Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ai Hiểu Được Lòng Em?

Chương 69: Đó là ai, là ai?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cuộc sống dần quay trở về đúng quỹ đạo. Giang Nhân Ly phát hiện hiện tại cũng chẳng có gì khác so với trước đây. Anh mỗi ngày đều đi làm, cô mỗi ngày đều ở nhà, buồn chán thì sẽ ra ngoài đi shopping. Vẫn y nguyên như vậy không có gì khác, vậy tại sao trước đây cô lại cảm thấy trống trải, cảm thấy cô đơn?

Hoá ra, nếu như tâm tình thay đổi thì tất cả đều trở nên có thâm ý.

Hay là, người thay đổi chỉ có cô, còn anh vẫn không có gì thay đổi?

Mạc Tu Lăng không hề nhắc lại chuyện về mẹ ruột của mình. Không giống như mọi chuyện chưa từng xảy ra, mà là chỉ là không quá cần thiết, chỉ cần biết vậy là đủ, sau đó tiếp tục cuộc sống.

Quan hệ giữa cô và anh cũng vẫn thế, không có tiến triển hay lùi bước. Dùng bốn chữ “án bộ tựu ban” để hình dung có lẽ là chính xác nhất.

(Án bộ tựu ban:hoàn thành từng bước, thực thi từng bước một, dần dần từng bước)

Đương nhiên, thỉnh thoảng trước khi ngủ hai người cũng sẽ nói chuyện phiếm, tâm sự, cuộc sống rất thoải mái.

Giang Nhân Ly vì nhàn rỗi nên ở nhà thường lên mạng. Có một diễn đàn trong nước bàn luận vè tiểu tam (*bồ nhí)

, thu hút rất nhiều người tham gia. Có mắng chửi lăng mạ, cũng có lí lẽ, tất cả cũng chỉ là xem lướt qua. Đương nhiên tiểu tam bây giờ cũng sẽ không vụng trộm ẩn núp. Cô ta sẽ chính thức nói cho bạn biết, là bạn không coi trọng chồng bạn, là bạn không có bản lĩnh, sau đó cô ta còn có thể lớn tiếng mắng bạn.

Giang Nhân Ly càng xem càng hăng say. Mắng chửi vòng vo lẫn nhau một hồi, cuối cùng thành ra phương hướng bị chuyển, biến thành mắng chửi đàn ông trên thế giới này không có lấy một người nào tốt, cứ có tiền trong tay là trở nên đồi bại. Đàn ông nếu có tiền mà ra ngoài ăn chơi trác táng thì người ta gọi là phong lưu phóng khoáng, vậy mà phụ nữ mà như vậy lại bị coi là hồng hạnh vượt tường, thật không công bằng.

Giang Nhân Ly tức giận, trước đây cô vẫn có tồn tại người đàn ông tốt tuyệt đối, chỉ là sớm bị người khác bày mưu tính kế mà thôi. Nhưng hiện tại, nhìn những dòng này cô thực sự bị kích động.

Mạc Tu Lăng trở về nhìn thấy cô đang ngồi trước máy tính thì bất bình, anh nhìn cô lâu như vậy mà cô cũng không phát hiện.

Rốt cục, cô tắt máy tính, cũng không để ý đến anh, đi qua người anh.

Anh cảm thấy buồn bực, anh đâu có đắc tội gì với cô chứ!

Cô vẫn còn chưa phục hồi tinh thần lại, câu chuyện đọc được trên mạng kia khiến cô cảm thấy chua xót như chính chuyện của mình, căm giận và bất bình. Cùng với người đàn ông của mình dốc sức làm ăn, đến khi kiếm được tiền rồi, anh ta lại học thói xấu, cả ngày ăn chơi đàn đúm, còn bao dưỡng vợ hai vợ ba, hiện tại ngay cả tiểu tam cũng đến tận cửa rồi.

Giang Nhân Ly thấy anh không có ý định nói gì, cô liền quay lại nói: “Đàn ông đều háo sắc.”

Mạc Tu Lăng phớt lờ phẫn nộ trên mặt cô: “Lại xem vớ vẩn cái gì thế?” Anh đau đầu, cái internet chết tiệt này, lắm thứ náo loạn.

“Đàn ông đều không ra gì!”

“Em mắng ai thế?”

“A!” Cô bừng tỉnh: “Không phải anh hỏi em xem cái gì sao? Em xem cái này này, người đàn ông này thật không ra gì.”

Mạc Tu Lăng liếc xéo cô, ánh mắt như muốn nói cô thật đúng là nhàn rỗi.

