Chương 23: Trái tim thánh nữ Olga (4)
Tác giả: Han Mint
Nhóm dịch: Azure"s Attique
Người dịch: Ayako
Proof: Lancelot
Mọi người đều biết rằng phu nhân đại công tước Roygar luôn nghe lời chị của mình, hầu tước phu nhân Camellia, như thể mẹ của cô ta vậy.
hầu tước phu nhân Camellia cũng là người ủng hộ trung thành nhất của đại công tước Roygar.
Kể cả Cedric và Freyl cũng không hình dung được tên của bà ta lại liên quan đến vấn đề này.
Cô gái cúi đầu, rưng rưng nước mắt.
"Bố tôi đã đổ tất cả gia tài để có được trái tim thánh nữ Olga. Ông ấy chưa bao giờ nghĩ về lợi nhuận. Mà chỉ nghiên cứu lịch sử thông qua một viên đá quý, đó là kinh nghiệm tuyệt vời đối với một người thợ kim hoàng. Nhưng cuối cùng, tất cả còn lại chỉ là một tờ giấy bạc màu."
Mặc dù, White đang có một hợp đồng và giấy nợ nhưng ông ta không thể đưa vụ việc này lên tòa án.
Có vị thẩm phán nào mà dám chống lại hầu tước phu nhân Camellia chỉ để giúp một thường dân?
"Chính vì thế, mà ba tôi phá sản. Ông ấy làm việc vất vả tới độ đột quỵ và bất ngờ qua đời. Những người đó, họ đã gϊếŧ chết ba của tôi."
Cô oán trách, tuy nhiên cô không mong đợi Cedric sẽ làm bất cứ điều gì.
Người nào sẽ đấu tranh với một quý tộc có địa vị cao hơn mình vì người mà họ vừa mới gặp chứ? Thậm chí nhiều hơn một quý tộc chỉ vì lợi ích cho một thường dân.
Cô kể câu chuyện này cho anh chỉ vì cô muốn trút hết cảm xúc của mình cho người khác. Suốt thời gian qua, cô đã cảm thấy cô độc và bất lực.
Cedric cảm nhận được cảm xúc của cô.
Chính vì vậy, anh chờ đợi và không nói câu nào cho đến khi cô ngừng khóc. Sau đó anh đưa cho cô một số tiền bằng với số tiền trên tờ giấy nợ cộng thêm lãi và một ít để bổi thường.
"Bây giờ, không có gì hơn một tờ giấy. Chúng tôi không đốt nó bởi bố tôi không bao giờ từ bỏ hy vọng."
"Tôi có thể hiểu được, Mr.White không bao giờ muốn làm như vậy cả."
Nhưng Cedric ở một vị thế khác. Không một thẩm phán nào dám bác bỏ hoặc nghi ngờ số tài liệu mà anh đang có.
Cô gái ký vào hợp đồng mua bán với đôi mắt đẫm lệ. Với điều này, quyền sở hữu trái tim thánh nữ Olga đã chuyển sang cho anh.
Sau vài lời an ủi, cả hai rời khỏi nhà của Mr.White.
***
Lần đầu tiên Cedric trở về lâu đài Evron ở thủ đô vì trời đã quá muộn để quay về doanh trại.
Anh cởϊ áσ khoác và đưa nó cho người hầu, sau đó ngả lưng trên chiếc ghế bành. Anh cảm thấy muốn uống một chút gì đó.
Như thể đã nhận ra, Freyl lấy ra bình rượu và một cái ly từ trên kệ. Ngay sau đó, anh ta rót rượu vào ly.
Cedric nhận ly rượu của Freyl.
"Thật là thú vị."
Đó là những lời đầu tiên của Freyl
"Thú vị?"
"Lúc đầu, tôi nghĩ rằng tiểu thư Artizea chỉ muốn viên đá quý quý giá như là một món quà cầu hôn. Tôi không hình dung ra được nó lại có liên quan với đại công tước Roygar. Và bây giờ, tôi có thể hiểu vì sao người nói cô ấy và Miraila hoàn toàn khác nhau."
Trong vài giờ trước, anh đã từng gọi cô là con gái của Miraila, nhưng bây giờ, có lẽ anh phải thay đổi ý nghĩ đó rồi.
"Ta không nghĩ về điều đó."
"Chúng ta nên làm gì? Tiểu thư Artizea đã đưa cho ngài một cái cớ để đấu tranh với hầu tước phu nhân Camellia. Nếu chúng ta kiện để đòi lại viên đá, thì cũng sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của bà ta."
Cedric nhìn Freyl với một biểu cảm khôn ngoan trên mặt. Freyl xúc động nói.
"Một thương gia lương thiện bị phá sản và chết dau khi bị lừa bán một viên đá quý, bỏ lại cô con gái một mình. Đó sẽ là một tai tiếng lớn. Hơn nữa nó lại xảy ra trong lúc ngài đang tìm quà cầu hôn."
"Ta không có ý định công khai vấn đề của gia đình White chỉ đề làm ô uế thanh danh của hầu tước phu nhân Camellia. Có ích gì khi tranh bap mà làm ảnh hưởng đến con gái của ông ấy."
