Chương 50

Các anh và cậu đi đến Kim gia - nơi mọi người sẽ tổ chức tiệc tối nay. Jungkook cầm trên tay một gói bánh trà xanh đắt tiền, cậu nhìn căn biệt thự vô cùng hoành tráng trước mặt, hỏi, "Hôm nay là ngày sinh nhật ai vậy?"

Taehyung đút tay vào túi, đáp, "Mẹ tôi."

Jungkook quay người, nhìn các anh bằng ánh mắt kì quái, hỏi, "Cách ăn mặc của các anh... sao giống như đi dự đám tang ấy nhỉ?"

Các anh bây giờ đều mang trên mình bộ vest cùng màu với cậu, mặc dù màu sắc có vẻ không hợp lắm với tiệc sinh nhật tối nay, nhưng có lẽ vì nhan sắc quá điển trai nên căn bản không ai để ý đến cách ăn mặc kì lạ của bọn họ.

Cậu và các anh đi vào cánh cổng lớn, hiện giờ có khá nhiều người tới, mặc dù đã sinh ra ba con nhưng mẹ của Taehyung, Nam Joon và Seok Jin cũng chỉ mới bước qua tuổi bốn mươi mốt. Khuôn mặt của bà được chăm sóc kỹ càng nên không hề có một vết nhăn. Và bà cũng là con một của nhà quý tộc giàu sang bên Anh nên với khí thế quyền quý cao sang trên người mình, bà rất nổi bật trong đám đông.

Thấy cậu và các anh, khuôn mặt nhăn nhó của bà liền biến mất, thay vào đó là một sự vui vẻ vô cùng. Bà Kim đi tới, ôm Jungkook một cái, "Bé Kook nhà chúng ta nay đã lớn rồi nha. Còn mặc vest nữa cơ mà."

Jungkook khéo léo tránh khỏi cái ôm của bà Kim, cậu nở một nụ cười khách khí, đưa quà lên, "Cháu có quà tặng cho cô ạ."

Nghe lời nói khách khí của cậu, Bà Kim hơi khựng lại, kinh ngạc hỏi, "Sao đột nhiên hôm nay nói chuyện lạ quá vậy?"

Seok Jin bước tới, đáp, "Mẹ à, cậu ấy bị mất trí nhớ rồi."

Bà Kim tối sầm mặt, tâm trạng tuột dốc, "Sao lại như vậy? Đang bình yên mà lại bị mất trí nhớ? Ai đã làm?"

Nam Joon vỗ vai bà, tránh cho tâm trạng của bà xấu đi, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của Bà Kim, không thể để cho bà mất hứng được, anh nói, "Thôi được rồi, đừng nhắc đến chuyện đó nữa. Mẹ à, sinh nhật vui vẻ."

Jungkook cười nhạt, nhìn Bà Kim, nói, "Chúc cô sinh nhật vui vẻ."

Bà Kim thấy cậu nhìn mình thì tâm trạng liền tốt lên, bà xoa đầu cậu, nói, "Cô cái gì mà cô! Phải gọi là mẹ nha. Ta sắp thành mẹ chồng của con rồi mà."

Nụ cười trên mặt Jungkook cứng lại, Ho Seok biết cậu đang định chối, anh lập tức chuyển chủ đề, "À mà mẹ ơi! Khi nào mới bắt đầu tiệc vậy?"

Bà Kim nhìn đồng hồ một chút rồi bảo, "Tám giờ rưỡi mới bắt đầu. Còn khoảng chừng 7 phút nữa thôi."

Yoongi nói, "Vậy mẹ vào trong chuẩn bị đi. Chút nữa rồi ra luôn."

Bà Kim cười mỉm, bà xoa đầu Jungkook thêm vài cái nữa rồi giơ tay chào tạm biệt, "Vậy ta đi chuẩn bị đây. Mấy đứa nhớ ăn vài món đi nhé."

Jungkook gật đầu, đáp, "Vâng."

Đợi khi Bà Kim đã rời đi hoàn toàn, Jungkook mới quay sang các anh, hỏi, "Các anh cũng gọi bà ấy là mẹ ư?"

Jimin nhếch môi, đáp, "Bọn tôi thân với nhau lắm."

Vậy à? Jungkook gật đầu coi như đã hiểu. Lúc này nhân viên đang cầm khay rượu trên tay, Jungkook liền vươn tay lấy, nhưng rồi cái ly lại nhanh chóng được trả về chỗ cũ.

Jungkook hơi cau mày, bực dọc hỏi, "Gì thế?"

Nam Joon ra hiệu kêu người nhân viên còn đang lúng túng kia rời đi, anh nói, "Em vẫn còn đang mười tám tuổi."

Jungkook cười khẩy một tiếng, nói, "Nói cứ như các anh không phải mười tám tuổi ấy."

Taehyung chỉ về phía tay mình, nói, "Thì bọn tôi đã uống rượu đâu."

Jungkook bĩu môi, không nhắc tới chuyện này nữa. Chợt ngửi thấy mùi tanh nhàn nhạt, thì ra bây giờ nhân viên phục vụ đang mang đồ ăn ra. Jungkook liền chạy ra ngoài ban công, cố gắng tránh xa bàn tiệc nhất có thể.

Các anh nhìn nhau mấy cái rồi chạy theo.

Khi tất cả đều đã ra ngoài, Seok Jin nheo mắt, hỏi, "Sao lại chạy ra đây?"

Jungkook đóng cánh cửa lại, tiếng nhạc bên trong không còn phát ra nữa, không thể không nói, cánh cửa này cách âm rất tốt. Cậu nói, "Tôi không thích ăn thịt."

Ho Seok cau mày, hỏi, "Em không thích ăn thịt thì có vấn đề gì à?"

Jungkook nhăn mặt, đáp, "Tanh lắm."

Jimin chớp mắt mấy cái, kinh ngạc hỏi lại, "Tanh?"

Yoongi trầm mặc một lúc, rồi anh ngẩng đầu, nhíu mày, hỏi, "Không lẽ... em có thể ngửi thấy mùi tanh của thịt? "