Tôi và chị gái sinh đôi vô cùng khác nhau, trong khi mọi người hết lời ca ngợi chị tôi vì trí thông minh tuyệt đỉnh, tôi lại xám xịt bên cạnh vì quá đỗi bình thường.
Chị tôi được tuyển thẳng vào Thanh hoa, còn tôi thì cày ngày cày đêm để giảu bộ đồ luyện thi 211.
Họ hàng chế giễu tôi:
"Con bé này không được thông minh, cố gắng thế nào cũng vô ích hết."
"Sinh đôi mà sao thua kém nhau nhiều đến vậy?"
Sau này, ngay cả bạn trai của tôi cũng bắt đầu hướng về chị ta.
"Chị em ruột với nhau mà em cũng ghen ghét cho được, em thật đáng sợ."
Chị ta cười nhạo tôi:
"Mày sẽ không bao giờ hơn được tao đâu cưng à."
"Hãy chấp nhận số phận của mình đi, em gái."
Nhưng mà, tôi không muốn chấp nhận số phận của mình.