- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
- Chương 33: Nghi ngờ - hoài nghi
Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
Chương 33: Nghi ngờ - hoài nghi
Trong phòng, Tiểu Tranh thanh âm giảm thấp xuống, nhẹ giọng bẩm báo tình hình:
“Nhị tiểu thư, nô tì đã tìm hiểu rõ ràng, Mộ Dung công tử từ khi từ hôn về sau liền không có xuất hiện qua, nghe nói luôn luôn bận rộn công việc làm ăn của Mộ Dung gia. Nhưng mà theo tin tức mà nô tỳ tìm hiểu được, nghe nói ba ngày sau Lưu Ly Các bán đấu giá Lưu Ly phẩm, hắn sẽ xuất hiện.”
“Lưu Ly Các?”
Nhị di nương cùng Thượng Quan Tử Ngọc ngây ngẩn cả người, Lưu Ly Các là chỗ nào bọn họ hiểu rất rõ.
Chỉ mới xuất hiện gần hai ba năm, chuyên bán đấu giá Lưu Ly phẩm, là những vật mà từ trước đến nay chưa từng thấy thấy qua.
Vừa xuất hiện là được toàn bộ những người có địa vị xã hội cùng những gia đình thượng lưu trong Sở kinh lấy đó làm dấu hiệu tượng trưng cho sự giàu có của họ, mỗi một vật đều giá trị vạn lượng bạc.
Người giống như bọn họ căn bản mua không nổi, nhưng mà với thân phận địa vị của Mộ Dung gia, đừng nói là Lưu Ly Phẩm, mà muốn mua cả Lưu Ly Các cũng không thành vấn đề.
“Mẹ, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Thượng Quan Tử Ngọc tội nghiệp nhìn Nhị di nương, nếu đã biết Mộ Dung Dịch sẽ xuất hiện ở Lưu Ly Các, nàng tất nhiên là muốn đi Lưu Ly Các gặp Mộ Dung Dịch một lần.
Chỉ muốn gặp được hắn.
Nàng bất luận như thế nào cũng muốn hắn phải cho nàng một câu trả lời hợp lý, nhiều năm mến mộ chờ đợi như vậy, hiện tại thật vất vả mới từ hôn được, nàng không thể để cho sự chờ đợi của mình uổng công như vậy.
Mộ Dung Dịch, nếu không chịu cưới nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng chuyện này đâu.
Đôi mắt Thượng Quan Tử Ngọc chợt lóe lên lệ khí, bất luận như thế nào nàng đều phải gả vào Mộ Dung gia. Bằng không, không phải bị Thượng Quan Vãn Thanh chèn ép đến chết sao.
Nhị di nương thấy ánh mắt của con gái hiện lên vẻ đau thương, biết nàng muốn làm cái gì, vươn tay nắm tay Thượng Quan Tử Ngọc, thở dài một tiếng.
“Ngọc nhi, mẫu thân biết con muốn đi Lưu Ly Các, muốn vào cửa Lưu Ly Các phải tốn một trăm lượng bạc, chuyện ấy mẫu thân vẫn lo được. Nhưng con chỉ là một thứ nữ với thân phận đó con còn muốn đi nơi nào, chỉ gặp phải người khác cười nhạo mà thôi, Mộ Dung Dịch chắc chắn sẽ coi thường con“.
Thượng Quan Tử Ngọc chợt ngẩn ra, nhất thời không phản ứng, nàng biết mẫu thân nói rất đúng.
Tuy rằng Kim Hạ quốc rất thoáng, các sự kiện được tổ chức nơi công cộng, cũng không có hạn chế nam nữ đồng thời xuất hiện.
Nhưng những người đến Lưu Ly Các toàn là các vương công quý tộc, mà thân phận nàng chỉ là một thứ nữ.
Đi đến những nơi như vậy, nói dễ nghe một chút là muốn quyến rũ những thiếu gia có tiền, nói khó nghe một chút nàng là người không biết hổ thẹn, không biết xấu hổ.
Sự kiện kia mặc dù cũng có nữ tử tham gia, nhưng đều là con vợ cả chính thất, thân phận cao quý không thua nam tử, tự nhiên là không có gì đáng ngại.
