Thân thể Kiều Quỳnh An mãnh liệt run lên, đó là điểm nhạy cảm của cô, hắn biết rất rõ, và luôn tìm những nơi như vậy để xuống tay, thật quá đáng ghét!
Chỉ là tuy rằng trong lòng mắng hắn đáng ghét, thân thể lại không tự chủ được càng thêm ghé sát vào hắn.
Trời ạ! Lâu như vậy không chạm vào cô, hắn đã nhanh chóng muốn nổ tung rồi.
Vật nam tính trong quần của hắn tiếp tục sưng to trở nên cứng rắn, cặp mông mềm mại của cô ở phía trên, theo sự đung đưa của cô, vật nam tính của hắn quả thực sắp không chịu được mà chọc thủng quần xông ra ngoài
Bàn tay to trượt vào áo ngủ của cô mở ra, như hắn suy đoán, cây đào mật khiêu gợi không có nịt ngực ràng buộc, hắn dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm, dùng ngón tay vân vê qua lại.
Cô chậm rãi phát ra âm thanh khe khẽ.
Hắn cởϊ áσ ngủ của cô xuống, vùi đầu vào giữa hai bầu ngực trắng nõn, dùng môi lưỡi nhẹ nhàng trêu đùa cô.
Du͙© vọиɠ của cô dễ dàng bị khơi dậy như thế.
Ở trong tìиɧ ɖu͙©, độ phối hợp cùng độ vui sướиɠ giữa bọn họ rất cao, cô thích bị hắn đùa bỡn, thích hắn muốn cho cũng không cho chọc ghẹo trêu đùa.
Một luồng nhiệt nóng hướng về giữa hai chân cô, cô rất muốn. Đôi tay chặt chẽ bám sau cổ hắn, mông cô không tự chủ giãy dụa.
Ngoan, đến đây, di chuyển xuống dưới."
Hắn muốn cô nâng cao mông rồi cởϊ qυầи của cô ra, tiện thể cởi luôn chiếc qυầи ɭóŧ viền tơ.
Ngón tay hắn mò vào nơi riêng tư, "Em ướt hết rồi."
Có thể thấy người muốn tiếp xúc thân mật không chỉ có hắn mà thôi, cô cũng khát vọng như vậy.
Ngón tay dễ dàng thâm nhập, dò tìm điểm mẫn cảm của cô.
Hắn dễ dàng tìm được, dùng ngón tay kí©h thí©ɧ điểm mẫn cảm đó, cô khó khăn giãy dụa cơ thể.
"Muốn sao?" Hắn rất xấu xa hỏi.
"Ừ." Cô gật đầu, không tiếng động khẩn cầu.
Thế nhưng hắn lại không chịu cho. Tuy rằng hắn cũng nhẫn nhịn đến sắp hỏng rồi.
Thân thể của cô giống như bị hoả vân thiêu đốt, cô ngửa đầu khẽ rêи ɾỉ, dáng dấp vô cùng mê người.
Hắn cấp bách cởϊ qυầи mình ra, giải phóng con dã thú trong quần.
Hắn thực sự rất xấu, rõ ràng bản thân cũng có khát vọng mãnh liệt, lại không nguyện ý cho.
Hắn muốn cô cầu xin hắn!
"Cầu xin anh! nói, em nghĩ muốn cái gì?"
Cô cắn môi dưới lắc đầu.
"Không chịu?"
Hắn tiếp tục càn quấy nơi tư mật của cô, nhưng chính là không chịu tiến vào thoả mãn cô.
"Xin anh." Cô cũng bất chấp rụt rè, mở miệng cầu xin hắn.
sự kiêu ngạo phái nam của Đỗ Phương Cần rốt cuộc cũng được thoả mãn.
Hắn ngay lập tức mãnh liệt xông vào, cô thét lên chói tai.
Hắn cũng không có bỏ qua cho cô, dữ thật chặt chiêc eo thon, đem chính mình điên cuồng đưa vào.
Cô leo lên hắn, thân thể hơi co quắp, không chống đỡ nổi kɧoáı ©ảʍ như lửa đang thiêu đốt thân thể, tứ chi, xương cốt của cô
Hắn ở trong nơi chặt kín ẩm ướt, hai người chăm chú ôm nhau, hai trán chạm vào nhau, hô hấp nặng nề thở gấp.
Giữa trưa chủ nhật, Hoa Hân gọi ba vị hàng xóm đến phòng cô dùng cơm, thì ra là ba đứa bé đã mang toàn bộ bữa ăn lẩu cua của nhà hàng Đế Vương nổi tiếng đến lấy lòng cô, một mình cô không thể ăn hết nên gọi mọi người đến nhà mình cùng nhau hưởng thụ.
Vừa nghe thấy có đồ ăn ngon, Kiều Quỳnh An, Đinh Tử Ninh, Lạc Đình Đình ngay lập tức đến chỗ Hoa Hân báo danh, bốn người phụ nữ vừa hưởng thụ bữa trưa đắt giá cao cấp, vừa vui vẻ nói chuyện phiếm
"Tớ thấy rồi nha. . ."
Hoa Hân lấy cùi chỏ chọc chọc một bên Kiều Quỳnh An, đổi đề tài, trở nên mập mờ.
Kiều Quỳnh An đang cố gắng dùng tay lột con tôm to, nghi ngờ hỏi Hoa Hân: "Cậu thấy cái gì cơ?"
Không đầu không đuôi, nào biết cô nàng đang nói cái gì.
