Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ái Hỉ

Chương 12: Phong Tước Vị

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ông ngoại hoàng đế người có thể, có thể... ban cho con một vài người. Mặc dù cữu cữu cũng cho con người, nhưng con không an tâm. Người có thế giúp Mai nhi.."

Hoàng đế trầm ngâm, ông sao mà không hiểu. Đến nơi xa lạ, bản năng con người là tự bảo vệ bản thân, huống chi đứa trẻ này lớn lên trong hoàn cảnh như vậy. Ông cũng đã định cho ám vệ bảo vệ Mai Nhi. Nhưng nếu như nàng đã ngỏ ý, ông cũng không keo kiệt mà lập tức đồng ý. Giai Dĩnh hài lòng vui vẻ bồi hoàng đế dùng ngự thiện rồi trở về sắp xếp lại mọi việc.

Sau khi Giai Dĩnh trở về, Hoàng đế cho truyền thái tử vào điện.

"Thái tử, con chuẩn bị đi, sắp tới trẫm sẽ ban tước vị cho Mai Nhi. Để nàng sống không danh không phận dễ bị người khác nhòm ngó. Lạp Đa đã vậy, ta không muốn Mai nhi trở thành Lạp Đa thứ hai"

"Nhi thần tuân chỉ"

Y cũng không có ý kiến gì, chỉ hi vọng phụ hoàng ban tước vị cao cho nàng, nàng đã phải khổ sở lâu như vậy.

Ngay khi trở lại phủ Thái tử, Giai Dĩnh nhanh chóng tính truyện mua nhà. Dẫu sao cô cũng dự định có cho mình một gia sản riêng. Nhiều ít không quan trọng, cô hi vọng có gì đó thuộc về mình.

Thánh chỉ tới.

Giai Dĩnh không hiểu. Cô mới rời cung, hoàng đế cũng đâu có vẻ gì là không vừa lòng với cô hay muốn ban cho cô cái gì. Này tốc độ cũng nhanh quá rồi.

"Nữ nhi thân sinh của Lạp Đa công chúa Thanh Mai tiếp chỉ.

Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.



Trẫm nhận thấy, Thanh Mai hiếu thảo, tư chất thanh cao, tính cách nhẹ nhàng, đoan chính, lại là nữ nhi thân sinh của Lạp Đa công chúa tài hoa, có công với Tây Vực. Trẫm phong thành Quý Hào Quận chúa. Ban thưởng ba vùng núi phong: Vân Du, Nhị Hà, Phong Long; Trữ Vân Phủ; sáu mươi tư, rương vàng bạc, Bảy mươi hai rương dược liệu, Ba mươi sáu cuộn vải thượng phẩm, chỉ vàng, chỉ bạc, trang sức ngự phòng, trân châu đen,...

Ban tám đại nội thị vệ, 1 đầu bếp và 16 gia nhân.

Khâm thử. Mời Quận chúa nhận thánh chỉ"

Cũng quá nhiều rồi đi. Mặc dù đời trước gia đình cô điều kiện rất tốt, nhưng chưa bao giờ cô nhìn thấy nhiều đồ vật thượng phẩm như vậy. Hoàng đế cũng quá hiểu cô, ban cho cô cả Trữ Vân phủ, phủ này là phủ trước khi Lạp Đa công chúa xuất giá ở. Nghe nói là vô cùng thanh nhã, cao quý.

"Thanh Mai lĩnh chỉ"

Cô cho người thưởng cho thái giám. Này cũng không phải nàng hiểu biết, là do kiếp trước thời gian rảnh cô hay xem phim truyền hình nên cũng hiểu lẽ đối nhân xử thế, mất công lại gây thù chuốc oán, tạo danh tiếng xấu.

Thái giam vui vẻ nhận lấy rồi hồi cung. Cô cũng chỉ nghĩ hoàng đế sẽ ban cho nàng một vài người là đủ. Không ngờ, người lại ban tới tám đại nội thị vệ. Ngoài mặt là tùy cô sử dụng, trên thực tế là để nhìn chằm chằm vào hành động của cô. Chắc chắn thân phận của những người này không đơn giản. Mặc kệ là như thế nào nàng làm việc theo khuôn phép thì hoàng đế cũng sẽ không động đến gáy cô.

Thái tử trở về, cô cũng nên bàn với thái tử một câu. Đây cũng là một trong hai người ít ỏi ở thế giới này yêu thương cô thực lòng. Dù cũng không có bao nhiêu phần là toàn tâm toàn ý.

"Cữu cữu. Mai nhi rất cảm tạ người, nhưng Mai nhi cũng đã được phong vị, lại muốn đến Trữ Vân phủ để tưởng nhớ mẫu thân. Cữu cữu cho Mai nhi rời phủ. Mai nhi hứa sẽ đến thăm người thường xuyên"

Thái tử bật cười



"Đứa nhỏ ngốc, ta cũng đâu trách con. Con chuyển tới Trữ Vân phủ cũng là thiên kinh địa nghĩa. Ta chỉ lo lắng con không chăm sóc tốt cho mình"

Sao cô lại không tốt được chứ, cô cũng đâu phải đứa trẻ hơn 10 tuổi thật, lại còn có nhiều người của hoàng đế như vậy. Xảy ra chuyện gì mới là bất thường. Cô cũng không tỏ thái độ gì chỉ ôm lấy cánh tay thái tử

"Cữu cữu, người không cần lo lắng nha. Trữ Vân phủ gần như vậy, lại có người của ông ngoại hoàng đế. Có thể có gì. Bằng ấy năm Mai nhi ở Quốc công phủ cũng không có gì"

"Là cữu cữu thất trách để con và nương chịu khổ"

Vậy thì đừng cản nàng lên kế hoạch làm phú bà

"Người cũng không biết mà"

"À về chuyện lễ phong, tháng sau ngày mười bốn là ngày tốt. Ta sẽ chuẩn bị cho con. Nhất định phải làm cho lớn mới được"

Cô lại không muốn quá nổi bật thành người gây chướng mắt, còn bao nhiêu quận chúa như vậy. Họ không tức chết cô mới lạ.

"Cữu cữu, không cần. Các vị biểu tỷ được phong như nào, Mai nhi chỉ cần như thế..."

"Chuyện này phụ hoàng đã quyết, ta cũng đã lên kế hoạch. Mai nhi không cần khiêm tốn. Con chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt. Đến lúc ấy xinh đẹp dự lễ"

Việc bảo dưỡng thân thể này cũng không phải ngày một ngày hai. Cơ thể này có căn cơ tốt nhưng lại phải chịu khổ như vậy. Muốn cơ thể tốt lên cũng cần thời gian. Mặc dù nhan sắc rất tinh xảo nhưng làn da lại không được khỏe mạnh, thần sắc lại ảm đạm. Nếu cơ thể này được bảo dưỡng tốt thì vài năm nữa chỉ có người kia mới phù hợp. Lại nghĩ đến người thiếu niên ngoài thành. Đẹp như vậy, lạnh lùng như vậy. Chắc cũng không đến lượt cô, mà có khi người ta cũng đã có phu nhân.
« Chương TrướcChương Tiếp »