Trong phòng an tĩnh lại, nhất thời không có thanh âm, Thượng Quan Tử Ngọc trên mặt tràn đầy thất vọng, trong ánh mắt là lo âu cùng đau lòng. Đây chính một cơ hội tốt.
Nếu không gặp được Mộ Dung Dịch, nàng phải làm thế nào đây? Với thân phận hiện tại của nàng, căn bản không thể gặp được người kia.
Lúc này Tiểu Tranh, thấy không xong liền muốn hiến kế.
“Di nương, nô tì có một chủ ý không biết là có thể làm được hay không?“.
Nhị di nương cùng Thượng Quan Tử Ngọc đang thất vọng, trong mắt liền hiện ra một ít ánh sáng, nâng đầu ý bảo nàng mở miệng.
Tiểu Tranh mở miệng nói:
“Di nương đã quên lão gia từng nói qua, rất thích Lưu Ly phẩm sao?”
“Ừ, lão gia quả thật rất thích, chỉ là với điều kiện nhà chúng ta không thể mua những vật cao sang như vậy.”
Nhị di nương gật đầu, không biết Tiểu Tranh nói ra chuyện này làm gì. Cho dù là lão thái thái bên kia cũng không dễ dàng bỏ tiền túi, đi mua Lưu Ly phẩm có giá trị vạn lượng, huống chi là lão gia bên này. Tuy rằng muốn, nhưng cũng chỉ là nói ngoài miệng mà thôi.
Tiểu Tranh thấy Nhị di nương không hiểu được ý của nàng, cười nhắc nhở:
“Chẳng cần phải muốn mua cái vật đó, nhị tiểu thư có thể ở trước mặt đại tiểu thư nhắc tới chuyện này. “
“Đại tiểu thư cùng lão gia cảm tình vô cùng tốt, nói không chừng sẽ đi đến Lưu Ly Các, đến lúc đó nhị tiểu thư thừa cơ đưa ra lý lẽ muốn cùng đại tiểu thư cùng đi.”
“Phải biết rằng, thân phận của đại tiểu thư là con vợ cả Thượng Quan phủ, nàng nếu đi tự nhiên là không vấn đề gì, hơn nữa người ta muốn nói cũng sẽ nói đại tiểu thư, cùng nhị tiểu thư tự nhiên không có quan hệ gì.”
Tiếng nói Tiểu Tranh vừa dứt, Thượng Quan Tử Ngọc lập tức gật đầu, lôi kéo tay Nhị di nương.
“Mẫu thân, việc này có thể làm được nha, con sẽ đi tìm đại tỷ ngay bây giờ.”
Nàng ước gì lập tức nhìn thấy được Mộ Dung Dịch, muốn hắn phải giải thích ngay lập tức, khi nào thì đến Thượng Quan phủ cầu hôn nàng.
Bất quá Thượng Quan Tử Ngọc tiếng nói vừa dứt, Nhị di nương liền mở miệng ngăn cản:
“Con đừng có bất ngờ mà đi qua đó, nó sẽ nghi ngờ, sẽ không để ý đến con, nó bây giờ là một người thông minh gian xảo, chúng ta phải cẩn thận chút.”
“Vậy làm sao bây giờ?”
Thượng Quan Tử Ngọc từ trên giường nhảy dựng lên, nóng vội nhìn mẫu thân.
Nhị di nương vươn tay vỗ vỗ vai nàng trấn an:
“Con bình tĩnh một chút đi, ngày mai buổi sáng đi qua Ngọc Trà Hiên chào hỏi một chút, làm bộ lơ đãng nói ra chuyện này, xem nó có phản ứng gì, sau đó sẽ tính tiếp.”
Thượng Quan Tử Ngọc cắn môi, nghĩ nghĩ, tâm không cam tình không nguyện gật đầu đồng ý, lại nằm dài trên giường, trong lòng rốt cuộc cũng không thể bình tĩnh.
Chuyện này cứ quyết định như vậy, bên trong gian phòng an tĩnh lại, Tiểu Tranh nhớ tới một chuyện khác đến, nhanh chóng bẩm báo.
“Nhị di nương, lúc nô tỳ ở trong Mộ Dung phủ, còn nghe được một chuyện khác, không biết có nên nói hay không?”