"Trai đẹp, tớ nhìn thấy một anh chàng đẹp trai đến không thể đẹp hơn từ phòng cậu đi ra nha! Lúc đối mặt với tớ còn rất lịch sự gật đầu, trò chuyện vài câu."
Kiều Quỳnh An đang đem con tôm to đã lột xong vừa mới chấm mù tạt đưa vào miệng, nghe thấy câu nói của Hoa Hân, cô sửng sốt đến mức bị sặc, mãnh liệt ho khan.
"Khụ, khụ, khụ. . ." cô dùng sức vỗ ngực, Lạc Đình Đình lập tức mang nước uống đưa lên.
Cô bị sặc đến mức nước mắt đều chảy ra ngoài.
"Hắn, hắn nói gì với cậu?"
Kiều Quỳnh An vừa tức giận vừa buồn bực, cô không cho phép Đỗ Phương Cần qua đêm ở chỗ cô, sau khi hai người hoan ái xong, không bao lâu thì đuổi hắn đi, không nghĩ tới lại bị Hoa Hân bắt gặp.
Hoa Hân nhún nhún vai, "Đã nói rằng cá tính cậu tương đối mơ hồ, phải cần có những người hàng xóm như bọn mình thông cảm nhiều hơn, chiếu cố nhiều hơn."
Thực sự là gà mẹ, ai cần hắn quản những thứ này a. . . Kiều Quỳnh An cảm thấy rất quẫn.
"Như đã nói, người đàn ông kia. . . chậc, chậc, thật là cực phẩm, không lời nào để nói." Hoa Hân than thở làm cho Đinh Tử Ninh và Lạc Đình Đình vô cùng hiếu kỳ.
"Thực sự rất đẹp trai sao?"
"Ừ, phải nói là vô cùng tuấn mỹ, ngũ quan không thể xoi mói được gì, vóc dáng cũng không thua kém, Điều mà làm cho người ta phải thét chói tai chính là trên người hắn toát ra hơi thở chán trường, tóc của hắn có chút ẩm ướt, có chút lộn xộn, cằm có một ít râu, ăn mặc tuỳ ý nhưng không mất đi phẩm vị. . ."
Hoa Hân như đang ca tụng công đức gì đó, nghe thấy vậy da đầu Kiều Quỳnh An tê dại, chỉ thiếu bước chưa vùi đầu vào trong nồi lẩu đang bốc khói nghi ngút ở trước mặt.
"Trời ạ, Quỳnh An, cậu đi đâu mà tìm được loại cực phẩm Ngưu Lang đặc biệt như thế này, mau 'có của ngon vật lạ chia sẻ cho chị em' nói cho tớ biết."
Trở về từ Mỹ, cá tính phóng khoáng của Đinh Tử Ninh hào hứng bừng bừng.
"Phốc ——" Đổi lại Lạc Đình Đình thiếu chút nữa đem canh trong miệng phun ra ngoài.
"Tử Ninh, tớ nghĩ anh chàng đẹp trai kia hẳn không phải là 'Ngưu Lang'." Lạc Đình Đình quá rõ trên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này của Quỳnh An dung hợp cả nét mặt xấu hổ cùng ngượng ngùng là đang đại biểu cho cái gì.
Đó là biểu tình rất muốn đem đầu mình vọt lên bức tường trước mặt. . . Đừng hỏi cô làm sao biết, bởi vì gần đây cô cũng có tâm tình như vậy, chính là cách một ngày sau khi lên giường cùng chồng cũ.
"Không sai, Ngưu Lang hẳn sẽ không dặn dò chúng ta phải đặc biệt chiếu cố Quỳnh An." Hoa Hân vẻ mặt nghiền ngẫm nói. "Hắn chắc là 'bạn trai cũ' đã chia tay như trong miệng cậu từng kể có đúng hay không?"
Kiều Quỳnh An ngượng ngùng gật đầu.
"Ah, hắn làm sao biết chỗ ở mới của cậu, tớ tưởng các cậu đã không còn liên lạc?" Tử Ninh có chút nghi hoặc.
"Có trời mới biết có một vài người đàn ông chính là thần thông quảng đại."
Trả lời là Lạc Đình Đình, bởi vì chồng trước của cô cũng chính là loại người như thế.
"Những cái này hẳn không phải là trọng điểm đi." Hoa Hân trực tiếp nói vào chủ đề, "Nguyên nhân trước đây cậu rời đi không phải vì hắn cùng bạn gái cũ nối lại tình xưa, cho nên mới dứt khoát quyết định chia tay sao?"
"Tớ chỉ là không kháng cự được hắn mà thôi." Kiều Quỳnh An rất bất đắc dĩ, cũng rất mệt mỏi.
Đinh Tử Ninh vỗ vỗ trán. "Quỳnh An, cậu đừng bị mắc lừa, thứ mà loại đàn ông này muốn chỉ là thân thể của cậu, lần sau nếu mà hắn lại tới, cậu ngàn vạn lần không được mở cửa."
Mặt Kiều Quỳnh An đỏ ửng, xem ra mọi người dường như đều biết cô cùng Đỗ Phương Cần lên giường.
"Tớ sẽ không mở cửa." cô nhất định sẽ giữ vững quyết tâm của mình.
Lạc Đình Đình ngược lại giữ vững cách nhìn nhận không giống như vậy.
Dù sao cũng đã trải qua một cuộc hôn nhân, cô hỏi Kiều Quỳnh An: "Cậu xác định bạn trai cậu thực sự nối lại tình xưa với bạn gái cũ sao? Hay chỉ là do cậu hoài nghi?"