- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
- Chương 1-1: Chính văn tiết tử
Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
Chương 1-1: Chính văn tiết tử
Những làn sóng lăn tăn bao trùm Bích Hồ, ánh trăng hình lưỡi liềm chiếu xuống mặt nước, tựa như được che phủ bởi một tầng sa mỏng, sương mù mờ mịt
lượn lờ xung quanh, những lá sen màu xanh nhạt trôi nổi bồng bềnh giữa
hồ nước, nhiều đóa hoa sen trắng lần lượt tiếp nối nhau tô điểm thêm vẻ
đẹp của Bích Hồ, gió nổi lên làm thân cây sen dao động, sen trắng nhẹ
nhàng đung đưa theo vũ điệu, tựa như mỹ nhân đang nhẹ nhàng nhảy múa..
Bên cạnh bờ, cành liễu treo ngược rủ rượi bên bờ hồ, những bông hoa gòn bay bổng nhẹ nhàng giống như tuyết đầu mùa tung bay khi bắt đầu lập đông,
không khí tràn đầy hương cỏ dại, làm lộ ra những đóa hoa nhỏ lúc ẩn lúc
hiện được che giấu trong bóng đêm u ám, buổi tối như vậy thật tuyệt vời
và đầy tịch mịch.
Bỗng nhiên, ào ào một thanh âm vang lên.
Trong hồ nước, tóc đen như tơ lụa, một đường cong vòng cung tuyệt đẹp, một
người từ giữa hồ cố gắng hết sức để trồi lên, lộ ra một gương mặt sáng
sủa, khuôn mặt to chừng một bàn tay, không phải xinh đẹp khuynh quốc
khuynh thành, cũng đơn thuần đáng yêu, tròng mắt đen nhánh nhìn quan
cảnh xung quanh, tựa như tinh linh trong đêm.
Nàng hướng về
phía bờ hồ mà bơi vào. Nằm úp sấp cạnh bờ hồ thuận tiện cố gắng dùng sức mà hô hấp một chút, chân mày thì nhíu lại, mi thì mảnh khảnh như vầng
trăng khuyết, gò má trắng nõn hiện ra không đồng dạng với gương mặt đỏ
rực, l*иg ngực hô hấp có vẻ khó khăn.
Vãn Thanh sững sờ quan sát tình hình xung quanh, tâm trí cho tới giờ khắc này mới trở lại bình thường.
Nàng Vãn Thanh, là một thành viên trong hiệp hội siêu năng lực, nắm giữ khả
năng đặc biệt đọc được vận mệnh của người khác, biệt hiệu “Đọc Mệnh
Thánh Nữ”, có thể thông qua vân tay một người đọc được mệnh số cả đời
của người đó, nhưng có mấy ai biết rằng nàng thế nhưng lại chết bởi một
trận tuyết lở.
Hiện tại xem ra là chưa chết được, nhưng nơi này
là nơi nào? Vãn Thanh vừa nhíu mày quan sát bốn phía, vừa dùng sức hô
hấp, nàng cảm giác được toàn thân khô nóng, nóng hổi giống nằm trong
đống lửa.
Giống như đang trải qua một cơn sốt nặng, dù ở trong hồ nước lạnh buốt, cũng không thể kiềm chế nổi luồng khô nóng này.
Chẳng lẽ nói nàng không biết làm sao mà nàng bỗng nhiên đi đến một nơi xa lạ, lại phải không thể giải thích được mình lại đột nhiên chết đi sao?
Vãn Thanh không khỏi ngửa đầu nhìn trời,
‘ ông trời, ông không thể đùa giỡn với con như vậy, nếu mà ông để cho con đến nơi đây, tốt xấu gì cũng phải để cho con sống sót nha ’.
Các nàng là những người thuộc hiệp hội siêu năng lực, mỗi một cá nhân tuy
rằng được người người hâm mộ siêu năng lực của bản thân, nhưng cuộc đời
lại quá ngắn, có lẽ đây chính là cái giá phải trả khi nghịch thiên đi.
Nếu lúc này đây nàng không chết, từ đây về sau, nàng sẽ không thể đọc mệnh
được nữa, để tránh khỏi phải gặp kết quả thảm hại trong tương lai.
