Chương 1

1.

"Giang Trì Dã không đi cùng cậu sao?"

Tôi im lặng một hồi rồi trả lời: "Chúng tôi đã chia tay."

"Năm đó cậu cùng Giang Trì ở trường nổi danh là Kim Đồng Ngọc Nữ, vì sao lại chia tay?"

"Không hợp nhau."

"Hai người yêu nhau nhiều như vậy mà còn chia tay, làm sao bọn tôi có thể còn tin vào tình yêu nữa đây."

Trong buổi họp lớp, mọi người có mặt đều cảm thấy tiếc cho mối tình của tôi và Giang Trì Dã.

Bảy năm trước, tôi học lớp 12, tôi đã được một cậu học sinh mới chuyển trường đến theo đuổi quyết liệt.

Anh ta bước vào cuộc sống của tôi một cách rất mạnh mẽ.

Anh ta đẹp trai, được nhiều người si mê nhưng anh đều không cần, chỉ yêu mình tôi.

Để đuổi theo tôi, từ một chàng trai không chịu học hành, anh ta đã lọt vào top 50 học sinh giỏi của trường.

Chỉ vì tôi đã nói rằng tôi không thích những kẻ lêu lỏng.

Anh ta nói miễn là tôi muốn như thế nào, anh ta đều có thể thay đổi.

Anh bỏ hết những thói quen xấu vì tôi, không lui tới chỗ chơi bời, không hút thuốc.

Hứa với tôi không đánh nhau nữa, dù có bị đánh đến đầu vỡ máu chảy cũng không đánh lại.

Thấy anh ta như vậy, tôi không khỏi mắng anh ta, anh là bị ngu à, người ta đánh anh sao không đánh lại.

Anh ta chỉ cười trừ nói, sợ tôi sẽ giận, sẽ bỏ mặc anh, nên anh không dám.

Tôi nhìn khuôn mặt sưng vù của anh ta mà cảm động.

Tôi đã nói chỉ cần anh ta có thể được nhận vào cùng trường với tôi, tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của anh ta.

Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, để được vào cùng trường đại học với tôi, anh ta đã nỗ lực rất nhiều và dành gần như toàn bộ thời gian cho việc học.

Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, tại buổi tiệc, trước mặt tất cả mọi người, anh ta vừa đánh guitar vừa hát "The Rest of My Life" cho tôi nghe, thổ lộ tình cảm với tôi và hỏi tôi có đồng ý hẹn hò với anh ta không.

Tôi thực sự đã yêu anh ta và đồng ý.

Lúc ấy ở trường, câu chuyện tình yêu của chúng tôi đều được mọi người biết đến, ai cũng nói Giang Trì Dã đã theo đuổi tình yêu một cách chân thành, không chút tạp chất.

Trong khi họ vẫn đang thảo luận về việc rất tiếc cho mối tình của tôi..

Giang Trì Dã cũng mở cửa đi vào, theo sau là một cô gái khác, Ninh Tử Tích.

2.

Ninh Tử Tích nhìn qua có chút giống tôi, ngoại hình cũng giống tôi đến năm phần.

Giang Trì cũng cẩn thận kéo ghế ra: "Tử Tích, ngồi ở chỗ này."

Anh ta ngồi đối diện với tôi, khi nhìn thấy tôi anh ta chỉ liếc nhẹ rồi ngoảnh mặt đi.

Như những người xa lạ không quen biết nhau.

Trái tim tôi không khỏi khẽ run lên.

Tình cảm sáu năm thực sự không để lại dấu ấn nào đối với anh ta..

Cô gái ấy cầm con tôm lên muốn bóc ra, nhưng bị anh ta dùng một tay chặn lại.

"Ninh Tử Tích, vết thương trên tay còn chưa khỏi, những thứ này không được ăn."

Ninh Tử Tích đau lòng giơ ngón tay về phía anh: "Một con, chỉ một con thôi, được không?"

Anh ta bất đắc dĩ đưa tay lên lấy và bắt đầu bóc tôm rồi cho vào bát của cô ấy.