Cô đẩy anh: “Anh nói xem, vì sao đàn ông ai cũng háo sắc như vậy anh?”

Mạc Tu Lăng buồn cười nhìn cô: “Vậy em nên xem phim Hàn “Ba lần kết hôn” đi, về mặt này, đàn ông không háo sắc cũng chỉ là vì chưa gặp được người phụ nữ đẹp mà anh ta muốn. Nếu một ngày gặp được, thì đương nhiên không háo sắc cũng sẽ biến thành háo sắc cả thôi.”

“Đánh trống lảng, anh biết rõ đấy không phải điều em muốn nói.”

Anh bất đắc dĩ day trán: “Được thôi! Chúng ta nói về vấn đề này. Nếu người đàn ông gặp được một phụ nữ đẹp, anh ta chắc chắn sẽ liếc nhìn vài lần. Sau đó nếu cô ta có thể trở thành bạn gái của anh ta thì đương nhiên rất tốt. Nếu như anh ta là một kẻ giàu có, có năng lực chơi bời, thì đương nhiên sẽ hưởng thụ rồi không phải sao? Bọn họ có điều kiện kinh tế, tự nhiên nhu cầu sẽ cao thôi. Con người ấy à, thứ nhất không thể bỏ được tham ăn, thứ hai không thể bỏ được háo sắc. Dục vọng nói cho cùng cũng không hơn gì cái này.”

Giang Nhân Ly im lặng.

Mạc Tu Lăng mở miệng: “Thực ra đấy cũng chỉ là thiểu số mà thôi. Số người có tiền đâu có nhiều, hơn nữa Trung Quốc bây giờ người ít tiền ngày càng nhiều a. Cho nên bọn họ nhất định sẽ lựa chọn chăm chỉ làm việc nuôi gia đình mình. Cách người đàn ông nhìn một người phụ nữ cũng giống như cách phụ nữ nhìn người đàn ông. Lúc anh ta chọn người phụ nữ của mình, đương nhiên sẽ không yêu cầu cô ta phải xinh đẹp thế nào, nhưng nhất định sẽ xem xét đến cái đó đầu tiên, cũng phải có mức độ nhất định. Sau đó anh ta mới xem xét đến tính cách của cô ta. Có thể thỉnh thoảng làm nũng, thỉnh thoảng cãi cọ, những nhất định chỉ là thỉnh thoảng, cái gì cũng có giới hạn. Cho nên, tất cả mọi thứ đều ở một mức độ chuẩn mực của một người.”

Anh thở dài một hơi sau đó nhìn cô: “Giang Nhân Ly, em đặt tay lên ngực tự hỏi mình một chút, em có nguyện ý lấy môt người xấu xí không? Sẽ không, cho dù anh ta có gia sản bạc triệu đi nữa! Em cũng sẽ không chấp nhận lấy một kẻ nghèo kiết xác, cho dù anh ta có đẹp trai đến thế nào. Cho nên, cần phải có cả hai. Có thể là tướng mạo không phải là đẹp nhất, cũng không phải giàu có nhất, nhưng nhất định phải khiến cho em coi trọng anh ta. Đây chính là chuẩn mực của em.”

Cô đột nhiên nói không ra lời, giống như những lời mắng chửi này chỉ là về vẻ ngoài của người phụ nữ. Lẽ nào, những người phụ nữ đang mắng chửi người khác kia, chính bản thân cô ta cũng đang nhìn mặt mà bắt hình dong? Có điều chúng ta luôn luôn hà khắc với người khác mà lại dễ dãi với bản thân mình.

Cô hiểu ý tứ của Mạc Tu Lăng. Mỗi người ở vị trí khác nhau đương nhiên sẽ có hành động không giống nhau. Nếu như bạn là một kẻ nghèo khổ, ai sẽ nguyện ý theo bạn? Nếu bạn xinh đẹp như hoa đương nhiên bạn cũng sẽ không tình nguyện theo một kẻ xấu xí. Mọi người đều có tiêu chuẩn của bản thân mà đặt ra yêu cầu với mọi chuyện. Nếu bạn không có đủ cái tiêu chuẩn kia, đương nhiên bạn cũng không có tư cách yêu cầu người khác có. Người khác có tiêu chuẩn ấy, đương nhiên có quyền lợi yêu cầu một cuộc sống tốt hơn. Tuy rằng cái suy nghĩ này có phần thực dụng, nhưng rõ ràng là sự thật. (đúng mà!)

Người si tình luôn rất ít, ai có thể thẳng thừng bỏ đi cơ hội tốt?

Cô anh, đột nhiên nói: “Anh cũng là người như vậy sao?”

