Chương 17

Sắc mặt Thẩm Nhân Nhân cứng đờ.

Cùng nhau hay thay phiên nhau là sao?

Bọn họ đang bàn bạc cách gϊếŧ mình sao?!

Dữ liệu của hệ thống giật một cái.

Nó cảm thấy có lẽ mình đã xem quá nhiều phim rác, vì lời nói của Dalton và ký chủ nghe có vẻ rất mơ hồ...

Troy lạnh lùng liếc nhìn Thẩm Nhân Nhân ở góc phòng, nói: "Tôi không hứng thú với chuyện này."

Giọng nói lạnh như băng đánh vào tuyết, tuy dễ nghe nhưng lại vô cùng vô tình.

Thẩm Nhân Nhân lén nhìn vị Thượng tướng đứng đầu trong truyền thuyết này, có cảm giác như bị đối phương ghét bỏ và khinh thường một cách trắng trợn.

Trên thực tế, Thẩm Nhân Nhân đã hiểu lầm.

Troy chỉ đơn thuần là lạnh lùng, đối xử với ai cũng như vậy, đối với cô cũng không đến mức ghét bỏ.

Dalton lại nhìn về phía Louis: "Gần đây tôi đang bận chuyện thí nghiệm, cũng không có thời gian, Lục hoàng tử có vẻ gần đây khá rảnh rỗi? Hay để Lục hoàng tử bắt đầu trước đi, mỗi người ba ngày, thay phiên nhau."

Louis nhướng mày, không từ chối.

*

Bản khế ước này, trên danh nghĩa là trừng phạt và ràng buộc Thẩm Nhân Nhân theo cách bán nô ɭệ nhưng thực tế lại là một cách bảo vệ Thẩm Nhân Nhân trá hình.

Nếu không, nhóc con đáng thương này không chết trong tay gia tộc Huggins thì cũng chết trong tay gia tộc Carat.

Louis hất cằm về phía Thẩm Nhân Nhân: "Đi thôi, nhóc con."

Thẩm Nhân Nhân nghiến răng đứng dậy, lảo đảo vài bước rồi không đứng vững nữa.

Ngay khi sắp ngã mạnh xuống đất, một bàn tay kịp thời ôm lấy eo cô——

Thẩm Nhân Nhân ngẩng đầu lên, đập vào mắt là đôi mắt màu bạc trắng lạnh lẽo trong suốt.

Một thân quân phục, mái tóc bạc và đôi mắt bạc của Troy đẹp trai như một vị thần vô tình nhất.

Troy như một tảng băng tích tụ quanh năm, rời mắt đi, mặt không biểu cảm đẩy Thẩm Nhân Nhân vào lòng Lục hoàng tử Louis: "Xem chừng bán nô ɭệ của cậu cho kĩ."

Louis thấy Thẩm Nhân Nhân toàn thân đầy thương tích, đến nỗi đi cũng không nổi, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cúi xuống, cánh tay dài của anh luồn qua đầu gối Thẩm Nhân Nhân, bế thốc cô lên.

Thấy Lục hoàng tử của Đế Quốc đường đường chính chính lại hạ mình bế một bán nô ɭệ, tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Dù sao thì Lục hoàng tử tuy có vẻ dễ gần nhưng là người hoàng tộc, đều có chút kiêu ngạo, không dễ dàng để người khác đến gần.

Khác với nhiệt độ bàn tay hơi lạnh của Troy, vòng tay của Lục hoàng tử Louis rộng rãi và ấm áp, xuyên qua lớp vải mỏng, thậm chí còn hơi nóng.