Chương 7: Đừng đánh tôi!

Jungkook nhíu mày, nghiêng đầu nhìn bọn họ, "Cô nàng Jihyo đâu?"

Một người ồ lên một tiếng, "Cậu quên chúng tôi mà lại nhớ Jihyo ư?"

Jungkook nhìn màu tóc cam của anh ta, liền có thể phân biệt được hết sáu người họ, "Anh là Taehyung?"

Jungkook nhìn từng người, "Người kia là Yoongi. Này là Ho Seok, người đứng phía ngoài là Jimin, người đứng trên ghế là Seok Jin, người nói chuyện với tôi đầu tiên là Nam Joon."

Yoongi cười nhạt, "Vậy là cậu vẫn nhớ bọn tôi?"

Jungkook bĩu môi, lầm bầm, "Thật phiền phức! Biết vậy ở nhà thêm một chút cho khỏe hơn."

Seok Jin cười khẩy, lạnh lẽo nhìn cậu, "Cậu thật sự không còn nhớ bọn tôi!"

Jungkook nhíu mày, "Tại sao a?"

Nam Joon lạnh nhạt trả lời, "Cậu luôn bám theo bọn tôi mà. Vả lại, cậu chưa bao giờ hỏi bọn tôi về Jihyo."

Jungkook mắt híp lại lướt qua từng người các anh, sau đó, cậu nhăn mặt, nhìn chẳng khác nào đang chán ghét các anh.

Ho Seok cười to, "Haha, cậu đúng là thay đổi rồi!"

Jungkook nghiêng đầu, không chút do dự bước đi.

Jimin ngăn cản trước người Jungkook, "Này, cậu đang trốn tránh bọn tôi à?"

Jungkook nheo mắt nhìn Jimin, "Các người rất khỏe!" Rồi cậu xoa cánh tay nhỏ bé của mình, "Yếu quá!"

Jungkook bất mãn, "Tôi không muốn dây vào các người!"

Yoongi bật cười, "Cậu nghĩ như vậy sao?"

Jungkook nói, "Các người rõ ràng muốn đánh tôi a!"

Taehyung liếʍ môi, "Thôi được rồi. Cậu đi đâu thế?"

Jungkook chớp mắt, đáp, "Về lớp."

Nam Joon phì cười, hỏi, "Biết ở đâu không?"

Jungkook ngây ngốc lắc đầu.

Ho Seok phẩy tay với cậu, "Đi theo bọn tôi."

Jungkook lập tức che mặt, nói, "Đừng đánh tôi."

Seok Jin buồn cười, "Ai đánh cậu?"

Jimin kéo Jungkook đi, "Cứ đi theo đi."

Jungkook bị kéo lê, bàn tay che hết khuôn mặt, "Đừng đánh ở mặt. Tôi còn cần nó để lấy tiền a."

Các anh còn lại cũng bước đi. Taehyung nghe cậu nói, liền hỏi, "Cậu lấy tiền làm gì?"

Jungkook trả lời, "Tất nhiên để sống a!"

Yoongi nheo mắt, "Jeon gia không đủ tiền để nuôi cậu à?"

Jungkook bĩu môi, "Bọn họ phiền quá! Cứ lải nhải suốt ngày."

Nam Joon nhếch môi, "Vậy cậu làm ra tiền bằng cách nào?"

Jungkook nghiêng đầu suy tư, sau đó đáp, "Khuôn mặt này cũng rất đẹp a. Thân hình này cũng rất không tệ. Tất nhiên phải dùng để thu hút đàn ông!" Kiếp trước dù khuôn mặt cậu không mấy thu hút nhưng cơ thể cậu lại rất nổi bật, vì vậy, cứ mỗi lần làm nhiệm vụ thì cậu bắt buộc phải thân thiết với người ta một chút.

Các anh tối sầm mặt. Seok Jin nhếch môi, "Cậu dám làm vậy sao?"

Jungkook rất tự nhiên mà gật đầu, "Tôi rất cần tiền." Cái này người ta gọi là hy sinh tất cả vì tương lai tươi sáng nha.

Jimin đang kéo cậu đột nhiên dùng sức khiến cậu la oai oái.

Jimin nói, "Được rồi, bọn tôi trả tiền cho cậu!"

Jungkook bĩu môi, "Đừng lừa người! Tôi biết rõ các người không hề thích tôi đâu!"

Taehyung thản nhiên gật đầu, "Đúng là tôi không hề thích cậu!"

Jungkook nhiệt liệt phản đối, "Vậy thì tôi càng không đồng ý!"

Yoongi nhếch môi, "Tại sao cậu lại không đồng ý?"

Jungkook trả lời, "Vì tôi cá chắc các người sẽ hại tôi a!"

Jungkook dừng lại một chút, rồi nói tiếp, "Nhưng tôi cá chắc các người không thể hại được tôi!" Cảm thấy lời mình nói ra rất có ý nghĩa, Jungkook gật gù.