Chương 7
“Tiểu Oánh không sao chứ?”
La Duẫn Hàm trở lại phòng, thấy Đường Tiểu Oánh ánh mắt tựa hồ có điểm hồng,“Em đã khóc??”
“Không có, chính là buổi chiều đi ra ngoài một hồi cảm thấy ánh mắtcó điểm đau, xoa nhẹ là không sao.” Nàng cười cười tìm cách nói.
“Ta nghe nói của chân em bị thương, là tổng tài ôm em trở về, thật vậy chăng?”
“Đúng, bởi vì tổng tài vừa lúc đi qua, nên anh ấy liền giúp em trởvề, thật sự rất cám ơn anh ấy chườm nóng hộ, hiện tại tốt hơn nhiều.”
La Duẫn Hàm ngồi cạnh bên người nàng.“Tiểu Oánh, mau thành thật khai ra, không phải em với tổng tài có quan hệ gì chứ?”
“Không có.” Nàng vội vàng lắc đầu.
“Thật vậy chăng?” La Duẫn Hàm không tin,“Vậy vì sao tổng tài lại láixe đưa em tới khách sạn? Sau đó khi em bị thương lại ôm trở về phòng a?”
“Em cùng tổng tài trong lúc đó thật sự không có gì, em nghĩ anh ấynhất thời thay đổi chủ ý nên mới đưa em tới khách sạn, cũng nghĩ cùngmọi người đến phao ôn tuyền đi. Về phần anh ấy ôm em trở về phòng, emnghĩ hôm nay mặc kệ ai chân bị thương anh ấy chắc đều làm như vậy.”
Đường Tiểu Oánh dùng mỉm cười che dấu nội tâm chua sót. Nếu có thể,nàng cũng muỗn cùng tổng tài trong lúc đó có cái gì quan hệ đặc biệt a,nhưng thật sự không có. Hắn đối với nàng không có ý gì, nàng cũng vì thế khóc một hồi không phải sao? Bất quá nàng cũng không khóc lâu lắm, bởivì nàng không thể yếu đuối.
Nhớ tới buổi nói chuyện kia, đến nay vẫn làm cho lòng của nàng đau.Nàng chưa bao giờ biết nguyên lai tổng tài nhìn nhận về nàng như vậy,cảm thấy nàng thực đáng thương, yếu đuối vô dụng, bất quá cũng không thể trách hắn có cảm giác như vậy, ai bảo nàng mỗi lần đều ở trước mặt hắnyếu đuối.
Biết từ nay về sau hắn sẽ đối xử với nàng khác trước, Đường Tiểu Oánh tuy rằng cảm thấy không quen nhưng có thể làm mình không phải mơ mộngnữa, như vậy cũng tốt.
Ngay từ đầu là do nàng tự đa tình. Tổng tài tài hoa như vậy làm saocó thể thích nàng, nàng bề ngoài bình thường, hơn nữa trước đó không lâu mới bị bạn trai bỏ rơi, là nàng xuyên tạc long tốt của hắn, hết thảyđều là nàng sai. Bất quá sau một hồi khóc thương tâm nàng mới biết đượcnguyên lai là nàng đã thích hắn, hơn nữa là rất thích.
Rốt cuộc vì sao lại thích hắn? Ngay từ đầu nàng không phải còn rất sợ hắn sao? Lúc này hồi tưởng lại, kỳ thật nguyên nhân nàng thích hắn cũng rất đơn giản. Hắn đối nàng tốt lắm, còn lộ ra bộ mặt ôn nhu chăm sócnên hình tượng hắn tỏng long nàng liền thay đổi. Nhớ tới hắn nói muốnlái xe đưa nàng đến khách sạn, lúc ấy nàng không biết có bao nhiêu kinhhỉ, bao nhiêu vui vẻ.
Nhưng mà này hết thảy đều là ảo giác mà thôi, hắn cũng không có đốinàng đặc biệt như nàng nghĩ. Kỳ thật hắn chán ghét nàng, hắn còn nói cảm thấy nàng thực chướng mắt thực phiền phức…… Tâm hơi hơi đau, muốn ngừng thích hắn không phải chuyện dễ, nàng nên cố gắng điều chỉnh cảm xúc,đừng làm hỏng tâm tình của mọi người mới tốt.
Nàng cười sáng lạn ra vẻ không có việc gì,“Duẫn Hàm tỷ, nói lại lần nữa, bọn em thật sự không có quan hệ đặc biệt gì.”