Anh gật đầu: “Đúng, anh là người như vậy.”

Cô lại im lặng.

Anh đã có chút khó chịu, anh cau mày: “Nếu như anh không đủ ưu tú, không có sinh ra ở một gia đình như thế này, em liệu có dùng con mắt ấy nhìn anh?

Cô tiếp nhận ánh mắt của anh, đột nhiên không biết làm sao mở miệng.

Anh lắc đầu: “Em sẽ không.”

Thứ cô thích rất ít. Cho tới bây giờ cô cũng chưa từng quá coi trọng cái gì bên người. Chỉ biết rằng, nhìn về phía trước, cô sẽ chỉ thấy được những gì ưu tú nhất trong mắt.

Cô có chút buồn bực, anh kéo tay cô: “Nói những cái này làm gì chứ? Căn bản chẳng có ý nghĩa gì. Chuyện người khác cũng để ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, thật là phục em!”

“Em đột nhiên cảm thấy, chúng ta lúc xem xét một vấn đề đều vô thức mà phán đoán chuyện người khác. Việc này thật không nên. Nhưng tất cả những cái “chắc hẳn”, “không nên” chúng ta cũng không có chuẩn mực nhất định. Chúng ta chỉ biết đứng ở góc độ của bản thân để nhìn nhận một vấn đề, không hề nghĩ đến cái gì khác.”

“Đừng suy nghĩ nhiều.”

Đúng thật là tâm tư cô đã rối tung từ sau khi đọc được bài viết trên diễn đàn kia.

Có điều những chuyện của người khác, cô suy nghĩ vẩn vơ một hồi rồi

cũng quên đi, cái khiến cô phiền muộn chính là chuyện của mình. Quần áo của Mạc Tu Lăng càng ngày mùi hương kia càng đậm. Xem ra Giang Nhân Đình rốt cuộc đã không nhịn được nữa. Có điều, cô đương nhiên sẽ không vì vậy mà cãi cọ với Mạc Tu Lăng, không thể để cho Giang Nhân Đình đắc ý.

Mạc Tu Lăng dự họp hay tham gia tiệc rượu đều sẽ mang theo Diệp Tư Đình đi, thực sự là ăn ý.

Giang Nhân Ly không hề biểu lộ một chút bất mãn nào với Mạc Tu Lăng, anh cũng không dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô. Anh đương nhiên sẽ không dại gì mà thử khiến cô ghen, cô cũng sẽ không bởi vậy mà hoài nghi anh.

Bọn họ về chuyện này vô cùng ăn ý.

Nhưng thời gian Mạc Tu Lăng đưa Giang Nhân Đình ra ngoài ngày càng nhiều, thậm chí còn khuya hơn. Giang Nhân Ly thật không biết anh nghĩ gì nữa.

Chuyện này khiến cô vô cùng phiền não. Lúc thì là Giang Nhân Mạn còn gọi điện mắng mỏ cô, lúc thì là Uông Trạch Quân nói bóng nói gió bảo cô quan tâm tới Mạc Tu Lăng, lúc thì là Uông Trạch Vũ gọi điện bảo cô tiếp tục chờ ở nhà.

Lại còn mấy tờ báo cũng đăng ảnh của Mạc Tu Lăng và Diệp Tư Đình. Thậm chí chuyện giữa Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Đình trước đây cũng bị họ đào bới, không ít người bàn tán.

Giang Nhân Ly đọc bài báo này, đại ý chính là Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Đình từ nhỏ là thanh mai trúc mã, thế nhưng ngày vui ngắn ngủi, Giang Nhân Đình tự sát. Sau đó, Mạc Tu Lăng bất đắc dĩ cưới chị gái của Giang Nhân Đình, chính là Giang Nhân Ly. Mà hiện tại, Diệp Tư Đình và Giang Nhân Đình diện mạo lại rất giống nhau, khiến không ít người suy đoán Mạc Tu Lăng sẽ đem tình cảm với Giang Nhân Đình kí thác lên người Diệp Tư Đình.

Nếu là trước đây, Giang Nhân Ly có thể sẽ tin chuyện đó xảy ra. Nhưng hiện tại cô tuyệt đối không tin.

Mạc Tu Lăng là người thế nào, người khác chưa hẳn hiểu. Cho dù năm đó cô không lấy anh, anh tuyệt đối cũng sẽ không cưới Giang Nhân Đình.

Giang Nhân Ly định ném tờ báo đi, nhưng hình ảnh Giang Nhân Đình lại xuất hiện cản đường nhìn của cô.

Thực sự là chướng mắt.
« Chương TrướcChương Tiếp »