“Ngươi nói đi “
Nhị di nương bởi vì Tiểu Tranh vừa mới hiến kế hay, tâm trạng vô cùng tốt, liền nhìn nha hoàn này thuận mắt nhiều lắm, giơ tay kêu nàng nói tiếp.
Tiểu Tranh cẩn thận mở miệng bẩm báo:
“Nô tì nghe trên đường cái có rất nhiều người đang bàn tán chuyện của đại tiểu thư.”
Nhị di nương cùng Thượng Quan Tử Ngọc nghe Tiểu Tranh nói xong, lập tức nhếch miệng nở nụ cười, đắc ý mười phần:
“Có phải nói về chuyện con nhỏ chết tiệt đó không biết xấu hổ, chưa cưới đã sinh con, còn có mặt mũi mà trở lại kinh hay không?.”
Tiểu Tranh gật đầu, sau đó lại lắc đầu, Nhị di nương cùng Thượng Quan Tử Ngọc có chút hồ đồ, liền thúc giục nàng nói nhanh một chút, rốt cuộc là chuyện gì.
“Tuy rằng rất nhiều người bàn tán chuyện đại tiểu thư chưa cưới đã sinh con“.
“Nhưng càng có nhiều người nói là đại tiểu thư sở dĩ chưa cưới đã sinh con, là vì trong phủ có di nương muốn hãm hại tiểu thư không còn mẹ, muốn đoạt vị trí của nàng.”
“Cho nên đối với đại tiểu thư hạ độc thủ, khiến đại tiểu thư đã xảy ra chuyện không còn trong sạch, phải sinh đứa bé. Hiện tại, ngay cả chuyện hôn sự bị Mộ Dung gia từ hôn, cũng bị bới móc nói này nói nọ, đa phần những người này đều đồng tình, thương xót đại tiểu thư.”
“Cái gì?”
Nhị di nương khó có thể tin thì thầm, sau đó kinh hãi đứng lên, ở trong bước đi qua lại:
“Tại sao lại như vậy chứ? Những người đó vì sao nói như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà mình không biết?”
Thượng Quan Tử Ngọc vừa thấy dáng vẻ của mẫu thân, sợ bà tiết lộ chuyện không nên nói, phất tay cho Tiểu Tranh lui ra ngoài.
Đợi cho đến khi bên trong phòng không còn ai, Thượng Quan Tử Ngọc mới mở miệng khuyên:
“Mẫu thân, mẹ khẩn trương cái gì? Lại không ai biết chuyện đó, trong phủ này di nương không phải chỉ có một mình mẹ, mẹ sợ cái gì, đừng tự hù dọa bản thân.”
“Đến tột cùng là người nào phát tán tin đồn như vậy? Không phải là có ai đó đã biết chuyện gì đi?”.
Nhị di nương tức giận hung hăng dậm chân, sau đó hoài nghi mở miệng:
“Không phải là do con nhỏ Thượng Quan Vãn Thanh kia làm ra đi?”
Thượng Quan Tử Ngọc lắc đầu, không đồng ý lời nói của mẫu thân:
“Nếu như nó biết, mẹ con mình còn sống yên thân trong phủ sao? Cho nên mẹ đừng tự hù dọa mình. Còn những lời đồn đãi ngoài đường, có lẽ là chỉ là vài kẻ vô công rỗi nghề không có việc gì làm tung ra mà thôi”.
“Mẫu thân, mẹ đừng lo lắng. Buổi sáng con đi qua bên đó vấn an sẽ chú ý động tĩnh của nó, nếu nó không có động tĩnh gì, nói rõ chuyện này không phải do nó làm ra.”
“Nó có thể làm cho con nhìn ra sao?”
Con nhỏ chết tiệt kia rất cao thâm khó lường. Lúc nào cũng đều bày ra gương mặt dịu dàng mềm mại, luôn luôn mỉm cười tủm tỉm làm cho người ta nhìn không ra nó đang suy nghĩ cái gì.
Dựa vào tu vi của con gái nàng chỉ sợ là nhìn không ra, nhưng mà trước mắt chỉ có thể bình tĩnh mà cùng nhau giải quyết vấn đề này.
“Mẹ sẽ kêu Yên Nhiên cùng Thanh Lăng chú ý xem, con nhỏ Thượng Quan Vãn Thanh kia có động tĩnh gì không?.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
- Chương 33: Nghi ngờ - hoài nghi