La Duẫn Hàm xem bộ dáng của nàng giống như thật sự cùng tổng tàikhông có gì.“Thật là, ta còn nghĩ em cùng tổng tài sẽ thành đôi a.”
“Tỷ suy nghĩ nhiều rồi.” Nàng cũng thật là.
“Hảo, ta đã biết, ta đi ra ngoài ăn bữa tối, để ta giúp muội mang bữa tối lên.”
“Không cần, mình cùng xuống nhà ăn.”
“Nhưng là chân em không có vấn đề gì sao?”
“Không sao, chỉ đau một chút.”
“Tốt lắm, chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Chân của nàng lúc đi vẫn là hơi đau, nhưng là nàng không muốn biểuhiện yếu đuối, chân bị thương một chút mà thôi, cùng lắm thì chịu đựngđau. Nàng đi vào nhà ăn ăn, bọn họ tổng cộng có hai bàn, có rất nhiềuđồng sự đều đến đây, bao gồm Tôn Hạo Trạch. Hắn thấy nàng đến, tựa hồthực kinh ngạc. Nàng lạnh nhạt cười dời tầm mắt, làm bộ như không cóviệc gì, chọn chỗ cách xa hắn ngồi xuống.
Nàng đoán hắn sở dĩ kinh ngạc nhất định là nghĩ nàng chắc chắn ởtrong phòng, nhưng nàng quyết định kiên cường đứng lên, nàng cũng khôngphải gọng cỏ yếu đuối vô dụng, chỉ là lúc trước quá mức ỷ lại hắn thôi.
Bỗng nhiên La Duẫn Hàm hỏi:“Tiểu Oánh, sao ăn ít như vậy, như thế nào, còn say xe sao?”
“Không có việc gì, lúc trước em đã ăn nhiều.” Nàng chính là chân rấtđau, bởi vậy ảnh hưởng khẩu vị, bất quá nàng vốn cũng ăn không nhiềulắm.
“Tiểu Oánh, ta cảm thấy chuyến đi này em có vẻ xui nha, đầu tiên làbuổi sáng muộn, sau đó buổi chiều bị thương ở chân.Vậy ngày mai em cóbiện pháp cùng mọi người hoạt động sao?”
“Em nghĩ hẳn là không có vấn đề.” Buổi tối lại chườm nóng một chút, ngày mai chắc là đỡ thôi.
“Bàn kia xảy ra chuyện gì vậy? Như thế nào đặc biệt im lặng?.” Cao Tư Quân nhìn cảm thấy mọi người dường như ăn thật sự trầm trọng.
“Có lẽ đồ ăn quá ngon, mọi người chỉ lo ăn đi.”
Bàn khác đó thật sự im lặng, bất quá không phải do đồ ăn ngon, mà là bởi vì không khí là lạ.
Lão đại nhà bọn họ mặt so với màu đen dường như giống nhau, làm Baocông hiện đại bất thành sao? Có thể trực tiếp lên sân khấu không cần hoá trang. Đương nhiên một phần nguyên nhân là vì vài nhân viên nam đangnghĩ tiến hành kế hoạch buổi tối. Mọi người đều tự hiểu trong lòng không nói ra, không muốn tranh cãi ầm ĩ. Cặp tân tình lữ có sinh ra haykhông, đêm nay sẽ rõ.
Sau bữa tối, Đường Tiểu Oánh tính trở về phòng chườm chân lại bị vài nữ đồng sự bắt được.
“Tiểu Oánh, không cho phép đi, ngươi là lần đầu tiên theo chúng ta đến viên công du lịch, nhất định phải tham gia hoạt động a.”
“Nhưng là……” Nàng muốn trở về phòng chườm nóng nha.
“Không nhưng nhị gì hết, đi thôi.”
Vài người bu vào giúp đỡ nàng tiến đến phòng hoạt động đã được chuẩnbị tốt. Đường Tiểu Oánh nghĩ này chính là hoạt động của người trẻ tuổi,không nghĩ tới Tôn Hạo Trạch cũng đến đây. Đương nhiên hắn mới ba mươimốt tuổi, cũng không phải rất lớn, chính là nàng không nghĩ tới hắn cũng sẽ tham gia.
Người chủ trì hoạt động là Tiểu Lý, hắn đảm nhiêmlàm MC, trước hết bắt đầu trò chơi ca đấu. Vài người phẫn vài lời bìnhthẩm ác độc làm quá trình thêm buồn cười.