Không chỉ hầu tước phu nhân Camellia, mà Artizea và cả con gái của Mr.White cũng sẽ bị dính líu đến vụ tai tiếng này.
Sẽ có nhiều người đồng cảm với cô con gái Mr.White. nhưng, họ vẫn sẽ bị tổn thương. Một vụ tai tiếng như vậy không phải người bình thường nào cũng có thể giải quyết được.
Thậm chí Artizea cũng sẽ bị chỉ trích một cách cay nghiệt. Nhiều lời đồn đại sẽ lan truyền rằng con gái Miraila là một người tham lam bởi vì cô ta muốn một viên đá quý phô trương như vậy.
"Nếu nó xảy ra. Ta thà không có được viên đá quý đó."
"Nhưng thưa quý ngài-"
"Bất kỳ một món quà cầu hôn nào khác ta vẫn sẽ tìm được. Ít nhất đó là điều ta nghĩ cậu nên nói."
"Bây giờ đã khác. Nó không chỉ là một viên đá quý là còn là một vật gia truyền của một gia đình đã lụi tàn sau khi nữ tử tước Fisher, thị nữ của hoàng hậu, đã tự sát. Nếu hầu tước phu nhân Camellia không có liên quan đến vấn đề đó, thì bà ta sẽ khoe khoang đến mức mà không ai trong tầng lớp thượng lưu mà không biết về nó.
Hơn nữa, người thợ kim hoàng Odorov không hề biết hầu tước phu nhân Camellia chiếm đoạt viên đá quý.
"Nếu không phải là một món quà, thì nó sẽ là của hối lộ."
Cedric thở dài.
"Điều gì sẽ xảy ra nếu nó là một món quà hay một vật hối lộ? Chú Roygar yêu tiền và không thấy hổ thẹn khi thèm muốn sự giàu có. Nó không có gì là bí mật khi chú Roygar nhận hối lộ, và tất cả những người xung quanh chú đều như vậy. Liệu chú Roygar sẽ quay lưng với hầu tước phu nhân Camellia chỉ vì bà ta nhận đút lót? Ta không nghĩ vậy."
"Vậy, nam tước là một người không thật thà."
Freyl tin tưởng nói.
"..."
Cedric đung đưa cái ly trên tay và im lặng một lát.
Đầu óc anh hoàn toàn hỗn loạn.
Nếu anh muốn lấy lại viên đá quý, điều đơn giản là đưa đơn kiện ra tòa. Sau khi khởi kiện, họ sẽ thương lượng hòa giải. Rất có thể, sau khi cân nhắc giá cả và lợi ích giữa hai bên, sẽ đạt được một thỏa thuận cho viên đá quý.
Nhưng đó có phải là điều Artizea thực sự muốn anh làm?
Có phải cô không nhắc đến cái tên hầu tước phu nhân Camellia bởi vì cô không hay biết ai đang giữ viên đá quý mà mình mong muốn?
Anh không tin tưởng điều đó lắm.
「Vâng. Nó sẽ giúp anh hiểu rõ tôi là người như thế nào...Nếu anh không đổi ý khi có được trái tim thánh nữ Olga, thì hãy cầu hôn tôi đủ hoành tráng để mọi người phải bàn tán.」
Mặc dù Artizea nói như vậy, nhưng đối với anh thì điều đó ngược lại hoàn toàn.
Cô dường như đang cố gắng đưa ra cho anh các vấn đề khó nhằn để thử xem anh có khả năng xử lý nó hay không.
"Nó gợi cho ta nhớ về một câu chuyện cổ."
"Một câu chuyện cổ."
"Câu chuyện nói về một cô công chúa xinh đẹp của phía Đông, đã yêu cầu người muốn lấy nàng phải đưa ra lời giải đáp cho 3 câu đố."
"Ah, là nó. Đó là nơi mà hàng trăm người đã thất bại."
"Cuối cùng, một kẻ lang thang trẻ tuổi đà dùng trí thông minh của mình để giải đáp các câu đố và cưới được nàng công chúa, phải không?"
"Vâng, thần nhớ là như vậy."
Cedric mong muốn đây sẽ là câu đố duy nhất cho anh.
"Suy nghĩ lại thì những lời của tiểu thư Artizea không hoàn toàn sai. Ít nhất, mình có thể lý giải được rằng cô ấy là một người suy nghĩ phức tạp. Hơn nữa, cho dù mà người thấp nhất trong địa vị hầu tước Rosan nhưng cô ấy vẫn có khả năng thu thập thông tin có giá trị."
"Tóm lại, tiểu thư Artizea yêu cầu trái tim thánh nữ Olga. Chính thức thì, viên đá quý đang ở trong tay nam tước Yetz. Nào hãy tìm hiểu một chút về nam tước Yetz."
Freyl nhận xét.
Cedric suy nghĩ mông lung, lắc nhẹ cái ly rượu đang cần trên tay trong khi Freyl nhờ người quản gia mang đến một cuốn sổ đăng ký của giới quý tộc.
