Chương 24

[[ Ngày 05.08.2024]

-------------

Bút ký của mục sư Cornell được viết rất lộn xộn, có một vài trải nghiệm phiêu lưu, ghi lại một số địa điểm trên thế giới có truyền thuyết kỳ lạ. Mục sư già đã từng đến Hy Lạp, Ai Cập, Úc. Lão đã ghi lại rất nhiều chữ viết trên di tích và tranh tường trong bút ký, cũng như rất nhiều bức vẽ bậy lộn xộn… Hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa của chúng, phần còn lại là những bài thơ nghe như châm ngôn.

Thị trấn Đá Ngầm Đen được nhắc đến trong bút ký, ghi rằng tai họa ở đây bắt nguồn từ một vị “thần cổ xưa” đang ngủ say ở vùng biển gần đó, rất có thể đó là thần Biển Gymir được nhắc đến trong thần thoại Bắc Âu, mặc dù là thần của biển sâu, nhưng theo ghi chép thì hắn sống ở thế giới loài người, ở vùng biển gần đảo Thrace. Mũi đất của thị trấn Đá Ngầm Đen nằm ngay trong phạm vi này.

Cái tên Gymir trong thần thoại Bắc Âu có nghĩa là “nuốt chửng”.

Thảm họa xảy ra ở thị trấn Đá Ngầm Đen bảy mươi năm trước rất kỳ quái.

Sau khi nước lũ rút đi, một số người dân cố gắng trục vớt hàng hóa ngập dưới nước vì tham lam, nhưng dưới đáy biển chỉ còn đống đổ nát và bùn đen. Máy móc, dầu cá voi đã đóng gói và xác người đều biến mất. Thuyền săn cá voi cũng đã biến mất, không còn một mảnh vụn nào, như thể tất cả đã biến thành bùn.

Điều này rất bất thường, nước biển vẫn chảy nhưng các cảng biển gần đó chưa từng phát hiện ra thứ gì bị nước biển cuốn trôi sau thảm họa tại thị trấn Đá Ngầm Đen.

Những người sống sót ở thị trấn Đá Ngầm Đen không phải là ngư dân, họ sống ở ven thị trấn trên vùng đất cao. Sau khi lũ rút, ai nấy đều sốt cao và nói nhảm, sau khi tỉnh dậy không nhớ chuyện gì đã xảy ra, nhưng đôi khi nhìn thấy mặt trăng sẽ sợ hãi mà không thể giải thích được, thậm chí phát điên.

Hiện tượng này thu hút sự quan tâm của các học giả huyền bí học.

Vụ lũ lụt ở thị trấn Đá Ngầm Đen rất nổi tiếng trong lĩnh vực của các nhà thám hiểm và học giả huyền bí học, trong mấy chục năm qua, rất nhiều người tìm đến đây. Sau đó, họ phát hiện ra rằng nhiều “vật phẩm huyền bí” sẽ mất tác dụng ở thị trấn Đá Ngầm Đen, trở nên tầm thường, không lấy lại được khả năng độc đáo cho đến khi rời khỏi thị trấn.

Các học giả huyền bí học tin rằng rất có thể thị trấn này đã được thần cổ xưa đánh dấu là “đàn tế”, vì sự trùng hợp ngẫu nhiên của hoạt động săn bắt cá voi gây ra sự thật khủng khϊếp này… Cá voi là loài sinh vật có khả năng giao tiếp, chúng cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết như con người, đối với thần, không có sự khác biệt giữa con người và cá voi.

Con người ta dâng lễ vật không biết mệt mỏi, đánh thức thần cổ xưa. Sau khi nuốt chửng hết vật tế có dính máu, thần nằm xuống nghỉ ngơi tại chỗ. Bảy mươi năm đối với con người là một khoảng thời gian dài, nhưng đối với thần, có thể chỉ là một giấc ngủ ngắn.

Nếu có người đi săn cá voi ở vùng biển gần đó lần nữa, máu sẽ đánh thức thần Biển đang chợp mắt, những sự sống xuất hiện ở “đàn tế” sẽ được mặc định là “vật tế” theo quán tính, nên thị trấn Đá Ngầm Đen rất nguy hiểm. Các học giả huyền bí học cũng đề nghị thuyền săn cá voi nên tránh xa thị trấn Đá Ngầm Đen.

Đề nghị này được thúc đẩy suôn sẻ, bởi sau khi “hiến tế thành công và thần linh nhận vật tế”, đàn cá voi lần lượt tránh xa khỏi nơi này, không có lợi ích, thuyền săn cá voi sẽ không đến nữa. Thị trấn Đá Ngầm Đen suy tàn, nhưng thị trấn Đá Ngầm Đen cũng được bình yên. Đồng thời, do bị đánh bắt quá mức nên số lượng cá voi ở biển ngày càng ít đi.

Mục sư Cornell ghi vào đoạn cuối của bút ký rằng, thị trấn Đá Ngầm Đen có thể trở thành nơi an toàn nhất trên thế giới, nơi có thể che mắt tất cả “tồn tại huyền bí khác”, thần Biển cũng sẽ không dễ dàng thức tỉnh.

Khi John đọc đoạn văn này, bác sĩ Abel tình cờ hét lên ở bên ngoài rằng đã tìm thấy xác của mục sư Cornell.