Chương 12: Thiên thần gãy cánh
-"Vy vy. Không hayrồi. Vy Vy" My My lao vào nhà Ken, mặt mày tái xanh.
-"Sao thế?" VyVy buông Ken ra, nhìn My My, nhíu mày. Cô bạn thân của cô rốt cuộc là có chuyệngì mà đến nỗi này?
-"Avi bị bắt đi mấtrồi." My My chạy lại đẩy Ken sang một bên, ôm chầm lấy Vy Vy, oà khóc nứcnở. Bây giờ Vy Vy mới để ý. Mặt My My lấm lem đất, Chân thì trầy xước.
-"Sao lại bị bắt?My My. Bình tĩnh kể lại cho tớ nghe. Rốt cuộc có chuyện gì?"
Khó khăn lắm My My mớikể hết được chuyện. Lúc chiều về nhà Avi, My My nhìn thấy có 2 thiên sứ đangdùng sức ép Avi đi. Cô bé cố ngăn lại thì bọn họ hất ra. Avi chỉ nói là chờ cậuấy, đừng manh động gì hết. My My chạy theo nhưng không được. Kết quả là còn bịngã mấy lần.
-"Bị bắt rồi. Khôngổn rồi." Ken lo lắng lẩm bẩm. Cậu biết trước sau gì cũng có chuyện này.Nhưng không ngờ thiên đường lại nhanh thế. Hình như chuyện Avi thất bại cộngthêm chuyện cậu ta có tư tình với con gái trần gian đã bị bại lộ.
-"Ken. Bây giờchúng ta phải làm thế nào?"
Vy Vy quay sang nhìnKen. Quả thật chuyện này, cô không biết phải làm thế nào. My My khoc ngất trongtay cô.
-"Kun" Ken lớntiếng gọi. Chỉ một giây sau, Kun hiện ra, trên người còn mặc nguyên cái tạp dềnhỏ xíu. Từ hôm về đây tới giờ, Kun kiêm luôn đầu bếp. Người hầu trong nhà cũngđược hạn chế lại.
-"thiếu gia dặn dògì ạ?"
-"Cậu có thể mạohiểm một chuyến, đi nghe ngóng tình hình của Avi trên thiên đường hộ tôikhông?"
-"Vâng ạk?"
Kun xoay tít mù rồi biếnmất trong không khí.
-"Bây giờ chỉ cóthể tìm hiểu thông tin thôi. Chúng ta là quỷ. Không thể xâm phạm vào lãnh địathiên giới. My My là người trần thì càng không thể. Chỉ có tiểu yêu như Kun cóthể tự do ở 3 giới thôi. Thế nhưng năng lực cậu ta không đủ để cứu Avi."
-"Vậy bây giờ phảilàm sao?" My My tái mét mặt mày.
-"chúng ta chỉ cóthể chờ thôi."
Mấy ngày sau đó Kunkhông trở về. Dĩ nhiên cũng không có tin tức gì của Avi. My My chỉ ngồi im mộtchỗ không chịu ăn uống gì. Đôi môi vốn hồng hào của cô bây giờ xỉn màu, khôkhốc. Vy Vy quả thật không cách nào an ủi được My My. My My khóc lên khóc xuốngrồi cuối cùng cũng không thể khóc được nữa. Đau. Trái tim cô như vỡ tan ra. Nếunhư lúc đó cô không cố chấp theo đuổi Avi thì chắc chắn cậu sẽ không bị như thế.Sao Avi ngốc nghếch tới mức biết sẽ bị trừng phạt mà vẫn yêu cô chứ? Avi quảthật rất ngốc. Thế nhưng tình cảm My My dành cho tên ngốc đó quá nhiều mất rồi.
Tới ngày thứ 5, Kun quaytrở về. Khuôn mặt tiểu yêu phờ phạc. Vừa nhìn thấy Ken, Kun đã dùng chút sứccòn lại, thều thào.
-"Cánh đồngcỏ."
Khi 3 người chạy ra cánhđồng cỏ đã có thể nhìn thấy Avi. Cậu ta nằm đó, máu me đầy mình, nhuộm đỏ cả yphục thiên sứ tinh khiết. khuôn mặt mệt mỏi im lìm. My My lao tới chỗ Avi. Nướcmắt thấm ướt khuôn mặt cô. Ken giúp cô đưa Avi về nhà. Chỉ nhìn thôi Ken cũngbiết, Avi không còn là một thiên sứ nữa
Mấy ngày hôm sau, Kuncuối cùng cũng tỉnh lại. theo lời kể của cậu, Avi lúc bị bắt lên thiên đường đãbị đem ra xét xử ngay lập tức. Vì là một thiên sứ câp cao nên chuyện có giantình là không thể chấp nhận được. Nhiệm vụ không hoàn thành của Avi không bịnhắc tới. Chỉ duy chuyện tư tình với My My bị phản đối kịch liệt. Lúc xét xử,Avi một mực không chịu từ bỏ tình cảm với My My. Cuối cùng đã bị phán tội giamcầm vĩnh viễn trong thiên lao. Cũng may Avi vốn dĩ là một thiên sứ có đóng góplớn. thế nên hình phạt cậu phải chịu là bị bẻ cánh, đánh rớt xuống trần, vĩnhviễn không thể trở thành thiên sứ. Đáng lí ra với một thiên sứ đã mất cánh,việc bị đánh xuống trần cũng xem như là tử hình. Cũng may Kun dùng hết sức mớicó thể giảm lực rơi cho Avi. Cuối cùng cả Kun cũng kiệt sức, không thể đem Avivề được.
