Chương 22: Cảm xúc đau thương
Không biết lí do vì sao mình được sinh ra, lúc nào cũng lạc lỏng, cô đơn. Kể cả người bạn thân nhất cũng không quan tâm... Rốt cuộc tôi đã làm gì, tại sao mọi người lại dần rời bỏ tôi?
Cha mẹ... có phải lí do hai người luôn nhốt con ở nhà vì con là một con quỷ? Hay vì lí do khác? Tại sao mọi thứ con yêu quý nhất lại đang dần mất đi? Tại sao con được sinh ra vậy? Tại sao?
“nhỏ cứng đầu! nín đi!”
Luna hé mắt, mệt mỏi đưa tay lên dụi mắt. Cảm thấy tay mình ướt ướt Luna bật dậy, tay liên tục dụi mắt.
Mình khóc ư? Không thể nào!
“đừng dụi nữa!” Kuro gạt tay Luna ra “ngươi khóc lúc ngủ.”
“buông ra!”
“cái con nhỏ này!” Kuro đè Luna ngã xuống giường “ cứng đầu vừa phải thôi!”
“ta...lại khóc...nữa sao?” giọng Luna run run.
“Muốn khóc thì khóc cho đã đi, mắc mớ gì phải kìm nén?” cuối xuống ôm Luna vào lòng, nhẹ vuốt tóc nhỏ, anh nói “ngươi chỉ là một đứa con gái thôi mà, phải không? Nếu đã là con gái dù quỷ hay người cũng có quyền khóc, hiểu không, nhỏ cứng đầu?! còn nữa thằng bạn tồi này xin lỗi ngươi... vì tất cả!”
“hic...hic...oa...oa...” như vỡ òa tất cả, Luna ôm Kuro khóc ngon lành...
Cả buổi sáng hôm đó không ai trong lâu đài thấy Kuro hay Luna bước ra khỏi phòng, cho đến chiều...
“mắt ta hết sưng chưa?”
“còn!” Kuro trả lời thẳng “nhưng dù còn sưng hay không thì ngươi cũng phải ra ngoài, tối nay là về rồi.”
Luna mặt đen sì nhìn Kuro, nhỏ có bao giờ chịu ra ngoài trong bộ dạng thảm hại như vậy bao giờ đâu. Giờ ra khỏi phòng, đám kia nhìn thấy thì nhỏ biết làm sao?
“ngươi có đồ thay, còn ta thì không. Nên, phiền công chúa cứng đầu ra ngoài dùm.” Kuro lôi luôn Luna ra ngoài mặc cho cô nàng giãy giụa , la hét um xùm.
“yah! Kuro thối tha!” giật tay ra khỏi tay Kuro, Luna tiện thể đá anh một cái.
... Không biết lí do sao mà tất cả mọi người gồm Gin, Usagi, Leo, Shuu, Sophie và mười thiên thần đều tập trung trước phòng của Luna. Kết quả cái cảnh tượng ở trên đã lọt vào mắt của tất cả. Vâng, công chúa hung hăng đá một kỵ sĩ ngã nhào.
Thôi rồi! mặt Luna xám xịt...
“Luna!” Usagi nhào đến ôm Luna “sao sáng giờ Luna không chịu ra ngoài?” mắt Usagi rưng rưng “ủa? mắt cậu bị sao vậy?”
“không sao!”
Sophie, Shuu, Leo cười tươi “mừng công chúa quay trở lại!”
Luna ngạc nhiên nhìn cả ba, họ biết chuyện hết rồi sao?
“sao mười vị thiên thần còn đứng đây?” chợt nhớ ra gì đó Luna quay sang nhìn mười thiên thần
“đương nhiên là vì có công việc.” Ayato trả lời
“việc gì thì vào học lại sẽ bàn, giờ tôi đang mệt, xin lỗi.” Luna kéo Kuro đi.
“công chúa đừng quên nhé!” Hina nói với theo
Tất cả thiên thần dang cánh ra rồi biến mất. Gin và Usagi loi nhoi nên chạy theo Luna và Kuro còn Sophie, Shuu, Leo thì trở lại với công việc của mình.