Vãn Thanh suy nghĩ, liền hướng trên bờ bò vào, tuy rằng đêm hè cũng không
lạnh lắm, nhưng Vãn Thanh vẫn là nhịn không được mà run rẩy một chút,
" nàng dường như ngâm mình trong thời gian thật lâu, lòng bàn tay, làn da
, toàn thân người đều bắt đầu nhăn nhúm sưng lên, còn có..., mình tại
sao lại xuất hiện ở chỗ này? Trên người mặc tầng tầng lớp lớp quần áo,
nhìn qua thật giống đồ thời cổ đại hay mặc, này rốt cuộc là chuyện gì
xảy ra?".
Vãn Thanh đầu óc mơ hồ, chân hơi mềm không có khí lực, chậm chập chống đỡ cơ thể đứng lên, lê lết đi về phía trước mà đi.
Nơi này thật sự rất đẹp, có hoa có cỏ, có hồ có đình, chính là vì sao đầu
nàng choáng váng ý thức như muốn nổ tung, toàn thân càng ngày càng vô
lực, cái nóng càng ngày càng thiêu đốt cơ thể? Có vẻ như có cái gì giống như du͙© vọиɠ muốn lao ra khỏi cơ thể.
Vãn Thanh nhịn không được mắng chửi người:
“Dammit, đây là có chuyện gì?”
Chân nàng bước đi càng ngày càng yếu, hơn nữa trong đầu xuất hiện rất nhiều
hình ảnh quái lạ, đều là một vài hình ảnh nam nữ quan hệ, mà nàng vừa
nghĩ đến những nam tử có thân hình cường tráng kia, ngũ quan hoàn mĩ,
đôi môi khêu gợi, cả người có vẻ như cực kỳ hưng phấn, Vãn Thanh nhịn
không được hoảng sợ ngây ngẩn cả người.
Chẳng lẽ nói nàng bị
người kê đơn? Nguyên lai là như vậy, nàng bị người kê đơn, đó là lí do
mà những biểu hiện của cơ thể lúc này đây là vì nàng cần một người nam
nhân đến để giải mị dược trong cơ thể, là thế này phải không?
Vừa tự nghĩ như vậy, nàng không khỏi đau đầu.
Nói thật ra, bản thân nàng là Đọc Mệnh Thánh Nữ của thế kỷ 21, nàng là một
nhân vật truyền kỳ, được thần hóa để làm biểu tượng của quốc gia, tuy
rằng nàng có rất nhiều khách hàng, nhưng không có thời gian đi tìm hiểu
các mối quan hệ nam nữ.
Cho nên đó là nguyên nhân chính mà đến
bây giờ nàng vẫn còn một tấm thân xử nữ trong sạch, chẳng lẽ nói nàng
một lần vô tình xuyên qua, liền như vậy mà mất đi trong sạch của bản
thân mình sao?.
Nhưng bây giờ không phải là về vấn đề trong sạch
còn hay mất, đêm hôm khuya khoắc, còn là nơi hoang vu thanh vắng, muốn
nàng đến chỗ nào đi tìm nam nhân, Vãn Thanh suy nghĩ, một đường đấu
tranh đi về phía trước, lết lết về phía trước, y phục trên người đã bị
nàng kéo xuống lộ ra một mảng lớn cảnh quan trước ngực, dù sao cũng
không ai thấy, nàng vẫn là hóng mát một chút đi.
Nghiêng ngả chao đảo, tìm tìm kiếm kiếm, cuối cùng cũng không biết đi tới chỗ nào? Đang
lúc mông lung thì thấy phía trước có thác nước như tấm lụa bạc đang tung bay, trên tảng đá lớn lúc này thế nhưng đang có một người đang ngồi,
một nam nhân mang mặt nạ, mắt đang nhắm lại dường như đang luyện công,
trên đỉnh đầu khói nhẹ mù mịt mênh mông, đám khói đó vậy mà lại là màu
xanh, lộ ra một chút quỷ dị, chỉ một lát sau, sương khói phai nhạt đi,
hình như rất nhanh sẽ luyện xong.
Vãn Thanh toàn thân khô nóng đã đạt đến giới hạn, ý thức của nàng có chút mơ hồ, rõ ràng cảm nhận được
bản thân nếu không làm gì đó thì ngay lập tức nàng sẽ mất mạng, mất mạng vì mị dược sao?
Không, nàng không cho phép, nhịn không được
xông tới, ôm lấy nam nhân kia, vừa tới gần thân thể của hắn, nàng liền
cảm nhận được cơ thể mình, toàn thân mình dâng lên một luồng cảm giác
thoải mái, nhịn không được giống con chó con liếʍ tới liếʍ lui, tay cũng không khách khí ôm chầm lấy eo nam nhân kia.
