Chương 11

Cổ họng của Hoắc Thời Chu khẽ động đậy, ánh mắt không thể dứt khỏi người cậu.

Lô Khắc đạo hạnh còn thấp ngay lập tức bị cậu kí©h thí©ɧ đến mức chảy cả máu cam, mắt cũng sắp đỏ cả lên rồi.

Cậu ta bịt lại mũi và miệng, hoảng sợ lùi lại phía sau vài bước, lảo đảo chạy ra ngoài ban công: "Tôi đi ra ngoài hít thở một chút." ”

Lâm Nam Tinh do dự một lúc,sau đó hỏi Hoắc Thời Chu: "Lô Khắc không sao chứ?" ”

Hoắc Thời Chu né tránh ánh mắt của cậu, nói, "Cậu ta có thể bị sao chứ, chỉ là do mùi ở trên người cậu mà thôi." ”

Lâm Nam Tinh nghe vậy thì sững sờ, cậu không phải là omega, vậy nên cậu sẽ không có pheromone, nhiều lắm thì ở trên người cậu chỉ có mùi dầu gội và sữa tắm thôi.

"Mùi sữa tắm nồng lắm hay sao?" ”

Cậu giơ tay lên mũi ngửi nhưng vẫn không ngửi ra mùi gì: "Vậy để tôi đổi sang loại khác. ”

"Đổi cái gì? Cậu vừa mới chuyển đến phòng này bây giờ lại muốn đổi sang phòng khác hả? ”

Ngoài cửa vang lên một giọng nam, Lâm Nam Tinh nghiêng đầu nhìn ra, đấy là alpha lúc chạng vạng tối đã trêu chọc Hoắc Thời Chu.

Hắn ta xách theo một cái tủ lạnh xách tay,đứng ở cửa cười nói: "Năm lớp 12 không có nhiều phòng, không thể đổi phòng được đâu. ”

"Không phải là đổi phòng." Lâm Nam Tinh lắc đầu, cậu vẫn không giải thích cặn kẽ.

Cậu nghĩ mấy người này đến đây là để tụ tập nên xoay người đi về phía phòng ngủ.

Giản Chí Hiên gọi cậu lại: "Chờ một chút, tôi tới đây là để tìm cậu. ”

"Có chuyện gì vậy?" Lâm Nam Tinh thắc mắc.

"Buổi chiều tôi có rất nhiều việc phải làm nên chưa kịp giới thiệu bản thân, tôi là lớp trưởng của lớp mình, tên là Giản Chí Hiên. ”

Giản Chí Hiên đi đến bên cạnh cậu, đưa cho cậu hai tờ giấy A4: "Đây là thời khóa biểu và lịch học của trường. ”

Lâm Nam Tinh nhận lấy giấy: "Cảm ơn lớp trưởng. ”

Giản Chí Hiên tiếp tục nói: "Đúng rồi, cậu đã mang theo điện thoại di động chưa? ”

"Cậu yên tâm, chắc chắn tôi sẽ không nói cho thầy biết đâu. ”

Lâm Nam Tinh gật đầu: "Mang theo rồi. ”

"Vậy chúng ta thêm wechat đi" Giản Chí Hiên mở mã QR WeChat của hắn ta ra, "Có chuyện gì thì có thể hỏi tôi trực tiếp. ”

"Được rồi."Lâm Nam Tinh mở khóa điện thoại di động, quét mã.

Hoắc Thời Chu đứng ở bên cạnh mặt đần thối nhìn hai người thêm wechat cho nhau.

Như nhận thấy ánh mắt của anh, Giản Chí Hiên quay đầu lại, cười nói: "Hoắc gia, omega hồi tối không phải là rất đáng yêu sao? Tại sao anh lại không thêm wechat. ”

Dễ thương ở chỗ nào?

Hoắc Thời Chu không dấu vết nhìn vào Lâm Nam Tinh, lạnh lùng chất vấn: "Cậu bị mù hả? ”

Giản Chí Hiên nhún vai: "Tôi cảm thấy cô ấy cũng được mà, pheromone cũng thơm nữa. ”

Hoắc Thời Chu cười nhạo: "Nếu có bệnh thì cậu nên đi khám bác sĩ đi. ”

Giản Chí Hiên đã quen với cái miệng độc địa của anh, không thèm để ý mà cười.

"Tinh tinh ——"

Lâm Nam Tinh gửi đi một biểu cảm chào hỏi, mở miệng nói: "Thêm xong rồi. ”

Hoắc Thời Chu nhìn về phía Lô Khắc đang ở trên ban công, suy nghĩ có nên học hỏi omega hồi tối không, dùng Lô Khắc để làm cái cớ thêm WeChat.

Lô Khắc bình tĩnh lại, quay đầu nhắc nhở Giản Chí Hiên: "Chí Hiên, omega xin wechat là do đang giúp bạn của cậu ấy xin.”

"Chúng ta chưa từng gặp cô ta vào những lần trước. ”

Giản Chí Hiên nghe thế liền phá lên cười, hắn giải thích: "Đó là meme, "Tôi có một người bạn" gì đó, để giúp người dùng không bị mất mặt.”

Hắn nói ngắn gọn: "Tôi có một người bạn muốn thêm wechat với bạn, thực ra là tôi muốn thêm WeChat với cậu." ”

Mặt của Hoắc Thời Chu còn đen hơn.

Mặt của Lâm Nam Tinh vẫn không chút thay đổi.

Tiểu E cũng không cho là việc hóng hớt là có vấn đề gì, lại đếm ngược lần nữa: [Anh còn một tiếng đồng hồ nữa.]