Tối
Bốn đứa về lại nhà của Luna ở nhân giới. Hiện tại ở nhân giới đang là tháng của mùa mưa. Không khí ẩm ướt làm Luna cảm thấy có phần dễ chịu.
“nhà của Luna à?” Gin hỏi
“ừ! Usagi đưa Gin lên phòng đi, tớ ngủ đây!” Luna đi thẳng lên phòng.
Mọi chuyện dường như rất mờ nhạt đối với Luna, cứ nghĩ bản thân sẽ bình tĩnh ai ngờ lại ôm tên kia khóc một chập. Biết vậy lúc buổi tiệc diễn ra cô không đi lung tung là được rồi. Chỉ vì đi lung tung nên mò vào phòng cấm rồi đọc được nhật ký của nữ hoàng. Nên gọi đó là sự trùng hợp hay do sắp đặt?
Bật người dậy Luna mở cửa định ra ngoài thì thấy Kuro đứng trước phòng mình.
“ngươi...làm gì trước phòng ta thế?”
“tìm ngươi.”
“sao không gõ cửa?”
“định gõ đó thôi!”
“được rồi vào đi!”
“khỏi, ta đói!”
Mặt Luna xám xịt khi nghe câu đó... Mười phút sau...
“tại sao cả ba người lại bắt tôi nấu ăn?”
“hết sức rồi!” cả ba đứa đồng thanh
Luna thở dài... bọn này thiệt hết nói...
“vậy nghe dặn đây!” Luna đặt ba dĩa cơm lên bàn “ngày mai cả đám bọn mình sẽ đi học và học chung với thiên thần lẫn pháp sư. Kuro với Usagi thì rõ rồi nhưng Gin mới vào thì mong cậu cẩn thận một chút có gì thì hỏi tớ với Usagi, bọn này sẽ giải thích. Cẩn thận đừng nghe theo lời xúi bậy của Kuro.”
Luna vừa dứt lời Kuro đã lườm nhỏ đến lát mắt “ý gì đây hả?”
“không gì! Ăn lẹ đi rồi ngủ, mai ta kêu dậy sớm mà dậy không được là ăn đòn đấy nhá!”
Sáng~~
“ehh!~ mưa rồi!” Usagi ngó ra ngoài trời
Luna im lặng đưa Usagi, Gin, Kuro ba cây dù...
“của Luna đâu?” Usagi chợt phát hiện ra Luna không cầm dù
“nhà chỉ có nhiêu đó.”
“vậy cậu...”
“đi mưa!” Luna xách cặp đi thẳng ra cửa.
“ê ê! Luna...” Usagi vôi đi theo nhưng có người đã nhanh hơn kéo Luna lại.
Đang đi thẳng mà tự nhiên có người kéo ngược lại làm Luna mất trớn nên ngã vào trong lòng người đó. Gin thấy cảnh đó thì thở dài, anh biết rõ mình đã mất cơ hội ngay từ đầu. Còn Usagi thì tròn mắt nhìn Kuro với Luna.
Kuro ẳm Luna lên theo kiểu công chúa, anh nói “ôm cặp với cầm dù đi!”
“mới sáng đã có phim tình cảm cho tớ coi rồi!” Usagi thở dài lén nhìn Gin
“ổn rồi! vậy đi học được chưa?” Gin hỏi
“ừ!” Kuro và Luna đồng thanh.
Trường Star School
“mưa càng ngày càng lớn nhỉ?” Sora ngồi sát cửa sổ căn tin, chăm chú nhìn ra ngoài trời.
“tháng này ở nhân giới là tháng của mùa mưa mà.” Mari cũng nhìn ra cửa sổ.
“haizz... vào học chính thức rồi mà mưa như vậy, ngán quá!” Levi dựa ngã người về phía sau.
“thông báo! Hôm nay lớp có thêm hai thành viên mới, cũng là hai thành viên cuối.” Amy vừa từ phòng giáo viên đi đến thông báo cho cả bọn.
