Trong khoảng không tối đen sâu thẳm, thời gian tựa như đang ngừng trôi! Đào Lộ đột nhiên cảm thấy tim đập rất nhanh, từng cơn khí lạnh bị hít vào sâu trong phổi, khiến cho cô hô hấp khó khăn mà ho mạn …
Trong khoảng không tối đen sâu thẳm, thời gian tựa như đang ngừng trôi! Đào Lộ đột nhiên cảm thấy tim đập rất nhanh, từng cơn khí lạnh bị hít vào sâu trong phổi, khiến cho cô hô hấp khó khăn mà ho mạnh. Lúc này, cô mới đưa tay lên che mắt, vào tia sáng yếu ớt của chiếc đèn bàn, cô nhìn khung cảnh xung quanh, ngạc nhiên trợn tròn mắt. Chuyện này…Đây chẳng phải là phòng ngủ của căn nhà trọ hai tầng cũ kỹ mà cô ở hồi còn học Đại học hay sao? Không phải cô đã chết rồi ư? Hay đây chỉ là cảnh trong giấc mơ?