Nam nhân kia, hình
như đang ngẩn ra, thân mình cứng lại, thêm không thể động đậy, hắn giờ
phút này đang tu luyện đến cấp huyền khí, căn bản không thể thoát ra
khỏi cảnh giới, nếu như cưỡng chế tách ra, chỉ biết là sẽ tẩu hỏa nhập
ma, liều mạng hô hấp, cho nên chỉ có thể để mặc cho nữ nhân này ở trên
người hắn muốn làm gì thì làm.
Cái tay kia dường như có thể trêu
ghẹo một ngọn lửa thổi bùng lên, di chuyển theo cổ áo của hắn mà đi
xuống, thẳng vào ngực rồi xuống đến bụng của hắn.
Sau đó bắt đầu
một hồi dồn dập thở dốc, dùng sức xé quần áo của hắn, thân thể mềm yếu
kia liền đè lên người hắn, hai luồng lửa nóng cùng nhiệt độ nóng bỏng
của thân thể, cùng nhau triền miên.
Vãn Thanh mặc dù chưa từng
trải qua chuyện nam nữ, nhưng hiện tại nàng trúng phải mị dược, hoàn
toàn mặc kệ biết hay không cứ làm theo cảm tính đi, hơn nữa ở hiện đại
từng xem qua rất nhiều phim ảnh khiêu da^ʍ, do đó mà nhìn trái bầu có thể vẽ ra cái gáo, có khuông có dạng mà hoàn thành quá trình.
Vào
thời điểm khi hoàn toàn nhồi nhét cái vật cực nóng kia vào sâu trong cơ
thể, nàng cảm nhận được lúc cái kia đâm thủng thân thể đột nhiên căng
đau, cơn đau lan tràn khắp cơ thể, cả người dường như cứng đơ vì đau
đớn.
Sau đó nàng cảm nhận được một cảm giác thoải mái mà thỏa
mãn từ sâu trong cơ thể tràn ra, toàn thân sảng khoái, một loạt những
động tác nguyên thủy cứ lập đi lập lại, không biết thời gian bao lâu,
nhiệt độ lui dần dần xuống, ở động tác cuối cùng, nàng rốt cục hoàn toàn tỉnh táo, mị dược đã giải. (E hèm, phần này vì mình thấy không đủ đô
cho nên mình có thêm vô một ít :">, thật xin lỗi tác giả ;()
Nàng vậy mà lại dám làm ra loại sự tình này, nàng cảm nhận được cái kia vẫn
còn trong cơ thể nàng, Vãn Thanh chỉ cảm giác xấu hổ cực kỳ.
Lơ
mơ không hiểu được đến nơi này, chẳng những trúng mị dược, còn đem con
người ta đè ra, nàng nhanh chóng leo xuống khỏi thân thể của người đang
bị đè kia, luống cuống tay chân mặc quần áo, sau đó ôm áo khoác, chạy
nhanh như tên bắn cách ly khỏi hiện trường tội ác.
Nam nhân đang
nằm ở kia sau khi nàng rời khỏi, con ngươi thình lình mở ra, so với ngôi sao trên trời còn muốn sáng chói mắt hơn, trong nháy mắt sát khí phát
tán ra xung quanh, tiện thể bắt đầu quá trình vận hành nội lực.
Vãn Thanh vừa đi vừa mặc áo khoác, nghĩ vừa rồi cứ như vậy cùng một người
nam nhân xa lạ xảy ra quan hệ, trong lòng không khỏi không tức giận
chính mình, nhưng mà nói thật thì người nam nhân kia dáng người tương
đối không tệ, thật gợi cảm, hơn nữa rất mạnh mẽ.
Nhưng mà đáng lẽ ra nàng bây giờ không phải nên có một chút tự giác hối hận sao? Vì sao
còn suy nghĩ lung tung? Vãn Thanh âm thầm mắng bản thân mình một tiếng,
sau đó hướng nơi xa mà chạy.
Lúc này xa xa không ngừng truyền đến âm thanh, mơ hồ còn có ánh sáng của đèn l*иg.
“Đại tiểu thư, cô đang ở đâu?”
“Đại tiểu thư, cô đang ở đâu?”
Vãn Thanh giật mình sửng sốt một hồi, không biết đại tiểu thư trong miệng
những người này là ai, thật thuận tiện, nàng vừa vặn muốn hỏi một chút
thông tin từ những người này, như đây là địa phương nào?, nghĩ liền bất
chấp tất cả, hướng tới những người đó chạy tới...
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương
- Chương 1-1: Chính văn tiết tử