Một bóng dáng lập tức chạy tới ngay bên cạnh cậu. Jungkook nhìn sang, là L.
L tức giận bắn chết tên vừa bắn súng, "Mẹ nó! Tao có kêu mày làm cậu ấy bị thương à?"
Ngay lập tức, một cảm giác lạnh lẽo ở ngay trán của L làm hắn nhíu mày. L nhìn sang, Jungkook đang chỉa súng về phía hắn!
L cười nhạt, nói, "Cậu muốn gϊếŧ tớ sao? Hãy nhớ, Byun Baekhyun đang nằm trong tay tớ!"
Jungkook nhếch môi, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh khồng chút gấp gáp, "Baekhyun chết thì có sao? Tôi vẫn có thể gϊếŧ cậu!'
Lần này, cậu không hề có ý định cứu Baekhyun, mà chỉ đơn giản là đối mặt... và chiến thắng L! Ngày hôm nay, sẽ là khoảnh khắc mọi thứ kết thúc. Và, một cuộc sống mới sẽ bắt đầu.
Mọi nỗ lực hi sinh của cậu chính là dành cho ngày hôm nay! Nếu mọi chuyện cứ thế kết thúc, mà lại không được bắt đầu. Cậu sẽ từ bỏ tất cả...
Nếu đã cố gắng vô ích, thì còn cố làm gì nữa.
L cau mày, nói, "JJK! Nếu Baekhyun chết, mọi chuyện đều là lỗi của cậu!" Đến lúc đó, chắn chắn bọn người trong Jeon gia sẽ dìm cậu xuống 'Địa Ngục'.
Jungkook thản nhiên đáp, "Thì có sao chứ."
Nếu bọn người đó làm méo mó sự thật và nói cái chết của Baekhyun là do cậu, để cho dư luận chê trách cậu đến thậm tệ, khiến cho cậu phải rời khỏi Jeon gia. Thì có sao?
Cậu đã quen thuộc với mặt tối của thế giới này, thậm chí, cậu còn dấn thân vào nó. Gϊếŧ người, hãʍ Ꮒϊếp, trả thù và phản bội, làm gì có chuyện nào mà cậu chưa từng chứng kiến qua?
Sự hận thù, tàn nhẫn, ác độc, quyết đoán, độc tài... máu me, và cả xác chết thối rửa... cái gì mà cậu chưa từng chạm vào?
Ngay cả đàn bà, hay cả những đứa trẻ... cậu cũng từng gϊếŧ rồi.
Còn cái gì nữa đây? Cậu còn sợ hãi được cái gì?
Những điều tàn độc và khủng khϊếp nhất, cậu đều đã trải qua. Chỉ là miệng lưỡi thiên hạ, có gì mà cậu chưa từng nghe tới?
Bọn họ nói cậu là đứa con ác độc đến nỗi bị cha mẹ bỏ rơi. Nhưng họ đâu biết rằng, những người 'cha mẹ' đó lại khiến cậu trở nên như vậy.
Bọn họ nói cậu vô tình gϊếŧ hại nhiều người vô tội. Nhưng họ không biết rằng, cậu chính là đang giải thoát cho những người vô tội ấy. Giải thoát linh hồn những con người ấy khỏi Địa Ngục trần gian...
Bọn họ nói cậu gϊếŧ quá nhiều người. Nhưng bọn họ lại chẳng đoái hoài đến, những kẻ cậu gϊếŧ đều có tội! Bọn chúng là bọn ác quỷ thối tha tàn độc. Nếu không gϊếŧ, bọn chúng sẽ làm hại đến bao nhiêu người vô tội nữa đây?
Bọn họ nói cậu đã nhận quả báo vì sự máu lạnh của mình. Quả báo ư? Là 'cha mẹ' bỏ rơi cậu vào lúc cậu năm tuổi? Hay là sự phản bội của L? Hay là... sự cô độc của cậu?
Câu đã nhận quá nhiều quả báo rồi. Tất cả đều là do lỗi lầm của cậu, là do sự ác độc của cậu. Nhưng... nếu không làm vậy, thì cậu sống làm sao đây?
Cậu muốn trả thù 'cha mẹ'! Muốn trả thù L! Muốn trả thù tất cả! Nếu cậu không mạnh lên, thì làm sao có thể hoàn thành ước nguyện của mình?
L mím môi, nói, "JJK, đi theo tớ."
Jungkook nhíu mày, hỏi, "Đi đâu?"
L đáp, "Cậu chỉ cần đi theo tớ!"
Nhìn vào ánh mắt tràn đầy yêu thương của L, lòng cậu càng thêm chua xót. Rõ ràng L yêu cậu đến vậy, nhưng tại sao... hắn lại gϊếŧ cậu?
"... Được."
Jungkook thả súng xuống, đi vào chiếc siêu xe. L ngồi bên ghế lái, dịu dàng nói, "Cậu nên thắt dây an toàn."
Jungkook im lặng thắt dây an toàn.
L khởi động xe, bắt đầu chạy.
Nhìn mọi thứ bên ngoài lớp kính lướt qua, tâm trạng L càng thêm phức tạp, hắn nói, "JJK, tớ thật sự không muốn gϊếŧ cậu."
Jungkook khựng lại, nhìn sang L. L cười khẩy, nói, "Là tớ ngu ngốc! Tớ chỉ muốn giải thoát cậu khỏi Địa Ngục. Nhưng... nhưng... cớ sao... tớ lại là người làm việc ấy chứ? Kook, tớ không biết phải làm sao... Là tớ hại chết cậu."
Bàn tay cầm vô lăng siết chặt, "Kook, cậu hận tớ cũng được. Cậu gϊếŧ tớ cũng được. Nhưng làm ơn... đừng vì lỗi lầm của tớ, mà cậu lại buông bỏ mọi thứ. Làm ơn, đừng vì tớ mà buông bỏ mọi thứ dễ dàng như vậy..."
Con ngươi Jungkook khẽ co rút. Buông bỏ... à đúng rồi, cậu đã buông bỏ mọi thứ... buông bỏ mọi nỗ lực mà cậu cố gắng xây dựng hơn hai mươi năm...
_______________
Truyện sắp hoàn rồi đấy nhá.