Mục đích thực sự của Artizea không phải là viên đá quý. Đó có phải là một nước cờ của kế hoạch trong tương lai?
Nhưng gây nên một vụ bê bối để làm mất sự tín nhiệm của hầu tước phu nhân Camellia thì trên thực tế nó không có tác dụng gì cả.
Nó sẽ hợp lý nếu anh có mối thù cá nhân với hầu tước phu nhân, hoặc nếu mục tiêu là gây nên cuộc đấu tranh quyền lực trong xã hội thượng lưu.
Tuy nhiên, nó không đủ để tấn công chống lại sức mạnh của địa công tước Roygar. Hơn nữa, vẫn còn qua sớm để Cedric có thể chiến đấu với ông ta.
Điều quan trọng hiện nay phải làm là cho mọi người nhận thấy được địa vị của anh trong cuộc chiến chính trị này.
Trong khi anh đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thi Freyl đã kiểm tra cuốn sổ đăng ký quý tộc và nói.
"Đây rồi, nam tước Yetz. Danh hiệu ban đầu là nam tước Rand. Anh ta thừa kế gia đình sau khi kết hôn với người kế vị nam tước, và sau đó gộp lại thành họ của mình. Trên thực tế, ngài có thể nói anh ta đã mua danh hiệu đó."
"Hắn ta hẳn rất giàu có."
Trong đế quốc Krates, theo đúng pháp luật thì không thể nào mua bán chức tước. Tuy nhiên, bằng cách kết hôn với người thừa kế của một gia đình sa sút, thì người vợ hoặc chồng có thể có được danh hiệu.
Sau một vài năm, nếu ly hôn với người thừa kế bằng cách trả một khoảng tiền bồi thường lớn thì người chủ gia đình sẽ được thay đổi. Đó là một cách tiện lợi để buôn bán danh hiệu.
"Nam tước Yetz?"
Một trong những thị vệ đứng đối diện hai người không nói gì, bỗng cất tiếng hỏi, mắt anh ta mở lớn.
"Sao? Danny, anh biết điều gì ah?"
"Nam tước Yetz, người cưới con gái nam tước Rand, là chủ một sòng bạc. Anh ta có một sòng bạc hơn ở đường Fontin, và khoảng 4 cái khác ở thủ đô."
"Ngạc nhiên chưa, một quý tộc lại dính líu trực tiếp đến kinh doanh sòng bạc."
Freyl nghiêng đầu và nhìn chăm chăm người cận vệ.
"Danny, làm sao anh biết nhiều thông tin như vậy? Anh cũng không có đánh bạc mà?"
"Tất nhiên là không rồi."
Danny nhanh chóng lắc đầu.
"Tuyệt đối không. Thằng em đần độn của tôi mắc nợ sòng bạc của Yetz một vài lần. Tôi phát hiện ra điều đó trong khi tôi em mình trả nợ. Nếu đó là một sòng bạc bất hợp pháp thì tôi đã cố gắng triệt tiêu nó."
"Hoặc là anh đã cố gắng, nhưng người đứng đằng sau có quyền lực hơn anh."
Freyl nói một cách lạnh lùng và hoài nghi nhìn Danny.
"Anh không dùng danh nghĩa của đại công tước Evron chứ?"
"Làm sao anh có thể nghĩ như thế về tôi?"
Danny có vẻ bị xúc phạm, nhưng có vẻ anh ta sử dụng danh nghĩa của đại công tước ở một chừng mực nhất định.
Cedric lắc đầu.
"Được rồi. Điều quan trọng là nam tước Yetz là chủ của sòng bạc. Ta nghĩ là ta đã nắm được vấn đề nằm ở đâu rồi. Đó có lẽ là một trong những nguồn thu nhập cố định của chú Roygar."
"Người định làm gì?"
"Anh nghĩ ta định làm gì nào?"
Freyl nói sau một lúc suy nghĩ.
"Một công dân tốt bị sòng bạc lừa gạc và đã chết. Nếu như không hay biết gì về chuyện này, thì người không thể làm gì cả. Nhưng giờ đã biết thì người không thể nào để một sự cố như vậy mà không chú ý được."
"Chính xác. Ta không thể nó tiếp tục như vậy được."
Cedric đứng dậy.
Anh vẫn chưa hiểu rõ điều mà Artizea mong muốn. Vì vậy anh sẽ lên kế hoạch theo cách của mình, còn hơn là đưa cho cô một câu trả lời theo khuôn mẫu.
Anh hiếu kỳ muốn xem mọi chuyện sẽ kết thúc như thế nào.
Đúng kế bên Cedric, Freyl hỏi.
"Bây giờ ngài muốn đi đâu?"
"Đây không phải là khoảng thời gian tốt nhất để đến sòng bạc hay sao?"
"Đúng nhỉ."
Freyl cười nhạt.
"Tôi sẽ chuẩn bị kị sĩ."
Sau đó anh ta bước đi trước.
Trước khi rời đi, Cedric uống bam bap ly rượu mạnh. Anh không thể ngăn mình nghĩ về Artizea.