Tôi chua xót chớp chớp mắt, anh ta từng hứa chỉ bóc tôm cho một mình tôi.

Lời hứa của đàn ông thực sự là thứ không đáng tin cậy nhất trên thế giới và bất cứ lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.

Những người khác nhìn thấy cô gái bên cạnh anh ta trông rất giống tôi, lại thấy đau lòng cho tôi.

Tôi đã cùng anh ta vượt qua những ngày khó khăn nhất, giờ anh ta đã gặt hái được nhiều thành công và có tiếng nói ở những nơi như Bắc Thành, nhưng lúc đó chúng tôi lại chia tay.

"Cậu và Tuệ Dư đã chia tay, nhưng vẫn không thể buông bỏ cô ấy, lại đi tìm một người con gái giống cô ấy như vậy.”

"Tuệ Dư cùng cậu chịu khổ nhiều năm như vậy, bây giờ cậu đã thành công, cãi vã là điều khó tránh khỏi. Nếu chia tay rồi mà muốn thì cũng có thể quay lại với nhau mà."

Giọng nói không lớn, nhưng phòng riêng chỉ có nhiêu đây, ai cũng có thể nghe rõ.

Ninh Tử Tích nghe được những lời này, lập tức hai mắt đỏ lên.

Cô ấy ngước nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ, đầy ghen tị.

Cô ấy vứt con tôm còn đang ăn dở trên tay, đứng dậy chạy ra ngoài.

Giang Trì Dã cũng lập tức đứng dậy.

Anh ta nhìn xung quanh, cuối cùng lạnh lùng nhìn tôi, dùng giọng điệu lạnh lẽo nói một câu:

“Tôi biết cô ấy trước khi biết cô.”

Rồi vội vàng đuổi theo ra ngoài.

Lời nói của anh ta như một tiếng sét, khiến tất cả những người có mặt đều sững sờ.

Tôi đã trở thành trò cười trong buổi họp lớp này.

Ý của anh ta là tôi là người thay thế.

Tất cả những chuyện trước đây đều là do tôi giống Ninh Tử Tích nên mới được yêu thích. Họ có tư cách gì để chỉ trích cô ấy?

3.

Trong những ánh mắt như vậy, tôi ngượng ngùng chọn đi trước.

Sáu năm tôi ở bên anh ta hoàn toàn trở thành một trò đùa.

Tất cả những yêu thương tôi từng có đều biến thành những nhát dao sắc nhọn đâm vào người tôi, máu chảy đầm đìa.

Lúc ra ngoài vừa vặn nhìn thấy Giang Trì Dã cũng đuổi theo Ninh Tử Tích.

Anh ta đẩy cô ta vào tường và ôm thật chặt. Cô ấy vẫn đẩy ngực anh ta ra, nhưng dần dần cũng ngừng đẩy ra nữa.

Khi anh ta buông cô ấy ra, trên mặt anh ta đã hiện lên nụ cười: "Em chạy làm gì?"

Khuôn mặt cô ấy đầy ấm ức.

"Bọn họ đều nói em là vật thế thân cho bạn gái cũ của anh. Bộ dáng của em quả thật có chút giống nhưng em không thể chấp nhận làm vật thế thân cho người phụ nữ khác..."

Khi nói, cô ấy lại sắp khóc, anh ta hôn lên mặt cô ấy, như cách anh ấy đã an ủi tôi khi tôi tức giận vô số lần.

"Đồ ngốc, em đừng tin bọn họ nói, mười năm trước chúng ta không phải đã quen biết sao, em vẫn luôn là người duy nhất mà anh thích."

Tôi cảm thấy tay chân lạnh toát, tất cả máu đều chảy ngược.

Cô ấy luôn là người duy nhất anh thích.

Vậy thì tôi là gì?

Mối tình sáu năm là gì?

Nó thực sự chỉ có thể coi là tôi xui xẻo sao?

Dựa vào đâu mà anh lại trêu chọc tôi và biến tôi thành thế thân của cô ấy.

Hóa ra anh ta đột nhiên thay đổi tính tình và vội vàng chia tay với tôi vì đã tìm được bạch nguyệt quang trước đây.