“khỏi nói cũng biết!” Kanto
“có phải là tên pháp sư còn lại với cái tên kỵ sĩ đi theo Usagi phải không?” Ken hỏi
“ừm! và kẻ thù mà học chung thì...” Amy lo lắng.
Thật ra cả đám đều lo lắng về việc này nhưng họ cũng đâu còn cách giải quyết khác.
Trong khi đó tại phòng học lớp 11A7
Kuro và Usagi thì dẫn Gin đi tìm phòng giáo viên còn Luna thì về lớp. Nhưng trong lớp đã có một thành viên đến sớm hơn...
Hiện tại...
“chào công chúa!” Vivi cười ngạo mạn.
Luna im lặng đọc sách, cô không hề để ý đến Vivi.
“thật không ngờ cô lại là công chúa, nhỉ?” Vivi vẫn tiếp tục nói.
“mà công chúa hình như hơi kêu ngạo rồi thì phải? một người như cô sao lại là công chúa được chứ? Đã vậy còn là hôn thê tương lai của Kai, thật bất ngờ mà!” Vivi nói với ý chế nhạo Luna và những lời nói này đã vô tình làm Luna nhớ lại những chuyện trước đây.
“trường trung học cấp hai Sakura, bốn năm về trước, cô còn nhớ không?” Luna cuối mặt nhìn vào cuốn sách, tóc mái của cô rủ xuống che đi khuôn mặt và biểu hiện hiện giờ của cô.
“hửm?” Vivi có phần thay đổi sắc mặt khi nghe Luna nhắc đến ngôi trường cấp hai mà cô từng học “ý cô là gì? Công chúa!”
“làm ơn đừng có thêm hai chữ công chúa vào nó làm tôi ghê tởm giọng nói của cô!” Luna ngước lên, ánh mắt sắt bén nhìn thẳng vào Vivi.
“hừm! năm cấp hai tồi tệ! sao cô biết?” Vivi nhìn Luna với ánh mắt nghi ngờ.
“bốn năm trước, cô là bạn gái Kuro...” Luna dừng một chút rồi nói tiếp “trong thời gian đó cô còn dẫn đàn em của mình đi đánh đập một cô gái, à không là hai cô gái bằng tuổi cô, đúng không?”
“thì sao?” Vivi
“lí do cô làm vậy là gì?”
“đơn giản thôi! Ghét thì đập! có gì lạ sao?”
“cô chưa nhận ra sao, Vivi?” Luna đẩy ghế đứng dậy.
Vivi nhìn Luna “lẽ nào? Cô là...” Vivi bất ngờ
“phải! là tôi và...” Luna dừng lại cười nửa miệng “ để tôi kể lại những việc cô đã làm với tôi thử xem cô còn nhớ không, nhé!”
“thì ra là con nhỏ mọt sách năm nào đây mà! Haahahahah!” Vivi cười đầy mỉa mai.
“một tuần tôi và cô gái đó luôn bị cô lôi ra sân thượng đánh hơn cả chục lần, lần cuối cùng cô đã dùng kéo cắt tơi tả tóc của tôi. Lí do vì tên kia thích mái tóc dài của tôi, chỉ vậy thôi mà tôi mất đi mái tóc dài của mình. Sau đó, cô còn cả gan dùng phép làm hại mẹ tôi. Lí do cũng chỉ vì cô ghét tôi. Nực cười thật.” Luna nở nụ cười chua xót.
“có sao! Chỉ là tôi tử nghiệm khả năng thôi mà, ai ngờ lại hại mẹ cô.”
Câu nói đó làm Luna tức điên lên “vậy cớ gì cô hại luôn cả mẹ Kuro phải sống thực vật?”
“hừm! ai bảo bà ta không cho Kuro quen tôi, tôi cũng chỉ thử chút thuốc thôi mà!”
Vivi vừa dứt lời, cửa lớp mở toang. Cả đám thiên thần, Usagi và Kuro cũng đứng đó, họ đã nghe hết tất cả.
Mặt Kuro tối sầm lại, anh từ từ đi lại chỗ Luna. Mặt đối mặt, một hồi sau Kuro kéo Luna chạy ra khỏi lớp...