“Cao Tư Quân tiểu thư, trước khi hát xin nói cho mọi người biết cônăm nay bao nhiêu tuổi, bởi vì trận đấu này có hạn chế tuổi.” Tiểu Lýhỏi khôi hài.
“Ta năm nay hai mươi tuổi.”
“Ta ở trong này tuyên bố Cao Tư Quân tiểu thư trực tiếp bước sang khu dành cho người thua cuộc, không, hẳn là trực tiếp đào thải, bởi vì nóidối tuổi nhiều lắm.”
Mọi người cười thành một đoàn, Đường Tiểu Oánh cũng bật cười, vô tình bắt gặp con ngươi đen của Tôn Hạo Trạch, nàng lập tức dời đi miễn lạisinh ra hiểu lầm không cần thiết.
Bất quá nàng lúc trước nàng thật sự có biểu hiện bộ dáng đáng thươngsao?…… Quên đi, không nghĩ nữa, vẫn là chuyên chú hoạt động náo nhiệttrước mắt đi
“Tốt lắm, biểu diễn chấm dứt, tiếp theo là hạng mục tối phấn khích,quốc vương trò chơi gặt hái.” (TN: để nguyên bản cv nha =.=) Tiểu Lý vui vẻ tuyên bố, sau đó xuất ra hai xấp giấy. Trợ thủ A Tuấn chia cho mỗingười một tờ giấy có ghi số.
“Trong hộp này là cá dãy số chứa các nhiệm vụ. Tỷ như nói, chỉ địnhngươi cùng với người khác ôm hôn một cái thì hai người bốc sẽ phải thựchiện, cũng có thể cự tuyệt, bất quá phải nộp hai ngàn nguyên làm chiphí, ai có ý kiến không? Tốt, trò chơi bắt đầu.”
Tiểu Lý tiên phong bốc trước:“Số năm, thỉnh đứng ở trước đài.”
Nhìn A Tuấn lên đài, Tiểu Lý tiếp theo đọc đề mục:“Số năm là lão đạica A Tuấn tiên sinh, nhiệm vụ là – xin làm biểu tình thật dâʍ ɭσạи. Taxem nhiệm vụ này căn bản chính là vì A Tuấn mà viết, bởi vì không cần cố ý biểu diễn, bản thân đã có vẻ mặt dâʍ ɭσạи.” (TN: bó tay =))
Có người quăng giầy đến trước đài, là La Duẫn Hàm.
“Hảo, số tiếp theo… số một. Số một không phải là ta, vì để công bằng, ta thỉnh Cao thư ký đến trước đài đọc nhiệm vụ.”
Cao Tư Quân lên đài, rút tờ giấy trong hộp ra, sau đó đọc nộidung,“Cùng số mười hai hôn môi, số mười hai là ai a? Có ở đây không.”
Số mười hai? Đường Tiểu Oánh nhìn dãy số trên tay mình , nàng là số mười hai?
La Duẫn Hàm nhích lại gần,“Tiểu Oánh, hình như của em là số mườihai.” Nàng lấy tờ giấy trên tay Tiểu Oánh sau đó hô to:“Số mười hai làTiểu Oánh.”
Tiểu Lý quả thực là nhếch môi cười to, hắn đưa Microphone trên taycho Cao Tư Quân, sau đó dang rộng hai tay,“Đến đây đi, Tiểu Oánh muộimuội đáng yêu, nhanh lên sân khấu.”
Cùng Tiểu Lý hôn môi? Đường Tiểu Oánh nghe được liền cảm thấy sợ hãi. Nhìn Tiểu Lý, nàng nào có biện pháp cùng hắn hôn? Vậy nàng phải nộp hai ngàn sao?
“Tiểu Oánh muội muội, nhanh chút đi lên a, đừng làm cho ta chờ lâu.”
“Ta……” Nàng theo bản năng hướng Tôn Hạo Trạch nhìn nhưng lập tức thuhồi tầm mắt.Nnàng làm sao có thể lại hướng hắn cầu cứu? Hơn nữa hắn cũng sẽ không ra tay cứu nàng, bởi vì hắn nói về sau sẽ không lại để ý nàng.
Nàng đứng lên, quyết định biểu hiện kiên cường, nội tâm khẩn trươngxen lẫn kinh dị, nàng từng bước từng bước chậm rãi đi lên sân khấu.