận lại với Vương Hưng Bình, y còn cao thủ không bằng tranh thủ hét giá cát-xê của Đồng Khải Văn cao thêm một chút, cát-xê của tên khách mời hụt kia chắc chắn không thể so với cậu, phải biết rằng, "Đồng Khải Văn" chính là ngôi sao đến từ "Chiến đi, minh tinh!", danh tiếng đang ngày một lên cao.

Vừa có tài có sắc lại có cả danh tiếng, có sự tham dự của cậu chính là may mắn của Đài Hoa Lê, huống hồ gì Lý Tuế Vinh còn nói với Vương Hưng Bình bọn họ vì chương trình này mà phải hủy đi buổi chụp hình quảng cáo, làm cho bọn họ thấy cậu coi trọng chương trình này cùng đài truyền hình của bọn họ hơn, cả nhà đều vui.

Thời gian ghi hình cho "Khách nhân, xin mời" tốn gần ba giờ đồng hồ, MC giống như là đặt cậu ở vị trí trung tâm, tốn không ít thời gian trên người cậu, bọn họ thật sự nói quá nhiều, Lê Hiểu Hàm sẽ không tùy tiện chen vào mà nói, chỉ có thể cười cười mà nghe bọn họ dẫn dắt. Sau khi ghi hình xong, ba người Lê Hiểu Hàm cùng Lý Tuế Vinh và Tiểu Phương liền trở về khách sạn, lúc về còn đem theo một đống tư liệu liên quan đến "Bóng đá chi dạ", Lê Hiểu Hàm dự tính sẽ xem hết trong tối nay cùng ngày mai.

Tuy Lý Tuế Vinh nói rằng cậu không cần nhớ mặt hết các cầu thủ trong đội bóng, nhưng từ trước tới nay Lê Hiểu Hàm không phải kẻ thích làm việc qua loa lấy lệ, nếu đã làm cậu nhất định phải làm cho tốt, huống hồ gì gặp được cầu thủ ngôi sao cũng không phải chuyện dễ dàng gì, biết mặt để dễ xin chữ kí, sau này có thể bán đi, thế nên cần tránh việc nhận sai người.

Số áo thi đấu mà Vương Hưng Bình đưa cho chỉ có của một vài cầu thủ, không có của toàn đội, Lê Hiểu Hàm liền kêu Tiểu Phương đi mua cho đủ bộ, Lý Tuế Vinh đành mở một con mắt nhắm một con mắt ngầm đồng ý. Nghĩ thầm, tại sao ngay sau khi Lê Hiểu Hàm đồng ý trở thành "Đồng Khải Văn", vận khí của bọn họ lại càng ngày càng tốt, người gặp người thương, quy mô chương trình được tham gia cũng càng ngày càng đẳng cấp hơn.

Hay là thuyết phục Lê Hiểu Hàm tham gia vào đoàn đội của mình?

Lý Tuế Vinh không cẩn thận lỡ nói ra ý định, Lê Hiểu Hàm bình tĩnh: "Lý tiên sinh, anh đừng tốn công suy nghĩ, tôi sẽ không gia nhập giới giải trí."

Buổi chiều sáu giờ, Tiểu Phương lái xe ra ngoài đi mua áo đá bóng, xét thấy đồ đạc quá nhiều, cậu ta đi một mình không rinh hết được, Lý Tuế Vinh đã đi tắm, Lê Hiểu Hàm đành phải đi xuống giúp cậu ta chuyển đồ.

Tùy ý mặc một bộ quần áo thể thao, thuận tay lấy mắt kính lúc trước Lý Tuế Vinh dẫn cậu đi đổi mang lên, Lê Hiểu Hàm cứ như thế mà chạy xuống, hoàn toàn là tự giác của một minh tinh.

Khi đi vào thang máy, cậu thế mà gặp được fans nữ nhận ra mình là "Đồng Khải Văn", các bạn nữ đi theo cô cũng vô cùng phấn khích đối với "Đồng Khải Văn".

Có thể đến ở trong khách sạn năm sao này, có thể thấy được gia cảnh của bạn fan kia cũng không kém, mấy người bạn đi chung với họ đều ăn mặc trang điểm kĩ càng, có nam có nữ, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, bọn họ sửa soạn như vậy, hẳn là đang muốn đi ra ngoài chơi.

"Anh chính là Đồng Khải Văn! Có thể kí tên cho em được không?"

Lúc ghi hình cũng có fan của Đồng Khải Văn, Lê Hiểu Hàm biết chính chủ còn đang ở thành phố A, nhưng cũng không thể nói sự thật, đành hơi hơi gật đầu: "Xin chào."

Fan nữ hiển nhiên có điểm kích động: "Khải Văn, anh tới đây để ghi hình sao? Chút nữa ra khỏi thang máy anh có thể kí tên cho em được không?"

Đối với sự nhiệt tình của người hâm mộ, Lê Hiểu Hàm chỉ xem bản thân mình là vai quần chúng, hiện tại cậu đang đóng thế cho Đồng Khải Văn, vậy nên chỉ nhân tiện giúp hắn kí tặng cho fans.

"Được chứ, em có đem theo bút không?"

Cô gái mở hộp bút của mình ra: "Có, có."

Thế nhưng cô tìm một hồi vẫn không ra, các bạn đi chung cũng lắc đầu bảo không mang, cô có chút uể oải, nói: "Đợi lát nữa em ra quầy lễ tân mượn bút, anh chờ em một chút được không."

Lê Hiểu Hàm cũng không vội: "Được."

Thang máy mở cửa, Lê Hiểu Hàm đi ra trước, fan nữ đi theo sau, sau đó không màn hình tượng mà chạy đến quầy lễ tân.

Lê Hiểu Hàm cũng không đi nhanh, vừa lúc cậu cũng tính đi ra ngoài giúp Tiểu Phương lấy đồ, hai bên đi cùng hướng, cũng không mất quá nhiều thời gian.

Các fan nữ đi mượn bút rồi, người phía sau các cô bỗng nói: "Không phải chỉ là một ngôi sao nhỏ hay sao, kí tên cái gì không biết nữa."

Một bạn nam khác nói: "Cậu đừng xem thường mấy nghệ sĩ nhỏ, thủ đoạn của bọn họ còn nhiều hơn so với chúng ta đấy."

Mấy người sau bắt đầu thì thầm phụ họa cho cậu trai kia, Lê Hiểu Hàm làm bộ như không nghe thấy những lời đó, tiếp bước đi về phía cổng lớn.

Chỉ một lát sau, các bạn nữ mượn được giấy cùng bút, Lê Hiểu Hàm nhanh chóng kí tên, ở dưới còn viết thêm lời nhắn, cô gái không những cảm ơn, còn muốn chụp hình, Lê Hiểu Hàm từ chối, nói rằng cậu hiện đang không rảnh.

Các bạn nữ cũng không tới mức não tàn nhất quyết phải chụp ảnh cùng cậu, Lê Hiểu Hàm thuận lợi cự tuyệt, chào tạm biệt bọn họ.

Mới vừa xoay người liền nghe thấy lại có người kêu tên của Đồng Khải Văn.

"Khải Văn?"

Là giọng nam.

Lê Hiểu Hàm xoay đầu, lại nhìn thấy nam nhân mặc tây trang đi giàu da, là Lý Nham Hải, chính là trợ lý của Thiệu Trì, anh đang bị mấy nam nhân vây quanh, vừa nghe hai chữ "Khải Văn" thì liền quay người nhìn về phía cậu.

Đó là Thiệu Trì.

Lê Hiểu Hàm: "......"

Thật là, trùng hợp quá đi.