Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ác Quỷ Đội Lốt Người

Chương 8: Hình xăm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Taehyung nhìn vào mái tóc đỏ rượu của Jungkook, anh nhíu mày, "Cậu xăm mình sao?"

Jungkook chớp mắt, "Hửm?"

Taehyung chỉ vào sau tai cậu, "Cậu có xăm hình chữ thập ngay mang tai kìa."

Jungkook nheo mắt, sờ nhẹ vào mang tai. Thì ra ở đây có một hình xăm a.

Một lúc sau, Jungkook ngớ người. Hình như là... hình xăm này là của cậu lúc trước đi.

Jungkook hỏi, "Anh chắc chắn là hình chữ thập chứ?"

Taehyung gật đầu chắc nịch, "Tất nhiên!"

Jungkook nói, "Anh chụp giúp tôi đi."

Taehyung khó hiểu, "Chụp làm gì?"

Jungkook bĩu môi, "Cứ chụp đi!"

Taehyung lấy điện thoại trong túi ra chụp hình.

Jungkook nhận lấy điện thoại, quả thật ngay mang tai có một hình xăm quen thuộc.

Jungkook nhếch môi, dù biểu cảm cậu không hề thay đổi nhưng các anh đều biết là cậu đang rất vui.

Vui? Vui vì một hình xăm sao? Và nó nằm ngay trên người cậu cơ mà!

Jungkook híp mắt, tay không ngừng sờ vào hình xăm, "Oa~ thật không ngờ nó còn ở đây a!"

Hình xăm này chính là thứ để xác minh thân phận của cậu a! Nhưng mà... tại sao nó lại còn tồn tại a?

Yoongi bĩu môi, "Cậu vui cái gì chứ? Lúc trước cậu cực kì hâm mộ sát thủ JJK luôn đấy."

Jungkook ngớ cả người, "Hửm?"

Ho Seok nói, "Sát thủ đệ nhất JJK đó, cậu hâm mộ cậu ta đến nỗi cậu cũng xăm hình chữ thập này sau mang tai luôn á."

Jungkook ngạc nhiên, "Bây giờ là năm bao nhiêu?"

Nam Joon nhíu mày, "Năm 3012."

Jungkook mở to mắt, "3012??? OMG!!!"

Jungkook giơ tay lên, bắt đầu tính. Trời ạ, cậu xuyên đến gần một ngàn năm!! Và cậu xuyên về hẳn tương lai? Chẳng trách sao ngôi trường này lại có nhiều nội thất khá kì lạ.

Các anh nhìn vẻ mặt Jungkook, đồng loạt khó hiểu.

Seok Jin hỏi, "Cậu có vấn đề gì sao?"

Jungkook cười lạnh, nói nhỏ "Nhờ thằng chó đó mà mình mới phải xuyên về tương lại như vậy!! Được rồi a! Kiếp này không có nó... mình sống vui vẻ một chút cũng ổn."

Jimin không nghe rõ, "Cậu nói gì?"

Jungkook gật đầu, không nói một lời liền rời đi.

Bất quá, cũng không ai đuổi theo cậu.

Taehyung nheo mắt, "Cậu ta nói cái gì mà kiếp trước kiếp sau á. Tao không nghe rõ!"

Jimin lên tiếng, "Bọn mày hồi nãy có thấy ánh mắt của cậu ta không?"

Các anh gật đầu, trong lòng nãy lên một cảm giác đề phòng.

Ánh mắt của Jungkook giống như một tên sát thủ đích thực. Nhưng mà, nó lại chết lặng, lạnh lẽo, đen tối một cách khác thường. Dù không hề có sát khí, nhưng không biết tại sao ánh mắt cậu vẫn gây áp lực cho người nhìn vào nó một cách dễ dàng!
« Chương TrướcChương Tiếp »