My My nghe xong thì nínthinh suốt mấy ngày. Avi vì cô mà lại lần nữa chịu thiệt. Rôt cuộc tình cảm đólớn tới mức nào mà lại hại Avi tới mức này? Trước đây có lần Avi từng nói vớicô. Được làm thiên sứ chính là hạnh phúc lớn nhất của cậu. Để thành một thiênsứ cấp cao, Avi đã mất tới mấy ngàn năm lao tâm khổ tứ vì thiên đường. Thếnhưng bây giờ, chỉ vì thứ tình cảm của cậu với My My mà cậu phải trở thànhngười thường như cô. Quả thật My My thấy đau lòng tới mức tưởng chết được.
Suốt một tuần chăm sóc,Avi vẫn không tài nào tỉnh lại được. Tết nguyên đán đang đến gần, Vy Vy xinnghỉ hẳn đến sang năm ở nhà chăm sóc Avi với My My. Thực ra My My đã chăm Avitới mức không tài nào chăm thêm được nữa. Thế nhưng nhìn My My càng ngày càngxanh xao, Vy Vy chỉ sợ cô bé ngã lăn ra lúc nào không hay.
-"Vy Vy." Kenkhều khều khẽ Vy Vy lúc cô đang giúp Kun nấu ăn trong bếp. Cô mỉm cười bước ra.Gần một tháng nay, quả thật nếu không có Ken, Vy Vy không biết phải làm thếnào. Ken giúp Vy Vy tẩy não mấy ông bác sĩ tới khám bệnh cho Vy Vy, An ủi Vy Vyvới My My lúc 2 cô gái mệt mỏi. Thỉnh thoảng Ken cũng dạy cho Vy Vy một số phépthuật cao siêu để nâng cao sức mạnh.
-"Sao vậyanh?" Vy Vy cười với Ken một cái.
-"Avi tỉnhrồi."
Avi tỉnh rồi. Vy Vy chạyvội vào trong phòng My My. Lúc này cô bé đang đứng cạnh xem vị bác sĩ kiểm tra.Avi hình như vẫn chưa tỉnh hẳn, cậu ta chỉ nằm im bất động chứ không nói gì.
-"Bây giờ chỉ cầnnghỉ ngơi khoảng một tháng nữa sẽ ổn."
Vị bác sĩ thu dọn đồđạc, quay sang nói với My My. Dặn dò một chút rồi bác sĩ theo Ken ra ngoài. VyVy lại gần nhìn Avi, cậu ta dường như tránh ánh mắt của cô, tránh luôn cả ánhmắt của My My. Dường như cậu ta vẫn còn buồn.
-"Cậu ra ngoài mộtchút đi Vy Vy." My My khe khẽ nói.
Lúc Vy Vy đã ra ngoài,My My ngồi xuống chiếc ghế cạnh gường Avi. Avi quay sang nhìn cô, tia nhìn cóchút đau đớn. My My cũng im lặng không nói gì. Cô hiểu, bây giờ chắc chắn Aviđang rất đau khổ. Chuyện này cũng chỉ tại cô mà ra hết.
-"Em gầy quá."Avi đưa tay, chạm vào má My My.
-"Em không sao. Anhcảm thấy thế nào?"
-"Hơi ê ẩm một chútthôi. My My, em vất vả nhiều rồi."
-"Không có. Ngườivất vả là anh mới đúng. Chỉ vì em mà…"
-"Không sao. Chuyệnnhỏ thôi." Avi nói nhỏ.
-"Đối với anhchuyện này sao có thể là chuyện nhỏ chứ?"
Nước mắt My My lăn dàitrên má. Giọng cô nghẹn lại. Nhưng Avi chỉ mỉm cười, cậu đưa tay lau nước mắtcho My My.
-"Ngoan. Không đượckhóc. Anh sẽ đau lòng lắm đấy. Anh không muốn làm thiên sứ nữa. Đời này chỉmuốn bên cạnh em."
-"Nhưng làm thiênsứ là niềm hạnh phúc của anh."
-"Bây giờ anh đã cóhạnh phúc khác rồi đấy thôi."